Dù thật sự trong phụ nữ không hề thiếu cường giả, nhưng nói về số lượng cường giả, thì vẫn là đàn ông trời sinh tố chất thân thể tương đối vĩ đại nhiều hơn rồi.
Trong Bạo Phong Cốc này, Lạc Thanh Thanh cũng không sử dụng sức mạnh hay thủ đoạn gì ép buộc đàn ông trở thành nô lệ cho phụ nữ, mà là thông qua giáo dục và các loại phương thức nhận thức khác, khiến cho chức nghiệp của phụ nữ và đàn ông đảo ngược lại với nhau thôi. Như vậy thì vừa có thể lợi dụng sức mạnh của đàn ông, lại có thể giữ cững địa vị thống trị cường thế của phụ nữ. Hơn nữa có thể quản lý Bạo Phong Cốc chặt chẽ có quy luật, thật sự là một nhân vật không thể khinh thường.
Uy Lực An Na nhìn Nhạc Trọng, cười tự hào nói:
- Thế nào? Bạo Phong Cốc chúng tôi rất tuyệt đúng không. So sánh với liên minh Liệt Nhật và Dực Long Sơn, Bạo Phong Cốc chúng tôi tuy rằng số người ít nhất, nhưng lại là thế lực đoàn kết nhất, dân chúng cũng hạnh phúc nhất. Trong Bạo Phong Cốc có được thực vật sung túc, hơn nữa có thể tránh khỏi đủ loại thiên tai bên ngoài. Đây quả thật là tiên cảnh nhân gian mà.
Nhạc Trọng thật lòng nói:
- Quả thật không tệ!
Bạo Phong Cốc này có hoàn cảnh tuyệt đẹp, thực vật phong phú, chỉ kém hơn một chút những thành phố lớn ở trên địa cầu trước khi mạt thế đến thôi. Nhưng đặt trên một hành tinh khắp nơi đều là thú biến dị hoành hành, người khủng long chiếm quyền thống trị, nơi nơi đều là côn trùng biến dị, ngay cả thực vật biến dị cũng lên cấp bốn thì đây đúng là thiên đường nhân gian.
Uy Lực An Na nghe Nhạc Trọng thật lòng khen ngợi Bạo Phong Cốc, khóe miệng giương lên, cơ thể hơi hơi lắc lư, lộ ra một nụ cười đắc ý.
- Đã đến rồi, tạm biệt!
Đi đến trước một tòa nhà kiểu phương Tây nhỏ bằng gạch cao ba mét có vườn hoa nhỏ độc lập, Uy Lực An Na nói lời tạm biệt với các nữ chiến sĩ khác, dẫn theo Nhạc Trọng vào khuê phòng của mình.
Đó là một tòa nhà vô cùng sạch sẽ gọn gàng, hơn nữa lại tỏa ra mùi hương dễ chịu. Trong nhà ở phòng nào cũng đều có trồng những chậu hoa cảnh xinh đẹp.
Uy Lực An Na vừa vào nhà thì lập tức thả người xuống một sô pha được tạo ra hơn mười tấm da lông lông xù mềm mại, thoải mái duỗi người, trong mắt mang theo vẻ quyến rũ nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, hỏi:
- Anh có thể tự thoát dây thừng ra đúng không? Bị trói chặt chỉ có tự do của anh thôi. Nhưng anh không cảm thấy làm vậy thật không có ý nghĩa gì sao?
Nhạc Trọng khẽ mỉm cười, trong lòng khẽ động, một ngọn lửa Ma Viêm bỗng nhiên xuất hiện, đốt cháy gân thú cấp ba đang trói chặt hai tay. Phút chốc thì gân thú cấp ba đã bị Ma Viêm đốt đứt.
Nhạc Trọng cũng thỏa mái ngồi xuống sô pha được tạo thành bởi vô số da lông mềm mại đối diện Uy Lực An Na, mỉm cười hỏi:
- Cô khi nào thì nhận ra vậy?
Ánh mắt Uy Lực An Na nhìn Nhạc Trọng hiện lên vẻ vừa lòng:
- Không cần coi mọi người là ngu ngốc. Anh bị tôi trói lại có thể mặt không đổi sắc đi theo tôi, lại có năng lực dễ dàng đi qua cửa vào Bạo Phong Cốc của chúng tôi, vừa thấy thì đã biết anh không phải người đơn giản rồi. Nhưng anh có thể đơn giản thì đã tự cởi bỏ gân thú biến dị cấp ba kia quả thật đúng là ngoài dự đoán của tôi. Tôi lại càng ngày càng thích anh hơn đấy.
Ánh mắt Uy Lực An Na đột nhiên ngưng trọng nhìn chằm chằm Nhạc Trọng:
- Nói đi, anh là ai? Theo tôi vào Bạo Phong Cốc có mục đích gì?
Nhạc Trọng nói:
- Tôi tên là Nhạc Trọng, tôi đúng thật là không cẩn thận lạc đường rồi đi đến chỗ này. Cùng cô đi vào Bạo Phong Cốc là vì tôi vô cùng tò mò Bạo Phong Cốc thôi.
Uy Lực An Na suy nghĩ một lúc lâu, đành buông tha nói:
- Nhạc Trọng? Không nghe nói qua.
Chuyện Nhạc Trọng gồm thâu bô lạc Kên Kên, tiêu diệt quân thảo phạt của liên minh Liệt Nhật cũng chỉ là chuyện mà thượng tầng Bạo Phong Cốc mới biết thôi. Ở một thế giới lạc hậu về thông tin như vậy, trao đổi tình báo cũng không dễ dàng như ở địa cầu.
Uy Lực An Na cũng chỉ là một cán bộ nho nhỏ trong Bạo Phong Cốc này thôi, tất nhiên là không thể biết trước tình báo Nhạc Trọng rồi.
Uy Lực An Na đứng dậy đi từ ghế sô pha mềm mại của mình đến bên cạnh Nhạc Trọng, ngồi xuống, trong mắt mang theo vẻ dụ dỗ, đồng thời hơi thở bỗng trở nên yêu diễm, ôm lấy cánh tay Nhạc Trọng nói:
- Dù sao thì Nhạc Trọng, tôi rất thưởng thức anh, làm đàn ông của tôi nhé!
Nhạc Trọng nhìn Uy Lực An Na ôm lấy cánh tay hắn, cả người tỏa ra vẻ yêu diễm mị hoặc, có chút giật mình nói:
- Tôi? Vì sao là tôi? Ở ngoài không phải còn rất nhiều đàn ông anh tuấn hơn tôi sao?
Số lượng tiểu bạch kiểm anh tuấn trong Bạo Phong Cốc quả thật rất nhiều. Nhạc Trọng không thừa nhận cũng không được, có rất nhiều tiểu bạch kiểm thoạt nhìn quả thật anh tuấn hơn hắn rất nhiều. Đồng thời những tiểu bạch kiểm đó đều lộ ra ánh mắt sùng bái, sùng kính, hèn mọn nhìn Uy Lực An Na, chỉ cần Uy Lực An Na ngoắc ngoắc ngón tay thì đám tiểu bạch kiểm đó sẽ ba ba nhào lên, cướp làm người đàn ông của Uy Lực An Na.
Uy Lực An Na nhìn Nhạc Trọng, trong mắt gợn sóng lăn tăn, tỏa nắng rực rỡ. Cô vươn bàn tay phải sáng bóng vô cùng khỏe mạnh kia sờ sờ cằm Nhạc Trọng, cười quyến rũ lại ngả ngớn nói:
- Đám đàn ông đó đều yếu đến đáng thương, hoàn toàn không thể gây ra một chút hưng phấn nào cho tôi cả. Cho dù tôi liếc nhìn bọn họ thêm nhiều lần nữa thì vẫn cảm thấy bọn họ thật ghê tởm. Một chút sức quyến rũ cũng không có. Làm người đàn ông của tôi đi, Nhạc Trọng, tôi sẽ đối xử thật tốt với anh!
Bị đùa giỡn !!
Nhạc Trọng hơi hơi kinh ngạc, hắn thế nhưng lại bị người khác đùa giỡn như một cô gái ư? Ánh mắt Uy Lực An Na nhìn hắn giống y hệt ánh mắt hắn nhìn những mỹ nữ mà hắn thích, hơn nữa lần đầu tiên hắn bị một người phụ nữ sờ cằm như vậy đấy.
- Tôi từ chối!!
Nhạc Trọng thân thủ vô cùng bá đạo lôi kéo Uy Lực An Na ôm vào lòng, từ trên cao nhìn xuống vị đại mỹ nữ diễm lệ, gợi cảm, tràn ngập sức quyến rũ, đồng thời nằm lên trên người Uy Lực An Na đang kinh ngạc, cường thế nói:
- Không phải tôi trở thành người đàn ông của em, mà là em trở thành người phụ nữ của tôi.
- Không! Là anh phải trở thành người của tôi!!
Trong mắt của một Uy Lực An Na vốn toát ra vẻ kiều diễm, quyến rũ, khiến người ta say mê hiện lên vẻ thanh minh, hai cánh tay giống như rắn quấn lấy thân thể rắn chắc của Nhạc Trọng ở phía bên, xoay mạnh người qua một bên cạnh ý đồ muốn ngồi lên trên người Nhạc Trọng.
Đối với Uy Lực An Na trưởng thành trong giáo dục đặc biệt mà nói, cùng đàn ông phát sinh quan hệ không phải là vấn đề lớn lao gì, một người phụ nữ có thể cưới ba, bốn người đàn ông là chuyện vô cùng bình thường ở Bạo Phong Cốc. Nhưng khi cô và một đàn ông nào đó phát sinh quan hệ, nhất định phải nắm được quyền chủ đạo và thế thượng phong. Cô tuy rằng thích vẻ khí khái đàn ông của Nhạc Trọng, nhưng tuyệt đối không thích nhìn cảnh mình bị Nhạc Trọng áp đảo.