Quang Minh Thánh Nữ cũng khẽ nhíu mày, tâm tình vốn dĩ luôn gợn sóng không sợ hãi cũng bị hai người Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn chọc giận. Tại thời điểm nàng đang muốn phát tác, đã thấy Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn đột nhiên đồng thời công kích về phía nàng.
- Thật to gan!
Quang Minh Thánh Nữ căn bản không nghĩ đến Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn lại dám xuất thủ với nàng như vậy.
Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn không có chút dấu hiệu báo trước nào đã xuất thủ, hơn nữa lại giống như đã sớm có dự mưu vậy, biểu hiện ra một loại cảm giác vô cùng quỷ dị.
Soạt!
Trên người Quang Minh Thánh Nữ lập tức bắn ra bạch quang chói mắt, ngàn vạn đạo quang hoa từ trong cơ thể nàng lao ra, hóa thành từng đạo từng đạo cổ văn bạch sắc, giống như là từng khỏa từng khỏa ngôi sao lóe sáng, công kích về phía Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn.
- Động thủ!
Trong mắt Kỷ Càn Khôn lóe lên một tia ý cười cổ quái, quát lớn với Vương Hư.
Vương Hư cuồng tiếu một tiếng, ống tay áo tử sắc đột nhiên căng phồng lên, giống như hóa thành một mảnh tử vân. Từ trong ống tay áo của hắn bay ra một cái tiểu tháp tinh xảo, đánh nhanh về phía Quang Minh Thánh Nữ.
Cái tiểu tháp kia không ngừng biến lớn, rất nhanh đã hóa thành một cái cự tháp khổng lồ như một ngọn sơn nhạc vậy, bộc phát ra lực lượng nghiền nát tất cả, đánh nát toàn bộ cổ văn do Quang Minh Thánh Nữ đánh ra.
Quang Minh Thánh Nữ nhất thời kinh hãi, lập tức thi triển thần pháp, chân đạp trên một đầu linh kiều, bay về phía thiên ngoại.
- Ha ha… Thánh Nữ Điện hạ, ngươi đi không được!
Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn đồng thời xuất thủ, đem nguyên khí hùng hậu đánh vào trong cổ tháp, thức tỉnh Khí linh của cổ tháp. Một cỗ lực lượng vô cùng to lớn từ trong cổ tháp bùng phát ra.
Dưới đáy tòa cổ tháp kia đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, phốc một tiếng đã thu luôn Quang Minh Thánh Nữ vào trong tháp.
- Thành công! Đi mau!
Trên mặt Vương Hư lộ ra thần sắc đại hỉ, thu hồi lại tòa cổ tháp to lớn kia. Tòa cổ tháp liền hóa thành một tiểu tháp tinh xảo khéo léo, bay vào trong ống tay áo của Vương Hư.
Ngay tại thời điểm tòa cổ tháp kia vừa xuất hiện, trong mắt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc kinh dị:
- Trấn Nhân Tháp? Không đúng! Không phải là Trấn Nhân Tháp chân chính, chỉ là một kiện phỏng chế phẩm mà thôi!
Trấn Nhân Tháp chân chính, uy lực tuyệt đối không chỉ có như vậy!
Mặc dù chỉ là phỏng chế phẩm, thế nhưng tiểu tháp kia vẫn như cũ đạt tới cấp bậc Chí Tôn Vương Khí. Cũng chính bởi vì đó là một kiện Chí Tôn Vương Khí, cho nên mới có uy lực cường đại như vậy, ngay cả Quang Minh Thánh Nữ cũng đều bị hút vào trong tháp!
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên khẽ nheo lại một cái, trong lòng cảm thấy hai gã nam tử này thật sự quá quỷ dị. Hành động của bọn họ từ đầu đến cuối đều là cố ý muốn dẫn dụ Quang Minh Thánh Nữ hiện thân.
Bọn họ đầu tiên là chọc giận tất cả mọi người, lại xuất thủ đả thương Đệ tử Hạch tâm Quang Minh Thánh Thổ, nhưng mục tiêu chân chính kỳ thật lại chính là Quang Minh Thánh Nữ.
Lá gan của bọn họ cũng quá lớn rồi, lại dám ở tại địa bàn Quang Minh Thánh Thổ, giữa ban ngày ban mặt, trước mặt tất cả mọi người, ra tay bắt giữ Quang Minh Thánh Nữ như vậy!
Thế nhưng, tu vi của hai người này quả thật thập phần cường đại, đánh cho đám Đệ tử Nội môn Quang Minh Thánh Thổ hoa rơi nước chảy, thậm chí một ít lão giả xuất thủ ngăn cản, cũng đều bị hai người bọn họ đánh ngã.
- Các ngươi quá lớn mật! Ngay cả Thánh Nữ Điện hạ cũng dám bắt cóc! Mọi người cùng tiến lên! Nhất định phải ngăn cản bọn chúng, không thể để cho bọn chúng đào tẩu!
- Chỉ cần chúng ta có thể quấn lấy hai người bọn chúng trong chốc lát, cường giả Quang Minh Thánh Thổ rất nhanh sẽ tới đây!
- …
Vô số Tu sĩ trong cổ thành toàn bộ hô hào nhau cùng lên, đánh ra các loại Huyền khí cùng thần thông, hầu như hoàn toàn bao phủ hai người Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn.
Ầm!
Một cái tiểu tháp đột nhiên bay ra, biến thành cự tháp khổng lồ như một ngọn sơn nhạc, tản mát ra quang hoa chói mắt. Một cỗ lực lượng bài sơn đảo hải từ trong cổ tháp bắn ra, đem tất cả Tu sĩ cản đường đều đánh bay hết ra ngoài.
Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn đứng trên đỉnh cổ tháp, ngạo nghễ nhìn về phía đám Tu sĩ Quang Minh Thánh Thổ phía dưới, cười dài nói:
- Sau ngày hôm nay, Quang Minh Thánh Thổ sẽ không còn Thánh Nữ nữa!
Vù vù!
Tòa cổ tháp mang theo hai người phá không bay đi, tốc độ phi hành quả thật nhanh đến cực điểm.
Một vị Cửu Thiên Tôn Giả của Quang Minh Thánh Thổ nhanh chóng đuổi theo, thế nhưng sau nửa canh giờ, hắn đã thất thiểu phản hồi trở về cổ thành.
Tốc độ phi hành của tòa cổ tháp kia thật sự quá nhanh, ngay cả Cửu Thiên Tôn Giả cũng không thể đuổi kịp, để cho bọn họ đào tẩu mất!
- Hứa Trưởng lão, hai tên tặc tử kia chính là Vương Hư của Vương gia cùng Kỷ Càn Khôn của Cửu Khư Thánh Thổ đến từ Trung Thổ!
Hoắc Thiên Thạch quỳ trên mặt đất, gấp gáp nói với vị Cửu Thiên Tôn Giả này.
Tâm tình của Hứa Trưởng lão thập phần không tốt, gương mặt già nua có vẻ phi thường băng lãnh, thậm chí còn có chút vặn vẹo, lớn tiếng nói:
- Quá đáng hận! Ta sẽ ngay lập tức bẩm báo với Chưởng giáo Chân Nhân, nhất định phải tìm Vương gia cùng Cửu Khư Thánh Thổ đòi một câu trả lời hợp lý!
Hoắc Thiên Thạch có chút lo lắng nói:
- Còn Thánh Nữ Điện hạ… phải làm sao bây giờ?
Hứa Trưởng lão cũng thập phần lo lắng. Dù sao hai người Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn cũng là cố ý đến bắt giữ Quang Minh Thánh Nữ. Bọn họ rốt cuộc là có mục đích gì?
Nếu như bọn họ chỉ muốn uy hiếp Quang Minh Thánh Thổ mà thôi, như vậy còn dễ nói. Chỉ cần bọn họ yêu cầu điều kiện không đến mức quá đáng, Quang Minh Thánh Thổ cũng có thể đáp ứng bọn họ.
Thế nhưng, nếu vạn nhất Thánh Nữ Điện hạ bị hai người kia xâm phạm cùng vũ nhục, như vậy đối với Quang Minh Thánh Thổ mà nói, chính là một đả kích cực kỳ trầm trọng, thậm chí sẽ khiến cho danh dự của Quang Minh Thánh Thổ hoàn toàn mất hết, không cách nào gượng dậy nổi.
- Tin rằng bọn họ còn chưa có lá gan lớn như vậy! Dù sao Vương gia cùng Cửu Khư Thánh Thổ đều là thế lực lớn đỉnh cao tại Trung Thổ, gia giáo sâm nghiêm, môn phong chính phái, sẽ không cho phép đệ tử làm ra loại chuyện tình gây tổn hại bộ mặt của chính mình như vậy!
Trong lòng Hứa Trưởng lão chỉ có thể tự an ủi chính mình như vậy.
Thế nhưng, thời điểm Hứa Trưởng lão phản hồi Quang Minh Thánh Thổ, lại xảy ra chuyện tình khiến cho hắn không thể nào tưởng tượng nổi.
Không ngờ hắn lại gặp phải hai người Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn đang tới bái phỏng Quang Minh Thánh Thổ!
Hứa Trưởng lão phi thường phẫn nộ, lập tức liền xông lên, muốn bắt giữ hai người.
- Hứa Trưởng lão, hai vị này chính là tài tuấn đỉnh cao thế hệ trẻ Trung Thổ, phân biệt đại biểu cho Vương gia cùng Cửu Khư Thánh Thổ đến đây bái phỏng Quang Minh Thánh Thổ! Ngươi đây là muốn làm gì?
Một vị Trưởng lão khác của Quang Minh Thánh Thổ đang muốn dẫn hai vị tuấn kiệt thiên tài đi địa phương nghỉ ngơi, nhìn thấy Hứa Trưởng lão xông lên, muốn bắt giữ hai vị thiên tài tuấn kiệt, trong lòng tự nhiên thập phần khó chịu.
Hắn nghĩ Hứa Trưởng lão cũng quá thất thố rồi, không có phong độ của Trưởng lão Thánh Thổ chút nào, nhất định sẽ bị hai vị thiên tài trẻ tuổi Trung Thổ chê cười.
Mất mặt với thiên tài của Trung Thổ, mặt mũi của Quang Minh Thánh Thổ khẳng định cũng bị ảnh hưởng thật lớn.
Mặt mày Hứa Trưởng lão đỏ bừng, cực kỳ tức giận nói:
- Hai tên tặc tử này, vừa rồi ngay tại Húc Quang Cổ Thành đã bắt đi Thánh Nữ Điện hạ! Chẳng lẽ ta còn không nên bắt giữ bọn chúng sao?
- Các ngươi còn không mau giao Thánh Nữ Điện hạ ra đây? Nếu như Thánh Nữ Điện hạ có bất cứ sơ xuất gì, cho dù các ngươi tới từ Trung Thổ đi chăng nữa, lão phu cũng phải đem các ngươi trăm đao ngàn trảm!
Vị Trưởng lão kia của Quang Minh Thánh Thổ cũng lập tức biến sắc, nói:
- Ngươi nói cái gì? Thánh Nữ Điện hạ bị người bắt đi?
- Ta tận mắt nhìn thấy, còn có thể giả bộ sao?
Hứa Trưởng lão hung hăng trừng mắt nhìn Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn.
Thế nhưng Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn lại có vẻ phi thường trấn định, không chút kinh hoảng.
Vương Hư khẽ nhíu mày một cái, nói:
- Có lẽ tiền bối đã có một chút hiểu lầm a! Ngày hôm nay, ta và Kỷ huynh vẫn luôn ở tại Quang Minh Thánh Thổ! Cách đây không lâu, chúng ta còn đích thân bái kiến Chưởng giáo Chân Nhân của Quang Minh Thánh Thổ nữa! Thử hỏi một câu, chúng ta làm sao có thể bắt cóc Quang Minh Thánh Nữ? Cho dù chúng ta sử dụng phân thân, thế nhưng chỉ bằng vào phân thân của hai người chúng ta, có thể đối phó được Thánh Nữ Điện hạ sao? Có thể đào tẩu từ trong tay tiền bối sao?
- Các ngươi vẫn luôn ở tại Quang Minh Thánh Thổ?
Trên mặt Hứa Trưởng lão một lần nữa lộ ra kinh sắc.
Vương Hư và Kỷ Càn Khôn cùng gật đầu.
Kỷ Càn Khôn nói:
- Điểm này, Triệu Trưởng lão cùng Chưởng giáo Chân Nhân đều có thể làm chứng!
Vị Trưởng lão họ Triệu kia cũng gật đầu, nghiêm nghị nói:
- Hai người bọn họ quả thật vẫn luôn có mặt tại Quang Minh Thánh Thổ, điểm này tuyệt đối sẽ không sai lầm!
Trong mắt Vương Hư mang theo thần sắc suy tư, nói:
- Nhất định là đã có người giả mạo hai người chúng ta, bắt đi Thánh Nữ Điện hạ! Hứa Trưởng lão, ngươi có thể đem chuyện phát sinh lúc đó, tỉ mỉ miêu tả lại một lần không?
Tuy rằng trong lòng Hứa Trưởng lão đang cấp bách, thế nhưng vẫn cố gắng vững vàng, từ từ khôi phục lại bình tĩnh, đem chuyện phát sinh tại Húc Quang Cổ Thành, cẩn thận giảng thuật lại một lần.
Lúc Vương Hư nghe Hứa Trưởng lão kể đến đoạn hai người kia tế xuất ra một tòa cổ tháp, liền cẩn thận hỏi lại hình dạng cùng màu sắc của cổ tháp.
Nghe xong Hứa Trưởng lão miêu tả, Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn liếc mắt nhìn nhau một cái, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Vương Hư suy nghĩ một chút, nói:
- Căn cứ theo như tiền bối miêu tả, nếu như vãn bối đoán không sai, hai người kia hẳn chính là Thần Tử cùng Thánh Tử của Âm Dương Thánh Giáo!
- Cái gì? Âm Dương Thánh Giáo!
Hứa Trưởng lão nghe được cái tên này, thiếu chút nữa liền trước mắt tối sầm ngất đi.
- Trời ạ! Làm sao lại là bọn họ?
Âm Dương Thánh Giáo, đã từng là Đệ nhất Đại giáo của Trung Thổ. Công pháp tu luyện thập phần tà dị, chú ý thải âm bổ dương cùng thải dương bổ âm. Rất nhiều truyền nhân kiệt xuất của các Thánh Thổ đều từng lọt vào độc thủ của truyền nhân Âm Dương Thánh Giáo.
Thế nhưng, về sau nội bộ Âm Dương Thánh Giáo lại phát sinh náo động, tử thương vô số, cuối cùng chia ra thành hai Đại giáo là Âm Giáo cùng Dương Giáo.
Âm Giáo chuyên môn bồi dưỡng nữ đệ tử, Dương Giáo chuyên môn bồi dưỡng nam đệ tử!
Nữ đệ tử Âm Giáo mỗi một lần xuất thế, nhất định sẽ họa loạn thiên hạ, khiến cho Trung Thổ mấy lần rung chuyển khủng bố, vô số Tu sĩ cường đại chết trong những hồi đại rung chuyển đó.
Nam đệ tử Dương Giáo được xưng là kẻ hủy diệt của các Thần Nữ, Thánh Nữ, Linh Nữ các Đại Thánh Thổ! Trong lịch sử, các thiên chi kiêu nữ bị nam đệ tử Dương Giáo xâm hại nhiều vô số kể. Vô số Đại Thánh Thổ của Đại lục Thiên Hư hầu như đều bị các nam đệ tử Dương Giáo làm hại khiến cho mặt mũi toàn bộ mất sạch.
Thời gian mấy ngàn năm gần đây, Âm Dương Thánh Giáo vẫn luôn tiến hành nội đấu, cũng không gây ra đại sự kiện gì đáng kể. Cho nên các Đại Thánh Thổ cũng dần dần lơi lỏng phòng bị đối với bọn họ.
Thế nhưng, ai cũng không thể ngờ tới, lúc này bọn họ lại đi ra hoạt động trở lại!
Đối với toàn bộ Tu luyện giới mà nói, đây tuyệt đối là một tin dữ!
Sau khi Hứa Trưởng lão cùng Triệu Trưởng lão biết thân phận của hai người kia rất có khả năng là Thần Tử cùng Thánh Tử của Dương Giáo, hai vị lão giả tu vi thâm hậu thiếu chút nữa đã bị chọc giận đến mức thổ huyết.
Sắc mặt bọn họ tái nhợt tới cực điểm, lập tức chạy đi đem tin tức nói cho Chưởng giáo Chân Nhân, để cho Chưởng giáo Chân Nhân định đoạt.
o0o
Tòa cổ tháp kia chính là Chí Tôn Vương Khí, tốc độ phi hành quả thật nhanh đến kinh người.
Ninh Tiểu Xuyên sau khi hợp thể cùng Tiểu Hồng, thi triển ra Thần Long Tật Tốc, đem tốc độ thân pháp thi triển đến mức tận cùng, tựa hồ cũng chỉ miễn cưỡng đuổi kịp.
- Thật là kỳ quái! Cho dù Vương Hư cùng Kỷ Càn Khôn có cuồng vọng đến đâu đi nữa, nhưng dù sao bọn họ cũng đại biểu cho một Thế gia Viễn Cổ cùng một tòa Thánh Thổ của Trung Thổ, làm sao lại dám bắt cóc Quang Minh Thánh Nữ, làm ra chuyện tày đình như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên luôn cảm thấy chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ. Đối phương tuyệt đối là có chuẩn bị mà đến, mục đích chính là bắt giữ Quang Minh Thánh Nữ!
Ninh Tiểu Xuyên điều động lực lượng tâm thần cường đại, che giấu khí tức trên người, tận lực không cho hai người kia phát hiện ra hắn đang đuổi theo phía sau.
Hắn muốn đi xem thử một chút, hai người kia rốt cuộc là có mục đích gì?