Một nhân vật tuyệt đỉnh thiên tài, sau khi tu luyện tới đỉnh phong, vậy mà lại vì một nữ nhân, không tiếc phong ấn tu vi của chính mình, lựa chọn chuyển thế trùng tu, cuối cùng lại một lần nữa bước lên đỉnh phong.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm Phong Cửu U, trong mắt cũng xuất hiện mấy phần thần sắc khâm phục. Không nói cái khác, chỉ đơn thuần luận bá lực, gã Phong Cửu U này quả thật chính là thiên hạ vô song. Sau khi tu vi đạt tới đỉnh phong, thứ mà đại đa số các cường giả theo đuổi sẽ là vĩnh sinh. Nhưng Phong Cửu U lại có thể đè xuống sự mê hoặc của vĩnh sinh, lựa chọn chuyển thế trọng sinh. Loại tâm cảnh đáng sợ này quả thật khiến cho người khâm phục tận đáy lòng.
- Nói như vậy, Phong Cửu U đầu tiên chính là Ám Ảnh Thánh Quân, về sau trải qua chuyển thế trọng sinh, mới trở thành Thiên Đế? Ngay cả Thế giới Đại Diễn, cũng là vì để thích hợp cho hắn chuyển thế trọng sinh cho nên mới đặc thù cải tạo thành như hiện tại sao?
Những gì Ám Ảnh vừa mới tiết lộ, ngược lại đã giải thích rất nhiều nghi vấn trong lòng Ninh Tiểu Xuyên.
Bất đồng với Ninh Tiểu Xuyên, Hùng Tâm ở một bên nhìn, trong ánh mắt nhìn về phía Phong Cửu U lại tràn ngập thần sắc kinh ngạc. Điều khiến hắn kinh ngạc chính là, hắn đã đi theo Phong Cửu U thời gian mấy ngàn vạn năm, vậy mà lại không biết trên người Phong Cửu U đã từng phát sinh qua những chuyện như vậy. Bất quá suy nghĩ kỹ lại, trong mấy vạn năm gần đây, Lão đại quả thật càng lúc càng trở nên thần bí, hơn nữa khí tức trên người cũng phát sinh thay đổi thật lớn.
Đám người Yêu Thần đối với Phong Cửu U thấu hiểu không nhiều lắm, cho nên hiện tại cũng chỉ mang theo thần sắc tò mò quan sát Phong Cửu U. Chuyện tình chuyển thế trọng sinh, trước đây bọn họ cũng chỉ từng nghe nói qua mà thôi, căn bản chưa từng kiến thức qua bao giờ. Nhưng hiện tại trước mắt đã có một ví dụ sống sờ sờ là Phong Cửu U này.
Bị mọi người chú mục quan sát như vậy, nhưng thần sắc Phong Cửu U cũng không có một chút biến hóa nào, chỉ khẽ gật đầu một cái, nhàn nhạt nói:
- Ngươi nói không sai! Nhưng hiện tại tu vi của ta đã khôi phục trở lại, hơn nữa lại càng mạnh hơn so với năm xưa. Ngươi cảm thấy việc này còn có thể uy hiếp được ta sao?
- Hừ!
Ám Ảnh hừ lạnh một tiếng, trên mặt rõ ràng tràn ngập thần sắc không cam tâm. Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng chống lại vị chủ nhân này của hắn, trong tay chính mình vẫn còn một át chủ bài có thể liều mạng. Nhưng hiện tại hắn mới biết được, át chủ bài trong tay mình quả thật chính là một chuyện cười. Loại thất bại này khiến cho hắn cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Bởi vì, chỉ có mình hắn mới rõ ràng, tâm cơ vị chủ nhân này của hắn đáng sợ tới mức nào. Cho dù hiện tại bộ dáng của Phong Cửu U vẫn luôn bình thản nhẹ nhàng, nhìn như hoàn toàn vô hại, nhưng trên thực tế, không có bất cứ kẻ nào có thể biết được lúc này trong lòng hắn rốt cuộc đang suy tính cái gì. Có lẽ chỉ sau một khắc nữa, hắn sẽ đột nhiên đánh ra một kích lôi đình cũng chưa biết chừng.
Không khí thoáng cái trở nên trầm lắng hơn rất nhiều. Một hồi lâu sau, Hùng Tâm mới nhếch miệng cười, xởi lởi nói:
- Lão đại, tiểu tử Ninh Tiểu Xuyên này vậy mà nhanh chóng như vậy đã có thể đi tới sâu bên trong Tiên Kiều, cũng tính là một nhân vật thiên tài. Sau này cứ để cho hắn ở bên cạnh ta a!
Trên người Hùng Tâm không có Không gian Thể nội, cho nên không cảm giác được sự dị thường của Ninh Tiểu Xuyên, vì vậy mới nói những lời như vậy. Nhưng Phong Cửu U thì lại bất đồng, hắn khẽ nhếch miệng cười, quét nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, sau đó mới lạnh nhạt nói:
- Hùng Tâm, ngươi không khỏi quá xem thường vị Ninh công tử này rồi. Toàn bộ thế giới này, sợ rằng còn chưa có người có tư cách để cho hắn làm người hầu a!
- Tiểu tử này mạnh mẽ như vậy?
Hùng Tâm có chút thất kinh nói. Thật ra vừa rồi hắn nói những lời như vậy, cũng có chút ý tứ muốn giải vây cho Ninh Tiểu Xuyên. Hắn chính là sợ Ninh Tiểu Xuyên xảy ra xích mích với Phong Cửu U. Nhưng hiện tại nghe Lão đại nhà mình nói một câu như vậy, hắn lập tức minh bạch, chỉ sợ lúc này trong lòng Lão đại nhà mình đã có ý tưởng khác đối với Ninh Tiểu Xuyên.
Trong lòng thầm thở dài một tiếng, Hùng Tâm chỉ đành bất đắc dĩ yên lặng đứng sang một bên, không nhúng tay vào việc này nữa. Trong lòng hắn tự nhiên rõ ràng, nếu Phong Cửu U đã quyết định chuyện gì, trong thiên hạ căn bản không ai có thể khuyên bảo hắn thay đổi chủ ý được.
Phong Cửu U trầm mặc quan sát Ninh Tiểu Xuyên một lúc thật lâu, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngoại trừ Tuyết Linh Hư ra, chỗ này của ta còn có không ít người nữa. Không biết ngươi có quen biết bọn họ hay không?
Vừa nói xong, thủ chưởng Phong Cửu U khẽ vung lên, ngưng kết ra trước mặt chính mình một đạo quang mạc. Xuất hiện trong quang mạc chính là hình ảnh Tuyết Linh Hư đang ngồi xếp bằng, tựa hồ là đang tu luyện.
Thân ảnh Tuyết Linh Hư biến mất, hình ảnh một lần nữa xuất hiện, không ngờ lại là thân ảnh của hai mẹ con Đát Hi cùng đám người Sửu bà bà. Tiếp theo sau đó là Niếp Lan Tâm và Tử Kim Hoàng Chủ. Thậm chí ngay cả Thiên Đình Chi Chủ, toàn bộ cũng đều xuất hiện trong đạo quang mạc kia. Một đám cao thủ lúc trước từ Thế giới Đại Diễn đi ra, ngoại trừ mấy người đã bị Ninh Tiểu Xuyên thu lại ra, tất cả những người còn lại vậy mà đều bị Phong Cửu U thu lại.
Ninh Tiểu Xuyên có thể nhìn thấy rõ ràng, dưới chân đám người hiện tại xuất hiện trong đạo quang mạch kia đều có một đạo quang hoàn huyết hồng sắc. Chỉ cần nhìn đạo quang hoàn này, Ninh Tiểu Xuyên đã có thể xác định, toàn bộ đám người này đều đã bị Phong Cửu U thu vào trong Không gian Cửu U. Rất nhiều người trong số bọn họ, Ninh Tiểu Xuyên đã từng tốn hao tâm tư tìm kiếm, nhưng lại không hề tìm được. Hiện tại Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc cũng biết được tung tích của bọn họ.
Nhìn chằm chằm đạo quang mạc trước mắt, thần sắc trên mặt Ninh Tiểu Xuyên biến ảo một hồi, cuối cùng cũng chậm rãi bình tĩnh lại. Ngẩng đầu nhìn về phía Phong Cửu U, Ninh Tiểu Xuyên bình thản nói:
- Ngươi muốn dùng bọn họ để uy hiếp ta?
- Dĩ nhiên không phải! Bọn họ đều từ Thế giới Đại Diễn đi ra, mà ta cũng là người của Thế giới Đại Diễn, cho nên cảm tình của ta đối với bọn họ chưa chắc kém hơn so với ngươi bao nhiêu. Ninh Tiểu Xuyên, ta để cho ngươi nhìn thấy đám người này, chỉ là muốn nói cho ngươi biết, ta đối với ngươi cũng không có chút địch ý nào. Bởi vậy, ngươi cũng không cần phải giống như trước mắt vậy, thời thời khắc khắc đều đề phòng ta!
Phong Cửu U lạnh nhạt nói.
Cặp mày Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhướng lên một cái, cũng không nói lời nào. Hiện tại hắn quả thật là thời thời khắc khắc đều đề phòng Phong Cửu U. Ngay cả tầng quang hoàn thần bí trên người Phong Cửu U đã dần dần thối lui đi, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại vẫn như cũ không thể nào yên tâm được.
- Nếu thật sự tin tưởng Phong Cửu U ngươi, sợ rằng mới là chết không có chỗ chôn!
Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên còn đang trầm mặc, từ xa xa đột nhiên truyền tới một đạo thanh âm thanh thúy.
- Là ai?
Sắc mặt Hùng Tâm nhất thời âm trầm, lập tức đảo mắt quét nhìn bốn phía. Đám người Ninh Tiểu Xuyên cũng đồng dạng như vậy. Chỉ có Phong Cửu U, sau khi nghe được đạo thanh âm này, thần sắc trên mặt vẫn chưa từng biến hóa lần nào, lúc này vậy mà lại lộ ra thần sắc chấn kinh.
Dưới sự chú mục của đám người Ninh Tiểu Xuyên, một đạo thân ảnh cao gầy lung linh từ xa xa chậm rãi đi tới. Mỗi bước đi của nàng cũng không lớn, nhưng tốc độ di chuyển lại cực nhanh. Thân ảnh thoáng chấn động mấy cái, nàng đã xuất hiện trước mặt đám người Ninh Tiểu Xuyên.
Đây là một nàng nữ tử nhìn qua có chút trẻ tuổi, mặc dù trên mặt có một tầng khăn che mặt, nhưng vẫn có thể nhìn ra nàng là một mỹ nhân tuyệt sắc. Đám người Hùng Tâm nhìn nàng nữ tử trước mắt này, nhưng căn bản không biết kẻ này là ai. Chỉ có Ninh Tiểu Xuyên, thời điểm khi nhìn thấy nàng nữ tử này, hai mắt liền lóe lên quang mang.
- Tiền bối, ngươi cũng tiến vào Tiên Kiều sao?
Nữ tử trẻ tuổi khẽ gật đầu với Ninh Tiểu Xuyên một cái, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Phong Cửu U ở một bên. Lúc này Phong Cửu U cũng đồng dạng đang nhìn chằm chằm nàng.
Ánh mắt hai người va chạm với nhau, rất nhanh liền bộc phát ra một cỗ chiến ý cường liệt đến cực điểm. Cỗ chiến ý này bộc phát ra trong chốc lát, đã biến thành sát ý lạnh như băng. Đối mặt với sát ý không ngừng bạo phát trên người nữ tử trẻ tuổi này, thái độ của Phong Cửu U lại trở nên nhu hòa, bình thản nói:
- Phong sư tỷ, chúng ta rất lâu rồi mới gặp lại nhau, lẽ nào nhất định phải giống như hiện tại vậy, liều mạng chiến đấu ngươi sống ta chết mới được sao?