Thần Ma Thiên Tôn

Chương 857: Chương 857: Bại Thần Tử




Ra rồi, ra rồi!

Phía dưới khán đài vang lên những tiếng kinh hô.

Mọi người lập tức nhìn lên khán đài, chỉ thấy một nữ tử xinh đẹp, gợi cảm, để chân trần, lộ cặp đùi trắng nõn, bước trên chiếc cầu khói đáp xuống bên cạnh cầm đài ở chính giữa khán đài.

- Nàng ta chính là Cửu Thiên Thánh Nữ?

Âu Dương Thừa Đức hơi nhíu mày, nữ tử trên đài tuy rất đẹp nhưng lại không phải tuyệt sắc, ở Trung Thổ có thể tìm được rất nhiều nữ tử đẹp ở mức này.

Nếu nàng ta chính là Cửu Thiên Thánh Nữ thì đúng là khiến không ít người thất vọng.

Ninh Tiểu Xuyên biết nữ tử đó, không phải Bảo Châu Địa Tạng mà là một nữ đệ tử khác của Thái Hoa Chân Nhân, Sở Tĩnh.

Được thấy thiên tài nhân kiệt của các Thánh Thổ, đương nhiên Sở Tĩnh vô cùng kích động. Trước khi lên đài nàng đã cố tình tắm rửa sạch sẽ, chải chuốt kỹ càng, nếu được một vị truyền nhân nào đó nhắm trúng thì coi như nàng một bước lên trời rồi.

Nhưng nàng đứng giữa khán đài, không chỉ không khiến các truyền nhân Thánh Thổ đó lộ ánh mắt thưởng thức mà ngược lại còn có một vài vị đứng dậy chuẩn bị rời khỏi Lâm Lang Điện luôn.

Sở Tĩnh không thể không nói ngay:

- Mời Cửu Thiên Thánh Nữ giá lâm Lâm Lang Điện!

Những truyền nhân Thánh Thổ chuẩn bị bỏ đi, nghe Sở Tĩnh nói liền hiểu chính chủ chưa tới, mọi người liền quay lại chỗ ngồi.

- Thì ra nàng ta chỉ là thị nữ của Cửu Thiên Thánh Nữ. Cửu Thiên Thánh Nữ thật sự vẫn chưa xuất hiện.

- Thị nữ đã có tư dung như vậy, Cửu Thiên Thánh Nữ chắc chắn không khiến chúng ta thất vọng.



Sở Tĩnh vừa dứt lời, mọi người liền nhìn thấy một bạch y nữ ni bước ra từ hư không. Bạch bào trên người không dính chút bụi trần, quanh eo thắt một dải lụa trắng, làm tôn lên đường cong mỹ lệ. Làn da trắng tựa tuyết, đôi mắt trong tựa linh tuyền, tựa đóa phù dung nổi trên mặt nước, tạo cho người ta cảm giác kinh diễm khó tả.

Nhưng trên đầu nàng không có một sợi tóc nào, tạo cảm giác thánh khiến thần quái bất khả xâm phạm, tựa bồ tát bước ra từ trong tranh.

Thấy Bảo Châu Địa Tạng bước ra, truyền nhân các đại Thánh Thổ đều nín thở, nhìn chăm chăm vào giai nhân trên đài, bị chấn động bởi một vẻ đẹp không thuộc về nhân gian.

Các đại Thánh Thổ cũng có một số thiên chi kiêu nữ xuất chúng, nhưng so với Bảo Châu Địa Tạng thì vẫn thua một bậc, thiếu mất khí chất.

Sở Tĩnh đứng cách Bảo Châu Địa Tạng không xa sau khi thấy dáng vẻ mê đắm của các truyền nhân thì trong lòng càng thêm đố kỵ với Bảo Châu Địa Tạng.

Trong khi mọi người vẫn chìm đắm trong vẻ đẹp của Bảo Châu Địa Tạng, Ninh Tiểu Xuyên lên thẳng khán đài, nắm lấy tay Bảo Châu Địa Tạng:

- Đi theo ta!

Thiên kiêu các đại Thánh Thổ nhìn Ninh Tiểu Xuyên trước tiên là ngạc nhiên rồi khi thấy hắn nắm tay Bảo Châu Địa Tạng thì tất cả đều phẫn nộ.

- Buông tay Cửu Thiên Thánh Nữ ra! Nếu không bản Thánh Tử sẽ chặt đứt hai tay ngươi!

Một vị Thánh Tử của Trung Thổ lạnh giọng nói.

- Việc này không liên quan đến ngươi, tốt nhất tránh sang một bên!

Ninh Tiểu Xuyên không khách khí đáp lại.

Vừa rồi, khi Ninh Tiểu Xuyên nắm lấy tay Bảo Châu Địa Tạng đã cảm nhận được tu vi của nàng bị phong ấn, rõ ràng là Thái Hoa Chân Nhân đã giở trò phía sau.

Ninh Tiểu Xuyên đã quyết tâm bất luận thế nào cũng phải đưa Bảo Châu Địa Tạng đi khỏi đây.

Vị Thánh Tử kia nghe Ninh Tiểu Xuyên cảnh cáo xong, không chỉ không lùi xuống mà thẹn quá hóa giận, từ trong cơ thể bay ra một thanh cổ đao dài hai trượng, nhằm Ninh Tiểu Xuyên chém tới.

Đó là thanh chiến đao cấp chí tôn khí, đao thể phát ra tiếng long ngâm hổ gầm, lôi quang lấp loáng.

Các truyền nhân khác thấy Linh Khu Thánh Tử ra tay thì ngồi xuống đợi xem trò hay.

Âu Dương Thừa Đức từ lâu đã ngứa mắt với Ninh Tiểu Xuyên, cười khảy:

- Linh Khu Thánh Tử có thiên phú gần vạn năm khó gặp. Hắn ra tay có thể khiến tên Thiên Đế Sơn Linh Tử kia thịt nát xương tan.

Âu Dương Thừa Đức vừa dứt lời thì Linh Khu Thánh Tử thổ huyết, bay ngược ra sau, thân thể đập vỡ cả tường Lâm Lang Điện, rơi xuống đường.

Chỉ một chiêu Linh Khu Thánh Tử đã bị trọng thương không dậy nổi.

Thanh cổ đao chí tôn khí trong tay Linh Khu Thánh Tử cũng rơi vào tay Ninh Tiểu Xuyên.

- Sao có thể như vậy?

Âu Dương Thừa Đức không tin nổi, nhìn Ninh Tiểu Xuyên. Đó là Linh Khu Thánh Tử, nhân kiệt hàng đầu Trung Thổ, sao có thể thua nhanh như vậy?

Thanh Mộc ThầnTử nheo mắt:

- Tu vi hắn không thấp, để ta thử.

- Thanh Mộc Thần Tử hà tất phải ra tay? Linh Khu Thánh Tử của bọn ta mất mặt, đương nhiên phải do truyền nhân của Linh Khư Thánh Thổ đích thân ra tay lấy lại thể diện.

Linh Khu Thần Tử thân thể khẽ động, lập tức tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Linh Khu Thần Tử mặc trường bào trắng, giống như một vị bạch y thuật sĩ trẻ tuổi tuấn dật. Đôi mắt nâu, tóc đỏ, giữa trán là một chấm đỏ lạc ấn, tạo cảm giác vô cùng yêu dị.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn hắn:

- Thị Huyễn Nhân Tộc?

- Không sai, bản Thần Tử chính đến từ Thị Huyễn Nhân Tộc! Thiên Đế Sơn Linh Tử, buông Cửu Thiên Thánh Nữ ra. Ngươi không xứng với nàng, hà tất phải cố chấp theo đuổi thứ mình không thể có?

Hai mắt Linh Khu Thần Tử tỏa ra dị quang nhàn nhạt nhìn thẳng vào mắt Ninh Tiểu Xuyên. Hắn muốn dùng huyễn thuật thần thông gây ảnh hưởng tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên từ đó khống chế hắn.

Nhưng hắn không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại có Thất Khiếu Thần Ma Cung, huyễn thuật thông thường căn bản không gây được ảnh hưởng gì tới tâm thần của hắn cả.

Linh Khu Thần Tử và Ninh Tiểu Xuyên tuy chỉ đứng nhìn nhau như vậy, nhưng đó lại là sự đối đầu ác liệt.

Chỉ có điều nơi giao đấu không phải ở thế giới hiện thực mà là thế giới tạo ra từ huyễn thuật.

Phía trên Lâm Lang Điện, một nữ tử đứng phía sau Thái Hoa Chân Nhân, nói:

- Sư tôn, Ninh Tiểu Xuyên quả nhiên đã tới, hắn thật sự vẫn có ý đồ với sư tỷ!

Thái Hoa Chân Nhân lạnh lùng nói:

- Ninh Tiểu Xuyên dù gì cũng là Linh Tử của Thiên Đế Sơn, vi sư và chưởng giáo chân nhân của Thiên Đế Sơn cũng có chút giao tình, không tiện trực tiếp ra tay với hắn, tránh việc người ngoài nói vi sư lớn ăn hiếp nhỏ. Linh Khu Thần Tử là đệ nhất cường giả của Linh Khu Thánh Thổ, tư chất vạn năm khó gặp, hơn nữa còn là tộc nhân của Thị Huyễn Nhân Tộc. Hắn ra tay chắc chắn sẽ khiến Ninh Tiểu Xuyên biết khó mà lui.

Thái Hoa Chân Nhân vẫn luôn muốn dùng Bảo Châu Địa Tạng tạo mối quan hệ với Thánh Thổ Trung Thổ, từ đó nâng cao địa vị của mình trong Cửu Thiên Các. Vì thế bà ta tuyệt đối không cho phép Ninh Tiểu Xuyên phá hoại kế hoạch.

Nhưng bà ta thật sự đã đánh giá thấp Ninh Tiểu Xuyên, Linh Khu Thần Tử căn bản không phải đối thủ của hắn.

Chỉ nửa khắc đồng hồ qua đi mà Linh Khu Thần Tử hự một tiếng, toàn thân run rẩy, rồi lại kêu lên thảm thiết, lùi sau liền mấy bước.

Sắc mặt Linh Khu Thần Tử vô cùng nhợt nhạt, tâm thần bị tổn thương trầm trọng, nếu không kịp thời chạy đi, chưa biết chừng tâm thần sẽ bị đối phương đánh tan.

- Ngay cả Linh Khu Thần Tử cũng thua?

Các truyền nhân khác đều thấy hốt hoảng, họ biết rõ sức mạnh của Linh Khu Thần Tử, sao có thể thua trong tay một Linh Tử của Thiên Đế Sơn?

Nếu Linh Khu Thần Tử thảm bại còn có thể nói là khinh địch.

Nhưng Linh Khu Thần Tử không nên khinh địch chứ?

Ai cũng trở nên nghiêm nghị, không coi thường Ninh Tiểu Xuyên nữa.

Nếu truyền nhân các đại Thánh Thổ Trung Thổ lại thua trong tay Linh Tử Thiên Đế Sơn thì mới là mất mặt.

Thanh Mộc Thần Tử đứng dậy:

- Thiên Đế Linh Tử, bản Thần Tử thừa nhận ngươi rất mạnh, đủ để sánh ngang với bọn ta. Nhưng muốn đoạt Bảo Châu Địa Tạng đi thì e là ngươi chưa ra khỏi Cửu Thiên Thánh Thành đã mất mạng rồi. Tại sao không cùng cạnh tranh công bằng?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Trong mắt ngươi thế nào là cạnh tranh công bằng?

Thần Mộc Thần Tử cười:

- Để Cửu Thiên Thánh Nữ tự mình chọn đạo lữ song tu cho mình. Tất cả chúng ta đều phải tôn trọng sự lựa chọn của nàng. Như vậy có coi là công bằng không?

Thanh Mộc Thần Tử nghĩ rằng Bảo Châu Địa Tạng tuyệt đối sẽ không chọn Linh Tử của một Thánh Thổ lưu vong, mà sẽ chọn các Thần Tử ở Trung Thổ.

Thanh Mộc Thánh Thổ là một trong những Thánh Thổ cường đại nhất Trung Thổ, hơn nữa hắn đã đến gặp sư tôn của Cửu Thiên Thánh Nữ trước rồi, hứa sẽ cho sư tôn Cửu Thiên Thánh Nữ rất nhiều lợi ích.

Nếu Cửu Thiên Thánh Nữ lựa chọn thì hắn sẽ có cơ hội rất lớn.

Đợi đến khi hắn ôm người đẹp về, nếu Ninh Tiểu Xuyên không phục chắc chắn sẽ ra tay đoạt Cửu Thiên Thánh Nữ. Đến lúc đó hắn đã có đủ lý do để giết Ninh Tiểu Xuyên rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Là ngươi nói đấy nhé!

Thanh Mộc Thần Tử cười đắc thắng:

- Bản thần tử trước nay nhất ngôn cửu đỉnh!

- Không cần chon nữa. Ta và Ninh Tiểu Xuyên từ lâu đã là đạo lữ song tu rồi!

Cửu Thiên Thánh Nữ hơi ngẩng lên, ánh mắt thâm tình nhìn Ninh Tiểu Xuyên, tay bám chặt lấy cánh tay hắn.

Nhìn cảnh tượng đó, tất cả truyền nhân Thánh Thổ đều tức điên.

Thanh Mộc Thần Tử vừa rồi còn rất thản nhiên, bây giờ sắc mặt tối sầm lại, cảm giác mặt mình nóng ran, như có kẻ nào tát vào mặt vậy.

- Thì ra Cửu Thiên Thánh Nữ đã là một đôi với Linh Tử Thiên Đế Sơn rồi? Đúng là đáng ghét!

- Thái Hoa Chân Nhân lão nương đó lại nói với bản Thần Tử là Cửu Thiên Thánh Nữ vẫn còn trong trắng. Đây là cố ý khiến bản Thần Tử mất mặt sao?

Lúc này, Cửu Khư Thần Tử cũng phẫn nộ, không chỉ hận Cửu Thiên Thánh Nữ và Ninh Tiểu Xuyên mà còn hận Thái Hoa Chân Nhân hơn.

Thái Hoa Chân Nhân cũng không ngồi yên được nữa, lập tức đứng dậy tiến ra phía trước Lâm Lang Điện.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi thật to gan! Có lão thân ở đây ngươi đừng tưởng đưa được Cửu Thiên Thánh Nữ đi!

Thái Hoa Chân Nhân tỏa ra chân nguyên, biến thành vài chục cột ánh sáng bắn về phía Ninh Tiểu Xuyên và Cửu Thiên Thánh Nữ.

Ninh Tiểu Xuyên đứng phía dưới, ngẩng lên nhìn thì thấy vài chục ngọn núi lớn đang ập xuống

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.