Lục cung chủ trầm giọng nói:
- Diêm lão ma, ngươi dám hoài nghi đệ tử của Mộc Lam đại sư?
- Không dám.
Lão giả áo đen cười nói:
- Ta chỉ muốn giúp Thiên Đế Sơn các ngươi điều tra chân tướng, tin rằng
các vị ở đây cũng rất muốn biết chân tướng phải không? Tần Nguyệt đạo
hữu, ngươi có gì muốn nói thì cứ nói.
Ánh mắt của Tần Nguyệt cung chủ rất sắc bén, thầm trào phúng:
- Ta rất có lòng tin với Lan Tâm và Ninh Tiểu Xuyên, loại chuyện giả dối hư ảo như vậy, cũng chỉ có người ngu xuẩn mới tin tưởng.
- Thực ra, lão hủ cũng không tin, thế nhưng, nếu như vương giả thế hệ
trẻ các ngươi dám nói ra chuyện như vậy, nếu không tra ra manh mối, tất
sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với danh dự của Thiên Đế Sơn. Đây là
kết quả mà tất cả mọi người chúng ta đều không muốn chứng kiến.
Lão giả áo đen nói.
Tần Nguyệt cung chủ có chút nhíu mày, nhìn sang Vạn Âm Tiên Hậu, nói:
- Đây là chuyện của Thiên Đế Sơn chúng ta, cho dù muốn điều tra chân
tướng thì cũng không cần Dưỡng Quỷ thế gia các ngươi tới hỗ trợ. Bây giờ ta sẽ điều tra hồn phách của Lan Tâm, nếu như hồn phách của nàng vẫn
đủ, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho kẻ đồn bậy bạ những lời này.
- Nực cười, do Thiên Đế Sơn các ngươi điều tra? Cho dù có tra ra được manh mối gì thì cũng sẽ che giấu mà thôi.
Lão giả áo đen cười nói:
- Ta thấy hay là như vậy, Quang Minh Thánh Thổ có một loại Thần Thông
gọi là “Tịnh Hóa chi quang”, có thể nhìn thấu linh hồn của người khác,
tinh lọc linh hồn, tin rằng Quang Minh Thánh Nữ nhất định có tu luyện
loại Thần Thông này. Để Quang Minh Thánh Nữ điều tra linh hồn của Nhiếp
Lan Tâm, vậy thì không có vấn đề phải không?
Tần Nguyệt cung chủ cũng biết, nếu như không thể điều tra rõ ràng chuyện này, Dưỡng Quỷ thế gia và Quang Minh Thánh Thổ nhất định sẽ tuyên
truyền ra ngoài, tạo thành ảnh hưởng rất tiêu cực đối với Thiên Đế Sơn.
- Lan Tâm, ngươi cảm thấy thế nào?
Tần Nguyệt cung chủ hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức truyền âm cho Vạn Âm Tiên Hậu, nói:
- Tiền bối, ngươi cứ để cho bọn họ điều tra đi, tránh cho chuyện này lan truyền ra ngoài, mặc dù không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với ta, nhưng lại ảnh hưởng đến thanh danh của tiền bối.
Vạn Âm Tiên Hậu cũng lộ ra thần sắc trầm tư, sau đó quét mắt nhìn mọi người xung quanh một lượt:
- Thật mất hứng, nếu như muốn tra thì cứ tra đi!
- Lan tiên tử, đắc tội.
Quang Minh Thánh Nữ thản nhiên đi tới, hành lễ với Vạn Âm Tiên Hậu, đặc
biệt ưu nhã động lòng người, không hề có một tia khí chất phàm trần nào.
Nàng đưa mắt nhìn chằm chằm vào hai mắt của Vạn Âm Tiên Hậu, ánh sáng
nhu hòa từ trong hai con ngươi phát ra, khiến cho toàn bộ Tiểu Quang
Minh Điện đều bị bạch quang bao trùm, mỗi người ở đây đều có thể cảm
giác được linh hồn của mình đang được thanh tẩy một lượt.
Lục cung chủ của Vạn Kiếm Cung, Tần Nguyệt cung chủ của Yêu Nguyệt Cung, Mộc tông chủ của Phần Kiếm Tông, lão giả áo đen của Dưỡng Quỷ thế gia,
sắc mặt tất cả mọi người đều có chút rung động, trong lòng đang thầm suy đoán thực lực Quang Minh Thánh Nữ rốt cuộc mạnh như thế nào?
Nửa ngày sau, ánh sáng trong mắt Quang Minh Thánh Nữ biến mất, trên mặt lộ ra vài phần thần sắc kinh dị.
- Thế nào? Quang Minh Thánh Nữ điện hạ, linh hồn của Nhiếp Lan Tâm có thiếu hay không?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Quang Minh Thánh Nữ hít một hơi thật sâu, lắc đầu nói:
- Linh hồn của Lan tiên tử không thiếu, ngược lại còn cường đại dị thường, thật sự khiến người ta phải bội phục.
Kết quả như vậy, khiến cho lão giả áo đen của Dưỡng Quỷ thế gia thập phần thất vọng.
- Không thể nào, không thể nào, không thể nào…
Đông Phương Thắng không thể tiếp nhận được sự thật này, không ngừng lắc đầu.
- Nhất định là ngươi ở sau lưng giở trò quỷ.
Diện mục của hắn trở nên vô cùng dữ tợn, nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, đột nhiên bước về phía trước một bước, giẫm nát ngọc thạch dưới chân.
Trong lòng bàn tay của hắn bắn ra hai luồng liệt diễm đỏ hồng, một trảo
chụp về phía cổ Ninh Tiểu Xuyên, tựa như muốn ngắt đầu của Ninh Tiểu
Xuyên xuống vậy.
Phành...
Tần Nguyệt cung chủ đánh ra một chưởng, tốc độ không biết nhanh hơn Đông Phương Thắng gấp bao nhiêu lần, chưởng ấn đánh lên ngực Đông Phương
Thắng, “phành” một tiếng, tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên.
Thứ gì đó trong cơ thể Đông Phương Thắng đã bị nghiền nát.
Đông Phương Thắng thổ ra một búng máu, bay ngược trở về, ngã xuống đất, cuối cùng không đứng dậy nổi.
Mộc tông chủ vốn muốn ra tay, thế nhưng đã muộn một bước, tận mắt nhìn
thấy Đông Phương Thắng bị Tần Nguyệt cung chủ phế bỏ tu vi, trong lòng
thoáng cái phát lạnh, quát:
- Tần Nguyệt, ngươi ra tay thật nặng, hắn là thiên tài tám ngàn năm khó
gặp, ngươi phế bỏ tu vi của hắn, sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đối với
Thiên Đế Sơn chúng ta.
- Vậy sao?
Tần Nguyệt cung chủ nói:
- Phẩm hạnh của Đông Phương Thắng quá kém, ở trước mặt chúng ta mà còn
dám hành hung giết người, thiên phú có cao hơn thì có ích gì? Loại người như vậy, căn bản không xứng làm đệ tử của Thiên Đế Sơn, ta sẽ đích thân báo cáo chuyện này với Chấp Pháp Tôn Giả, tin rằng Chấp Pháp Tôn Giả
cũng sẽ đồng ý với cách làm của ta.
- Ta cảm thấy Tần Nguyệt cung chủ làm rất đúng, Thiên Đế Sơn thu nhận đệ tử, không thể chỉ nhìn vào thiên phú, phẩm hạnh cũng rất trọng yếu.
Lục cung chủ của Vạn Kiếm Cung nghiêm túc nói.
Mộc tông chủ cũng không có biện pháp, chuyện ngày hôm nay quả thực quá
hoang đường, cho dù tìm Chấp Pháp Tôn Giả thì Đông Phương Thắng tuyệt
đối cũng sẽ bị phế sạch tu vi, trục xuất khỏi Thiên Đế Sơn, thậm chí còn có khả năng trực tiếp bị xử tử.
- Được rồi, món nợ này chúng ta sẽ từ từ thanh toán.
Mộc tông chủ nhấc Đông Phương Thắng từ dưới đất lên, giống như cầm theo
một con chó chết, nhanh chóng rời khỏi Tiểu Quang Minh Điện.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Đông Phương Thắng bị Mộc tông chủ mang đi, khẽ lắc đầu.
Đông Phương Thắng thật ra cũng không tính là kẻ đại gian đại ác gì, sở
dĩ rơi vào kết cục này, cũng chỉ có thể trách bản thân hắn quá ngu xuẩn.
Với một chút chỉ số thông minh đó, cho dù không ngã gục trong tay Ninh
Tiểu Xuyên, thì tuyệt đối cũng không có khả năng sống sót nổi tại Thiên
Đế Sơn này bao lâu.
Cuối cùng, lão giả áo đen dẫn theo Diêm Văn rời khỏi, lúc rời đi, sắc
mặt còn rất khó coi, tựa như mọi người đều thiếu tiền hắn vậy.
Ninh Tiểu Xuyên lấy Thánh Thổ lệnh ra, đưa cho Tần Nguyệt cung chủ, nói:
- Đa tạ lệnh bài của Cung chủ, bây giờ xin vật quy nguyên chủ.
Tần Nguyệt cung chủ thu hồi Thánh Thổ lệnh, sắc mặt trở nên hòa hoãn lại, nói:
- Thương thế của Lan Tâm đã khỏi chưa? Sau này có thể không đến đạo tràng của Vạn Kiếm Cung nữa phải không?
Tần Nguyệt cung chủ cũng biết Nhiếp Lan Tâm thường xuyên đến đạo tràng
của Vạn Kiếm Cung, sẽ rước lấy nhiều tin đồn thất thiệt, nên quyết định
sẽ mang Nhiếp Lan Tâm trở về đạo tràng của Yêu Nguyệt Cung.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua Vạn Âm Tiên Hậu, nói:
- Thương thế của Lan tiên tử đã khỏi hẳn, không cần đến đạo tràng của Vạn Kiếm Cung nữa.
Tần Nguyệt cung chủ khẽ gật đầu, lại hàn huyên với Ninh Tiểu Xuyên thêm vài câu, sau đó liền dẫn Vạn Âm Tiên Hậu rời đi.
Đại hội luận đạo náo loạn một hồi, thành cục diện hiện tại, khiến tất cả mọi người đều không còn hứng thú luận đạo nữa, lần lượt cáo từ Quang
Minh Thánh Nữ rồi rời đi.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng theo mọi người trở lại đạo tràng của Vạn
Kiếm Cung, trên đường đi, đám người Nhạc Minh Tùng và Hàn lực còn mắng
Đông Phương Thắng một trận, sau đó, mỗi người đều trở về nơi ở của mình.
Chuyện phát sinh tối nay tại Tiểu Quang Minh Điện, đã tạo thành chấn động không nhỏ trong Thiên Đế Sơn.
Đầu tiên chính là tu vi mà Nhiếp Lan Tâm bày ra, chỉ phất ống tay áo một cái, liền đánh bay Tam thiếu gia của Dưỡng Quỷ thế gia, quả thật nằm
ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Chuyện này lan truyền trong các đệ tử, ảnh hưởng càng lúc càng lớn, địa
vị của Nhiếp Lan Tâm trong những tu sĩ thế hệ trẻ, cũng trở nên càng lúc càng cao, đạt tới cấp bậc ngang vai ngang vế với Thiên Hoàng Thái Tử và hậu nhân Thiên Đế.
Ninh Tiểu Xuyên ở Minh Kiếm Trì tu luyện một đêm, tâm tình rất thoải
mái, cũng không vì chuyện của Đông Phương Thắng mà ảnh hưởng tới tâm
cảnh của mình.
Sáng hôm sau, Vương Tô Sinh và Tạ An liền tới đạo tràng của Vạn Kiếm
Cung để tìm hắn, hơn nữa còn đem cả tài liệu luyện chế Quy Nguyên Đan
tới.
Thực ra, hai người bọn họ đã sớm thu thập đủ toàn bộ tài liệu để luyện
chế Quy Nguyên Đan rồi, chẳng qua muốn mời Đại Dưỡng Tâm Sư luyện chế
đan dược thì phải trả rất nhiều điểm cống hiến, cho nên mới một mực kéo
dài đến tận bây giờ vẫn chưa luyện chế.
Thật vất vả mới gặp được Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Tiểu Xuyên nguyện ý giúp
đỡ bọn hắn luyện chế Nhân cấp đan, quả thực khiến bọn hắn mừng rỡ như
điên.
Cho nên, vừa mới rạng sáng thì đã đưa tài liệu tới, chỉ sợ đêm dài lắm mộng.
Ninh Tiểu Xuyên kiểm tra tài liệu mà Vương Tô Sinh và Tạ An đưa tới,
trong đó không ngờ còn có hai quả thông linh kỳ dược “Quy Nguyên Quả”,
có thể nói là giá trị liên thành.
- Các ngươi chuẩn bị hai phần tài liệu sao?
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu.
Vương Tô Sinh nói:
- Đúng vậy, không ai nắm chắc có thể một lần liền luyện chế ra Nhân cấp
đan, cho nên, chúng ta phải chuẩn bị dự phòng, như vậy thì xác suất
thành đan sẽ tăng lên nhiều hơn.
Tạ An nói:
- Ninh sư huynh, những tài liệu này khiến chúng ta mất mấy chục năm,
dùng hết toàn bộ tích súc mới thu thập đủ toàn bộ. Tất cả đều phải nhờ
ngươi rồi.
Ninh Tiểu Xuyên thu lại những tài liệu này, sau đó nói:
- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ cố hết sức, các ngươi cứ về trước, nửa tháng sau hãy đến đạo tràng của Vạn Kiếm Cung để lấy đan.
- Vậy làm phiền Ninh sư huynh rồi.
Hai vị lão đạo không ngớt lời cảm tạ Ninh Tiểu Xuyên, sau đó mới rời khỏi đạo tràng của Vạn Kiếm Cung.
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên đã dự tính luyện chế Quy Nguyên Đan, thứ nhất là để tăng trình độ luyện đan của mình. Thứ hai, có thể trợ giúp Ninh Hinh Nhi và Tử Hàm Yên đề thăng tu vi.
Hơn nữa, chính hắn cũng có thể phục dụng Quy Nguyên Đan, dùng dược lực
của Quy Nguyên Đan để trùng kích cảnh giới thứ hai của Thiên Nhân cảnh – Trung Cảnh Thiên.
Nếu là Đại Dưỡng Tâm Sư khác, một phần tài liệu thì tối đa chỉ có thể
luyện chế được ba viên Nhân cấp đan, thậm chí chỉ có thể luyện chế được
một viên Nhân cấp đan.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên có Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, Võ Hồn Đỉnh
Ấn dung hợp với Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, có thể lợi dụng dược liệu một cách
hoàn mỹ, không chỉ khiến cho tỉ lệ thành đan rất cao, mà còn có thể
luyện chế ra nhiều đan dược hơn.
Đương nhiên, Nhân cấp đan rất khác biệt so với cao cấp đan, bắt đầu
luyện chế cũng rườm rà phức tạp hơn nhiều, mấu chốt chính là Đan hồn ẩn
chứa bên trong Nhân cấp đan.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã nghiên cứu Quy Nguyên Đan thành phẩm, thế
nhưng hắn lại không có đan phương, cũng không có kinh nghiệm luyện chế
Nhân cấp đan, cho nên, hắn dự tính sẽ đến Bách Thảo Viên trước một
chuyến.
Ngự Thiến Thiến nghe nói Ninh Tiểu Xuyên muốn đi Bách Thảo Viên, trong
lòng cũng rất chờ mong, vì vậy, Ninh Tiểu Xuyên liền mang nàng theo
cùng.
- Tại toàn bộ Bắc Cương, ngoại trừ Thần Dược Cốc trong truyền thuyết ra, thì phương diện dưỡng tâm luyện đan của Thiên Đế Sơn và Quang Minh
Thánh Thổ là lợi hại nhất. Mà những Dưỡng Tâm Sư lợi hại nhất của Thiên
Đế Sơn, thì toàn bộ đều tập trung tại Bách Thảo Viên, có thể nói, Bách
Thảo Viên tuyệt đối là một trong những Thánh Địa của Dưỡng Tâm Sư tại
Bắc Cương này.
Ngự Thiến Thiến đã tìm hiểu rất kỹ về Bách Thảo Viên thông qua sách vở, nên còn biết nhiều hơn cả Ninh Tiểu Xuyên.
Hai mắt Ngự Thiến Thiến như phát sáng, nói:
- Dưỡng Tâm Sư từ Bách Thảo Viên đi ra, tùy tiện đến một nền văn minh
nhân loại nào, cũng sẽ nhận được sự tôn kính, trở thành thượng khách của các đại Tông môn. Tiểu Xuyên, ngươi nói xem, ta có thể tiến vào nơi đó
không?
- Thiên tư của ngươi tại phương diện dưỡng tâm luyện đan rất cao, còn
trẻ như vậy đã trở thành Dưỡng Tâm Sư cao cấp, nhất định sẽ có tư cách
tiến nhập Bách Thảo Viên.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Không lâu sau, hai người đã tới Bách Thảo Viên.
Bách Thảo Viên chính là một trong những linh địa trọng yếu nhất Thiên Đế Sơn, tất nhiên có rất nhiều cường giả trông coi nơi này, tuyệt đối
không cho phép những người không phận sự tiến vào.
Một đại hán khôi ngô cao 15 mét từ trong sương mù màu trắng đi ra, trên
người mặc chiến giáp màu đen, trong tay cầm một cây cự phủ rộng như ván
cửa, thanh âm trầm đục:
- Đây là linh địa Bách Thảo Viên, hai người các ngươi nhanh quay về đi!