Thần Ma Thiên Tôn

Chương 224: Chương 224: Đại nhân vật Ma Môn




Đầu Lạc Đà Tử rơi xuống đất, máu huyết trong cơ thể ẩn chứa năng lượng vô cùng cường đại rơi đầy trên mặt đất, vẫn còn đang không ngừng sôi trào.

Cường giả Võ Đạo cảnh giới tiếp cận Võ Tôn ngã xuống, một giọt huyết dịch trong cơ thể, nếu như rơi vào trong hồ nước, đều có thể đem nước trong hồ nấu sôi lên.

Tại thời đại Phong Thần, mỗi khi một Thứ Thần ngã xuống, tiên huyết đều có thể nhuộm đỏ bầu trời, trút xuống huyết vũ, khiến cho ức vạn sinh linh gào khóc! Đây chính là lực ảnh hưởng của huyết dịch cường giả Võ Đạo.

Tu vi Võ Đạo càng mạnh, năng lượng ẩn chứa trong huyết dịch càng mạnh.

Một giọt máu tươi từ trong cơ thể một Thứ Thần tích xuất ra, có thể hiển hóa ra một cái thế giới, trong thế giới, có ngàn vạn loại sinh vật!

Đương nhiên, thời đại Phong Thần đã qua lâu lắm rồi, cổ nhân cấp bậc Thứ Thần đã ít đến mức không thể tìm được. Chỉ có tại những Gia tộc Viễn Cổ, tuyệt thế động thiên… ở chỗ sâu trong Đại lục mới có thể còn có các lão tổ Thứ Thần còn sống sót.

Mà tại Đế quốc Ngọc Lam, một vị Đại Địa Tôn Giả liền có thể chấn động một phương thiên địa, xưng bá một cõi rồi.

Ầm...

Trên cánh tay Ma Môn Thánh Nữ bộc phát ra một cỗ lực lượng kinh đào hãi lãng, chấn nát chiến kiếm xà hình, hóa thành từng khối từng khối mảnh vụn, quẳng luôn xuống đất.

Một kiện Huyền Khí Lục phẩm, không ngờ lại bị nàng mạnh mẽ chấn vỡ, biến thành sắt vụn!

Đám Võ giả Ma Môn kia đều bị dọa đến kinh hồn táng đảm, thấp thỏm lo âu, đều quỳ rạp trên mặt đất:

- Bái kiến Thánh Nữ Điện hạ!

Lạc Đà Tử nói thế nào cũng là đại nhân vật của Vô Sinh Đạo, nhân vật tiếp cận Võ Tôn, thế nhưng ngay cả hắn cũng chết trong tay Ma Môn Thánh Nữ, bởi vậy có thể thấy được thủ đoạn của vị Thánh Nữ Điện hạ này.

Đám tiểu lâu la bọn họ nếu như không chịu quỳ, kết cục so với Lạc Đà Tử tuyệt đối còn thảm hơn.

Ma Môn Thánh Nữ chính là đang giết người lập uy, hiệu quả chính là kinh sợ lòng người.

Ma Môn Thánh Nữ cùng Lạc Đà Tử chiến đấu, khí tức đều quá mức mênh mông, rốt cuộc kinh động đến các đại nhân vật Ma Môn.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo, Đạo chủ Hồ Tiên Đạo, Đoan Mộc Lân Dã, còn có năm vị Võ Tôn Ma Môn đồng thời giá lâm. Trên người bọn họ bao vây lấy Võ Nguyên khí, quang mang sáng ngời, Võ Hồn xuất thể, pháp thân cao tuyệt, quả thật tựa như tám tôn chân thần xuất hiện! Ngoại trừ Ma Môn Thánh Nữ ra, các Võ giả khác đều quỳ rạp trên mặt đất, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

Đây chính là các nhân vật chí tôn của Ma Môn, mỗi một người đều có thể so với Thần thánh.

Chiến đấu giữa Ninh Tiểu Xuyên và Lâm Chí Vinh cũng dừng lại.

Lâm Chí Vinh ôm lấy thi thể Đoan Mộc Cơ Sương, đi tới trước mặt Đạo chủ Vô Sinh Đạo và Đoan Mộc Lân Dã, quỳ một chân trên mặt đất, khóc rống thất thanh, nói:

- Phụ thân, nhạc phụ, đều tại ta vô năng, không thể bảo vệ tốt Cơ Sương, để cho nàng chết thảm trong tay sai của Triều đình!

Lâm Chí Vinh ác nhân cáo trạng trước, dõng dạc trình bày tội trạng của Ninh Tiểu Xuyên, đem Ninh Tiểu Xuyên nói thành gian tế Triều đình phái đến Tổng đàn Ma Môn.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo chính là phụ thân của Lâm Chí Vinh, đứng thẳng trên mặt đất, sau lưng không ngờ tự nhiên hình thành một tôn Võ Hồn Pháp Thân to lớn, đầu người thân thú. Hình dạng thân thể võ hồn, rất giống một đầu Địa Ngục Khuyển Thú.

Võ Hồn Pháp Thân cũng không nhất định là nhân hình, cũng có thể là quỷ thể, thú thân, long thân, binh khí… đủ các loại hình thái đều có khả năng xuất hiện.

Đương nhiên, Võ Hồn Pháp Thân thường thấy nhất vẫn là hình thái nhân hình. Chỉ có Võ giả tu luyện công pháp đặc thù, Võ Hồn Pháp Thân mới bất đồng với thường nhân.

Khí thế của Đạo chủ Vô Sinh Đạo cường đại giống như một ngọn núi cao nguy nga, quan sát mọi người bên dưới, lạnh lẽo nói:

- Chí Vinh, ngươi không được nói lung tung! Nơi này chính là Cửu Tử Nhai, người của Triều đình sao có thể đi tới nơi này?

Lúc Đạo chủ Vô Sinh Đạo nói chuyện, vân vụ trên Tiêu Diêu Phong đều mơ hồ cuộn trào chấn động, Huyền thú trong sơn xuyên đại nhạc đều bị khí tức trên người hắn phát ra kinh nhiếp, điên cuồn trốn chạy khắp nơi.

- Hài nhi tuyệt đối không dám bịa đặt!

Lâm Chí Vinh chỉ tay về phía Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Hắn chính là tay sai của Triều đình! Là do Linh Nhi muội muội dẫn vào Cửu Tử Nhai! Hơn nữa… hơn nữa…

- Hừ! Trước mặt bao nhiêu người, nói chuyện còn ấp a ấp úng! Có lời gì, chẳng lẽ còn không dám nói sao?

Đạo chủ Vô Sinh Đạo lạnh lùng nói.

- Phụ thân giáo huấn rất phải!

Lâm Chí Vinh khom người cúi đầu, nói:

- Tên tay sai Triều đình kia cùng Linh Nhi muội muội có quan hệ không tầm thường! Bọn họ… còn có con gái riêng nữa! Cho nên Chí Vinh nghĩ, nhất định là Linh Nhi muội muội nhập thế chưa sâu, bị tay sai của Triều đình lừa gạt cùng mê muội, cho nên mới phạm phải sai lầm lớn, dẫn hắn lên Cửu Tử Nhai!

Đoan Mộc Lân Dã nhìn thấy con gái thứ hai của mình chết thảm, trong lòng cũng rất đau đớn, thế nhưng sau khi nghe Lâm Chí Vinh nói ra lời này, chân mày khẽ nhíu lại, ánh mắt liếc về phía Lâm Chí Vinh, lạnh lẽo nói:

- Bọn họ còn sinh hạ con gái riêng sao?

Ninh Tiểu Xuyên là do Đoan Mộc Lân Dã tự mình mang về Cửu Tử Nhai. Hắn còn biết rõ mọi chuyện hơn bất cứ ai, Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi tuyệt đối không có khả năng có tầng quan hệ kia.

Lâm Chí Vinh lại không biết chuyện đó, vẻ mặt chính khí nghiêm nghị, nói:

- Không sai! Tiểu nữ hài kia chính là đang đứng bên cạnh Linh Nhi muội muội!

Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên cùng Lâm Chí Vinh đại chiến, gần như đã đánh nát toàn bộ Lăng Khí Các, Đoan Mộc Linh Nhi sợ Tiểu Linh Nhi bị thương tổn, nên đã mang nàng ra ngoài.

Đoan Mộc Linh Nhi quỳ một chân trên mặt đất, lạnh lùng nói:

- Lâm Chí Vinh, nếu như ngươi còn dám nói bậy, ta với ngươi quyết không chết không thôi!

- Mẹ, Tiểu Linh Nhi đói bụng!

Tiểu Linh Nhi ôm lấy cổ Đoan Mộc Linh Nhi, bập bẹ nói.

Toàn trường nhất thời đều tĩnh lặng lại!

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú về phía Đoan Mộc Linh Nhi.

Trong mắt Lâm Chí Vinh lộ ra một tia thần sắc lạnh lùng, trong lòng thầm nghĩ, tiểu hài tử tuyệt đối không biết gạt người! Đoan Mộc Linh Nhi, lần này ta xem như ngươi trăm miệng khó cãi. Cấu kết tay sai của Triều đình giết chết tỷ tỷ ruột trong nhà, tội trạng như vậy, đủ khiến ngươi nhận lãnh hình phạt Bách Xà Phệ Thể!

Đoan Mộc Lân Dã khẽ nhíu mày, cảm giác mình làm cha thật sự quá thất bại! Như thế nào mà mỗi một đứa con gái đều không để cho hắn bớt lo như thế?

Hắn vẫn cảm thấy, Đoan Mộc Linh Nhi trong ba đứa con gái của hắn chính là đứa ngoan ngoãn nhất, có nguyên tắc nhất, thiên phú cao nhất, đáng được ký thác kỳ vọng nhất! Thế nhưng hiện tại lại phát sinh ra chuyện như vậy.

- Linh Nhi, vì sao ngươi chưa bao giờ nói với ta chuyện này?

Đoan Mộc Lân Dã cảm thấy hơi mất mặt, thế nhưng vẫn cố gắng áp chế lửa giận trong lòng mình xuống.

Tiểu Linh Nhi nghe thấy có người gọi mình, khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái khẽ xoay qua nhìn lại, sau đó chập chững đi về phía Đoan Mộc Lân Dã.

Đoan Mộc Linh Nhi kéo Tiểu Linh Nhi trở lại, rất cung kính nói:

- Cha, chuyện này cũng không giống như ngươi tưởng tượng đâu! Kỳ thật, nàng là… nàng là… con gái của Ninh Tiểu Xuyên!

Đoan Mộc Linh Nhi hung hăng liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, dự định đem cái phiền toái này giao lại cho Ninh Tiểu Xuyên.

- Hu hu… ta là con gái của mẹ a!

Tiểu Linh Nhi mạnh mẽ nắm chặt váy Đoan Mộc Linh Nhi, cho rằng Đoan Mộc Linh Nhi không cần nàng nữa, cho nên ánh mắt tội nghiệp nhìn chằm chằm Đoan Mộc Linh Nhi. Trong mắt cô bé ngập nước, giống như sắp sửa bật khóc.

Đoan Mộc Linh Nhi đau đầu gần chết. Như thế nào lại dính phải một cái phiền toái khó chịu như thế? Thật đúng là có lý cũng khó có thể nói rõ a!

Trong lòng Lâm Chí Vinh cười lạnh, nói:

- Chuyện bây giờ đã rất rõ ràng! Tiểu cô nương này chính là con gái riêng của Đoan Mộc Linh Nhi cùng Ninh Tiểu Xuyên! Đoan Mộc Linh Nhi cấu kết người của Triều đình hại chết tỷ tỷ ruột của mình!

Thời điểm Lâm Chí Vinh nói ra ba chữ Ninh Tiểu Xuyên này, cũng cảm thấy có chút quen tai, giống như đã nghe qua cái tên này ở đâu đó rồi! Thế nhưng, trong lúc nhất thời hắn lại nghĩ không ra.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không có quỳ xuống, mặc dù là đang đối mặt Võ Tôn Ma Môn, nhưng vẫn ngạo nghễ đứng thẳng, nói:

- Đoan Mộc Cơ Sương không phải bị ta giết chết!

Lâm Chí Vinh cười lạnh một tiếng:

- Lẽ nào nàng tự giết chính mình hay sao?

Ninh Tiểu Xuyên trừng mắt nhìn hắn một cái, nói:

- Nàng chết trong tay kẻ nào, ngươi hẳn là rõ ràng hơn bất cứ kẻ nào khác!

Lâm Chí Vinh nói:

- Đương nhiên kẻ đó chính là ngươi! Là ta tận mắt nhìn thấy! Ở đây cũng có trên trăm cặp mắt nhìn thấy! Bọn họ đều có thể làm chứng!

- Quả thật là Ninh Tiểu Xuyên giết chết Đoan Mộc tiểu thư! Nhất định phải quẳng hắn vào chảo dầu!

- Chúng ta đều tận mắt nhìn thấy, căn bản không để cho hắn giảo biện!

- …

Đám Võ giả Ma Môn đang quỳ trên mặt đất đều nhao nhao nói.

Chuyện này đã huyên náo đến mức sôi sùng sục. Đại hội Ma Đạo sắp sửa tổ chức, lại phát sinh chuyện như vậy, khiến cho sắc mặt Đoan Mộc Lân Dã cũng tương đối khó coi.

Hắn tin tưởng Ninh Tiểu Xuyên cùng Đoan Mộc Linh Nhi tuyệt đối không có khả năng có con gái riêng, lại càng tin tưởng Ninh Tiểu Xuyên sẽ không vô duyên vô cớ giết chết Đoan Mộc Cơ Sương. Thế nhưng, ngoại nhân lại sẽ không dễ dàng tin tưởng như vậy!

Cho nên, hắn chỉ có thể ra lệnh đem Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi cùng nhốt lại trước. Trước hết đem chuyện lớn hóa nhỏ, ép sự tình bình ổn xuống mới là chuyện quan trọng nhất.

Hắn là Đạo chủ Phệ Huyết Đạo, lại càng là người xem trọng mặt mũi.

o0o

Ninh Tiểu Xuyên cùng Đoan Mộc Linh Nhi đều bị nhốt vào Thiết ngục Ma Môn, xung quanh hắc ám băng lãnh, có tử sĩ thân mặc khải giáp canh gác.

Nơi này là địa phương giam giữ trọng phạm của Ma Môn, cho dù tu vi của ngươi cao tới đâu, cũng không thể trốn thoát nổi.

Đoan Mộc Linh Nhi ngồi tại một góc phòng giam, hai nắm tay siết mạnh, hàm răng cắn chặt, nói:

- Lần này bị ngươi hại chết rồi! Vô duyên vô cớ, ngươi lôi ra một cô bé làm gì? Còn nữa, cho dù Đoan Mộc Cơ Sương là một tiện nhân, ngươi cũng không nên giết nàng a! Lúc này hay rồi, hai người chúng ta khẳng định đều phải nhận hình phạt của Ma Môn!

Ninh Tiểu Xuyên ngược lại có vẻ rất bình tĩnh, hai tay đeo xích sắt, lại đang nhắm mắt tu luyện. Trên da tản mát ra Huyền Khí hình thái long hổ, phát ra thanh âm kêu gào. Hắn nghe Đoan Mộc Linh Nhi nói vậy, bình tĩnh nói:

- Đoan Mộc Cơ Sương là bị Lâm Chí Vinh giết chết!

- Cái gì?

Đoan Mộc Linh Nhi nhất thời cả kinh:

- Vì sao hắn lại giết chết thê tử của chính mình?

Ninh Tiểu Xuyên mở mắt ra, ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ ngu ngốc vậy, nhìn nàng một cái, nói:

- Bất kỳ một nam nhân nào có thê tử giống như Đoan Mộc Cơ Sương vậy, cũng đều rất muốn giết chết nàng! Thế nhưng Đoan Mộc Cơ Sương chính là cháu gái của Ma Đế, Lâm Chí Vinh tự nhiên không thể giữa ban ngày ban mặt công khai giết nàng! Cho nên liền đem chuyện này giá họa lên trên người của ta!

- Vậy vì sao lúc trước ngươi không nói ra?

Cặp mắt Đoan Mộc Linh Nhi trừng lớn, tức giận nói.

Nàng nghĩ Ninh Tiểu Xuyên chính là bệnh tâm thần, chuyện quan trọng như vậy, vì sao không nói rõ ràng trước mặt các đại nhân vật Ma Môn?

Bây giờ thì hay rồi, chỉ có thể ở chỗ này chờ chết!

- Có người chịu tin lời của ta sao? Trong suy nghĩ của bọn họ, ta chính là người của Triều đình, bất luận ta nói cái gì, cũng chỉ là giảo biện mà thôi!

Ninh Tiểu Xuyên lại nhắm hai mắt lại, tiếp tục tu luyện.

Đoan Mộc Linh Nhi chẳng biết tại sao, cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng Ninh Tiểu Xuyên, buồn bực nói:

- Tên Lâm Chí Vinh này thật là quá ghê tởm! Ta phải đem chuyện này nói cho cha biết!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngươi cho rằng cha ngươi là lão hồ đồ sao? Có thể trở thành Đạo chủ một trong Lục Đạo Ma Môn, hắn so với ngươi còn thông minh hơn gấp trăm lần, gấp ngàn lần! Hắn so với bất cứ kẻ nào khác đều biết rõ ràng là kẻ nào đã giết chết Đoan Mộc Cơ Sương!

- Vậy vì sao hắn còn đem chúng ta giam giữ tại nơi này?

Đoan Mộc Linh Nhi trăm mối không giải thích được.

- Nếu như hắn cho rằng, là chúng ta giết chết Đoan Mộc Cơ Sương, như vậy hiện tại chúng ta đã là người chết rồi!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Đoan Mộc Linh Nhi bừng tỉnh đại ngộ, nói:

- Đúng vậy a! Với tính tình trước giờ của cha ta, nếu như chúng ta thật sự giết chết Đoan Mộc Cơ Sương, hắn nhất định sẽ đánh gục chúng ta ngay tại chỗ, căn bản sẽ không cho chúng ta cơ hội sống sót! Thế nhưng, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đợi người!

- Đợi ai?

Đoan Mộc Linh Nhi tò mò hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc cũng minh bạch, vì sao Đoan Mộc Linh Nhi lại không thể trở thành Ma Môn Thánh Nữ. Nàng thật sự quá không có tâm cơ, đơn thuần đến mức ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng phải hoài nghi chỉ số thông minh của nàng.

So sánh với Ma Môn Thánh Nữ hiện tại, nàng quả thật thua kém quá xa!

- Đoan Mộc Linh Nhi không trở thành Ma Môn Thánh Nữ, có thể thấy được Ma Đế nhìn người vẫn là rất chuẩn!

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.