Ninh Tiểu Xuyên vẫn bình tĩnh, nói:
- Trừ Cái Chướng Địa Tạng, ngươi cũng quá to gan rồi! Đến cả Thiên Hoàng Thái Tử cũng suýt chút nữa chết trong tay ta mà ngươi còn dám đuổi theo? Thật sự không muốn sống nữa rồi?
- Nếu ngươi thật sự mạnh đến vậy thì sẽ không bỏ trốn. Nếu bản tọa đoán không nhầm thì trong trận đại chiến với Thiên Hoàng Thái Tử, ngươi đã bị trọng thương. Giờ thương thế vẫn chưa bình phục, đúng không?
Trừ Cái Chướng Địa Tạng cười nói.
- Đúng là ngu muội, lẽ nào ngươi không biết ta là hồn cấp Đại Dưỡng Tâm Sư? Có thương nặng hơn nữa thì hai ngày cũng đủ để ta hồi phục rồi. Ngươi lại nghe lời Thiên Hoàng Thái Tử đuổi tới thật. Đúng là tự tìm cái chết.
- Ha ha, mấy câu đó mà muốn dọa bản tọa sao? Ninh Tiểu Xuyên, tốt nhất ngươi giao hết bảo vật của Địa Tạng Vương, ngọc tỷ và quốc khố của Thiên Xu đại đế quốc ra đây. Nếu không bản tọa sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Trừ Cái Chướng Địa Tạng đúng là có chút dè chừng với Ninh Tiểu Xuyên, dù sao thì Ninh Tiểu Xuyên cũng thật sự rất mạnh, suýt nữa đã giết được Thiên Hoàng Thái Tử.
- Muốn chết hả!
Ninh Tiểu Xuyên không nói nhiều, lấy ra Chân Võ Cung ra, lắp mũi Chân Võ Tiễn dài hai mét lên, bắn lên trời.
Một đạo tiễn quang màu kim mang theo âm thanh xé gió bắn lên từ lòng đất.
Phập!
Chân Võ Tiễn bắn xuyên qua cánh bên trái của Trừ Cái Chướng Địa Tạng rồi lại bay trở về tay Ninh Tiểu Xuyên.
Vài chục cái lông vũ trắng từ trên trời rơi xuống, mỗi cái đều nặng vài chục cân, bên trên có dấu máu.
Trừ Cái Chướng Địa Tạng sau khi bị Chân Võ Tiễn bắn trúng, lập tức thu nhỏ lại, biến thành cỡ như người thường.
Cơ thể hắn vẫn đen sì, từ miệng phun ra một cột lửa.
Phừng!
Cả khu vực bị thiêu cháy, chỉ một lát vòng bán kính vài chục dặm đã biến thành biển lửa.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trong biển lửa, dùng Diệt Thế Ma Hỏa bọc lấy cơ thể. Cho dù lửa của Trừ Cái Chướng Địa Tạng có mạnh tới thế nào cũng không động được tới một sợi tóc của hắn.
Vút! Vút! Vút!
Liên tiếp ba mũi Chân Võ Tiễn bắn ra, khiến Trừ Cái Chướng Địa Tạng bay đi vài trăm mét. Đến khi mũi tên thứ ba phóng tới, cuối cùng cũng bắn xuyên kiện hộ thể cửu phẩm huyền khí của hắn.
Sắc mặt Trừ Cái Chướng Địa Tạng đại biến, không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại mạnh tới vậy.
Lẽ nào thương thế của hắn thật sự đã hồi phục?
Đúng lúc đó, mũi tên thứ tư Ninh Tiểu Xuyên bắn ra đã bay tới trước mặt hắn
Mũi tên màu kim kéo theo cái đuôi vài chục mét, sức mạnh vô cùng cường đại, xuyên qua hộ thể nguyên khí của Trừ Cái Chướng Địa Tạng dễ dàng như xuyên qua một lớp giấy.
Phập!
Trừ Cái Chướng Địa Tạng bị Chân Võ Tiễn xuyên qua người, thân thể bay đi hơn trăm mét, trước ngực là một cái lỗ to bằng miệng bát.
Quá mạnh!
Trừ Cái Chướng Địa Tạng không dám chiến tiếp với Ninh Tiểu Xuyên, lông vũ trên người biến thành vảy phủ khắp cơ thể, giống như con tê tê, nhanh chóng chui xuống lòng đất.
- Ngươi chạy không thoát đâu!
Ninh Tiểu Xuyên dùng toàn bộ sức mạnh còn lại, kéo Chân Võ Cung thành hình mãn nguyệt, bắn xuống lòng đất
Bùm!
Tiễn quang kim sắc bắn xuyên đại địa, nhắm theo Trừ Cái Chướng Địa Tạng mà bắn tới.
Dưới lòng đất vọng tới tiếng kêu thảm thiết của Trừ Cái Chướng Địa Tạng:
- Ninh Tiểu Xuyên, Huyền Cơ Pháp Vương và ba vị Địa Tạng khác đang tới, ngươi… ngươi chết chắc rồi…
Mũi Chân Võ Tiễn kia từ lòng đất bay trở lại tay Ninh Tiểu Xuyên.
Trường tiễn có những giọt máu tươi nhỏ xuống nhuộm đỏ cả cây cỏ dưới đất.
Bùm!
Ninh Tiểu Xuyên giậm mạnh chân xuống đất, chấn cho thi thể Trừ Cái Chướng Địa Tạng bay lên. Hắn bắn ra một viên hỏa tinh thiêu cháy Trừ Cái Chướng Địa Tạng thành tro bụi.
- Đối phó với một Địa Tạng tu vi Mệnh Thiên Cảnh mà cũng phải dùng tới Chân Võ Cung Tiễn. Chiến lực vẫn chưa tới tầng thứ hai của thời kỳ đỉnh phong.
Ninh Tiểu Xuyên phán đoán sức mạnh của mình rất rõ ràng. Hắn biết vẫn đang trong thời kỳ hư nhược, nếu đồng thời có hai vị Địa Tạng tìm thấy thì chưa chắc đã đối phó nổi.
- Người mạnh nhất Địa Tạng Vương Tông hiện này là Huyền Cơ Pháp Vương, là một Thiên Nhân tầng thứ chín. Với trạng thái của mình hiện nay, nếu bị hắn thấy thì đến cơ hội bỏ chạy cũng không có.
Sau khi bắn chết Trừ Cái Chướng Địa Tạng, Ninh Tiểu Xuyên lập tức rời khỏi đây, hướng về phía bắc mà chạy.
Không lâu sau khi hắn rời đi, có ba thân ảnh từ xa bay tới, dừng lại ở chỗ bọn Ninh Tiểu Xuyên vừa chiến đấu.
- Bùn trên mặt đất còn cả khí nóng, trận chiến vừa kết thúc, không quá một giờ.
Một thân ảnh được bọc trong khói đen để lộ gương mặt thật, là một lão giả mặc đạo bào.
Hắc bào lão giả này chính là một trong sáu đại Địa Tạng của Địa Tạng Vương Tông, Nhật Quang Địa Tạng. Tay trái cầm một viên ngọc Minh Châu, tay phải cầm pháp ấn, trên trán lúc nào cũng là tiếu ý.
Một thân ảnh khác cũng để lộ ra gương mặt, dáng người cao lớn tráng kiện, mỗi sợi tóc đều giống như sợi sắt, giọng nói như sấm rền:
- Trừ Cái Chướng Địa Tạng đã bị giết chết, tu vi Ninh Tiểu Xuyên lẽ nào đã hồi phục hoàn toàn?
- Chưa chắc. Trận chiến ở đây rất ác liệt, cho thấy Ninh Tiểu Xuyên giết Trừ Cái Chướng Địa Tạng cũng không phải dễ dàng.
- Tu vi của Trừ Cái Chướng Địa Tạng trong sáu đại Địa Tạng chúng ta cũng là nhất nhì. Ninh Tiểu Xuyên đối phó với hắn lâu như vậy, nếu ba chúng ta liên thủ chắc chắn có thể dễ dàng giết Ninh Tiểu Xuyên.
Ánh mắt Nhật Quang Địa Tạng mang thần sắc lạnh lẽo.
Một trung niên quý phụ dáng người gầy gò, là Trì Địa Địa Tạng, nói:
- Vị hộ đạo nhân của Thiên Đế Sơn đã bị Huyền Cơ Pháp Vương chế ngự được. Giờ là cơ hội tốt nhất để giết Ninh Tiểu Xuyên. Tốt nhất là tìm được ả tiện nhân Bảo Châu Địa Tạng. Ả lại dám liên thủ với người ngoài đối phó chúng ta. Nếu bị ta bắt được chắc chắn ả sống không bằng chết.
Nhật Quang Địa Tạng cười nham hiểm:
- Linh Nữ điện hạ của Cửu Thiên Các cùng cường giả Đường tộc liên thủ đã dẫn ả tiện nhân đó tới chỗ chết. Chưa biết chừng ả đã chết trong tay họ rồi.
Đại hán cao to nói:
- Nghe nói trong tay Ninh Tiểu Xuyên không chỉ có ngọc tỷ trấn quốc của Thiên Xu đại đế quốc mà còn có một kiện Chí Tôn Hoàng Khí thần bí. Việc này đã gây chấn động lớn tại Hỏa Vân đại đế quốc, rất nhiều tu sĩ đã xuất động. Tất cả mọi người đều đang tìm hắn..
- Quá nửa là sự thật.
- Nếu không, với tu vi của Thiên Hoàng Thái Tử, lại có nửa kiện chí tôn vương khí, sao có thể thua trong tay Ninh Tiểu Xuyên?
- Nghe nói ngay cả sinh linh của các đại yêu tộc cũng xuất động, muốn giành được Chí Tôn Hoàng Khí. Chúng ta cũng phải đẩy nhanh tốc độ tìm kiếm. Vạn nhất Ninh Tiểu Xuyên bị một cao thủ khác tìm thấy trước thì bảo vật trên người hắn sẽ rơi vào tay kẻ khác mất.
Ba vị Địa Tạng mặt đều có vẻ tham lam, đó là Chí Tôn Hoàng Khí, thứ bảo vật mà đến thánh thổ cũng không có.
Nếu bon hắn có được Chí Tôn Hoàng Khí, tu vi võ đạo chắc chắn sẽ tiến bộ vượt bậc. Sau này cho dù có đối mặt với một tòa thánh thổ cũng không sợ.
…
Ninh Tiểu Xuyên chạy lên hướng bắc, cuối cùng trước khi đêm xuống đã thoát khỏi nơi hoang vu này, trước mặt hắn hiện ra một con sông cổ dài mà hẹp.
Con sông này vạn năm trước dã thay đổi hướng chảy, nhưng ở đây lại hình thành một dòng sông chảy qua sơn cốc, kéo dài ra xa, cũng không biết bao nhiêu dặm.
Đáy dòng sông này rất u tối, quanh năm bị sương mù bao phủ, sau nhiều năm biến thành chướng khí kịch độc. Rất ít người hay thú còn sống dám vào bên trong.
Nhưng thể chất của Ninh Tiểu Xuyên đặc biệt, không hề sợ chướng khí độc, trực tiếp bay vào trong, men theo đáy sông di chuyển về phía trước.
- Huyền Cơ Pháp Vương tinh thông bói toán, có thể căn cứ khí tức của tu sĩ đoán được phương hướng của người đó. Độc trướng trong động này vừa hay có thể che giấu khí tức của ta, tránh cho Huyền Cơ Pháp Vương tìm tới nơi.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi khoanh chân trên lưng Song Đầu Thạch Thú, mỗi tay cầm một viên địa phẩm huyền thạch, vận chuyển "Thiên Địa Huyền Khí", hấp thụ huyền khí tinh thuần trong địa phẩm huyền thạch hấp thụ vào cơ thể với tốc độ 2048 lần.
Bắt buộc phải tận dụng từng giây từng phút để hồi phục tu vi. Hắn có dự cảm trận chiến tiếp theo sẽ càng nguy hiểm hơn.
Tu vi của Song Đầu Thạch Thú đã tới tầng thứ tư Thiên Nhân Cảnh. Mỗi tảng đá trên người đều cứng như sắt, thậm chí còn có đường hoa văn giống hệt vảy rồng.
Nó từng uống huyết dịch của Tiểu Hồng, cũng được Thần Tức Long Khí luyện hóa, thạch thể đã có thay đổi cực lớn.
Thể chất của nó đã không thua kém gì với những ấu long kia. Nếu được thai nghén thêm trong Huyền Thú Giám một thời gian nữa thì chắc chắn có thể chiến đấu với ấu long.
Lai lịch của Huyền Thú Giám và Bạch Sắc Cốt Châu rất thần bí, có khả năng khá kỳ diệu, có thể âm thầm tăng cường thể chất cho huyền thú, thậm chí có thể giúp huyền thú lĩnh ngộ đại đạo.
Thạch thú hai đầu, Kỳ Lân Quỷ Bức Thú, Kim Giao, Lục Tí Bao Long, Thái Tuế Thú, Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng đều có được rất nhiều lợi ích từ trong Huyền Thú Giám, thoát khỏi yêu thể thông thường, tiến hóa thành thể chất thần thú.
Tiểu Hồng sau khi dùng một viên Chân Huyết Đan, khí huyết trong cơ thể đã hồi phục được rất nhiều.
Tiểu Hồng đứng trên đỉnh đầu thạch thú hai đầu để dẫn đường, thần thái rất hào hứng.
Tu vi Tiểu Hồng dường như cũng được nâng lên, da trên cơ thể đều phát sáng, giống như nhục thân được tạo từ lưu ly vậy.
Đột nhiên thạch thú dừng lại, tỏ ra lo lắng bất an, nhìn về phía trước gầm lớn.
Tiểu Hồng xoa cằm của mình, đôi mắt to tròn bắn ra hai đạo hỏa quang:
- Kẻ nào? Còn không cút ra đây!
Khặc khặc!
Trong đám khói đen bay ra một thân ảnh tựa như quỷ mị.
Thân ảnh đó dần lộ diện, là một phụ nữ trung niên, người gầy gò, gương mặt xấu xí, hai hốc mắt hõm sâu, cười quỷ dị:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi trốn không thoát đâu!
Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên lưng Song Đầu Thạch Thú, chầm chậm mở mắt, nhìn người kia rồi như tự nói với mình:
- Người của Địa Tạng Vương Tông các ngươi đều là cầm tinh con chó à? Nhanh như vậy đã đuổi tới rồi.
- Bản tọa chính là Trì Địa Địa Tạng của Địa Tạng Vương Tông, tới tìm ngươi báo thù cho Địa Tạng sư tôn. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi tự giơ cổ ra đây bản tọa sẽ cho ngươi chết một cách thoải mái.
Người phụ nữ xấu xí đó cười khảy.
Ninh Tiểu Xuyên cười lạnh:
- Ta thấy ngươi là đang muốn bảo vật mà Địa Tạng Vương để lại thì đúng hơn.
- Đợi ngươi chết rồi, bảo vật trên người ngươi đương nhiên là của ta.
Trì Địa Địa Tạng mắt xanh lè, giống như tu luyện một thứ tà kinh nào đó, khiến thân thể biến thành tà thể.
Ngay cả bùn dưới chân cũng bị tà khí xâm thực thành màu đen.