Liên tục ba ngày liền Ninh Tiểu Xuyên giải độc cho Dược Tư Kỳ trong đại điện.
Trạng thái của Dược Tư Kỳ đang tốt lên từng ngày.
Ban đầu Dược Tư Kỳ không có bất cứ ý thức gì. Nhưng tới ngày thứ hai nàng đã tỉnh lại. Đến ngày thứ ba nàng có thể giao lưu, phối hợp với Ninh Tiểu Xuyên.
Ba ngày sau, trong đại điện vọng ra:
- Hoa Thiên Cẩm, vào đây!
Hoa Thiên Cẩm đợi bên ngoài đại điện, vút một cái vào trong, đứng nghiêm trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên và Dược Tư Kỳ đã mặc y phục, chỉ là Dược Tư Kỳ dường như còn chút hư nhược, cả người dựa vào Ninh Tiểu Xuyên.
Nhưng khi thấy Hoa Thiên Cẩm, ánh mắt nàng lập tức lóe lên sự phẫn nộ.
Dược Tư Kỳ thù hận nhìn Hoa Thiên Cẩm
- Ninh đại ca, giờ hắn thật sự thành nô lệ tâm thần của huynh rồi sao?
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
- Đúng vậy. Vì thế ta gọi hắn vào để muội giải tả. Thù hận của muội với hắn sắp thành tâm ma, nếu không giải quyết thì căn bản sẽ không vượt qua được Thứ Thần Kiếp.
Dược Tư Kỳ nhìn Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt phức tạp, nói:
- Đa tạ Ninh đại ca. Nhưng giờ thấy hắn trở thành nô lệ tâm thần của huynh, thù hận của ta đã giảm hơn nửa rồi. Hắn đã giết nhiều người của ta như vậy, có giết hắn cũng khó loại bỏ được thù hận của ta. Chi bằng để hắn làm nô lệ của Ninh đại ca, mãi mãi không được tự do.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Dược Tư Kỳ, tò mò hỏi:
- Đúng rồi Tư Kỳ, trước kia không hỏi, sao bọn muội lại xuất hiện ở đây?
Dược Tư Kỳ lắc đầu:
- Ta cũng không biết chuyện gì. Chỉ là hôm đó Linh Dược Tinh đột nhiên nổ tung. Hơn nửa số người trên Linh Dược Tinh bị bão không gian cuốn đi. Ta và một vài tỷ muội trôi dạt trong dòng loạn lưu nhiều ngày rồi đột ngột bị hút tới nơi này.
Xem ra mọi người đều trải qua những việc tương tự.
Ninh Tiểu Xuyên gật gù, cũng không hỏi về điều này nữa, nhỏ giọng dặn dò Dược Tư Kỳ vài câu rồi lấy ra một cái Thần Toán Khôi Lỗi, thần sắc ngưng trọng nói:
- Tư Kỳ, giờ nàng đã là nữ nhân của ta thì ta sẽ chịu trách nhiệm tới cùng về an nguy của nàng.Ta tạm thời không thể rời khỏi đây, nhưng ta sẽ đưa nàng tinh đồ ở ngoại giới. Nàng đem theo Thiên Toán Khôi Lỗi, từ đây ra ngoài, trở lại Đại Diêm trước rồi tính.
Dược Tư Kỳ cảm động nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nàng cũng không ngờ Ninh Tiểu Xuyên sẽ nói những lời này.
Hồi trước, tại Linh Dược Tinh nàng cũng đã từng thấy những người gọi là si tình, chỉ cần có được thân thể của nữ tử là bỏ mặc họ.
Dược Tư Kỳ rơi lệ, kiên quyết nói:
- Ninh đại ca yên tâm. Muội ở đây đã lâu như vậy, biết rõ rất nhiều nơi, căn bản không phải lo vấn đề an toàn.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Dược Tư Kỳ, khẽ kéo nàng vào lòng.
Nửa ngày nữa trôi qua, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm lao ra từ tinh cầu đổ nát.
Đứng phía trên nó, Ninh Tiểu Xuyên quay lại nhìn rồi mới tăng tốc rời đi.
Trên tinh cầu lúc này, Dược Tư Kỳ tay cầm Thiên Toán Khôi Lỗi, ánh mắt sáng trong nhìn bóng Ninh Tiểu Xuyên bay xa, thần sắc dần trở nên kiên định.
- Ninh đại ca, tuy huynh muốn ta lập tức rời khỏi đây tới nơi an toàn, nhưng ở đây chưa biết chừng lại là một đại cơ duyên với ta. Nếu ta bỏ lỡ nó thì có lẽ sau này sẽ không xứng với Ninh đại ca.
Lẩm bẩm vài câu, Dược Tư Kỳ quay người đi về phía khác trên tinh cầu.
Tại nơi khác trên tinh cầu này lại có một cái hắc động đen ngòm, sâu hun hút không thấy đáy, không biết kéo dài tới nơi nào.
Dược Tư Kỳ đã phát hiện được nó lâu rồi.
Nhưng vì cảm giác nó vô cùng nguy hiểm nên Dược Tư Kỳ không vào trong. Nhưng giờ nàng không do dự mà tiến vào.
Rời khỏi tinh cầu kia, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm bắt đầu di chuyển trong những thung lũng khác.
Vừa đi đường Ninh Tiểu Xuyên vừa suy nghĩ vấn đề khác.
Lần này hắn ngụy trang Nhiếp Thập Tam tới gặp Phi thiếu gia là để tìm kiếm sơ hở của hắn để tránh hắn đối phó Đại Diêm.
Nhưng giờ Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy một áp lực cực lớn.
Chỉ riêng Hoa Thiên Cẩm đã khiến hắn tốn không ít tâm sức, muốn đối phó với vị Phi thiếu gia kia thì càng không dễ dàng.
Quay sang nhìn Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Giờ đã nhiều ngày kể từ khi Phi thiếu gia triệu tập chúng ta. Giờ chúng ta tới sẽ không khiến vị Phi thiếu gia đó nghi ngờ chứ?
- Không đâu.
Hoa Thiên Cẩm lắc đầu.
- Ở đây nguy hiểm trùng trùng, nhỡ bị vây khốn tại đâu đó vài năm cũng là bình thường. Phi thiếu gia cũng biết điều này, chắc chắn sẽ không vì thế mà trách tội chúng ta. Nhưng giờ ta lo một vấn đề khác, chủ nhân vẫn nên chuẩn bị trước.
- Vấn đề gì?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
- Chủ nhân cũng biết, ta giống Nhiếp Thập Tam, trên người đều có một luồng năng lượng mà Phi thiếu gia ban cho. Nó có thể bảo mệnh cho bọn ta, nhưng bình thường nó cũng là cái để giám sát Giờ Nhiếp Thập Tam mà chủ nhân đóng giả và ta không còn năng lượng đó nữa. Chắc chắn Phi thiếu gia sẽ hỏi lý do, thậm chí có thể truyền lại năng lượng đó vào người chúng ta. Đến lúc đó chủ nhân muốn đối phó thế nào.
Đây đúng là vấn đề lớn.
Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lúc mới cười nói:
- Từ trong ký ức của ngươi, ta tìm được một số thứ rất thú vị. Vị Phi thiếu gia đó tuy được gọi là thiên mệnh chi tử nhưng lại lo một thiên mệnh chi tử khác cạnh tranh với hắn được sinh ra. Việc này có thật không?
Hoa Thiên Cẩm gật đầu:
- Có lẽ vậy. Đây thực ra cũng không phải bí mật gì. Lẽ nào chủ nhân muốn lợi dụng điều này?
Ninh Tiểu Xuyên cười:
- Lẽ nào không được? Phi thiếu gia đã dè chừng vị thiên mệnh chi tử kia như vậy thì ta sẽ tạo ra một thiên mệnh chi tử cho hắn. Hãy nhớ là hai chúng ta tới muộn như vậy chính là vì gặp nguy hiểm, gặp phải vị thiên mệnh chi tử kia nên mới thê thảm như vậy, ngay cả sức mạnh của Phi thiếu gia để lại trên người cũng bị đánh tan.
Trên đường, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm liền bàn cách lừa Phi thiếu gia.
Giờ Hoa Thiên Cẩm đã hết lòng phục vụ Ninh Tiểu Xuyên, hai người liên thủ, muốn đối phó Phi thiếu gia cũng không khó.
Tìm người trong một món thần khí như thế này đúng là không dễ dàng gì.
Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm liên thủ, không ngừng lao đi trong những nếp nhăn giống thung lũng này mới dần tới gần nơi của Phi thiếu gia.
Vù!
Hai người họ dừng lại ở ven vùng đất vuông vắn giống như bàn cờ.
Hoa Thiên Cẩm truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên:
- Chủ nhân, nếu gần đây Phi thiếu gia không chuyển địa điểm thì có lẽ hắn ở ngay phía trước thôi.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, định nói thì đột nhiên bên cạnh có tiếng cười khảy.
- Nhiếp Thập Tam, Hoa Thiên Cẩm, sao các ngươi bây giờ mới tới? Vì việc của các ngươi mà Phi thiếu gia cũng đã tức giận một lần. Mau cùng ta tới gặp Phi thiếu gia!
Một thanh niên mặc hồng y bay tới.
Thủ hạ của Phi thiếu gia gần như ai cũng mặc áo đỏ, thanh niên trước mặt cũng vậy, Hoa Thiên Cẩm cũng thế, Nhiếp Thập Tam mà Ninh Tiểu Xuyên đóng giả cũng không khác.
Hoa Thiên Cẩm đứng ra, hừ lạnh:
- Điền Ninh, Phi thiếu gia đang ở đâu, mau dẫn bọn ta tới gặp thiếu gia!
Cuối cùng cũng sắp gặp vị Phi thiếu gia đó rồi?
Ninh Tiểu Xuyên không nói gì, chỉ lặng lẽ theo sau Hoa Thiên Cẩm và Điền Ninh.
Dù gì hắn cũng là đồ giả, lúc này nên kín đáo một chút.
Ba người bay lên vùng trời phía trên khu đất giống bàn cờ, cảnh tượng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên thay đổi. Dưới chân hắn xuất hiện một đoàn quân hùng hậu.
Đây là đoàn quân chân chính, kỷ luật nghiêm minh, chiến lực mạnh mẽ, có tới ba mươi đội, mỗi đội là một vạn người. Cũng có nghĩa là đoàn quân này có tới ba mươi vạn người.
Nhìn kỹ một lúc, Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng kinh ngạc.
Vì ba mươi vạn quân bên dưới đều là tu sĩ, mỗi binh sĩ đều đạt tới Thiên Nhân Cảnh còn tướng quân tu vi cao hơn, thậm chí không thiếu Thứ Thần.
Hoa Thiên Cẩm kinh ngạc, hỏi thay cho Ninh Tiểu Xuyên:
- Điền Ninh, việc này là sao? Sao ở đây đột nhiên lại có đoàn quân này?
- Khi ngươi đụng phải cơ quan bị truyền tống đi thì bọn ta tới đây. Theo thiếu gia nói thì bàn cờ này chính là trung tâm của thế giới này, thiếu gia muốn luyện hóa từ đó khống chế được cả di tích này. Nhưng nó đã có trí tuệ, bày ra đại trận này đối phó với thiếu gia.
- Ban đầu sĩ binh trên bàn cờ chỉ là sĩ binh phổ thông nhưng sau khi bị bọn t tiêu diệt hết thì tu vi của chúng lại tăng lên. Giờ đã là Thiên Nhân cảnh, có lẽ lát nữa sẽ thành Tạo Hóa Cảnh, Thứ Thần Cảnh. Đến lúc đó, cho dù là chúng ta có lẽ cũng rất khó hủy diệt chúng. Nhưng Phi thiếu gia nói chỉ khi tiêu diệt được chúng hoàn toàn thì thiếu gia mới luyện hóa được bàn cờ này. Vì thế bây giờ chúng ta đang rất thiéu người, vừa hay có hai ngươi tới.
Ninh Điền cũng không vòng vo nhiều, trực tiếp nói hết tình hình.
Cùng lúc đó ba người đã bay sâu trong bàn cờ, thấy được những thân ảnh màu đỏ đang đánh với đại quân trên bàn cờ.
Có tới vài chục thân ảnh mà đó, mỗi người đều tương tự Nhiếp Thập Tam và Hoa Thiên Cẩm.
Trong số đó, một thiếu niên thấp bé nhưng khí tức vô cùng cường đại chậm rãi quay người lại.
Phi thiếu gia!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chăm chăm muốn thấy rõ tướng mạo của Phi thiếu gia.