Tiểu Linh Nhi sững người, nhìn miếng sắt tựa ngọn lửa trong tay Ninh Tiểu Xuyên:
- Mảnh vỡ chí tôn vương khí?
-Không sai!
Ninh Tiểu Xuyên ném miếng sắt đỏ rực đó qua, cười nói:
- Tặng ngươi!
- Cảm ơn cha nuôi!
Tiểu Linh Nhi nhận lấy, lập tức luyện hoá nó.
Tuy chỉ là mảnh vỡ của chí tôn vương khí nhưng có thể phát huy được một nửa phần năng lượng của chí tôn vương khí, uy lực mạnh hơn nhiều so với thượng phẩm chí tôn khí. Trong Thánh Thổ cũng là bảo vật hàng đầu.
Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục dùng cách như vừa rồi để tìm kiếm.
Cũng không biết bao lâu sau, tìm trong phạm vi vài chục dặm, cộng với mảnh của Tiểu Linh Nhi, Ninh Tiểu Xuyên đã tìm được tổng cộng tám mảnh vỡ chí tôn vương khí.
Trong đó năm mảnh phát huy được nửa phần uy lực của chí tôn vương khí, hai mảnh phát huy được một phần uy lực. Món cuối cùng lợi hại nhất, là món chí tôn vương khí hoàn chỉnh, chỉ sứt một góc, đại khái phát huy được khoảng năm phần uy lực của chí tôn vương khí.
Nếu giao nó cho luyện khí đại sư tế luyện thì thậm chí có cơ hội phục hồi thành món chí tôn vương khí hoàn chỉnh.
Ninh Tiểu Xuyên đưa hết tám món cho Tiểu Linh Nhi.
Dù sao hắn cũng đã có Bạch Sắt Cốt Châu cấp thứ thần khí và Thiên Đế Nhận cấp chí tôn hoàng khí. Trong Thiên Địa Đạo Nguyên còn có một món chí tôn vương khí hoàn chỉnh là Châu Thiên Ma Bàn, đủ dùng trong chiến đấu. Số mảnh chí tôn vương khí này ngoài việc bán lấy huyền thạch thì với hắn chẳng còn giá trị gì nữa.
Trong tầng thứ nhất của thế giới Phong Thần cũng có ban ngày ban đêm, nhưng cả đêm và ngày đều rất dài, dài gấp bảy lần thế giới bên ngoài.
Cuối cùng đêm cũng qua, ngày đã tới. Nhiệt độ trong thế giới Phong Thần lập tức tăng lên, trên trời xuất hiện mặt trời nóng bỏng thiêu đốt mặt đất, cả thế giới giống như biến thành một cái lò lửa khổng lồ.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì đột nhiên trong não hắn xuất hiện một điểm sáng xanh rất rõ rệt.
Trước đó trong não hắn chỉ là điểm sáng màu trắng.
Lần này lại có màu xanh, thật quá quỷ dị!
Tìm theo phương vị của điểm sáng xanh, Ninh Tiểu Xuyên đào ra một mảnh sắt xanh to bằng bàn tay dưới lòng đất sâu mấy trăm mét.
Chỉ to bằng bàn tay, dày nửa phân, nhưng nặng tới hơn một vạn cân.
- Trong mảnh sắt này lại có Thần Ôn chi khí. Hơn nữa mỗi tấc đều khắc hoa văn trận pháp phức tạp, lẽ nào… đây là chiến khí do thần linh luyện chế?
Ninh Tiểu Xuyên vô cùng kinh ngạc.
Cho dù là chiến khí do Thứ Thần luyện chế thì cũng không thể có Thần Ôn chi khí được.
Chỉ có chiến khí do đích thân thần linh luyện chế mới có được Thần Ôn chi khí.
Mảnh miếng sắt này có khắc trận pháp, rất cao thâm, rất phức tạp, đúng là rất giống như sản phẩm của thần linh.
- Quá tốt rồi! Chiến khí do thần linh đích thân luyện chế chắc chắn không phải phàm vật. Nếu tìm được nhiều mảnh vỡ hơn chưa biết chừng sẽ tạo thành món chiến khí hoàn chỉnh.
Ninh Tiểu Xuyên vô cùng kích động, lập tức ghi nhớ khí tức trên miếng sắt này lại rồi chỉ tập trung tìm kiếm loại khí tức đó.
Với khả năng nhạy bén của Thất Khiếu Thần Ma Cung, chỉ mất một canh giờ Ninh Tiểu Xuyên đã tìm được một mảnh nữa cách đó ba nghìn mét.
Mảnh này nhỏ hơn mảnh kia một nửa, chỉ nặng sáu nghìn cân.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn tiếp tục tìm kiếm, thời gian dần trôi đi, hắn đã tìm kiếm trong Táng Binh Địa liền tám ngày tám đêm.
Ninh Tiểu Xuyên gần như đã tìm hết Táng Binh Địa, tìm được tất cả bốn trăm bảy mươi ba mảnh sắt xanh. Miếng lớn nhất dài tới một mét, nặng hơn mười vạn cân, miếng nhỏ nhất chỉ nhỏ bằng cái cúc áo, năng hơn hai trăm cân.
- Đây rốt cuộc là thứ gì?
Tìm được càng nhiều Ninh Tiểu Xuyên càng thêm nghi hoặc.
Những mảnh sắt này hình dạng kỳ quái, căn bản không thể nhận ra nó là thứ chiến khí gì.
Ninh Tiểu Xuyên cất những miếng sắt ấy đi, định đi tìm Nhạc Minh Tùng, dù sao hắn cũng là cao thủ luyện khí, chưa biết chừng sẽ biết được điều gì đó.
Cửu Vĩ Yêu Hậu, Đát Hy công chúa, Tiểu Hồng, Khuynh Phi Tử, Nhạc Minh Tùng và cả Kim Ngân Giác Yêu Vương vác Đàn Càn hòa thượng cũng lần lượt ra khỏi Táng Binh Địa.
Trên gương mặt ai cũng có nụ cười, rõ ràng mọi người đều tìm được không ít bảo vật, có thể nói là thu hoạch lớn trở về.
Ngân Giác Yêu Vương khó lòng che giấu sự vui mừng, cười nói:
- Ta tìm được tất cả bốn mảnh chí tôn vương khí, trong đó một mảnh khá lớn, có thể phát huy được một phần uy lực của chí tôn vương khí.
Chỉ trong thời gian ngắn vậy đã tìm được bốn mảnh chí tôn vương khí cũng coi như bội thu rồi, chẳng trách hắn lại vui như vậy.
- Ngươi chỉ vậy thôi à, nhìn xem ta tìm được bao nhiêu bảo bối.
Kim Giác Yêu Vương lấy ra liền sáu mảnh chí tôn vương khí trong nhẫn Càn Khôn. Trong đó hai mảnh khá lớn phát huy được một phần uy lực chí tôn vương khí.
- Trời ạ, đại ca còn nhiều hơn ta? Chia ta một món đi!
Ngân Giác Yêu Vương định giật lấy một miếng nhưng bị Kim Giác Yêu Vương đá bay.
Kim Giác Yêu Vương phủi phủi áo, cười đắc ý:
- Muốn có bảo bối thì phải xem vận khí của mình. Vận khí của ngươi không bằng ta đương nhiên tìm được ít hơn ta rồi.
- Hứ, cũng chỉ sáu mảnh thôi có gì đáng khoe khoang?
Tiểu Hồng vung tay áo, hai mươi ba mảnh chí tôn vương khí bay ra lơ lửng phía trước.
Mỗi mảnh chí tôn vương khí đều phát sáng chói lòa, có mảnh màu đỏ, mảnh màu xanh, mảnh màu kim.... trong đó thậm chí có một viên ngọc sáng lóa, khí tức tỏa ra mạnh hơn gấp nhiều lần mảnh vỡ chí tôn vương khí.
- Đó là... là một món chí tôn hoàng khí?
Kim Ngân Giác Yêu Vương thấy Tiểu Hồng lấy ra hơn hai chục mảnh chí tôn vương khí đã há mồm trợn mắt, khi thấy viên ngọc kia nữa thì càng ngưỡng mộ đến bò dưới đất, nước miếng chảy ròng ròng.
Nhạc Minh Tùng giám định viên ngọc một lượt, nói:
- Đây là Phong Lôi Châu, không phải chí tôn hoàng khí, chắc là bảo vật khảm trên một món chí tôn hoàng khí. Tuy không phải nhưng có thể phát huy được một phần uy lực của chí tôn hoàng khí, vẫn lợi hại hơn chí tôn vương khí.
- Phát huy được một phần uy lực chí tôn hoàng khí đã là không tồi rồi.
Tiểu Hồng giống như một kẻ tham tiền, lập tức cướp lấy viên Phong Lôi Châu từ tay Nhạc Minh Tùng rồi cũng cất hai mươi hai mảnh chí tôn vương khí đi.
Khuynh Phi Tử vận khí cũng rất tốt, tìm được mười sáu mảnh chí tôn vương khí, trong đó có hai món khá hoàn chỉnh, chí tàn khuyết một chút xíu, có thể phát huy năm phần uy lực chí tôn vương khí.
Đát Hy công chúa tìm được hai mươi mốt mảnh chí tôn vương khí, ngoài ra còn có một mảnh của chí tôn hoàng khí. Tuy rất nhỏ nhưng vẫn phát huy được nửa phần uy lực chí tôn hoàng khí.
Tu vi Cửu Vĩ Yêu Hậu cao nhất, thu hoạch đương nhiên nhiều nhất. Tìm được tất cả bốn mươi bảy mảnh chí tôn vương khí, còn có ba mảnh của chí tôn hoàngg khí.
Ngoài ra Cửu Vĩ Yêu Hậu còn tìm được một món chí tôn hoàng khí khá hoàn chỉnh, phát huy được năm phần uy lực, lợi hại hơn trấn yêu đại khí của Hồ tộc, nhưng lại không lấy ra.
Dù sao bảo vật cấp chí tôn hoàng khí không thể tùy tiện đem khoe được.
- Trời ạ, thì ra vận khí của huynh đệ ta là kém nhất, chỉ được vài mảnh chí tôn vương khí thế này.
Kim Ngân Giác Yêu Vương ôm nhau khóc ròng, thật là quá bị đả kích!
Người đau khổ nhất ở đây không phải Kim Ngân Giác Yêu Vương mà là Đàn Càn hòa thượng bị trói ở bên cạnh kia. Rõ ràng một ngọn núi bảo vật trước mặt mà hắn chỉ có thể giương mắt nhìn chứ không thể đi tìm. Trong lòng Đàn Càn hòa thượng đang rỉ máu, sắp phát khóc rồi.
Hắn thề chỉ cần có cơ hội hắn chắc chắn sẽ có được nhiều hơn cả Cửu Vĩ Yêu Hậu.
Đúng là chỉ ở những nơi nguy hiểm mới thu hoạch được nhiều, ở nơi khác ngoài Phong Thần di địa, đâu thể tìm được nhiều mảnh chí tôn vương khí và hoàng khí thế này?
Kim Giác Yêu Vương ôm chân Nhạc Minh Tùng, nước mắt xen lẫn nước miếng nói:
- Nhạc trưởng lão, không phải ngài nói đi theo ngài chắc chắn sẽ tu luyện nhanh hơn họ sao? Tại sao bảo bối bọn ta tìm được lại ít hơn?
- Bình tĩnh! Bình tĩnh! Bản trưởng lão nói lời là giữ lời, sao có thể lừa các ngươi?
Nhạc Minh Tùng lấy Luyện Hồn Bảo Bình ra, bình phát sáng, lập tức vài chục vạn viên Hồn Linh Đan bay ra lơ lửng trên không trung cách đất mười trượng, tạo thành một vùng hải vực đan dược.
Nhạc Minh Tùng hai tay chống hông cười lớn:
- Khi các ngươi đang tìm bảo vật thì ta đã giết sạch Hồn Sát trong Táng Binh Địa thu vào trong Luyện Hồn Bảo Bình, ngưng luyện Hồn Linh Đan. Có số Hồn Linh Đan này các ngươi còn sợ tu vi không tăng sao?
Vài chục vạn viên Hồn Linh Đan, phần lớn là Thiên Quỷ Hồn Linh Đan, Chân Quỷ Hồn Linh Đan có khoảng hơn ba nghìn viên.
Nhìn số Hồn Linh Đan trên đầu, Kim Ngân Giác Yêu Vương đều vô cùng xúc động.
- Đều là của bọn ta? Tất cả là của bọn ta? Quá sung sướng! Nhạc trưởng lão, ngươi thật đẹp trai!
Kim Giác Yêu Vương kích động nói.
Nhạc Minh Tùng cười:
- Ẩn dật! Ẩn dật!
Ngân Giác Yêu Vương cũng kích động đến rơi nước mắt, nói lắp bắp:
- Nhạc... Nhạc trưởng lão, người thật...quá cường đại! Xin hãy nhận ta làm con nuôi!
- Ạch... tạm thời ta không có ý định làm cha nuôi. Bản trưởng lão không giống ai đó ngày nào cũng muốn làm cha nuôi của người ta.
Nhạc Minh Tùng liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cười cười, cũng không bận tâm lời hắn nói, hơi nghiêng đầu nhìn Tiểu Hồng ra hiệu.
Thấy ám hiệu của Ninh Tiểu Xuyên, Tiểu Hồng lập tức hiểu ý, lưng giang cánh bay lên biển đan dược bắt đầu thu thập Chân Quỷ Hồn Linh Đan.