Đương nhiên là kỹ năng cưỡng ép khôi phục thân thể này vô cùng tốn lực lượng và thể lực, sau ba mươi phút, cho dù Ania có khôi phục toàn bộ thân thể thì sức chiến đấu của nàng ta cũng phải giảm tới dưới năm thành.
Trong mắt Ania hiện lên sự sợ hãi, nàng ta cất giọng cầu xin:
- Đừng! Ta không muốn giết nhân loại, chỉ cần ngươi có thể thả ta. Ta sẽ đưa ngươi tới Thánh thành, thay huyết mạch cho ngươi, để cho ngươi gia nhập vào Thần tộc chúng ta. Tới lúc đó thì ngươi sẽ mạnh mẽ hơn nhiều người, muốn bao nhiêu nữ nhân cũng được bấy nhiêu, muốn giết cừu gia cũng có thể điều động đại quân của Thánh tộc để san bằng, khiến cho đối phương phải chịu dằn vặt mà chết. Hơn nữa khi trở thành Thánh tộc thì ngươi cũng sẽ có thọ mệnh vô tận như chúng ta.
Ania cho dù có đơn giản giết chết hơn trăm ngàn nhân loại, nhưng nàng ta cũng không muốn chết.
- Yên tâm, ta không giết ngươi. Bởi ngươi có giá trị lợi dụng rất lớn đó!
Một viên Khôi lỗi phù tứ giai từ trong tay Nhạc Trọng bắn ra, sau đó hướng tới mi tâm Ania bay tới.
Tứ giai Khôi lỗi phù chưa có đi vào trong mi tâm nàng ta, thì khuôn mặt Ania đã vặn vẹo, thét lên âm thanh chói tai:
- Khôi lỗi chi phù, đây là khôi lôi chi phù, ngươi tìm được Khôi lỗi chi hạp rồi!
- Cho dù ngươi có được khôi lỗi chi hạp thì cũng không làm gì được đâu, ta tuyệt đối sẽ không biến thành khôi lỗi cho ngươi!
Khuôn mặt Ania vặn vẹo, điên cuồng hét gào, một đạo bạch quang nhàn nhạt từ trong thân thể nàng phóng ra, cứng rắn đẩy khôi lỗi chi phù đang muốn tiến vào bên trong mi tâm nàng ra ngoài.
- Vô dụng thôi!
Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh lùng, đưa chân đạp một cái vào ngực Ania, năng lượng cuồng bạo trong nháy mắt bùng phát ra.
Ania phun ra một ngụm máu lớn, tứ giai Khôi lỗi chi phù kia thuận thế tiến vào cơ thể nàng, khiến cho nàng ta chịu đựng sự thống khổ không gì sánh bằng.
Ania cũng chỉ có thể giãy dụa trong thống khổ trong đúng 5s, sau đó trong mắt nàng không còn một chút chống lại hay kiệt ngạo nữa, chỉ còn là sự kính cẩn đối với Nhạc Trọng mà thôi:
- Ania bái kiến chủ nhân!
Nhạc Trọng thỏa mãn gật đầu, đem mấy thứ tay chân bị tạc bay ném về chỗ nàng ta.
Vô số huyết nhục dần vươn ra đem những tay chân bị đoạn kia kéo lại gần, nối tiếp lại một chỗ. Tuy rằng Thánh tộc có được năng lực khôi phục cường đại cũng có thể cấp tốc tái sinh, nhưng bọn họ sẽ tiêu hao đại lượng thể lực và lực lượng, khiến cho bọn họ trong một thời gian ngắn bị hạn chế về sức chiến đấu.
Làm xong tất cả mọi thứ, Nhạc Trọng mới đưa ánh mắt nhìn về phía xa.
Lúc này hai vị tứ giai Thần chiến sĩ Đoan Mộc Thắng với Sa Hi đang điên cuồng chiến đấu. Tốc độ của Sa Hi thì nhanh tới mức không ai có thể sánh bằng, Đoan Mộc Thắng lại có thể thao túng được đại địa, song phương chiến đấu có thể nói là kịch liệt, bởi thực lực đôi bên cũng sàn sàn như nhau.
Chỉ là Đoan Mộc Thắng vì rơi từ trên phi thuyền xuống, đã bị thương thế không nhẹ, Còn bị Liễu Y Thần đánh trún, bị đám người máy RH2 bắn laser vào người, khiến cho hắn chật vật không thôi, thân thể bị thương khá nhiều chỗ.
Ngay đúng lúc Ania bị Nhạc Trọng ám toán rồi, Đoan Mộc Thắng mới quay lại về phía này thì thấy được Ania đang nằm dưới chân Nhạc Trọng.
- Chêt tiệt! Ania bị tên nam nhân này giêt rồi sao?
Thấy một màn như thế Đoan Mộc Thắng cảm thấy hết hồn. Bởi trước mắt hắn đang có một kẻ mạnh hơn cả tứ giai Thần chiến sĩ, xung quanh lại còn có một tên mạnh mẽ hơn cả Thần xạ thủ, cứ tiếp tục chiến đấu như thế thì căn bản hắn sẽ không có bất kỳ một phàn thắng nào hết.
Đoan Mộc Thắng cũng là kẻ thân chinh bách chiến nhiều năm, cho nên hắn làm ra quyết định, hắn vung tay lên khiến cho đại địa rạn nứt, bão cát kinh khủng cuốn về phía Sa Hi.
Thần hình Sa Hi chớp động, tránh khỏi đám cát bụi kia, nhưng chúng vẫn theo bản năng đuổi theo nàng, khiến cho nàng chỉ có thể chống đỡ giãy dụa không ngừng trong bão cát.
Đoan Mộc Thắng có thể thao túng đất và cát, ở trong đám tứ giai Thần chiến sĩ cũng là tổn tại mạnh mẽ rồi, chỉ cần hắn còn đứng trên mặt đất thì không có mấy người có thể giết chết hắn.
Đoan Mộc Thắng lúc này chợt lóe một cái, thân hình như một cơn lốc bay thẳng về phương xa.
Đúng lúc này Ania vốn đang nằm trên mặt đất lại đâm một trảo ra, móng tay lợi hại kia xuyên thủng bụng của Nhạc Trọng.
Trong mắt hắn có chút không tưởng quay đầu nhìn về phía Ania, sau đó phun ra một ngụm máu lớn, rồi ngã lăn ra mặt đất.
Ania ngẩng đầu lên nhìn Đoan Mộc Thắng hét lớn:
- Đoan Mộc Thắng, mau cứu ta! Bằng không khi ta quay về Thánh thành, tuyệt sẽ không để yên cho ngươi sống !
Đoan Mộc Thắng chán ghét nhìn Ania, có chút do dự, sau đó vẫn bước qua. Bộ tộc Ania có một tên ngũ giai thủy tổ ở thánh thành có quyền thế cực lớn ,hắn mới chỉ là tứ giai thần chiến sĩ, nếu như đắc tội bộ tộc của Ania hẳn là hắn cũng không dễ sống qua ngày đâu.
Đoan Mộc Thắng bay tới mái nhà kia, lạnh lùng nhìn thi thể Nhạc Trọng bị đâm lòi ruột, sau đó nhìn Ania, một thân bị thương nặng, vẫn đang cuộn người trên mặt đất. Khướu giác của hắn vô cùng linh mẫn, thấy được máu tươi thực sự của Nhạc Trọng, thì trong lòng mới yên tâm lại.
Ania quay về phía Đoan Mộc Thắng mà kêu lớn:
- Mau ôm ta! Mang ta đi khỏi nơi này, chỉ cần ngươi đưa ta đi khỏi nơi này, ta cũng không dây dưa với ngươi nữa, còn nữa ta sẽ để cho gia tộc ta trợ lực cho ngươi, coi ngươi là bằng hữu của gia tộc ta.
Đoan Mộc Thắng trầm mặc một hồi rồi nói:
- Được! Chỉ là ngươi không được dây dưa ta nữa, ta sẽ mang ngươi rời khỏi đây.
Bị Ania dây dưa bao năm nay đã là một cơn ác mộng đối với Đoan Mộc Thắng, hắn thực sự không muốn động tới cái nữ nhân điên này nữa.
Ania thét lớn:
- Ta thề ! Mau ôm ta đi! Ta không muốn lúc phải ở lại nơi này thêm một giây nào nữa.
Đoan Mộc Thắng không hề do dự đưa tay ôm lấy Ania đang hồi phục từ trên mặt đất lên.
Đột nhiên nàng ta kinh hãi hét lớn:
- Cẩn thận phía sau!
Trong lòng Đoan Mộc Thắng cả kinh, lập tức quay đầu về phía sau, nhưng cái gì cũng không thấy. Cho nên trong lòng hắn có một cỗ dự cảm bất tường hiện lên.
Ania cười dữ tợn, hai bộ móng tay sắc bén kia biến thành một thanh đao nhọn, đâm một cái. Thân thể có thể chống được cả đạn súng máy xạ kích của Đoan Mộc Thắng bị cắt thành hai đoạn, máu huyết, nội tạng cứ thế mỗi thứ rơi một chỗ.
- Tại sao?
Đoan Mộc Thắng chỉ kịp bi phẫn hét lớn một tiếng, hai tay hắn đã bị nàng ta nhẹ nhàng chém đứt rồi.
Ở khoảng cách gần lại bị cường giả đồng cấp đánh lén thì, Đoan Mộc Thắng thực không thể nào chống lại được.
Nhạc Trọng đã bị xuyên thủng bị kia bỗng quay người, khẩu súng điện từ trong tay không ngừng dí vào bụng Đoan Mộc Thắng mà bóp cò:
- Để ta nói cho ngươi nhé, vì nàng ta là khôi lỗi, mà ngươi cũng sắp biến thành một con khôi lỗi tứ giai của ta thôi!