Thần Ma Thiên Tôn

Chương 681: Chương 681: Cuộc chiến giữa các chủng tộc




Con đại yêu kim sắc kia cũng không chịu thua, bay trong tầng mây, thi triển thần thông bài sơn đảo hải, uống hết nước của con sống lớn cách đó ba trăm dặm rồi nhổ ra một ngụm thuỷ khí.

Ào ào!

Từ trên trời lập tức đổ cơn mưa yêu dị màu kim.

Phàm những tu sĩ nhân loại bị dính phải nước mưa yêu dị, da đầu toác ra, bề mặt làn da tan chảy, cho dù họ có tu luyện ra võ đạo huyền khí cũng không thể chống lại được sự ăn mòn của thứ nước mưa yêu dị đó.

- Tóc của ta...á...

Một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi bị ướt sũng người, da đầu tan chảy, tóc rụng lả tả, toàn thân máu me be bét, kêu lên thảm thiết.

- Thân thể ta...xương của ta...

Một tu sĩ lớn tuổi khác, mặt bị nước mưa ăn mòn thủng lỗ chổ.

Một giọt nước mưa yêu dị nhỏ xuống có thể xuyên thủng cơ thể hắn, để lại một cái lỗ to bằng ngón tay.

Một trăm giọt nhỏ xuống thì thân thể biến thánh cái rổ thủng lỗ chỗ.

Cơn mưa yêu dị gây nên cho các tu sĩ nhân loại cơn khủng hoảng cực lớn.

Grừ~

Grào~

....

Từ phía xa, đại quân huyền thú đông đảo đang lao tới, một mảng lớn đen sì hoàn toàn không thể đếm nổi số lượng, tiếng gầm rú kinh thiên động địa.

Hai vị nội môn đệ tử của Quang Minh Thánh Thổ tiến lên ngăn chặn, nhưng hàng nghìn đạo thần thông của thú tọc công kích, lập tức khiến hai đệ tử tu vi cường đại đó nổ tung.

Đứng trước cả đại quân huyền thú, sức mạnh của một người thực sự quá nhỏ bé, giống như châu chấu đá xe, lấy trứng chọi đá vậy, căn bản không thể ngăn cản được bước tiến của chúng.

Những tu sĩ nhân loại vừa tháo chạy lại bị đại quân huyền thú bao vây, dồn trở lại, tu sĩ Quang Minh Thánh Thổ lập tức lao tới, ánh mắt đều hiện sự cương quyết, tinh thân khảng khái của tử sĩ

Dù biết chắc sẽ chết nhưng bắt buộc phải nghênh chiến, bắt buộc phải ngăn cản đại quân huyền thú.

Đây chính là trận chiến giữa các chủng tộc.

Lui, chính là diệt tộc; tiến, mới có thể sinh tồn.

Tổ tiên của nhân loại từ trong đại hoang đấu với trời, với đất, với yêu thú mới xây dựng nên nền văn minh, sinh ra hậu thế, cái dựa vào chính là tinh thần quyết không lùi bước.

Những tu sĩ trẻ tuổi của Quang Minh Thánh Thổ rõ ràng nhìn thấy hai sư huynh đệ đồng môn bị đại quân huyền thú xé nát thành trăm mảnh nhưng vẫn muốn xông lên chặn lại, kéo dài thời gian cho nhiều tu sĩ khác rút lui.

Chỉ cần giữ chân được đại quân huyền thú một phút là sẽ có hàng vạn tu sĩ trốn thoát.

Họ đều ôm tín niệm quyết tử, dù chỉ giữ chân đại quân huyền thú được nửa phút.

- Lỗ sư huynh, ta... ta có chút sợ hãi!

Một nữ đệ tử nhỏ nhất nhìn đại quân huyền thú đang xông tới, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, cảm giác càng ngày càng gần cái chết.

- Từ xưa tới nay, những ai sợ hãi đều sẽ bị huyền thú nuốt sống! Những người sống sót, những người ăn được thịt huyền thú đều không sợ chúng.

Một người to béo đầu trọc, ngực để trần, dùng tay vỗ vỗ cái bụng căng tròn, cười lớn.

- Nếu có Hoa sư huynh thì tốt rồi, chắc chắn có thể chặn được đại quân huyền thú. Chỉ có huynh ấy mới có đủ sức mạnh.

Nữ đệ tử kia nhìn lên trời như đang tìm kiếm bóng dáng Hoa sư huynh, giống như một người lạc đường trong bóng đêm đang tìm kiếm ngôi sao dẫn đường.

Nhưng vị Hoa sư huynh đó đang cùng chiến đấu với đại yêu, căn bản không thể để tâm tới đại quân huyền thú phía dưới.

Đây chắc chắn là trận chiến bi tráng, rất có năng tất cả đều sẽ chết, chôn thây nơi lòng đất này.

Trước sự tấn công của đại quân huyền thú, những nội môn đệ tử Quang Minh Thánh Thổ đứng phía trước lần lượt chết thảm. Dù họ thi triển thần thông mạnh nhất nhưng vẫn khó lòng chặn lại được đại quân huyền thú dù chỉ trong một giây.

Đại quân huyền thú cuối cùng tới trước mặt Lỗ sư huynh và nữ đệ tử nhỏ tuổi nhất kia.

Con yêu thú sánh ngang với một Thiên Nhân tôn giả xông tới trước tiên, toàn thân đen sì, trên người có mười tám sợi xúc tu, rất giống bạch tuộc ngoài biển lớn.

Ào!

Ngay khi hai người chuẩn bị ra tay thì một thanh chiến kiếm khổng lồ từ trên trời bay xuống, giết chết con yêu thú đó, ghim chặt nó trên mặt đất, máu loang ra tới hơn trăm mét.

Uỳnh!

Uỳnh!

...

Liên tiếp mười thanh chiến kiếm rơi xuống, lưỡi kiếm cắm xuống mặt đất.

Mỗi thanh kiếm dài đến hơn ba mươi mét, giống như mười ngọn kiếm sơn sừng sững giữa trời, tạo nên lá chắn kiếm khí dài hơn mười dặm, chặn đứng đại quân huyền thú.

Mười thanh chiến kiếm khiến mặt đất toác ra một đường rộng hơn mười mét và không ngừng lan rộng.

Đám huyền thú và yêu thú bị chấn kinh nhìn mười thanh chiến kiếm khổng lồ đó.

- Phá cho ta!

Một con Lôi Ngưu yêu thú tu vi Thiên Nhân Cảnh, thân thể dài hơn ba mưoi mét, trên đầu mọc ba cái sừng nhọn hoắt, húc vỡ tấm lá chắn kiếm khí, nhảy qua khe nứt rồi tiếp tục lao tới.

Ngay sau đó, tất cả đại quân huyền thú phát động công kích, có con phóng thích huyền khí, có con thi triển thiên phú thần thông, rất nhanh đã đánh bay mười thanh chiến kiếm.

Grào!

Tiếng long ngâm vang lên.

Một con Lục Tí Bạo Long cao bằng cả ngọn núi lao tới, tóm lấy Lôi Ngưu yêu thú, xé đôi thành hai nữa, máu tươi bắn tung toé.

Thân thể con bạo long cao hơn hai trăm mét, toàn thân mọc đầy vảy rồng, mỗi miếng vảy đều to bằng cả cái đấu, mỗi cái chân của nó đều to đến kinh người. Chân vung lên là có thể đánh bay vài chục con huyền thú hung mãnh.

Grào!

Con bạo long gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, doạ cho vô số huyền thú đẳng cấp thấp quỳ phục dưới đất.

Bạo long uống Cửu Hoa Quỳnh Tương, trải qua vài tháng luyện hoá nó đã hấp thụ được toàn bộ dược lực của Cửu Hoa Quỳnh Tương, thức tỉnh trước tiên.

Tu vi của nó là cao nhất, thể chất tốt nhất, đương nhiên tỉnh dậy sớm nhất.

Sau khi được Huyền Thú Giám và Cửu Hoa Quỳnh Tương tôi luyện, chiến lực của bạo long tăng mạnh, ngay cả thân thể cũng to như vậy, sức mạnh dồi dào kinh người.

Một hơi thở cũng tạo thành cơn cuồng phong tanh nồng, thổi bay cả một đám lớn huyền thú.

- Mẹ kiếp, mạnh quá!

Vị Lỗ sư huynh ở trần kia trợn tròn mắt, nói lớn:

- Dám hỏi là vị đạo hữu nào tương trợ?

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên vai con Lục Tí Bạo Long, mặc thanh sam giống như thư sinh văn nhược, dựa vào sức mạnh tâm thần khống chế mười thanh chiến kiếm cấp cửu phẩm huyền khí, cường thế xông vào đại quân huyền thú.

Xoẹt xoẹt!

Mười thanh chiến kiếm cửu phẩm huyền khí đều dài tới hơn ba mươi mét, lao vun vút trong đám huyền thú, chỉ để lại vô số đạo kiếm quang trắng.

Hàng nghìn vạn đạo kiếm khí bay ra, mỗi giây lại lấy mạng của vài chục con huyền thú, tiếng kêu thảm không ngừng vang lên, để lại trên mặt đất toàn là máu tươi.

Máu tụ lại thành dòng nhỏ, rồi thành một cái hồ nhỏ.

Bạo long khạc ra ngọn hoả long, nhát mắt thiêu rụi một đám huyền thú thành than.

Những huyền thú cách đó xa một chút cũng bị thiêu cháy những ngọn đuốc đỏ rực, phát ra tiếng kêu thảm, lao đi về bốn phương tám hướng khiến các những con huyền thú khác cũng bị cháy theo thành một đám lớn.

Trong không khí bốc lên mùi máu tanh thối, giống như toà luyện ngục.

Ban đầu Ninh Tiểu Xuyên vốn không định ra tay, vì cho dù hắn ra tay cứu những tu sĩ nhân loại kia thì với sức mạnh của mình hắn cũng không thể làm gì được.

Nhưng tu sĩ Quang Minh Thánh Thổ bố trí trận pháp phá vỡ trận hình của đại quân huyền thú, tu sĩ nhân loại đã thoát được ra ngoài, chỉ cần giữ chân đại quân huyền thú một lúc là sẽ có nhiều tu sĩ hơn tháo chạy được.

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên mới quyết đoán ra tay, cho dù chỉ là giữ chân chúng vài phút cũng đủ cho hàng vạn người trốn thoát.

Càng ngày càng có nhiều sinh linh tới, càng ngày càng cường đại hơn, chỉ là yêu thú cũng có hơn chục con, mỗi con đều rất cường hãn, có chiến lực tương đương một Thiên Nhân tôn giả.

Hơn nữa, yêu thú ngưng tụ được ra Yêu Nguyên, thể chất lại càng cường hãn hơn, cơ bản đều có huyết mạch của hung thú Viễn Cổ.

Hơn mười con huyền thú vây lấy con bạo long, tấn công từ bốn phương tám hướng.

Một con rết đen sì hơn bốn chục mét bò ra từ dưới bùn.

Mỗi cái chân của nó đều dài như lưỡi kiếm, sắc nhọn vô cùng, quấn chặt chân trái của bạo long, mồm phun ra khí độc ăn mòn lớp vảy rồng.

Một cự nhân cao hơn năm mươi mét, đầu sư tử hung hãn, toàn thân là lông màu kim, tung ra vô số đạo hung thú thần thông công kích phần bụng của bạo long.

Con bạo long bị kích nộ, vung long trảo đánh bay cự nhân mình người đầu sư tử, để lại trên người cự nhân ba cái lỗ máu đỏ lòm to bằng lu nước.

Két két!

Trên trời có ba con yêu cầm khổng lồ mọc vũ đỏ rực giống như long ưng nhưng cũng giống hổ thứu.

Chúng đồng thời tấn công Ninh Tiểu Xuyên trên vai bạo long.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên và bạo long bị giữ chân, đám huyền thú kia lập tức từ phía dưới tấn công lên, tiếp tục vây lấy tu sĩ nhân loại đang muốn trốn chạy.

- Đáng ghét! Chết đi cho ta!

Ninh Tiểu Xuyên bùng nộ hoả, nhảy lên khỏi vai bạo long, dùng tay thay kiếm chém xuống.

Hắn dùng cánh tay chém một con yêu cầm thành hai nửa, toàn thân bị bắn đầy máu nhoe nhoét.

Ngửi thấy mùi máu tanh, chiến ý và sát khí của Ninh Tiểu Xuyên càng thêm mãnh liệt, Thiên Tôn ấn ký trên trán hiện lên, bắn bạch quang.

Kéc!

Yêu cầm kêu lên thảm thiết! Con yêu thú thứ hai bị kích sát, bạch quang từ trán hắn khiến thân thể nó vỡ tung thành một đám sương máu, thi cốt cũng không còn, chỉ còn lại đám lông vũ bay lả tả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.