Tiểu Thanh
phóng ra mấy đợt phong nhận thì bay đi, không có mệnh lệnh tuyệt đối của Nhạc Trọng nó không muốn tiêu hao quá nhiều lực lượng bổn nguyên của
mình để tấn công địch nhân.
Thú biến dị cấp cao đều có được năng lực đặc thù lực lượng bổn
nguyên. Nhưng một lần phát động đều tiêu hao nguyên khí của chúng thật
lớn. Bởi vậy nếu không vạn bất đắc dĩ hoặc là gặp phải địch nhân khủng
bố, chúng sẽ không phát động lực lượng bổn nguyên đem ra đối địch.
Sau khi tiểu Thanh bay đi, thân hình Nhạc Trọng chợt lui, vừa cầm súng
tự động 05 thức điên cuồng bắn phá thi đàn vừa hướng cầu Tư Giang nhanh
chóng bỏ chạy.
Vào lúc này ở gần cầu Tư Giang chỉ còn lại chiến sĩ đệ nhất doanh của
Quách Tuyền cùng hơn một vạn hai ngàn người sống sót còn đang giằng co
lẫn nhau.
- Cầu xin ngài binh đại gia, cho tôi đi qua đi, chuyện gì tôi cũng nguyện ý làm cho ngài…
- Van cầu ngài, cho tôi đi qua, tôi nguyện ý làm trâu làm ngựa báo đáp ngài!
- Quân nhân tồn tại không phải là vì thủ hộ nhân dân sao, van ngài cho chúng tôi qua đi…
- …
Thật nhiều người thường quỳ trên mặt đất tận lực cầu xin Quách Tuyền.
Cầu Tư Giang hiện tại là con đường sống duy nhất của bọn họ, theo thời
gian trôi qua, tử vong đã cách họ ngày càng gần.
Một đống cương đao lẫn tấm chắn nằm trên mặt đất ngoại trừ có vài trăm
người chịu cầm lên những người còn lại không hề liếc mắt nhìn đống vũ
khí kia. Những người nhu nhược kia thầm nghĩ muốn qua cầu, lại không hề
có một tia dũng khí dám cùng tang thi chiến đấu.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn đám người thường yếu đuối kia, lại hướng Quách Tuyền ra lệnh:
- Quách Tuyền, anh dẫn người thối lui trước, mặc cho bọn họ tự sinh tự diệt đi!
- Dạ, đoàn trưởng!
Quách Tuyền hành lễ với Nhạc Trọng, sau đó mang theo chiến sĩ đệ nhất doanh thối lui qua bên kia cầu Tư Giang.
Mất đi đoàn người của Quách Tuyền áp chế, những người sống sót lập tức hướng cầu Tư Giang chen chúc chạy tới.
Đã không có người duy trì trật tự, những người thường yếu đuối kia đều
biến thành điên cuồng, những người yếu ớt bị xô té dưới đất, vì tranh
đoạt đường chạy trốn thậm chí còn có người cầm đao chém giết lẫn nhau.
Trong chớp mắt hơn vạn người hỗn loạn công kích điên cuồng, bọn hắn
không dám giết tang thi nhưng chém giết lẫn nhau thì không hề có chút
nương tay.
Nhìn thấy một màn thảm thiết kia, Nhạc Trọng cau mày thở dài thật sâu.
Hắn đã đem hết toàn lực, nhưng hơn vạn người này hắn thật sự không còn
lực lượng đi cứu vớt.
Đúng lúc này thi đàn khổng lồ đã đột phá chướng ngại trùng điệp, hướng đám người sống sót đang hỗn loạn đánh tới.
- Ah…
Nhìn thấy thi đàn kinh khủng lan tràn, một gã người thường hoảng sợ thét lên chói tai, sau đó nhảy vào Tư Giang muốn bơi qua.
Càng ngày càng nhiều người lựa chọn nhảy xuống sông Tư Giang muốn bơi qua bên kia sông để tránh né thi triều cuốn tới.
Đồng thời cuộc chiến chém giết giành đường chạy trốn ở ngay cầu Tư Giang càng ngày càng thảm thiết, vô số người trong mắt đã tràn ngập vẻ tuyệt
vọng.
Nhạc Trọng lắc đầu, thầm nghĩ triệu hồi tiểu Thanh rời khỏi nơi đó.
Nhưng đột nhiên trong lòng hắn vừa động, hướng giữa Tư Giang nhìn lại.
Chỉ thấy bên trong sông, từng đợt sóng nước bắt đầu khởi động, từng bầy
tôm biến dị bò lên trên bờ, những con tôm biến dị vừa lên bờ chợt điên
cuồng xông tới công kích thi đàn, dùng đôi kìm sắc bén đem thân thể tang thi cắt đoạn, sau đó mồm to cắn nuốt.
Sóng nước không ngừng dâng lên, từng con tôm biến dị không ngừng bò lên
bờ. Ngoài ra còn có hai mươi con tôm tinh anh biến dị, một con tôm biến
dị nhị giai cùng một con quái thú giống con rùa lớn như tòa nhà lầu từ
trong sông bò ra.
Tiểu Quy liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, phát ra một tiếng kêu to kỳ dị. Con tôm nhị giai cũng phát ra một tiếng kêu vô cùng bén nhọn.
Hai mươi con tôm tinh anh biến dị chợt xông vào bên trong thi đàn, hướng đàn tang thi đại khai sát giới.
Những con tôm biến dị có được giáp xác cứng rắn, tang thi bình thường
căn bản không thể xuyên thủng được giáp xác của chúng cùng chống cự được đôi càng tôm sắc bén. Đồng thời chúng cũng không sợ hãi siêu vi trùng
khiến kẻ khác nghe tên đã sợ mất mật, quả nhiên là khắc tinh của tang
thi.
Những con tôm biến dị vừa gia nhập chiến trường, liền điên cuồng công
kích thi đàn, thật nhiều tang thi bị chúng cắt đứt tay chân bắt đầu mỹ
mỹ ăn cơm.
Những sinh vật biến dị rất thích lấy tang thi làm thực vật, nếu chúng
cắn nuốt được tang thi cao cấp cũng có thể tiến hóa rất nhanh.
Nhìn mãnh thú biến dị bò ra khỏi Tư Giang, những người sống sót càng
thêm tuyệt vọng, tranh đoạt đường thông qua cầu Tư Giang càng thêm kịch
liệt, không ngừng có người tử vong trong quá trình tranh đoạt đường qua
cầu.
Nhạc Trọng nhảy lên trên đầu tiểu Quy, thúc giục tiểu Quy đi tới đầu cầu Tư Giang lớn tiếng quát:
- Tôi là Nhạc Trọng, dừng tay cho tôi! Đây là thú biến dị do tôi
triệu hoán đi ra, hiện tại lập tức xếp thành hàng trật tự đi qua cầu,
nếu không xử bắn!
Những người sống sót đang điên cuồng tranh đoạt đường qua cầu bỗng chốc
bị cự thú tiểu Quy khủng bố chấn nhiếp. Lúc này bọn họ mới khôi phục lại bình tĩnh, nhìn đàn thú biến dị nhìn chằm chằm chung quanh, biến
thành thành thật ngoan ngoãn như đàn cừu, xếp thành hàng dài dựa theo
trật tự bắt đầu qua cầu.
- Tiểu Quy, lần này thật sự cảm tạ ngươi!
Nhạc Trọng nhìn đám người thường ngoan ngoãn xếp hàng đi qua cầu, thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm vỗ vỗ đầu tiểu Quy nói.
Lần này nếu không nhờ tiểu Quy mang theo mấy vạn tiểu đệ đến trợ giúp,
đại bộ phận người sống sót còn lưu lại kia cũng phải chết trong miệng
tang thi.
Tiểu Quy nhận được lời khen ngợi của Nhạc Trọng, cái đuôi vươn lên không ngừng vỗ vỗ xuống mặt đất, hiển nhiên hết sức cao hứng. Sau khi nó bị
Nhạc Trọng thuần phục, đã cùng hắn xây dựng tâm linh cảm ứng, có thể
hiểu được một ít lời nói đơn giản.
Theo tiểu Quy suất lĩnh mấy vạn tiểu đệ ngăn chặn thi đàn, hơn vạn người sống sót cuối cùng đã vượt qua được cầu Tư Giang. Nhưng trong một vạn
bốn ngàn người vừa bị mưa lạnh xối xả lại gặp bạo loạn tự chém giết lẫn
nhau, có hơn ngàn người mất đi tính mạng. Tổn thất cực kỳ thảm trọng,
duy nhất may mắn là đại bộ phận người cũng có thể vượt qua cầu.
- Tạc cầu!
Nhạc Trọng đi qua bên kia cầu Tư Giang, lập tức truyền ra mệnh lệnh.
Oanh một tiếng nổ ầm vang, chiếc cầu lớn ở trước tận thế hao phí mấy
chục triệu nhân dân tệ xây dựng thành đã bị tạc nổ dập nát. Con đường
duy nhất để tám mươi vạn thi đàn đi thông huyện Trữ Quang đã bị hủy hoại hoàn toàn.
Nếu thi đàn khổng lồ kia muốn di chuyển tới huyện Trữ Quang, cần phải đi vòng hơn trăm cây số mới có thể tìm được con đường đi thông huyện Trữ
Quang.
Đã lấy được hơn mười vạn nhân khẩu của SY thị, mục tiêu tiếp theo của Nhạc Trọng chính là thành phố Lũng Hải.
Chỉ cần chiếm lĩnh thành phố Lũng Hải, Nhạc Trọng sẽ lấy được xưởng công binh, có xưởng công binh mới có thể sản xuất đạn dược cùng đạn pháo.
Không đến mức bởi vì thiếu hụt đạn dược mà không thể đối phó thi đàn đại quy mô.