- Hàn đội trưởng, chẳng lẽ muốn tự mình ra tay bắt ta?
Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề có chút hảo cảm nào đối với Hàn Phú.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Thiên Đế học cung, Hàn Phú liền phái cao thủ Chấp Pháp đội đi bắt hắn, muốn chiếm lấy Bắc Minh Thần Công.
Còn may là Ninh Tiểu Xuyên đột phá cảnh giới, cho nên mới đánh tan cao thủ Chấp Pháp đội, bằng không chưa chắc có thể bình yên đứng được ở đây.
Hàn Phú ngẩng đầu, hai tay xoa vào nhau, ánh mắt sắc bén, nói:
- Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, pháp luật kỷ cương của Thiên Đế học cung, không phải ai cũng có thể vi phạm. Nếu ngươi thức thời, nên ngoan ngoãn theo ta đến Chấp Pháp đội, bằng không một khi ta ra tay, nếu như thương tổn tới ngươi, vậy thì cũng đừng trách ta ra tay quá ác.
Ninh Tiểu Xuyên không hề yếu thế chút nào, nói:
- Vậy phải xem Hàn đội trưởng có thật sự có bản lĩnh để bắt ta hay không?
Hàn Phú cười lạnh, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể tràn ra, hóa thành hỏa diễm, bao trùm lấy hai chân.
Hắn bước ra một bước, chỉ trong giây lát đã xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, một chưởng vỗ tới, đánh ra hỏa diễm chói mắt.
Hàn Phú tu luyện Ngũ Hành Thần Thể, có thể khống chế “Hỏa Hành lực”, thân thể tựa như hóa thành một vầng thái dương, khiến cho mỗi một tấc da thịt đều tản mát ra từng hạt hỏa tinh, khiến cho không khí bị đốt nóng phát ra tiếng “tanh tách”.
Hai chân Ninh Tiểu Xuyên trầm xuống, phiến đá dưới chân vỡ ra, trong tay phát ra một tiếng thú gầm, hơn mười đạo thiểm điện từ trong tay bay ra, ngưng tụ thành một đầu Thần Thú trên nắm quyền.
Hàn Phú không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại dám liều mạng với hắn, trong lòng cười một tiếng, nói:
- Thật đúng là không biết trời cao đất rộng.
Hắn không lưu tay nữa, lực lượng trên cánh tay lập tức tăng thêm ba phần, thế công kích càng mạnh mẽ hơn.
Phành...
Hai người liều mạng, mặt đất chấn động mãnh liệt, tạo thành khe nứt. Kiến trúc hai bên đường sụp xuống, vách tường bị ép sập, tạo thành một đống phế tích.
Ngự Thiến Thiến đứng ở đằng xa, vốn còn lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên, nhưng thấy hắn có thể chống lại Hàn Phú mà không rơi vào thế hạ phong, thì trong lòng cũng an tâm hơn một chút.
- Mục lão sư, Vân sư phụ, xin các vị hãy thi triển đạo thuật, bố trí trận pháp, cố định lại không gian xung quanh, bằng không hai người bọn họ chiến đấu, nhất định sẽ tạo thành hư tổn lớn đối với Thiên Đế thành.
Lan Phỉ công chúa nói.
Hai lão giả mặc đạo bào thi triển Ngự Phong Thuật, thân thể bay lên, lơ lửng giữa không trung. Trong tay đánh ra từng viên Huyền thạch, cố định trong linh huyệt giữa hư không, bố trí thành trận pháp, phong bế toàn bộ không gian.
- Ngự Lan Phỉ, ngươi làm như vậy là có ý gì?
Ngự Thiến Thiến có chút không vui mà nói.
Lan Phỉ công chúa thản nhiên nói:
- Tu vi Võ Đạo của hai người bọn họ cường đại như vậy, nếu như toàn lực tranh đấu, tất sẽ khiến Thiên Đế thành tổn hại vô cùng. Ta chỉ đang bảo vệ Thiên Đế thành mà thôi.
Người sáng suốt đều nhìn ra được, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên tiến bộ thần tốc, thế nhưng tu vi Võ Đạo dù sao vẫn không bằng Hàn Phú. Bây giờ, không gian đã bị cố định, nếu như Ninh Tiểu Xuyên bị Hàn Phú đánh bại, chẳng phải ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có sao?
Nếu như chỉ là Võ giả Thoát Tục tầng thứ bảy bình thường, căn bản không thể tạo thành uy hiếp với Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng Hàn Phú lại không phải là Võ giả Thoát Tục tầng thứ bảy bình thường, thể chất của hắn kinh người, có thực lực vượt cấp giết người, tạo thành áp lực rất lớn đối với Ninh Tiểu Xuyên.
- Hỏa Phương Linh.
Hàn Phú thi triển ra một chiêu Thần Thông Võ Đạo tuyệt diệu, trong tay ngưng tụ ra hơn mười đầu Hỏa Phượng Linh Vũ dài hơn mười thước, giống như Thần Diễm Thiên Đao, chém sượt qua bên hông Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thất Thải Na Di, muốn lướt ra ngoài tránh né, nhưng lại phát hiện không gian bị cố định, cho nên hoàn toàn áp chế tốc độ mà mình vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo.
Hàn Phú trầm giọng cười một tiếng, lại lần nữa huy động Hỏa Phượng Linh Vũ chém tới, bức Ninh Tiểu Xuyên vào trong góc, giống như muốn dồn hắn vào chỗ chết.
- Tinh Nguyệt Đồng Thiên.
Ninh Tiểu Xuyên tránh qua một bên, lòng bàn tay đánh ra một đạo ánh sao, đâm thẳng vào mắt Hàn Phú, khiến cho hắn chỉ có thể thu hồi Hỏa Phượng Linh để phòng ngự.
Ầm...
Bên trong tinh quang đầy trời, một đạo nguyệt nhận màu bạc chém tới, đánh tan Thần Thông của Hàn Phú, đánh lên ngực hắn, lưu lại một đạo vết đao đẫm máu.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên giành được tiên cơ, lập tức công kích tới, một đạo Diệt Thế Sóng Kiếm liền đâm về phía ngực Hàn Phú.
Đầu ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên phóng ra một đạo kiếm khí cực lớn, phong tỏa không gian trong phạm vi mười mét, giống như một mặt kính, chấn nát khối Huyền thạch giữa không trung thành bụi phấn.
Hàn Phú chỉ cảm thấy trước ngực truyền đến cảm giác đau nhói, trong lòng cực kỳ kinh hãi, vô cùng tập trung Huyền Khí tại vị trí trước ngực.
Phành...
Trong ngực Hàn Phú bay ra một đạo ngân quang, ngăn cản Diệt Thế Sóng Kiếm, thế nhưng thân thể vẫn bị lực trùng kích cường đại đẩy lui, bay xa hơn bảy trượng.
Ngân quang bao quanh một cái cổ kính lớn bằng bàn tay, rơi vào trong tay Hàn Phú.
Đây là một cái Hộ Tâm Kính.
Hộ Tâm Kính này cấp bậc ít nhất cũng là Huyền Khí ngũ phẩm, bên ngoài lưu động Huyền Khí màu vàng, mang theo một luồng ý vị cổ xưa hàm xúc.
Hàn Phú cầm Hộ Tâm Kính trong tay vung lên, quang mang trên mặt kính phản xạ, lập tức đánh sập một tòa lầu gỗ cao ba tầng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, tòa nhà bằng gỗ lập tức bốc cháy hừng hực.
- Chiếc gương này là Huyền Khí thất phẩm, ta muốn nó rồi!
Âm thanh của Thiên Đế Nhận vang lên trong Huyền Thú Giám, lộ vẻ hưng phấn vô cùng.
Huyền Khí thất phẩm.
Ngay cả một vài Võ Tôn cũng không có được Huyền Khí thất phẩm, Hàn Phú làm sao có thể có được Huyền Khí thất phẩm?
Đúng rồi.
Hàn Phú chính là Khôi thủ khóa thứ ba, lúc ấy nhất định là nhân vật phong vân, được ban thưởng một kiện Huyền Khí thất phẩm, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
- Ninh Tiểu Xuyên, tu vi của ngươi có thể trưởng thành đến mức này, quả thật nằm ngoài dự đoán của ta, chẳng qua, trước mặt “Ánh Thế Kính”, tất cả Thần Thông Võ Đạo của ngươi, đều không thể chịu nổi một kích.
Hàn Phú tự tin nói.
- Thật sao? Vậy ngươi thử xem!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Hàn Phú giẫm mạnh một cái, nhảy lên một cái ban công cao ngất, dùng Ánh Thế Kính chiếu về phía tòa kiến trúc sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt kính lập tức hiện ra hình ảnh tòa kiến trúc.
Đáng sợ nhất chính là, không ngờ hình ảnh lại phóng ra khỏi mặt kính, đánh xuống Ninh Tiểu Xuyên.
Một đám kiến trúc khổng lồ giống hệt như kiến trúc trong nội thành sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, từ trong gương bay ra ngoài, che khuất toàn bộ ánh sáng mặt trời, giống như muốn đè chết Ninh Tiểu Xuyên dưới đống kiến trúc này.
Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng đã hiểu tại sao chiếc gương này được gọi là “Ánh Thế Kính”, ý tứ chính là, chỉ cần là vật bị chiếc gương này chiếu xạ, đều có thể từ trong gương bay ra, công kích đối thủ.
Quả nhiên không hổ là Huyền Khí thất phẩm, huyền diệu vô song, uy lực cực lớn, có lực lượng hủy diệt thành trì.
Ninh Tiểu Xuyên mặc dù không thể sử dụng Ma kiếm, cũng không thể triệu hoán hư ảnh Tổ sư Dưỡng Tâm Điện, nhưng trong lòng lại không hề sợ hãi chút nào, liền thi triển Thần Thông Vạn Kiếm Hóa Vũ, trên bầu trời lập tức nổi lên mây đen dày đặc, mưa lớn cấp tốc trút xuống.
Hơi nước ngưng tụ thành kiếm, bay ngược lên trên, đánh nát khối kiến trúc nội thành từ bên trên rơi xuống.
Bàn chân Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên giẫm mạnh lên đất một cái, thân thể bắn lên, xuyên qua khe nứt của kiến trúc. Hơn vạn thanh thủy kiếm ngưng tụ thành một thanh cự kiếm dài hơn 30 thước, bổ thẳng về phía Hàn Phú.
Hàn Phú đứng ở trên mái nhà, chiếu Ánh Thế Kính về phía Ninh Tiểu Xuyên, trong gương không ngờ cũng bay ra một đạo cự kiếm dài hơn 30 thước, chém tới Ninh Tiểu Xuyên.
Phành...
Hai thanh cự kiếm đồng thời vỡ ra, hóa thành từng tia kiếm khí cực nhỏ.
- Không ngờ ngay cả Thần Thông Võ Đạo cũng thể chiếu xạ.
Ninh Tiểu Xuyên không tin có tà, liền đánh ra Thần Thông Võ Đạo “Tinh Nguyệt Đồng Thiên”, lập tức ngàn vạn điểm tinh quang chiếu sáng cả Thiên Đế thành, một đạo nguyệt nhận ngân sắc chém thẳng ra ngoài.
Trên mặt gương Ánh Thế Kính cũng hiện ra cảnh tượng “Tinh Nguyệt Đồng Thiên”, lập tức đánh nát Thần Thông Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên.
- Ninh Tiểu Xuyên, Huyền Khí thất phẩm huyền diệu, không phải là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng đâu.
Hàn Phú cười mỉa mai, đem Ánh Thế Kính hướng về phía Thông Thiên Kiều, trên mặt kính, lập tức xuất hiện một cây cầu đá khổng lồ.
Thông Thiên Kiều hơn một trăm mét, liền từ trong Ánh Thế Kính bay ra, lao thẳng tới Ninh Tiểu Xuyên, đè sập cả một đám kiến trúc, khiến tất cả biến thành phế tích.
Ninh Tiểu Xuyên muốn triển khai “Nộ Phong Chi Dực”, nếu như có thể phi hành chiến đấu với Hầu Phủ, thì ít nhất cũng có thể đứng ở thế bất bại.
Thế nhưng, song dực vừa mở ra, thì lại phát hiện không gian bị cố định, căn bản là không thể phi hành.
- Đáng chết!
Ninh Tiểu Xuyên hung hăng trừng mắt nhìn Lan Phỉ công chúa một cái,nếu không phải nàng hạ lệnh cố định không gian, Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn có thể phô bày ra ưu thế tốc độ và khả năng phi hành, như vậy cũng không phải sợ Ánh Thế Kính của Hàn Phú.
Chờ sau khi thu thập Hàn Phú xong, sẽ trừng trị ngươi.
Hàn Phú mặc dù chiếu Thông Thiên Kiều vào mặt kính, thế nhưng Thông Thiên Kiều bay ra ngoài còn lâu mới cường đại như Thông Thiên Kiều chân chính, chẳng qua là dựa vào trận pháp bên trong Ánh Thế Kính, đem Huyền Khí và đất đá ngưng tụ thành hình thái Thông Thiên Kiều mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên có thể khẳng định rằng, bên trong Ánh Thế Kính nhất định cũng có một Tiểu Thế Giới, chuyên cung cấp tài nguyên vật chất cho Ánh Thế Kính, dùng để ngưng tụ thành “nội thành” và “Thông Thiên Kiều” làm thủ đoạn công kích.
Ầm...
Ninh Tiểu Xuyên một chưởng bổ đôi Thông Thiên Kiều, chân đạp lên cầu gãy, đánh ra một đạo Diệt Thế Sóng Kiếm về phía mi tâm của Hàn Phú.
Hàn Phú lại một lần nữa khởi động Ánh Thế Kính, muốn dùng mặt kính để chiếu xạ ra Diệt Thế Sóng Kiếm, phản kích Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng, lần này hắn đã tính sai, phía trên Ánh Thế Kính căn bản không bay ra Diệt Thế Sóng Kiếm.
Trong lúc cấp bách, Hàn Phú chỉ có thể dùng Ánh Thế Kính để ngăn cản Diệt Thế Sóng Kiếm.
Phành...
Diệt Thế Sóng Kiếm lập tức đánh thẳng lên Ánh Thế Kính.
Một luồng lực lượng khổng lồ từ trên Ánh Thế Kính lập tức tràn vào trong cánh tay Hàn Phú, chấn cho cánh tay hắn run lên, thoáng cái đã lùi về sau hơn mười bước, lúc này mới đánh tan được luồng lực lượng kia.
- Điều này làm sao có thể? Không ngờ Ánh Thế Kính lại không thể chiếu xạ ra Thần Thông Võ Đạo của ngươi.
Hàn Phú khiếp sợ không thôi, từ khi hắn có được Ánh Thế Kính đến nay, đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải chuyện kỳ lạ như vậy.
Ánh Thế Kính chính là một kiện Huyền Khí, do Hàn Phú dùng Huyền Khí của mình để cung cấp năng lượng.
Bất luận là Võ giả hay là tu sĩ Đạo môn, tất cả đều tu luyện Huyền Khí. Cho nên Ánh Thế Kính mới có thể mượn Thần Thông hoặc đạo thuật mà họ thi triển, chiếu xạ lại, phản công đối phương.
Thế nhưng, Diệt Thế Sóng Kiếm mà Ninh Tiểu Xuyên thi triển, lại không phải Thần Thông Võ Đạo, cũng không phải thuật pháp Đạo môn, mà là thức thứ nhất của Diệt Thế Kiếm Đạo.
Thứ tạo nên Diệt Thế Sóng Kiếm cũng không phải Huyền Khí, mà là Diệt Thế chi khí.
Bất luận là Ánh Thế Kính hay là Hàn Phú, đều không có Diệt Thế chi khí, tất nhiên cũng không thể chiếu xạ được hình ảnh của “Diệt Thế Sóng Kiếm”.