Súng máy zpt90 25 li của hai chiếc chiến xa bộ binh cũng không ngừng khắc nào, những
viên đạn của nó bắn trúng tang thi nào thì trên người tang thi đó để lại cái động. Cho dù là S2 chỉ cần bị trúng đạn là thân thể bị xé rách.
Hai mắt Lôi Thắng đỏ thẫm đi đến trước người Nhạc Trọng, có chút buông lỏng một hơi nói:
- Nhạc Trọng, cảm tạ anh mang viện quân tơi.
Đột nhiên tang thi điều động L1, kẻ săn thú, S2 là tang thi tiến hóa ném lên tường thành, dưới tình huống không kịp đề phòng thì tổn thất thảm
trọng. Người cường hóa chỉnh hợp các thế lực cũng bị chết tám phần, súng ngắm trên tường thành cũng chết toàn bộ.
Cửa tây nhất thời thất thủ, Lôi Thắng mang binh thối lui đến phòng tuyến thứ hai. Hai cửa thành còn lại bị tang thi tập kích nên tổn thất thảm
trọng. Nhưng mà hai cửa thành còn lại một cửa thành có đặc công chính
phủ, cảnh sát, cảnh sát vũ trang bộ đội trợ giúp, một cửa là Lôi Thành
mang theo quân đội chủ lực đóng ở đó, song phương đang giao chiến kịch
liệt với tang thi nên không có sức trợ giúp. Lôi Thắng lúc này mới đánh
chủ ý lên người Nhạc Trọng.
Tường thành là phòng tuyến vô cùng quan trọng với nhân loại. Có tường
thành thủ hộ thì tang thi nhiều hơn nữa cũng không vượt qua được. Không
cách nào dựa vào ưu thế số lượng. Còn một điều có tường thành thủ hộ thì tâm lý nhân lại được an ổn. Bởi vậy đoạt lại tường thành đối với người
thủ thành mà nói là chuyện quan trọng.
- Vị này là ai?
Nhạc Trọng nhìn qua nam tử trung niên không ngừng ném hỏa cầu vào kẻ săn thú thì nhìn qua Lôi Thắng hỏi.
Lôi Thắng nhìn qua nam tử trung niên nói ra.
- Hắn chính là Viêm Vương Cố Chi Hành.
- Quả nhiên thực lực bất phàm!
Trong nội tâm Nhạc Trọng thầm nghĩ.
Viêm Vương Cố Chi Hành không ngừng phóng hỏa cầu dánh lên người tang thi tiến hóa, kẻ săn thú, làm cho tang thi tiến hóa hoặc chết hoặc là trọng thương. Những tang thi trọng thương sẽ bị đạn xé nát.
Nhưng mà nhìn thấy Viêm Vương Cố Chi Hành cũng đã há mồm thở dốc, mồ hôi đầm đìa, đặt mông ngồi dưới đất, không còn khí lực đứng lên nữa.
Phóng thích nhiều kỹ năng cường lực như vậy đều tiêu hao lớn lượng thể
lực cùng tinh thần lực. Viêm Vương Cố Chi Hành thời điểm bại lui xuống
tường thành đã hao phí đại lượng thể lực cùng tinh thần lực để phóng
thích năng lực của hắn, lúc này mới cứu được hai thành người cường hóa
an toàn rút lui lại.
Nếu không có Viêm Vương Cố Chi Hành, chiến sĩ trên cửa tây đã bị kẻ săn
thú, S2 là tang thi tiến hóa phát động công kích tiêu diệt, một cũng
không sống được.
Nhạc Trọng hỏi:
- Trong tay anh còn bao nhiêu người cường hóa?
Lôi Thắng dùng tay chỉ về phía năm người cường hóa kinh hồn chưa định nói với Nhạc Trọng:
- Cũng chỉ còn lại mấy người này.
Kẻ săn thú, S2 thực lực quá mức cường hoành. Nếu bộ hạ của Nhạc Trọng
không có áo giáp da rắn nước hộ thân, chỉ sợ cũng sẽ bị tổn thất thảm
trọng. Dù sao chỉ cần bị kẻ săn thú, S2 cào một cái là bị lây nhiễm, khi đó chỉ có con đường chết. Dưới trướng của Lôi Thắng cũng không có áo
giáp da rắn nước hộ thân, tự nhiên chết tổn thương thảm trọng. Trang bị
cũng là một nhân tố quyết định sức chiên đấu của bộ đội.
Nhạc Trọng trầm giọng nói:
- Trình Ngọc, Cốc Thiết, Triệu Minh, ba người các anh ở chỗ này bảo hộ
Lôi Thắng, người còn lại ngừng bắn, đem năm người cường hóa kia cho tôi, tôi dẫn bọn họ đoạt lại tường thành.
Nhạc Trọng cùng Lôi Thắng tuy trước mắt có quan hệ hợp tác, nhưng mà tâm phòng người cũng nên có. Nếu Nhạc Trọng cùng tinh nhuệ của hắn đang
chiến đấu mà Lôi Thắng toàn lực nổ súng, cộng thêm hỏa lực hạng nặng của hai chiến xa bộ binh, chỉ sợ không có người nào sống sót cả.
Da rắn nước có thể ngăn cản đạn súng trường bình thường đấy, tuy nhiên
lại không ngăn được đạn súng hạng nặng, càng đứng nói với zpt90 25 li.
Lôi Thắng cũng hiểu Nhạc Trọng lưu lại Trình Ngọc ba người làm gì, nhưng mà trong lúc nguy cấp cũng không nói gì thêm, gọi năm người cường hóa
tới phân phó:
- Lý Chu, các anh từ giờ trở đi sẽ do quy Nhạc Trọng chỉ huy. Hiểu chưa?
- Vâng!
Lý Chu lớn tiếng ứng một câu, ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng cùng tinh nhuệ của hắn.
Hai tiểu đội tinh nhuệ của Nhạc Trọng tám phần là người cường hóa vượt
qua cấp mười, chém giết không biết bao nhiêu tang thi, mỗi một thân sát
khí hiện ra, cực kỳ bưu hãn.
- Quả nhiên là một chi hổ lang chi sư.
Ý niệm này vừa hiện ra trong đầu của Lý Chu, hắn mang theo bốn người cường hóa còn sót lại đi theo Nhạc Trọng.
- Ngừng bắn!
Lôi Thắng hạ lệnh ngừng bắn.
Các loại hỏa lực hạng nặng ngừng lại, làn đạn như mưa áp chế tang thi dừng lại.
Tường thành thất thủ và không ngừng có tang thi được ném lên tang thi.
Tang thi trước mặt là tang thi bình thường, S2, S1, L1, kẻ săn thú tạo
thành thi đàn hỗn hợp.
Cửa phía tây có mười kẻ săn thú tấn công, những kẻ săn thú này giảo hoạt thiện chiến hơn các tang thi khác. Quân trông giữ phía tây này phải
liều mạng mới tiêu diệt được năm đầu, còn lại năm đầu kẻ săn thú nhảy
vào trong các căn phòng, học cách dùng công sự che chắn vũ khí.
- Xông lên!
Nhạc Trọng mang theo bạch cốt dẫn theo hai tiểu đội tinh nhuệ và năm tên người cường hóa xông lên.
Rất nhanh Nhạc Trọng dẫn đầu bộ đội đụng chạm với tang thi.
Nhạc Trọng lúc này cường hóa nhanh nhẹn cho nên tăng mạnh hơn người bình thường gấp bảy lần, tuy hắn không có kiếm thuật tinh xảo như Kỷ Thanh
Vũ, nhưng mà tốc độ của hắn lại nhanh tới cực điểm. Hắn cầm Đường đao
trong tay, không ngừng đâm bổ thì đầu lâu của tang thi đã bị chém bay,
con S2 vừa mới tiếp cận hắn cũng bị một dao chém bay đầu.
Cơ hồ không có tang thi nào ngăn cản được một đao của Nhạc Trọng. Tốc độ xuất đao của hắn cũng nhanh tới cực điểm, mỗi lần ánh đao chớp động thì đầu của tất cả tang thi sẽ chia lìa. Thật đúng là dũng mãnh gan dạ
tới cực điểm.
Bạch cốt đứng bên người của Nhạc Trọng đã có tố chất gấp bốn lần người
bình thường, nó huy động búa lớn như gió lốc, những tang thi kia vừa tới gần đã bị chém giết.