Thần Ma Thiên Tôn

Chương 567: Chương 567: Cuộc chiến báo thù




Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm về phía Đế cung, có thể nhìn thấy rõ hai đạo cột sáng phóng thẳng lên trời, kèm theo đó là hai luồng lực lượng cuộn trào, tràn ngập khắp toàn bộ Hoàng thành.

Tất cả Võ giả trong Hoàng thành, đều có thể cảm giác được hai luồng khí tức chấn nhiếp nhân tâm kia.

Quả thực khiến người khác thấp thỏm lo lắng.

Vụt...

Trên bầu trời, một cánh cửa cực lớn mở ra, hai đạo cột sáng đều bay vào trong đó.

- Ma Đế và Ngọc Lam Đại Đế tiến vào dị không gian chiến đấu rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ám Thiên Vương cũng nhìn lên trời, nói:

- Chiến đấu giữa Thiên Nhân vô cùng khủng khiếp, chúng ta không thể tưởng tượng nổi. Nếu như chiến đấu bộc phát trong Hoàng thành, e rằng toàn bộ Hoàng thành đều sẽ bị san thành bình địa. Ngọc Lam Đại Đế có được Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm, một khi thúc giục, uy lực sẽ khủng bố tuyệt luân, Ma Đế đại nhân có không đến ba phần cơ hội thủ thắng.

- Vậy tại sao hắn còn muốn chiến đấu?

Ninh Tiểu Xuyên hiếu kỳ hỏi.

Ám Thiên Vương liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:

- Bởi vì mẹ ngươi và cha ngươi đều bị Ngọc Lam Đại Đế bức tử, Ma Đế đại nhất định phải đánh trận này, cho dù biết rõ sẽ chết thì cũng tuyệt đối không lùi bước. Ninh Tiểu Xuyên, máu mủ tình thâm, ngươi thực sự vô tình với Ma Đế đại nhân như vậy sao?

Ninh Tiểu Xuyên hít một hơi thật sâu, trong lòng không khỏi có chút bội phục Ma Đế.

Không phải Kiếm Thánh cũng sợ Ngọc Lam Đại Đế mới chạy khỏi Ngọc Lam Đế quốc hay sao?

Thế nhưng, Ma Đế lại không rời đi, sau khi dưỡng thương thế xong, lại trở thành một nam tử kiên cường cốt khí, đỉnh thiên lập địa.

Ám Thiên Vương nói:

- Ngưng Sanh cùng ngươi rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc, bây giờ nó thế nào rồi?

Sau khi trở lại Ngọc Lam Đế quốc, Ninh Tiểu Xuyên vốn định đem chuyện của Ngọc Ngưng Sanh kể cho Ám Thiên Vương, cho nên lúc này cũng không hề giấu giếm, mà đem toàn bộ mọi chuyện mà hắn và Ngọc Ngưng Sanh đã từng trải qua, kể lại đầu đuôi cho Ám Thiên Vương.

Ám Thiên Vương trầm mặc hồi lâu, thở dài một tiếng, nói:

- Đối với nó mà nói, đây có lẽ cũng là một cơ duyên tốt, chẳng qua, không biết tương lai cha con chúng ta có còn cơ hội gặp lại nhau hay không?

- Nhất định là còn.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ám Thiên Vương lắc đầu cười, nói:

- Con đường nó đi, không cùng đường với ta. Trăm năm sau, có lẽ ta đã chết già, nhưng nó thì vẫn tu luyện Võ Đạo. Ngàn năm sau, có lẽ ngay cả xương cốt của ta cũng đã thối rữa, thế nhưng nó vẫn còn trẻ tuổi thanh xuân. Tiểu Xuyên, thiên phú mỗi người đều không giống nhau, trình độ đạt tới cũng không giống nhau.

- Với thiên phú của ta mà có thể tu luyện tới Thiên Nhân cảnh, cũng đã là cực hạn rồi, có lẽ căn bản không thể đợi nó trở về thì đã chết già rồi. Thế nhưng, ngươi thì khác, thiên tư của ngươi vượt xa ta, ngươi và nó cùng chung một đường. Ngươi phải đáp ứng ta, sau khi ta chết, ngươi nhất định phải chiếu cố cho nó. Được không?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Thiên Vương yên tâm. Bất luận là quá khứ hay tương lai, ta nhất định sẽ thay ngài chiếu cố tốt Ngưng Sanh.

- Có lẽ có rất nhiều thứ, chỉ đến khi mất đi thì mới biết quý trọng.

Ninh Tiểu Xuyên ý vị thâm trường nhìn lên bầu trời, phóng thích Ma kiếm ra, một luồng ma khí từ trong cơ thể bạo phát, ánh mắt trở nên sắc bén không gì sánh nổi.

- Ngươi muốn làm gì?

Ám Thiên Vương thốt lên.

- Ta cũng phải đi gặp Ngọc Lam Đại Đế.

Ầm ầm ầm...

Trên lưng Ninh Tiểu Xuyên mọc ra một đôi quang dực, khẽ vỗ cánh, liền hóa thành một đạo cột sáng phóng lên trời.

Một kiếm chém ra, tạo thành một vết kiếm dài mấy chục thước, mở rộng cánh cửa dị không gian, sau đó bay vào trong.

Trong Hoàng thành, những Võ giả đang nhìn lên, lại khiếp sợ lần nữa.

- Ma Đế và Ngọc Lam Đại Đế vừa mới tiến vào dị không gian đấu pháp. Tại sao lại có cường giả tiến vào nữa?

- Dựa theo cường độ kiếm khí vừa rồi mà phán đoán, có lẽ là do Kiếm Thánh xuất thủ.

- Có lẽ không phải Kiếm Thánh đâu, các ngươi đã nghe nói gì chưa? Ninh Tiểu Xuyên Thần Thông đại thành, từ trong Đại Hoang đi ra, đêm qua còn đích thân tới bái phỏng Đại Kim Bằng Vương Phủ.

- Có chuyện này sao?

- Ta cảm thấy nhất định không sai, kiếm khí vừa rồi rõ ràng là từ trong U Linh Ma Kiếm phóng xuất ra. Xem ra, Ninh Tiểu Xuyên quả thật đã trở về rồi.

- Ma Đế liên thủ với Ninh Tiểu Xuyên đối phó Ngọc Lam Đại Đế, rõ ràng chính là một cuộc chiến báo thù kéo dài hơn mười năm, quả thật không biết lần này hươu chết về tay ai?

Trận chiến của Ma Đế, Ngọc Lam Đại Đế, Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù không bộc phát trong Hoàng thành, thế nhưng vẫn dẫn tới chấn động cực lớn, tin tức rất nhanh sẽ lan rộng khắp toàn bộ Hoàng thành.

Trong Đại Kim Bằng Vương Phủ, Tây Mộc vương phi và Kim Đô thế tử tất nhiên đều mừng rỡ không gì sánh được, thập phần hi vọng Ngọc Lam Đại Đế sẽ bị đánh chết.

- Quận chúa, quận chúa còn đang ngủ à, mau tỉnh dậy đi, có tin tốt a.

Một thị nữ vội vàng chạy tới bên ngoài cửa phòng của Ngự Thiến Thiến, không ngừng gõ cửa.

Ngự Thiến Thiến vẫn nằm lỳ trên giường, cảm thấy toàn thân đau nhức, ngay cả lưng cũng không đứng thẳng nổi, liền nói:

- Chuyện gì mà ngươi cao hứng vậy?

- Tiểu Hầu gia trở về rồi.

- Ừm, biết rồi.

Ngự Thiến Thiến thầm mắng Ninh Tiểu Xuyên một câu, tên này thật xấu xa, sau khi làm chuyện xấu xong thì lập tức lặng lẽ rời đi, quả thực là bại hoại, đại phôi đản.

- Quận chúa, tại sao người lại không vui chút nào vậy?

Thị nữ này cảm thấy rất khó hiểu, theo lý thuyết thì quận chúa điện hạ hẳn phải cao hứng mới đúng.

- Có gì mà vui? Không phải chỉ là một tên Ninh Tiểu Xuyên thôi sao, cũng không phải là chưa gặp bao giờ a.

Ngự Thiến Thiến u oán nói.

Thị nữ kia khẽ lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ:

- Nhất định là quận chúa điện hạ đã thay lòng đổi dạ rồi, bằng không thì tại sao lại có bộ dạng thờ ơ như vậy?

- Tiểu Hầu gia và Ma Đế đã tuyên chiến với Ngọc Lam Đại Đế, bọn họ đã tiến vào dị không gian chiến đấu rồi, bây giờ tất cả mọi người đều đang nghị luận kết quả chiến đấu.

Thị nữ kia cũng có chút cụt hứng, nói.

- Cái gì?

Ngự Thiến Thiến thập phần lo lắng cho an nguy của Ninh Tiểu Xuyên.

Trong lúc khẩn trương, nàng liền muốn đứng dậy khỏi giường, nhưng lại quên mất tối qua là đêm đầu tiên của nàng, thân thể của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay còn cường đại hơn cả Thiên Nhân, nàng làm sao chịu nổi? Kết quả, hai chân nàng mềm nhũn ra, trực tiếp ngã xuống đất.

Phịch…

Trong khuê phòng của Thiến Thiến quận chúa chợt vang lên thanh âm vật nặng rơi xuống đất.

Trong dị không gian, kết cấu không gian thập phần không ổn định.

Hai vị cường giả Thiên Nhân cảnh đều đang đấu pháp kịch liệt.

Ngọc Lam Đại Đế mặc kim long bào rực rỡ, đầu đội Đế quan, đứng trên một đám mây, cánh tay vung lên liền có một đầu Kim Long dài hơn trăm mét bay ra ngoài, phát ra tiếng long ngâm đinh tai nhức óc.

Trên đỉnh đầu Ma Đế lơ lửng một đám ma vân phệ huyết đỏ như máu, hai tay vung động trong hư không, ngưng tụ thành một cái vòng xoáy cực lớn, cuốn nhập đầu cự long kim sắc vào trong vòng xoáy.

- Đoan Mộc Hàn, bổn Đế cố ý thả cho ngươi một con đường sống, nếu ngươi đã muốn tìm chết, như vậy thì bổn Đế sẽ tiễn ngươi lên đường ngay bây giờ.

Ngọc Lam Đại Đế duỗi một tay ra, đẩy về phía trước.

Trong lòng bàn tay bắn ra hào quang lóa mắt, từ trong huyết nhục xuất hiện một hạt châu màu vàng.

Một đầu tiểu long màu vàng lưu chuyển bên ngoài bề mặt hạt châu, quả thực giống như vật sống.

Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm – Thiên Tử Long Châu.

Cùng lúc đó, lòng bàn tay Ma Đế cũng phóng ra một hạt châu huyết sắc, nghênh đón Thiên Tử Long Châu.

Trấn môn chi bảo của Ma Môn, Huyền Khí cửu phẩm – Phệ Huyết Châu.

Phệ Huyết Châu mặc dù cũng là Huyền Khí cửu phẩm, thế nhưng chỉ là Hậu Thiên Huyền Khí cửu phẩm, uy lực tất nhiên kém hơn Thiên Tử Long Châu một bậc.

- Phệ Huyết Ma Công.

Hai mắt Ma Đế biến thành màu đỏ như máu, tóc trên đầu dựng ngược cả lên, đánh ra một cặp thủ chưởng, tầng mây huyết sắc trên đỉnh đầu điên cuồng vận chuyển, sinh ra một tia liên hệ với Phệ Huyết Châu, tạo thành một vòng xoáy thôn phệ lực lượng khổng lồ.

Ma Đế đã tu luyện Phệ Huyết Ma Công đến cảnh giới cực cao, có thể cách không hút lấy huyết dịch của đối phương.

Ngọc Lam Đại Đế có thể cảm giác được rõ ràng tốc độ huyết dịch trong cơ thể lưu chuyển nhanh hơn, khiến thân thể đột nhiên bành trướng, cho dù hắn vận chuyển công pháp áp chế thì thân thể vẫn phình lên như một chiếc khí cầu, không ngừng khuếch đại.

Huyết dịch từ trong lỗ chân lông chảy ra, tràn về phía Ma Đế.

Thoạt nhìn, thân thể Ngọc Lam Đại Đế giống như sắp căng phồng đến bạo thể.

- Thiên Tử Chi Nộ.

Ngọc Lam Đại Đế hét lớn một tiếng, trong miệng thổ ra một đạo thanh âm giống hệt Thần Lôi.

Grào...

Bên trên Thiên Tử Long Châu bay ra một đầu Long ảnh màu vàng cực lớn, một trảo đánh lên Phệ Huyết Châu, khiến Phệ Huyết Châu xoay tròn một vòng, sau đó bay ngược về phía sau.

Thân thể Ma Đế như gặp phải trọng kích, đột nhiên thối lui một bước.

Phành...

Thiên Tử Long Châu tiếp tục nện lên Phệ Huyết Châu.

Hai kiện Huyền Khí cửu phẩm va chạm, rõ ràng Thiên Tử Long Châu chiếm thượng phong, lại lần nữa đánh cho Ma Đế thối lui về phía sau, khóe miệng ứa máu.

Thân thể Ngọc Lam Đại Đế dần khôi phục lại như cũ, chân đạp hư không, bức thẳng về phía Ma Đế, nói:

- Đoan Mộc Hàn, hôm nay bổn Đế phải cho ngươi biết rõ một điều, tại Ngọc Lam Đế quốc, chỉ có một vị Đại Đế mà thôi.

Ầm ầm ầm...

Dị không gian đột nhiên bị một đạo kiếm khí cường hành xé rách.

Ninh Tiểu Xuyên từ bên ngoài không gian bay vào.

Theo lý thuyết, chấn động do chiến đấu của cường giả Thiên Nhân phát ra, khủng bố vô cùng, người khác không có khả năng xông vào được, thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại vẫn có thể xông vào.

Ninh Tiểu Xuyên một tay cầm Đan Luân Tinh Thần Cầu, một tay cầm cổ đăng thanh đồng, lần lượt đánh tan từng đợt dư âm chiến đấu.

Trận pháp bên trong Đan Luân Tinh Thần Cầu, bị Ninh Tiểu Xuyên điều động, hóa thành một khối tinh cầu màu bạc, phóng thẳng về phía Ngọc Lam Đại Đế.

Phành...

Cánh tay Ngọc Lam Đại Đế vung lên, liền đánh bật Đan Luân Tinh Thần Cầu trở về, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, một tiểu bối như ngươi cũng dám càn rỡ trước mặt bổn Đế, hôm nay, bổn Đế sẽ đem một lớn một nhỏ song ma các ngươi tiêu diệt.

Một đạo nguyên khí hình rồng màu vàng từ trong lòng bàn tay của Ngọc Lam Đại Đế đánh ra, hóa thành một đầu Kim Long khổng lồ dài hơn trăm mét, mở ra cái miệng rộng, cắn nuốt về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Một bộ khô lâu cao 12 mét từ sau lưng Ninh Tiểu Xuyên bước ra, trong tay nắm chặt Ma kiếm, từ trên cao chém xuống.

Xoạt...

Kiếm quang huyết sắc lập tức trảm Kim Long thành hai đoạn.

Bộ khô lâu cũng không ngừng lại, trong miệng phát ra một tiếng thét chói tai, cầm theo Ma kiếm, giết thẳng tới chỗ Ngọc Lam Đại Đế.

Ngọc Lam Đại Đế có chút kinh ngạc, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại có thể phá vỡ được Long khí của hắn.

Tu vi của tiểu tử này không thể khinh thường, mặc dù chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh, thế nhưng, Thiên Nhân muốn giết chết hắn, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Vụt...

Một tiếng kiếm ngân chói tai vang lên.

Bộ khô lâu màu đen nhảy tới trước mặt Ngọc Lam Đại Đế, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, đột nhiên bổ xuống đỉnh đầu Ngọc Lam Đại Đế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.