Tòa cổ thành này cũng không biết đã có bao nhiêu năm lịch sử, được xây dựng trên một tòa cổ nhai có địa thế cực cao.
Trên đường chính, đường đi lót bằng đá xanh lớn, các tòa kiến trúc hai bên đường cũng đặc biệt to lớn. Có cái giống như cung điện, có cái giống như tòa thành, còn có cái bay trên hư không… Cảnh tượng không giống như chỗ ở của phàm nhân, càng giống như một tòa cổ thành Tiên gia hơn.
Tùy ý đều có thể nhìn thấy các Tu sĩ tu vi cường đại vội vã hành tẩu trên đường. Trong đó thậm chí còn có Đệ tử Nội môn của Quang Minh Thánh Thổ, các con em quý tộc đến từ Đại Đế quốc Hỏa Vân, các thương lữ đến từ Đại Đế quốc Ân Long hay đến từ Trung Thổ…
Trải qua một trận chiến tại Đại Huyết Mạc, thanh danh của Ninh Tiểu Xuyên đã lan truyền khắp toàn bộ Bắc Cương, trở thành một trong những thiếu niên tài tuấn danh tiếng lớn nhất tại Bắc Cương.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn hấp dẫn sự chú ý của mọi người, cho nên trước khi tiến vào cổ thành, hắn đã ăn vào một viên Thác Cốt Đan, cải biến dung mạo của mình, khiến cho thân thể hơi thấp xuống một chút, khuôn mặt cũng xương xẩu hơn một chút. Trên người mặc một bộ nho bào bạch sắc, nhìn qua giống như một gã thư sinh hủ lậu nghèo kiết xác vậy.
Về phần Tiểu Hồng, nàng căn bản không cần phục dụng Thác Cốt Đan. Bởi vì sau khi nàng tu luyện ra Long nguyên, thân thể đã cao lớn hơn một chút, dung mạo cũng cải biến thật lớn. Cho dù những người đã từng gặp qua nàng, cũng rất khó nhận ra nàng chính là đầu Thần Long ấu thú kia.
Thân là Thần Long ấu thú, Tiểu Hồng tự nhiên cũng tinh thông rất nhiều bí pháp của Long Tộc, có thể che giấu đi long khí trên người mình. Trừ phi là Tu sĩ tu vi đặc biệt cường đại, nếu không, căn bản không có khả năng nhìn thấu bản thể của nàng.
Bí pháp cùng thần thông của Long Tộc được bảo tồn tại trong huyết mạch của Thần Long ấu thú, chỉ cần khai mở linh trí, công pháp và điển tịch Long Tộc ở chỗ sâu trong huyết mạch sẽ từ từ được kích thích ra.
Hơn nữa cũng không chỉ Long Tộc, những chủng tộc Thần thú Thái Cổ cường đại cũng có thể thông qua huyết mạch, đem công pháp tu luyện của mình truyền thừa cho hậu đại, vừa có thể bảo đảm công pháp tu luyện không tiết lộ ra ngoài, cũng có thể bảo đảm hậu đại của mình vĩnh viễn cường đại.
Thậm chí một ít Nhân Tộc cao cấp cũng có thể thông qua huyết mạch, tiến hành truyền thừa Võ kinh cùng thần thông của tổ tiên.
- Không hổ là Trung bộ Bắc Cương! Quả nhiên càng phồn hoa hơn so với Thiên Đế Sơn rất nhiều!
Ninh Tiểu Xuyên đi lại trong cổ thành, không chỉ có thể nhìn thấy một ít Tu sĩ cường đại tận lực ẩn giấu tu vi, còn có thể nhìn thấy một ít chủng tộc Nhân Tộc cao cấp nữa.
Một vị đại hán Hắc Cốt Cự Nhân Tộc, thân thể đạt tới hơn mười ba thước. Cái đầu so với thùng nước còn lớn hơn một chút, hai vành tai tựa như cái quạt hương bồ, lưng đeo một cây thiết côn lớn như cổ thụ. Trên người tản mát ra khí tức cường đại, hướng về phía trung ương cổ thành mà đi.
Lộc cộc!
Một chiếc hương xa trắng như tuyết do bốn đầu Yêu thú Bạch Hồ kéo, nhanh chóng chạy đi trên đường chính.
Trên hương xa là hai vị mỹ nữ thanh xuân Ngọc Tinh Mỹ Nhân Tộc đang ngồi. Dung mạo của hai người giống nhau như đúc, da thịt giống như bạch ngọc, toàn thân tản mát ra ngưng hương nhàn nhạt.
Bộ dáng các nàng chỉ có mười bảy, mười tám tuổi, giống như là một đôi song bào thai.
Một mỹ nữ trong đó khẽ vén màn xe lên, lộ ra dung nhan tinh xảo tuyệt lệ, hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều nam Tu sĩ, ai nấy đều liên tiếp phát ra thanh âm trầm trồ xuýt xoa.
- Đó là hai vị thiên kim quý tộc của Ngọc Tinh Mỹ Nhân Tộc đến từ Trung Thổ! Đều là thiên tài thế hệ trẻ! Nghe nói là đại biểu của một tòa Thánh Giáo Trung Thổ, đi tới bái phỏng Quang Minh Thánh Thổ!
Một vị Tu sĩ nhìn theo chiếc hương xa dần dần đi xa kia, nhẹ giọng cảm thán một câu.
Một vị lão giả Hải Địa Tộc, chiều cao chỉ có một thước, tay vuốt nhẹ chòm râu dài nửa thước, giống như một gã Ải Nhân vóc người nhỏ lùn vậy. Thế nhưng hắn lại cưỡi trên một đầu Địa Long thân thể khổng lồ như một tòa núi nhỏ, chậm rãi đi qua bên người Ninh Tiểu Xuyên.
Đầu Địa Long kia trước mặt lão giả, bộ dáng có vẻ thập phần ngoan ngoãn, mỗi khi bước đi một bước, đều sẽ chấn cho mặt đất chấn động một hồi.
Thế nhưng khi đầu Địa Long kia đi ngang qua bên người Tiểu Hồng, lại thoáng dừng bước lại, cả người khẽ run rẩy một hồi.
Vị lão giả Hải Địa Tộc này tựa hồ như phát hiện cái gì, khẽ liếc mắt nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Xuyên cùng Tiểu Hồng một cái.
Thế nhưng hắn cũng chỉ khẽ cười cười với Ninh Tiểu Xuyên cùng Tiểu Hồng, sau đó thúc đầu Địa Long kia nhanh chóng ly khai.
Ninh Tiểu Xuyên đi lại trong tòa cổ thành này, trên đường gặp được rất nhiều cường giả. Trong đó có không ít Tu sĩ đến từ các chủng Nhân Tộc cao cấp. Mặc dù Quang Minh Thánh Thổ đóng tại Trung bộ Bắc Cương, thế nhưng tình huống như thế này vẫn có chút không bình thường.
Đám Tu sĩ này, tựa hồ như là cố ý tụ tập đến Quang Minh Thánh Thổ!
Trong đó, các Tu sĩ thế hệ trẻ chính là xuất hiện thường xuyên nhất. Ninh Tiểu Xuyên cũng đã gặp được vài thanh niên nhân tu vi cường đại. Hai nàng tỷ muội song sinh ngồi trên hương xa lúc trước chính là hai người trong đó, tu vi mỗi người đều đã đạt tới Thiên Nhân Thất trọng!
Với cường độ tâm thần hiện tại của Ninh Tiểu Xuyên, cộng thêm lực lượng của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, hoàn toàn có thể dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, điều tra được tu vi chân chính của đối phương.
Cho dù đối phương tận lực ẩn giấu tu vi, cũng rất khó giấu diếm được tâm thần của hắn.
- Bắc Cương vẫn là quá mức hoang vắng, không phồn hoa bằng được Trung Thổ, thảo nào luôn bị đám Yêu thú, Huyền thú tàn sát! Nguyên nhân mấu chốt nhất vẫn là Tu sĩ Bắc Cương đều quá nhỏ yếu!
Đột nhiên, Ninh Tiểu Xuyên nghe được một đạo thanh âm ngạo mạn truyền vào trong tai. Vì vậy hắn ngẩng đầu lên, nhìn lại phương hướng đạo thanh âm kia truyền tới.
Chỉ thấy trên một gốc cổ thụ khổng lồ tại cách đó không xa, được xây dựng thành một tòa thụ ốc. Hai gã Tu sĩ trẻ tuổi mặc cẩm y hoa phục đang ngồi bên trong thụ ốc uống rượu.
Câu nói mới vừa rồi, chính là do gã nam tử mặc trường bào màu tím ngồi ở phía Bắc nói ra.
Một gã nam tử ngồi đối diện nam tử áo bào tím, nhẹ nhàng sờ sờ chòm râu sơn dương trên cằm mình, mỉm cười nói:
- Vương huynh chính là thiên tài tuấn kiệt nổi danh Trung Thổ, ánh mắt cao tuyệt, tự nhiên sẽ không đem đám man di Bắc Cương này để vào mắt. Bất quá, Bắc Cương vẫn có một ít cao thủ, nghe nói Bắc Đấu Thất Tinh Thần của Bắc Cương đều là đẳng cấp thiên phú Vạn năm khó gặp, luận đẳng cấp thiên phú, cũng không yếu hơn bao nhiêu so với những thiên tài đứng đầu của Trung Thổ!
Trên lưng gã nam tử áo bào tím được gọi là Vương huynh kia đeo một thanh chiến đao, trên mặt mang theo nụ cười mỉa mai, nói:
- Đẳng cấp thiên phú Vạn năm khó gặp? Cũng chỉ là đẳng cấp thiên phú mà thôi, chỉ đại biểu cho tiềm lực của một người! Thế nhưng không phải kẻ nào cũng có thể đào móc ra được tiềm lực của chính mình! Không phải kẻ nào cũng có thể phát huy được tiềm lực của chính mình!
- Trong lịch sử, có bao nhiêu thiên tài Vạn năm khó gặp có thể tu luyện thành Thứ Thần? Có bao nhiêu thiên tài Vạn năm khó gặp trở thành hùng chủ tiếu ngạo thiên hạ? Thế nhưng lại có không biết bao nhiêu thiên tài bởi vì đủ các loại nguyên nhân, thậm chí còn không thể tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh!
- Đương kim thiên hạ, nhân kiệt xuất hiện lớp lớp! Những anh tài Vạn năm khó gặp của Trung Thổ chúng ta, dùng sức một người đánh bại toàn bộ cái gọi là Bắc Đấu Thất Tinh Thần của Bắc Cương, phỏng chừng cũng không phải là nói chơi!
Gã nam nhân có chòm râu sơn dương cười cười, nói:
- Nghe nói, tụ hội tại Quang Minh Thánh Thổ lần này, cũng sẽ có mấy vị tài tuấn trong Bắc Đấu Thất Tinh Thần đến đây. Lần này Vương huynh nhất định phải hảo hảo giáo huấn bọn họ một chút! Cũng nên để cho đám nhà quê kia kiến thức một chút sự cường đại của Trung Thổ chúng ta!
Thời điểm hai gã nam tử kia đang đàm tiếu, Ninh Tiểu Xuyên cùng Tiểu Hồng đã tiến vào thụ ốc.
Gốc cổ thụ này không biết đã sinh trưởng bao nhiêu năm tháng, đường kính thân cây vượt hơn hai mươi thước, ngay cả rễ cây bên dưới cũng đều chui lên khỏi mặt đất, quả thật giống như là từng đầu Cầu Long hình thù kỳ quái nằm dài trên mặt đất vậy.
Ngay cả cầu thang đi lên thụ ốc cũng trực tiếp đẽo gọt bởi một nhánh rễ cây, quấn vòng trên thân cổ thụ, tạo hình phi thường đặc thù.
Bên trong tòa thụ ốc kia còn có rất nhiều Tu sĩ khác, nhưng cũng còn dư lại mấy bàn còn trống.
Ninh Tiểu Xuyên chọn một bàn tiếp cận cửa sổ, gọi một bầu rượu, ngồi xuống vừa nhấm rượu vừa lắng nghe.
Hai gã nam tử kia căn bản không chú ý tới Ninh Tiểu Xuyên vừa mới vào.
Trong mắt gã nam tử Vương huynh lưng đeo chiến đao kia mang theo thần sắc khinh bỉ, nói:
- Võ kinh cùng thần thông mà nhân sĩ Trung Thổ chúng ta tu luyện, tuyệt đối viễn siêu Võ kinh đám Tu sĩ Bắc Cương man di này tu luyện! Coi như là dưới tình huống đẳng cấp thiên phú tương đương, cảnh giới tương đương, Tu sĩ trẻ tuổi Trung Thổ vẫn hoàn toàn có thể dễ dàng đánh bại Tu sĩ trẻ tuổi Bắc Cương!
- Huống chi, Trung Thổ chúng ta chính là Văn minh Lục phẩm, thổ nhưỡng màu mỡ, tài nguyên dư thừa! Tốc độ tu luyện của thế hệ trẻ Trung Thổ tuyệt đối viễn siêu đám Tu sĩ trẻ tuổi Bắc Cương. Trên phương diện cảnh giới tu vi, cũng đã vượt xa đám nhà quê Bắc Cương!
- Nếu không phải lần này Tộc lão trong tộc bảo ta tới Bắc Cương điều tra tình huống, ta căn bản cũng không thèm đi tới địa phương man di nghèo túng này làm gì!
Lúc hai gã nam tử này nói chuyện, căn bản cũng không có hạ giọng, đám Tu sĩ trong thụ ốc hầu như đều có thể nghe thấy những gì bọn họ nói.
Phải biết rằng, nơi này chính là Bắc Cương, các Tu sĩ trong thụ ốc phần lớn đều là thiên tài tuấn kiệt Bắc Cương.
Rất nhiều người cũng đã phẫn nộ đến mức nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy hai gã nam tử kia thật sự quá mức cuồng vọng, căn bản không đem Tu sĩ Bắc Cương để vào trong mắt, quả thật chính là khiêu khích một cách trần trụi trắng trợn.
Một đạo thanh âm nữ tử vang lên, lạnh lẽo nói:
- Khẩu khí thật lớn a! Các ngươi luôn miệng nói Võ kinh mà Tu sĩ Bắc Cương tu luyện không cường đại bằng Võ kinh mà Tu sĩ Trung Thổ tu luyện. Thử hỏi một chút, bộ Võ kinh nào của Trung Thổ dám nói là cường đại hơn Thiên Địa Kinh của Thiên Đế Sơn?
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn về phía đạo thanh âm nữ tử kia truyền tới, trong mắt lộ ra một tia thần sắc kinh ngạc.
Nữ tử kia có một đầu mái tóc dài đen nhánh, vóc người cao gầy, mặc đạo bào bạch sắc, dung nhan thập phần mỹ lệ! Không ngờ lại chính là Đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, Lạc Vũ!
Lạc Vũ tại thời điểm Khảo thí Thiên Môn đạt được thành tích mười hạng đầu thế hệ trẻ Thiên Đế Sơn, được Thiên Đế Sơn trọng điểm bồi dưỡng. Hiện tại tu vi của nàng đã tăng mạnh, cường đại hơn không chỉ gấp mười lần so với tại thời điểm Khảo thí Thiên Môn.
Cũng không chỉ một mình Lạc Vũ, Tư Đồ Cảnh, Nhạc Minh Tùng, Nhiếp Lan Chi không ngờ cũng đều có mặt ở đây. Bọn họ đang ngồi tại một bàn cách Ninh Tiểu Xuyên khá xa.
Ninh Tiểu Xuyên bị đối thoại của hai gã nam tử kia hấp dẫn, cho nên mới đi vào thụ ốc, căn bản không nghĩ đến đám người bọn họ cũng đã tới Quang Minh Thánh Thổ.
Gã nam tử chòm râu sơn dương cười to, nói:
- Thiên Đế quả thật là nhân vật vĩ đại nhất Nhân Tộc kể từ sau Thời đại Phong Thần, đáng để cho người ta tôn kính! Thiên Địa Kinh do hắn sáng lập ra quả thật cũng là một quyển Thần kinh! Thế nhưng, tại Trung Thổ chúng ta có mấy tòa Đại giáo chính là vẫn luôn truyền thừa xuống từ Thời đại Phong Thần, cũng đồng dạng có những bộ Thần kinh cường đại không thua kém gì Thiên Địa Kinh!
- Huống hồ, ta nghe nói Thiên Địa Kinh tại Thiên Đế Sơn cũng chỉ có nửa bộ dưới mà thôi! Cũng không phải là một bộ Thần kinh hoàn chỉnh!
Nhạc Minh Tùng thở dài một tiếng, nói:
- Haizzz… Có một số kẻ não mọc ở trên mông, căn bản không biết được Thiên Địa Kinh rốt cuộc là kinh thư cường đại cỡ nào! Cho dù chỉ có nửa bộ dưới, cũng tuyệt đối không phải mấy quyển Thần Kinh tại Trung Thổ kia có thể so sánh được! Nếu như ngươi không phục, có thể tới Thiên Đế Sơn, cùng Thần Nữ của Thiên Đế Sơn chúng ta lãnh giáo một hai!
Nhiếp Lan Chi ngồi bên cạnh hắn, bộ dáng thập phần rụt rè. Nàng khẽ mím môi một cái, thấp giọng nói:
- Cần gì Thần Nữ Điện hạ phải xuất thủ? Chỉ cần Linh Tử hoặc là Linh Nữ của Thiên Đế Sơn chúng ta xuất thủ, cũng đủ có thể quét ngang đám thiên tài tuấn kiệt Trung Thổ rồi!
Nói xong lời này, trong đầu Nhiếp Lan Chi hiện ra bóng dáng của tỷ tỷ cùng Ninh Tiểu Xuyên, trên khuôn mặt tinh xảo không kềm được hiện ra một tia tươi cười nội liễm.
Thế nhưng khi nàng nhìn thấy ba người khác đều đang dùng ánh mắt cổ quái nhìn mình, bộ dáng của nàng liền giống như thiếu nữ hoài xuân bị người khác nhìn thấu bí mật vậy, trên mặt hiện ra hai rặng mây đỏ bừng, lập tức cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng ánh mắt ba người kia.
Nhạc Minh Tùng vỗ bàn cười to, nói:
- Không sai! Hoàn toàn không sai! Linh Tử hoặc là Linh Nữ của Thiên Đế Sơn chúng ta xuất thủ, quả thật đã có đủ chiến lực quét ngang Trung Thổ rồi, căn bản không cần Thần Nữ Điện hạ xuất thủ!