Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1110: Chương 1110: Điểm cuối




Tựa hồ chỉ là đồ án một cái lò luyện đan, lại được khắc họa rõ ràng trên mặt đất, đồng thời lại còn bảo hộ cẩn thận như vậy!

Ninh Tiểu Xuyên cẩn thận quan sát cái đồ án này, muốn xem xem cái đồ án này có chỗ đặc thù gì. Dù sao, đồ vật do một người có khả năng là một Thần linh cực kỳ cường đại khắc họa ra, hẳn cũng không phải là đồ vật bình thường mới đúng.

Nhưng mặc kệ Ninh Tiểu Xuyên quan sát như thế nào, cũng không cách nào nhìn ra cái lò luyện đan này có cái gì dị thường. Đồ án lò luyện đan được khắc họa trên mặt đất này vẻn vẹn chỉ do vài đường nét vẽ thành, hoàn toàn là hình dáng của loại lò luyện đan đơn giản nhất, thường thấy nhất.

- Chẳng lẽ vị tiền bối này muốn nói cho kẻ đến sau, nếu muốn rời khỏi nơi này, nhất định phải tìm được cái lò luyện đan này, hoặc là chế tạo ra một lò luyện đan sao?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên không ngừng phỏng đoán.

Mà tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên đang cẩn thận suy tư, đồ án lò luyện đan trên mặt đất kia đã bắt đầu phong hóa, sau đó cấp tốc biến mất khỏi trước mặt Ninh Tiểu Xuyên. Sau khi hư ảnh biến mất, đồ án lò luyện đan cũng đồng thời biến mất! Thời gian quả nhiên là lực lượng vô tình nhất, có thể yên diệt hết thảy mọi thứ. Nếu không phải có lực lượng đạo hư ảnh kia bảo vệ cho cái đồ án lò luyện đan này, có lẽ cái đồ án này sớm đã biến mất rồi.

Nhìn chằm chằm xuống mặt đất nơi cái đồ án lò luyện đan kia biến mất, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên càng lúc càng thêm ngưng trọng hơn. Cái đồ án lò luyện đan này được lưu lại một cách trịnh trọng như vậy, tuyệt đối là ẩn chứa đại bí mật gì đó. Nhưng hiện tại, Ninh Tiểu Xuyên căn bản tìm hiểu không ra được điểm huyền cơ trong đó. Cái lò luyện đan này mang đến cho hắn tin tức thật sự cũng quá ít một chút rồi.

Trong lòng mang theo nghi hoặc, Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục đi về phía trước. Nếu hiện tại đã phát hiện được một chút dị thường, Ninh Tiểu Xuyên tin tưởng hắn rất nhanh sẽ có thể tìm được những tin tức khác.

Quả nhiên, sau khi tiếp tục đi về phía trước chừng nửa ngày, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên đã xuất hiện một đạo thân ảnh, một đạo thân ảnh mà Ninh Tiểu Xuyên rất quen thuộc. Gã nam tử tuấn mỹ thân mặc áo bào hoa lệ trước đây Ninh Tiểu Xuyên từng thấy qua kia, hiện tại đang mang theo thần sắc bình thản, bộ dạng giống như tản bộ vậy, đang chậm rãi bước đi về phía trước. Trước đây Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy chỉ là hư ảnh của hắn, nhưng hiện tại vậy mà chính bản thân xuất hiện ở nơi này.

Ninh Tiểu Xuyên đầu tiên chính là kinh hãi, bất quá ngay sau đó đã nhíu mày lại. Căn cứ theo phán đoán của hắn, nơi này không có khả năng có người còn sống mới đúng, nhưng gã nam tử trẻ tuổi trước mặt này lại xuất hiện rõ ràng ở đây như vậy.

Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ nghĩ muốn tiến lên bắt chuyện với gã nam tử trẻ tuổi kia, nhưng lúc này hắn quyết định dừng lại, yên lặng quan sát thêm một hồi. Rất nhanh, Ninh Tiểu Xuyên đã phát hiện ra điểm cổ quái, gã thanh niên này tựa hồ không hề phát hiện chính mình đã đến, mà vẫn như cũ im lặng chậm rãi tiến về phía trước, đi càng lúc càng xa hơn.

Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên sẽ không để mặc cho hắn rời đi, vì vậy cũng lập tức chạy theo. Hắn muốn nhìn xem gã thanh niên này rốt cuộc muốn đi tới địa phương nào. Nhưng vừa mới đi theo gã thanh niên này được mấy bước, Ninh Tiểu Xuyên đã phát hiện, bước chân của gã thanh niên này nhìn như rất chậm rãi, nhưng thực tế tốc độ di chuyển lại cực nhanh. Gần như trong nháy mắt, Ninh Tiểu Xuyên đã bị hắn bỏ mất dấu rồi.

Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên còn đang buồn bực, thân ảnh của gã thanh niên này lại một lần nữa đột nhiên xuất hiện ngay sau lưng Ninh Tiểu Xuyên. Trong sự ngạc nhiên của Ninh Tiểu Xuyên, thân ảnh của hắn rất nhanh đã đi xuyên thấu thẳng qua thân thể Ninh Tiểu Xuyên! Thời điểm khi thân ảnh của hai người trọng điệp với nhau, Ninh Tiểu Xuyên cũng không cảm giác được một chút dị dạng nào cả.

- Hư ảnh! Lại là một đạo hư ảnh!

Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, có chút không dám tin nhìn chằm chằm đạo thân ảnh chậm rãi đi xa trước mặt kia. Đạo hư ảnh này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng, cho tới hiện tại vậy mà như cũ còn tồn tại một cách rõ ràng như vậy. Nhưng mảnh địa phương này rõ ràng là ngăn cách hết thảy mọi lực lượng, đạo hư ảnh này không có khả năng tồn tại vĩnh cửu mới đúng chứ?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên có chút hoang mang đứng yên tại chỗ. Sau khi chờ đợi một hồi, hư ảnh của gã thanh niên kia quả nhiên một lần nữa đã xuất hiện. Thần sắc của hắn vẫn như cũ bình thản, cứ như vậy từng bước một tiến về phía trước. Ninh Tiểu Xuyên cũng một lần nữa đi xuyên thẳng qua thân thể của hắn. Thêm một lần nữa trọng điệp với đạo thân ảnh này, Ninh Tiểu Xuyên lập tức phát giác ra một chút dị thường.

- Lực chưởng khống Không Gian thật đáng sợ!

Đưa mắt nhìn theo thân ảnh của gã thanh niên này một lần nữa đi về phía xa xa, trên mặt Ninh Tiểu Xuyên đã tràn ngập thần sắc chấn kinh. Mặc dù tu vi đã bị phong ấn, tất cả các loại lực lượng cũng đều không thể thi triển ra, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn có thể cảm giác được lực lượng Không Gian ẩn chứa trong đạo hư ảnh này. Nói cách khác, kỳ thật những gì Ninh Tiểu Xuyên đang nhìn thấy trước mặt hiện tại, cũng không chỉ là một đạo hư ảnh đơn giản như vậy, mà cái hắn đang nhìn thấy thật ra chính là hình ảnh đã từng phát sinh qua tại nơi này ở vô số năm về trước.

Gã thanh niên tuấn mỹ này tựa hồ cố ý muốn đem toàn bộ nhất cử nhất động của chính mình đều lưu lại, cho nên hắn mới đem khí tức của chính mình dung hợp vào không gian bốn phía xung quanh, khiến cho phiến không gian này vĩnh viễn cũng lưu lại dấu vết của hắn. Loại lực chưởng khống Không Gian này so với Tuyết Linh Hư có được Hỗn Độn Tâm Cung tuyệt đối còn cường hãn hơn vô số lần. Hơn nữa, đây còn là thủ đoạn chưởng khống Không Gian mà gã thanh niên này thi triển ra dưới tình huống lực lượng của hắn đã bị phong ấn nữa.

- Gã thanh niên này hẳn cũng là tuyệt đại cường giả từ trong tòa cổ thành đổ nát trước đây đi ra. Hắn vì muốn để cho kẻ đến sau tìm được một con đường sống, cho nên mới lưu lại thân ảnh của chính mình. Hắn chính là dùng những chuyện mà chính mình đã trải qua, lưu lại đầu mối cho những kẻ đến sau!

Đến lúc này, Ninh Tiểu Xuyên đã đoán ra được dụng ý của gã thanh niên này, cho nên trong lòng nhất thời trở nên kính trọng đối phương. Đồng thời, Ninh Tiểu Xuyên cũng quyết định tiếp tục đi theo sau lưng đạo thân ảnh này. Có thể dưới tình huống lực lượng bị phong ấn đem dấu vết của chính mình lưu lại vĩnh cửu vào trong không gian, cường giả loại này tuyệt đối cường hãn hơn so với Thần linh bình thường. Cho nên Ninh Tiểu Xuyên rất muốn đi xem thử xem, cuối cùng gã thanh niên này có tìm được đường ra hay không.

Với tốc độ hiện tại của Ninh Tiểu Xuyên, hắn căn bản là không theo kịp tốc độ của gã thanh niên này. Bất quá rất may là, đạo thân ảnh trước mắt Ninh Tiểu Xuyên cứ cách mỗi một đoạn thời gian sẽ xuất hiện từ phía sau lưng hắn, sau đó một lần nữa tiến bước về phía trước. Bởi vậy, Ninh Tiểu Xuyên theo dõi đối phương ngược lại cũng vô cùng dễ dàng.

Một đường tiếp tục theo dõi như vậy, dựa vào số lần sáng tắt của đám ngôi sao trên đỉnh đầu kia, Ninh Tiểu Xuyên có thể tính toán được, chính mình đã theo dõi đạo thân ảnh này ít nhất là một tháng trời. Trong vòng một tháng này, đạo thân ảnh của gã thanh niên kia cứ như vậy một mực đi thẳng về phía trước, tựa hồ cước bộ của hắn vĩnh viễn cũng sẽ không dừng lại vậy.

- Một cái đồ án lò luyện đan, một đạo thân ảnh không ngừng tiến bước…

Đồng thời trong lúc theo dõi, trong đầu Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn một mực cân nhắc mối quan hệ giữa hai thứ này.

Rốt cuộc, khi Ninh Tiểu Xuyên đã theo dõi đạo thân ảnh kia thời gian chừng hai tháng trời, trước mặt hắn chợt xuất hiện bóng dáng một tòa cao sơn mông lung, mà thân ảnh của gã thanh niên hắn một mực theo dõi kia, rất nhanh đã từng bước một bước thẳng lên trên ngọn núi cao kia.

- Rốt cuộc cũng đến điểm cuối rồi!

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên khẽ thở dài một tiếng. Suốt đoạn đường này, hắn đã quan sát thần thái của gã thanh niên kia vô số lần. Từ trong thần thái của hắn, Ninh Tiểu Xuyên sớm đã phát hiện ra, thần sắc của hắn căn bản không có một chút do dự nào, mà là mang theo một cỗ khí thế dẫu chết cũng không hối hận. Điều này nói rõ cái gì? Chính là nói rõ gã thanh niên này từ lúc mới bắt đầu đã biết rõ ràng chính mình muốn đi nơi nào. Mà ngọn núi cao trước mắt này, rất có khả năng chính là địa phương mà hắn muốn đi.

Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng đi tới chân núi. Lúc này hắn mới phát hiện chỗ cổ quái của ngọn núi này. Ngọn núi này hoàn toàn là do cự thạch cấu thành. Từ bề ngoài mà nhìn, quả thật giống như là một ngọn kim tự tháp thật lớn vậy. Từ vị trí hiện tại của Ninh Tiểu Xuyên, căn bản không nhìn thấy trên đỉnh kim tự tháp là cái gì. Nhưng thân ảnh của gã thanh niên kia cứ như vậy thẳng tắp đi thẳng lên đỉnh của ngọn kim tự tháp.

Ninh Tiểu Xuyên không một chút do dự, cũng trực tiếp trèo lên ngọn núi nhỏ hình dạng như kim tự tháp này. Cho tới hiện tại, Ninh Tiểu Xuyên đã mơ hồ cảm giác được, nếu hắn muốn rời khỏi địa phương này, thì nhất định phải bước lên ngọn núi này.

Ngọn núi này hoàn toàn là do từng khối từng khối đá tảng thật lớn ghép thành. Giữa những tảng đá lớn này khẽ ghép chệch nhau một chút, tạo thành từng cái từng cái bậc thang dẫn lên trên. Nhưng những cái bậc thang này cũng đều vừa lớn lại vừa cao, mỗi một cái bậc thang đều có chiều rộng hơn mười thước, chiều cao cũng hơn mười thước.

Ở trong địa phương này, bất luận kẻ nào cũng đều sẽ biến thành người bình thường, muốn leo lên tới đỉnh ngọn núi này, cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng nhục thể của chính mình mà thôi. Với cường độ nhục thân của Ninh Tiểu Xuyên, muốn leo lên ngọn núi nhỏ này dĩ nhiên là không thành vấn đề. Nhẹ nhàng nhảy lên, Ninh Tiểu Xuyên đã xuất hiện trên bậc thang đầu tiên, sau đó, là bậc thang kế tiếp.

Ở bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, gã thanh niên thần bí khó lường này cũng đồng dạng đang leo lên từng bậc thang. Thân ảnh của hắn cực kỳ nhẹ nhàng, lại giống như đang đi trên một cái bậc thang bình thường vậy, nhấc chân một cái liền có thể bước lên một bậc thang.

Liên tiếp leo lên ít nhất trên một vạn bậc thang, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên mới xuất hiện hình dáng đỉnh núi mơ mơ hồ hồ. Nhìn thấy đã sắp tới điểm cuối, tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên nhất thời tăng vọt lên gấp mấy lần. Gần như chỉ một khoảnh khắc sau, hắn đã đứng thẳng trên đỉnh của ngọn núi nhỏ này.

Phần đỉnh của ngọn núi nhỏ này là một cái bình đài thật lớn, mặt đất đồng dạng là do những tảng đá lớn cấu thành. Nhưng nơi này lại hoàn toàn trống rỗng, không có bất kỳ vật gì tồn tại.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ cau mày, quét mắt nhìn bốn phía suốt nửa ngày, lại cũng không phát hiện ra bất cứ cái gì. Bất quá hắn cũng không quá lo lắng, mà bình tĩnh đứng ở sát biên giới bình đài, bắt đầu chờ đợi.

Sau một lát, thân ảnh của gã thanh niên hắn một đường theo dõi kia lại một lần nữa xuất hiện dưới chân ngọn núi nhỏ, men theo những bậc thang thật lớn kia, chậm rãi đi lên. Không bao lâu sau, thân ảnh gã thanh niên này đã leo lên tới đỉnh núi, đi tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên. Sau đó, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Ninh Tiểu Xuyên, hắn bắt đầu đi tới trung tâm bình đài.

Ninh Tiểu Xuyên có thể thấy rõ, hiện tại thần sắc của đối phương đã trở nên vô cùng ngưng trọng, hơn nữa mỗi khi tiến tới một bước, hắn đều dừng lại trong chốc lát. Thân ảnh của hắn càng lúc càng tiếp cận trung tâm bình đài, thì bước tiến của hắn cũng càng lúc càng chậm lại.

Rốt cuộc, thời điểm hắn chỉ còn cách trung tâm bình đài khoảng cách chừng mười mấy thước, cước bộ của hắn đã hoàn toàn dừng lại. Một lần dừng lại này, chính là kéo dài suốt cả một ngày trời. Cuối cùng, hắn mới một lần nữa bước về phía trước một bước.

Nhưng bàn chân hắn vừa mới bước ra kia còn chưa kịp rơi xuống đất, thân ảnh của hắn đã đột nhiên ba động mãnh liệt. Bắt đầu từ bàn chân hắn bước ra kia, thân thể hắn dần dần từng điểm từng điểm vỡ vụn ra, cuối cùng đã triệt để biến mất! Toàn thân vỡ vụn, hồn phi phách tán! Đây chính là kết cục cuối cùng của gã thanh niên mà Ninh Tiểu Xuyên đã một đường theo dõi tới đây. Một vị cường giả tuyệt thế cứ như vậy lặng yên không một tiếng động chết ở nơi này!

Ninh Tiểu Xuyên cau chặt cặp mày đứng ở một bên. Mặc dù đã nhìn thấy kết cục cuối cùng của gã thanh niên này, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại bởi vì vậy mà càng trở nên khốn hoặc hơn. Bởi vì những gì mà gã thanh niên này đã trải qua, cùng với cái đồ án lò luyện đan trước đây hắn đã lưu lại kia, căn bản là không có một chút quan hệ nào cả.

- Không biết đã bao nhiêu năm rồi… Vậy mà hiện tại lại có người đi tới được nơi này! Ta quả thật đã đợi quá lâu rồi!

Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên đang cẩn thận quan sát bốn phía, một đạo thanh âm thở dài đột nhiên vang lên ngay bên tai hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.