Nhạc Trọng nghênh ngang giết vào như vậy, chiến sĩ trong Thanh trấn qua một hồi lâu mới bắt đầu tập kết.
Trong loại chiến đấu đột nhiên thế này, Tiến Hóa Giả loại hình mẫn tiệp
như Bạch Tiểu Thắng và Tân Giai Nhu đã phát huy ra tác dụng cực lớn.
Chiến sĩ trong Thanh trấn vừa mới hiện thân, ánh đao lóe lên, đầu những
người kia đã bị chém bay.
Chiến sĩ trong Thanh trấn ngay cả bộ đôi tinh nhuệ của Ngô Nham Hồng
cũng không sánh bằng, chống lại Bạch Tiểu Thắng và Tân Giai Nhu tự nhiên không chịu nổi một kích.
- Thật mạnh! Những người này thật mạnh!
Nguyễn Văn Thông nhìn những tên chiến sĩ trong Thanh trấn vừa thấy mặt
đã bị chém giết trong nội tâm tràn đầy kinh hãi, chợt hắn liền thành
thành thật thật dẫn đường cho Nhạc Trọng.
Đám Nhạc Trọng như vào chỗ không người giống đi thẳng tới biệt thư Tăng Trí hiện đang ở.
Nương theo tiếng gầm giận dữ, một gã trung niên nam tử thân cao một mét bảy ba, da thịt ngăm đen tràn ngập sáng bóng, toàn thân cơ bắp rắn chắc tràn ngập lực lượng, tướng mạo lại có vẻ có chút dữ tợn xấu xí, cạo lấy tóc húi cua, trên người mặc một trang phục hàng hiệu không hề thích
hợp, đeo hơn mười sợi dây chuyền vừa thô vừa to, một bộ dáng nhà giàu
mới nổi nhanh chóngđi ra giận dữ hét lên với Nhạc Trọng:
[CHARGE=3]
- Người nào dám can đảm đến chỗ của ta giương oai? Không muốn sống nữa sao?
Tăng Trí trước tận thế rất nghèo, sau khi làm giàu trong tận thế liền
trắng trợn thu thập hoàng kim chế tạo các loại dây chuyền vàng đeo đầy
ngươi. Cái này khiến hắn cảm giác hết sức thoải mái và cảm giác an toàn.
Nhạc Trọng trực tiếp móc ra một cây Desert Eagle như thiểm điện bắn về phía Tăng Trí.
Phanh!
Một phát đan Desert Eagle bắn lên mi tâm Tăng Trí, thân thể Tăng Trí lập tức phủ lên một tầng kim loại sáng bóng. Viên đạn kia sau khi phát ra
một tiếng vang lớn liền chợt bị đẩy lùi ra.
Đây là kỹ năng bị động đã được Tăng Trí cường hóa đến cấp 3, sắt thép
chi thân, kỹ năng này có thể làm khiến thân thể người sắt thép hóa, trở
nên vô cùng cứng rắn. Cường độ thân thể càng cao, cường độ cường hóa kỹ
năng càng cao, thân thể lại càng cứng rắn. Kỹ năng này và Cốt cách cường hóa của Bạch Cốt giống nhau, có được kỹ năng này, có thể làm khiến
cường độ thân thể trở nên càng thêm cứng rắn.
- Quả thật có thể dựa vào thân thể ngăn cản đạn!
Nhạc Trọng nhìn Tăng Trí thản nhiên nói.
- Đánh ta? Mày muốn chết!
Tăng Trí bị Nhạc Trọng không nói hai lời đã trực tiếp bắn một súng vào
đầu, hắn lập tức nổi giận, quơ lấy cây Lang nha bổng cự đại dài đến 2m
lao tới Nhạc Trọng.
- Quỳ xuống!
Trong mắt Nhạc Trọng lóe lên hàn quang, phát động kỹ năng Khủng Cụ
Thuật, một đạo sóng xung kích tinh thần cường hoành hung hăng trùng kích về phía Tăng Trí.
Tăng Trí về cơ bản không cường hóa tinh thần, dưới Khủng Cụ Thuật của
Nhạc Trọng trùng kích, hắn thoáng một phát lâm vào trong sự sợ hãi vô
tận.
Dưới từng lớp sợ hãi trùng kích, Tăng Trí ngũ quan vặn vẹo, lá gan vỡ
tan, thất khiếu chảy máu trực tiếp ngã xuống đất mà chết. Tiến Hóa Giả
thanh danh không nhỏ trong phiến khu vực này đã bị Nhạc Trọng một kích
giây sát.
- Đã xong! Lão đại chết rồi!
- Chạy mau!
"... . "
Một ít chiến sĩ trong Thanh trấn thấy Tăng Trí trực tiếp bị Nhạc Trọng
vừa quát hù chết, mỗi người đều đã mất đi chiến ý, chạy tán loạn khắp
nơi.
Bạch Tiểu Thắng, Tân Giai Nhu từng người mang theo một chi bộ đội đuổi giết tàn quân.
- Đầu hàng không giết! Đầu hàng không giết! Tất cả mọi người phải ở lại
trong nhà mình, một khi ra ngoài, lợi dụng phản nghịch sẽ trực tiếp chém giết.
Minh Giai Giai thì mang theo một chi bộ đội rất quen thuộc chiêu hàng, trấn an chiến sĩ khác trong Thanh trấn.
Ba giờ sau, Thanh trấn chợt hoàn toàn bị trấn áp, Nhạc Trọng thu nạp
nhận được hơn một trăm tám mươi tù binh, người sống sót khác trong Thanh trấn cũng đại bộ phận đều trung thực ở lại trong nhà không dám dị động.
Tăng Trí quả thật mở một kho súng ống đạn dược. Chỗ hắn mặc dù không có
xe tăng, phi cơ trực thăng võ trang các loại, tuy nhiên lại có có một
súng ống đạn dược, ống phóng rốc-két, súng máy, pháo cối các loại vũ khí hạng nhẹ đầy đủ cả. Chiếm lĩnh Thanh trấn cũng khiến Nhạc Trọng thu
hoạch không nhỏ.
Trấn áp xong, Nhạc Trọng đi nhanh vào trong biệt thự của Tăng Trí.
Nam Cung Băng Vân đi theo sau lưngNhạc Trọng nhìn bóng lưng Nhạc Trọng trong nội tâm tràn ngập phức tạp thầm nghĩ:
- Như vậy đã xong rồi sao? Đơn giản như vậy một cái trấn nhỏ đã bị hắn khống chế trong tay.
Không lâu trước, căn cứ người sống sót mà cha Nam Cung Băng Vân tổ kiến
mới bị Thanh trấn thủy. Khi đó nàng chỉ cảm thấy Thanh trấn là một thế
lực khủng bố không thể chiến thắng, nhưng thế lực kia lại bị Nhạc Trọng
dẫn người đơn giản phá hủy, ngay cả một người chết cũng không có. Cái
này khiến Nam Cung Băng Vân tiến thêm một bước nhận thức được sự đáng sợ của thế lực Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng vừa tiến vào trong biệt thự thì có tám thị nữ người Thái Lan đang đứng hai bên biệt thự nghênh đón hắn.
Trong tám thị nữ Thái Lan đưa mắt nhìn qua Nhạc Trọng hiện ra thần sắc
sợ hãi, đối với các nàng mà nói, vận mệnh của các nàng đã nằm trong tay
của nam nhân khác. Hơn nữa nam nhân trước mặt này là người nước khác,
chỉ vấn đề ngôn ngữ đã là vấn đề lớn.
Một nữ tử mặc áo dạ hội xẻ tà, thân cao 1m74, dáng người nóng nảy gợi
cảm, hai chân thon dài, tóc vàng mắt xanh, trên người tràn ngập khí tức
phong tình và xuất chúng của đại minh tinh, nhìn qua Nhạc Trọng mang
theo đầy mị lực và dùng tiến Anh nói với Nhạc Trọng:
- Anh khỏe! Tôi là Tát Lỵ Ba Lai Tạp. Xin hỏi anh tên là gì?
Nghe cái tên như vậy Nam Cung Băng Vân bên cạnh Nhạc Trọng cả kinh, nói:
- Tát Lỵ Ba Lai Tạp!
Nhạc Trọng hiếu kỳ hỏi:
- Nàng rất nổi danh sao?
Nam Cung Băng Vân nhìn Nhạc Trọng có chút im lặng, nói:
- Tát Lỵ Ba Lai Tạp chính là siêu sao của Hollywood. Bảy năm trước giá
cát sê của nàng cực cao. Hiện tại giá thị trường của nàng không còn như
trước, nhưng cũng là siêu sao của Hollywood. Nàng gần đây làm bộ phim
Địa Cầu Chấn động nên đi tới trong nước pr, phòng bán vé thu nhập vượt
qua hai trăm triệu.
- Ah!
Nhạc Trọng nghe được tên của Tát Lỵ cũng không có phản ứng quá lớn, hắn
vốn không phỉa người ái mộ của ai cả, hắn là người cụ thể mười phần, ở
trong trường thì cần tiền học phí, tiền sinh hoạt, còn bôn ba tương lai. Về phần điện ảnh, trừ mấy bộ phim kinh điển ra thì còn lại hắn không có hứng thú.
Đúng lúc này Tát Lỵ dùng tiếng Anh cười hỏi Nhạc Trọng:
- Xin chào, nam nhân Trung Quốc, tôi rất hứng thú với đất nước này, xin hỏi có thể cho tôi biết tên của anh không?
Nhạc Trọng nhìn qua Tát Lỵ chậm rãi hỏi:
- Tôi tên là Nhạc Trọng!
Tát Lỵ cũng vô cùng hứng thú với Trung Quốc. Nàng là nữ nhân phong tình
lịch duyệt phong phú, nhìn thấy Nhạc Trọng là người Hoa, liền trực tiếp
mở miệng khen ngợi Trung Quốc. Trên thực tế nàng trước tận thế chỉ biết
Trung Quốc là nơi có rất nhiều tiền.
Tát Lỵ nói như vậy làm cho Nhạc Trọng xác thực sinh ra chút hỏa cảm với
nàng, hắn vươn tay nhẹ nhàng nắm tay của Tát Lỵ và sau đó buông ra.