- Rốt cuộc là nên thừa cơ thoát khỏi hiểm cảnh hay là dốc sức liều mạng đánh cược một phen, tiến vào thông đạo trong lòng đất để giải cứu Tiểu Hồng?
Ninh Tiểu Xuyên chỉ thoáng do dự một chút, liền cắn chặt răng, sau đó lập tức đuổi vào thông đạo đen kịt dưới mặt đất.
- Liều một lần, có lẽ có thể nhân lúc rối loạn cứu Tiểu Hồng ra.
Hắn chỉ có thể ôm tâm lý đánh cuộc một lần.
Thành công là vạn hạnh, thất bại là tử vong.
Nếu như trong thông đạo dưới mặt đất chỉ có bốn vị Cửu Thiên Tôn Giả của Cửu Thiên Các, hoặc là chỉ có cái “xác ướp” quấn đầy vải trắng kia, mà Ninh Tiểu Xuyên lại xông vào, khẳng định sẽ thập tử vô sinh.
Thế nhưng, trong tính toán của Ninh Tiểu Xuyên, tu vi của cái xác ướp quấn chằng chịt vải trắng kia rất cường đại, khí tức hùng hậu, vượt xa Cửu Thiên Tôn Giả, có lẽ có thể lấy một địch bốn, kiềm chế bốn vị Cửu Thiên Tôn Giả của Cửu Thiên Các.
Cũng chỉ dưới loại tình huống này thì Ninh Tiểu Xuyên mới có một tia cơ hội giải cứu Tiểu Hồng ra.
Dù chỉ là một tia cơ hội, nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng tuyệt đối không buông tha.
Tiến vào thông đạo dưới mặt đất, chỉ cảm thấy rét lạnh không gì sánh được, tựa như tiến vào một cái hầm băng sâu không đáy.
Không gian dưới mặt đất càng lúc càng rộng rãi, trên mặt đất thì trải đầy thi hài, không có người nào sống sót.
- Đây là tầng thứ nhất trong lòng đất, hẳn là vẫn còn tầng thứ hai, tầng thứ ba…
Ninh Tiểu Xuyên không dám trì hoãn chút nào, cấp tốc tiến sâu vào lòng đất.
Tại cửa vào tầng hai, vốn có một bức tường đồng dày ba mét, trên đó khắc dày đặc đường vân trận pháp.
Thế nhưng, lúc Ninh Tiểu Xuyên đuổi tới lối vào tầng thứ hai thì trận pháp đã bị phá vỡ, ngay cả bức tường đồng dày ba mét cũng bị đục thủng một cái lỗ lớn hình người.
Tại phần rìa lỗ thủng, có một chất hủ dịch màu đen, thập phần tương tự với khí tức bao trùm cái “xác ướp” quấn đầy vải trắng kia.
- Cũng chỉ có nhân vật cấp bậc Chân Nhân thì mới có thể dễ dàng phá vỡ được bức tường đồng dày đặc đường vân trận pháp như vậy.
Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục đuổi xuống dưới, bắt đầu từ tầng hai, trên mặt đất đều là thi thể của nữ tu sĩ. Thi thể của bọn họ đều bị cháy đen, có cái còn bị ăn mòn thành một bãi máu tươi màu đen, chỉ còn lại xương khô trắng hếu.
Rất hiển nhiên, những người này đều là nữ đệ tử của Cửu Thiên Các, tất cả đều bị cái “xác ướp” quấn đầy vải trắng kia giết chết.
Có thể tưởng tượng được cái “xác ướp” kia cường đại như thế nào, trực tiếp giết thẳng vào trong, không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản bước tiến của hắn. Phàm là những nơi hắn đi qua, chỉ còn lại một đống tử thi trên mặt đất, không tìm ra được một người nào sống sót.
Tầng thứ ba, tầng thứ tư, tầng thứ năm, đều là tử thi của nữ đệ tử Cửu Thiên Các, không một người sống.
Hơn nữa, trận pháp mà Cửu Thiên Tôn Giả bố trí trong lòng đất cũng bị phá hư hoàn toàn toàn.
Có thể nói, Ninh Tiểu Xuyên một đường tiến thẳng tới tầng thứ sáu trong lòng đất, đây cũng chính là tầng cuối cùng của thông đạo dưới lòng đất Cửu Thiên Các.
Không gian của tầng thứ sáu vô cùng rộng rãi, hoàn toàn bị hàn băng bao trùm, tại vị trí trung tâm của không gian này, có một trận pháp cực lớn vận chuyển nhiều chu thiên. Bốn vị Cửu Thiên Tôn Giả của Cửu Thiên Các đều ngồi xếp bằng ở bốn hướng, vây “xác ướp” quấn đầy vải trắng tại trung ương, đấu pháp cực kỳ dữ dội.
Dạ Xá Đà ngồi tại phía bắc trận pháp, trên đỉnh đầu lơ lửng mấy ngàn quang điểm ngôi sao, âm lãnh nói:
- Lão tổ Lâm tộc, ngươi dám xông vào Cửu Thiên Các, cho dù ngươi đã đạt tới Chân Nhân Cảnh thì hôm nay cũng đừng hòng sống sót rời khỏi nơi này.
Cái “xác ướp” quấn đầy vải trắng kia, không ngờ lại là lão tổ tông của Lâm tộc tiếng tăm lẫy lừng tại Hỏa Vân Đại Đế Quốc, là lão ngoan đồng đã sống hai ngàn năm, được xưng là một trong những tồn tại cường đại nhất Hỏa Vân Đại Đế Quốc.
Nhân vật cấp bậc như vậy, cũng động lòng tham với Thần Long ấu thú, dùng chân thân đến đây đánh cướp.
Cái “xác ướp” quấn đầy vải trắng đứng tại trung tâm của trận pháp, không nhìn thấy mắt, mũi, miệng, giống như một cái xác chết, trên người tràn ngập tử vong chi khí, thanh âm khàn khàn, cười nói:
- Các ngươi quá ngây thơ rồi, cảnh giới Chân Nhân không phải là tồn tại mà các ngươi có thể lý giải. Các ngươi cho rằng chỉ bằng một tòa Tứ Tượng đại trận do Chân Nhân bố trí là có thể chấn trụ lão phu ư?
Quý La ngồi xếp bằng tại phía đông, trên đỉnh đầu hiển hiện hư ảnh Hỏa Long, Hỏa Phượng, khóe miệng có vết máu, sắc mặt tái nhợt, nói:
- Lão tổ Lâm tộc, ngươi cho rằng ngươi vẫn đang ở thời kỳ toàn thịnh ư? Thọ nguyên của ngươi đã sớm hao hết, huyết khí hạ thấp tới cực điểm, chỉ nhờ dựa vào một loại bí pháp tà môn mới có thể kéo dài được tính mệnh của mình. Với tu vi của ngươi hiện nay, hợp lực bốn người chúng ta, cộng thêm Tứ Tượng đại trận do Chân Nhân bố trí, cũng đủ trấn sát ngươi rồi.
- Khặc khặc… Trong mắt lão phu, các ngươi chỉ là bốn tiểu nha đầu mà thôi!
Cái “xác ướp” kia cuồng tiếu một trận, toàn thân tà khí đằng đằng, điện quang dày đặc từ trong kẽ hở của vải băng lưu động ra ngoài.
Hắn vỗ ra một chưởng, một đạo điện quang màu bạc thô to như thùng nước đánh thẳng về phía trước, nhằm vào Quý La đang ngồi xếp bằng tại phía đông trận pháp.
Quý La vốn đã bị trọng thương, nàng trấn thủ phía đông của trận pháp, chính là phương vị yếu nhất của Tứ Tượng đại trận.
Cái “xác ướp” kia cũng nhìn ra được điều này, cho nên mới khai đao với nàng đầu tiên.
Xoạt...
Quý La mượn nhờ lực lượng của Chân Nhân đại trận, ngạnh kháng một kích của cái “xác ướp”.
- Toàn lực phát động Tứ Tượng đại trận, trấn sát lão quái này!
Quý La vừa thổ huyết vừa quát.
Năm đại cao thủ ở tầng thứ sáu dưới mặt đất bắt đầu triển khai đấu pháp kịch liệt, đánh cho lòng đất sụp đổ, không ngừng chấn động, khiến cho người ta không thể đứng vững nổi.
Chính là lúc này!
Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận được khí tức của Tiểu Hồng, lập tức lần theo phương hướng khí tức mà Tiểu Hồng truyền đến.
Nhanh! Nhanh! Nhanh!
Nhất định phải giải cứu Tiểu Hồng ra trước khi năm đại cao thủ phân thắng bại.
Tiểu Hồng bị nhốt tại trung tâm của một cái hồ nước hàn băng, trên người cột bốn sợi xích sắt màu đen, phân biệt trói chặt hai tay, hai chân của nàng.
Bề mặt xích sắt lưu chuyển từng đạo phù văn, ngăn cản lực lượng trong cơ thể nàng, khiến nàng không thể đào tẩu được.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi thật sự to gan, dám xông vào cấm địa dưới lòng đất của Cửu Thiên Các!
Đường Thư Dao đứng bên cạnh hồ băng, vóc dáng yêu kiều duyên dáng, gương mặt xinh đẹp, nở nụ cười tuyệt lệ yêu mị.
- Ngươi cho rằng bằng vào tu vi của ngươi là có thể ngăn được ta?
Ninh Tiểu Xuyên cầm Ma kiếm, trong mắt chợt xạ hàn ý.
- Ta không ngăn cản ngươi, cũng không ngăn cản được ngươi.
Trên mặt Đường Thư Dao vẫn mang theo nụ cười mị hoặc xinh đẹp, vừa dứt lời liền lập tức thối lui, bay về phía mặt đất.
Đường Thư Dao chủ động rút đi, ngược lại càng khiến Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc hơn.
Không ngờ nàng ta lại thật sự rút lui?
- Ninh Tiểu Xuyên, ta quả thật thập phần mong chờ trận chiến của ngươi và Thiên Hoàng Thái Tử!
Đường Thư Dao lao ra khỏi đại môn thông đạo, tiếng cười như chuông bạc vẫn vọng lại.
Chiến đến tình trạng hiện nay, tu sĩ của Cửu Thiên Các gần như đã chết sạch, Đường Thư Dao tất nhiên biết rõ mình đã bị Thiên Hoàng Thái Tử lợi dụng, cho nên cũng không tiếp tục ngăn cản Ninh Tiểu Xuyên nữa, ngược lại muốn thả cho Ninh Tiểu Xuyên rời đi, để Ninh Tiểu Xuyên và Thiên Hoàng Thái Tử quyết một trận sinh tử.
Bất luận là Ninh Tiểu Xuyên chết trận hay là Thiên Hoàng Thái Tử chết trận thì đối với Đường Thư Dao mà nói, đều là một chuyện thập phần sảng khoái.
Nếu như bọn họ lưỡng bại câu thương, vậy thì càng không thể tốt hơn.
Xoạt... Xoạt... Xoạt... Xoạt...
Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp lấy Thiên Đế Nhận ra, lợi dụng sự sắc bén của Thiên Đế Nhận để chặt đứt bốn sợi xích sắt đang khóa chặt Tiểu Hồng.
- Ninh Tiểu Xuyên, ta còn nghĩ là ngươi sẽ không tới cứu ta nữa chứ.
Huyết dịch Thần Long trong cơ thể Tiểu Hồng đã bị rút đi hơn phân nửa, bộ dạng thập phần yếu ớt, đôi tay trắng nõn ôm lấy cổ Ninh Tiểu Xuyên, mềm nhũn trong lòng hắn.
Mỗi một giọt huyết dịch Thần Long đối với nàng mà nói, đều là tinh hoa trong thân thể, huyết dịch Thần Long bị rút đi một lượng lớn, tất nhiên khiến bản thân nguyên khí đại thương.
- Thiên Hoàng Thái Tử đã rút đi một lượng lớn huyết dịch Thần Long trong cơ thể ta để tăng cường tu vi bản thân, sau đó, hắn còn đưa ta tới đây, muốn giao ta cho Cửu Thiên Các. Nghe nói… hắn còn muốn tiếp tục rút máu của ta nữa, Ninh Tiểu Xuyên, ta sắp cạn sạch máu rồi…
Tiểu Hồng nằm sấp trên vai Ninh Tiểu Xuyên, đôi mắt ẩn hiện lệ quang, chật vật nói.
Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt hai nắm quyền, cắn răng nói:
- Ổn rồi, mọi chuyện ổn rồi. Hắn dám rút huyết dịch trên người ngươi, ta sẽ rút lại gấp mười lần trên người hắn!
Tiểu Hồng thật sự mệt mỏi vô cùng, sau khi hóa thành bản thể, liền giống như một sợi đai lưng đỏ thẫm quấn quanh hông Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên kéo áo bào xuống, che khuất thân hình Tiểu Hồng, tận lực không để người khác phát hiện.
Nơi này không thể ở lại được nữa.
Sau khi cứu Tiểu Hồng, Ninh Tiểu Xuyên liền lập tức chạy lên mặt đất, nhưng vừa mới ra khỏi cửa, liền có một luồng lực lượng khổng lồ từ trên cao ập xuống.
Đó là một đạo Long trảo bị lôi điện màu tím bao trùm, móng vuốt thập phần sắc bén, thanh âm lôi điện nổ vang, chấn động màng nhĩ người khác đến mức đau đớn.
Ninh Tiểu Xuyên vặn người một cái, cưỡng ép đổi hướng, lập tức thối lui trở lại lòng đất, tránh thoát công kích Long trảo lôi điện.
Vừa rồi thật sự quá hung hiểm, nếu như hắn chậm lại nửa nhịp, nhất định sẽ bị Long trảo đánh trúng, cho dù không chết cũng sẽ trọng thương.
- Thiên Hoàng Thái Tử, ta biết ngươi đang ở trên đó!
Ninh Tiểu Xuyên đứng dưới thông đạo, trong mắt tràn ngập phẫn nộ, lạnh lùng quát.
Trên mặt đất truyền đến thanh âm kiêu ngạo của Thiên Hoàng Thái Tử:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi thật đúng là to gan, dám xông vào cấm địa dưới lòng đất của Cửu Thiên Các. Đáng tiếc là ngươi vẫn còn kém một chút. Có bổn hoàng tử ở đây, hôm nay, ngươi đừng mơ trốn thoát.
- Thiên Hoàng Thái Tử, ngươi thật sự cho rằng bản thân là vô địch thiên hạ sao?
Ninh Tiểu Xuyên đứng trong thông đạo dưới lòng đất, ngẩng đầu nhìn lên, thông đạo cao chừng 30 mét, càng lên trên thì lại càng hẹp.
Lối ra thông đạo là hẹp nhất, gần như chỉ đủ cho một người đi qua.
Thiên Hoàng Thái Tử canh giữ tại lối ra vào thông đạo, chặn kín đường ra của Ninh Tiểu Xuyên.
Thiên Hoàng Thái Tử đứng ở trên cao, hai tay khoanh trước ngực, trên mặt lộ nụ cười thản nhiên, nói:
- Căn bản không cần ta đích thân ra tay, chỉ cần chấn trụ ngươi, cũng đủ để ngươi không thể chạy ra khỏi thông đạo dưới lòng đất rồi. Đợi đến khi bốn vị Cửu Thiên Tôn Giả của Cửu Thiên Các và lão tổ Lâm tộc phân thắng bại thì cũng chính là tử kỳ của ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn ngọc tỷ và quốc khố của Thiên Xu Đại Đế quốc nữa sao?
- Đợi sau khi giết ngươi, tất cả mọi thứ trên người ngươi, tất nhiên đều sẽ thuộc về ta! Ngươi không cần đợi Cửu Thiên Thánh Nữ tới cứu ngươi nữa, Đường Thư Dao đã dẫn nàng đến một vùng tử địa, nàng tuyệt đối không thể sống quá đêm nay.
Trong thanh âm của Thiên Hoàng Thái Tử mang theo một sự kiên định không gì sánh nổi, tựa như đã xác định Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.