Ngoại trừ Kim Ngân Tu La ra, còn có một vị Thiết Giáp Tử Thần của Vô Sinh Đạo, cũng đứng ở bên cạnh.
Tổng cộng có ba đại Võ Tôn, tựa như ba tòa núi lớn, từ trên cao quan sát chúng sinh dưới đất.
Nếu là Võ giả Địa Tôn cảnh khác giằng co với ba đại Võ Tôn, chắc chắn sẽ lập tức bỏ chạy, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không thể trốn, hắn chỉ có thể nghênh chiến mà thôi.
- Tất cả mọi người lui vào trong Thất Tinh Tàng Bảo Động.
Ninh Tiểu Xuyên quát.
Chiến đấu cấp bậc Võ Tôn, nhất định sẽ long trời lở đất, lực hủy diệt cực mạnh, chỉ khi trốn vào trong Thất Tinh Tàng Bảo Động thì mới có thể giữ được tính mạng.
Ngân Y Tu La cười lớn, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi chẳng lẽ còn muốn làm châu chấu đá xe, chiến đấu với ba đại Võ Tôn của Ma Môn chúng ta?
Grào... grào... grào...
Trên bầu trời chợt vang lên một trận long ngâm.
Một cái bóng đen cực lớn từ trong tầng mây lao ra.
Tiểu Hồng ngồi trên lưng Song Đầu Thạch Thú, nhìn xuống bên dưới, phát ra tiếng ngao ngao, lộ vẻ cực kỳ hưng phấn.
Thân hình của Song Đầu Thạch Thú cao đến 72 mét, còn khổng lồ hơn cả một tòa đại điện, đôi cánh bằng đá vung lên, lập tức tạo nên một trận lốc xoáy cực lớn, cuốn bay rất nhiều Võ giả Ma Môn.
- Ô ô ô…
Cái đầu bên phải của Song Đầu Thạch Thú thổ ra một đám hàn vụ, quét qua toàn bộ Kiếm Các Hầu Phủ, Hầu Phủ vốn dĩ đã biến thành biển lửa, liền lập tức biến thành than đen, hỏa diễm đã bị dập tắt.
- Làm sao có thể? Kiếm Các Hầu Phủ không ngờ lại có hai đầu Hộ Phủ Thần Thú?
Một tên Trưởng lão của Ma Môn hoảng sợ hét lên.
Điều này quả thật là một chuyện khiến Võ giả Ma Môn hoảng sợ không thôi, nên biết rằng trong tình báo của Ma Môn. Kiếm Các Hầu Phủ chỉ có tổng cộng hai vị Võ Tôn là “Kiếm Các Hầu” và “Ninh Thiên Thành”. Trong đó, Ninh Thiên Thành hiện nay đã dẫn binh ra ngoài, nhất thời nửa khắc căn bản không thể kịp thời quay về cứu viện.
Nói cách khác, lúc Vô Sinh Đạo và Tu La Đạo chuẩn bị đánh Kiếm Các Hầu Phủ, đã dự đoán được Kiếm Các Hầu Phủ chỉ có một vị Võ Tôn là Kiếm Các Hầu. Với tu vi của hai vị Đạo chủ, hoàn toàn có thể chế trụ được “Kiếm Các Hầu”. Như vậy thì cường giả của Ma Môn cũng có thể dễ dàng đối phó với Kiếm Các Hầu Phủ.
Đối với những cuộc va chạm của các thế lực lớn, trí giả của Ma Môn cũng đã tính toán thời gian, phân bố thực lực, phân tích lợi ích được mất, nhằm giảm tổn thất của Ma Môn xuống mức thấp nhất.
Thế nhưng, bọn hắn căn bản không ngờ rằng Ninh Tiểu Xuyên đã bước vào Địa Tôn cảnh, được phong hào “Võ Tôn”. Hơn nữa, Kiếm Các Hầu Phủ còn có hai đầu vương giả Huyền thú thất phẩm trưởng thành, thậm chí ngay cả Thiết Giáp Tử Thần cũng bị Ninh Tiểu Xuyên thu phục được.
Nói cách khác, ngoại trừ Kiếm Các Hầu ra, trong Kiếm Các Hầu Phủ vẫn còn bốn vị cường giả cấp bậc Võ Tôn.
Mỗi một vị Võ Tôn đều giống như một cái thần trụ chống trời, đủ để chống đỡ một tòa đại Tông môn, Hầu Phủ. Hầu Phủ có bốn vị Võ Tôn, đã có thể xem là thế lực đỉnh cao của Ngọc Lam Đế quốc, cho dù Vô Sinh Đạo và Tu La Đạo có tiếp tục công kích, thì cũng không có khả năng rung chuyển được Kiếm Các Hầu Phủ.
Huống hồ, đây còn là đại bản doanh của Kiếm Các Hầu Phủ, một khi cao thủ của Kiếm Các Hầu Phủ đứng vững chân, sẽ chính là lúc phản công Ma Môn.
Đến lúc đó, bên phía thua thiệt, nhất định sẽ là Ma Môn.
Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng hợp thành một thể, hóa thành Đấu Chiến Thần Long Sứ mặc huyết hồng long giáp, trên lưng mọc ra Long Dực cực lớn, toàn thân đều bị Long Lân giáp phiến bao trùm, trong tay cầm Long trảo chiến kiếm, độc chiến với ba đại Võ Tôn Ma Môn.
Kiếm trong tay của Ninh Tiểu Xuyên là do Long trảo ngưng tụ mà thành.
Móng vuốt của rồng chính là công kích cường đại nhất của rồng, cũng là bộ vị sắc bén nhất.
Mỗi một kiếm chém ra ngoài, đều có một tiếng long ngâm vang lên, có thể ngạnh kháng với Huyền Khí thất phẩm của Võ Tôn Ma Môn.
Kim Y Tu La, Ngân Y Tu La và Thiết Giáp Tử Thần vây tại ba hướng xung quanh Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Tiểu Xuyên bay lên bầu trời, bọn hắn cũng phóng lên bầu trời. Ninh Tiểu Xuyên độn vào trong dị thời không, bọn hắn cũng đuổi giết vào dị thời không.
Bốn vị Võ Tôn, lấy bầu trời trên Hoàng thành làm chiến trường.
Nếu không có “Thiên Cương Đại La trận” thủ hộ Hoàng thành, e rằng Hoàng thành đã thật sự phát sinh đại họa rồi.
Tại Đại Kim Bằng Vương Phủ.
Đại Kim Bằng Vương đứng trên một tòa “Quan Tinh đài” hình trụ cao hơn trăm trượng, thân mặc kim giáp, chắp tay sau lưng, lông mi rậm, giống như một vị Võ Thần đứng sừng sững trên đỉnh thiên địa.
Đứng trên Quan Tinh đài, cũng có thể nhìn thấy một nửa cảnh quan trong nội thành.
Ánh mắt của hắn rất thâm thúy, nhìn chằm chằm về phía Kiếm Các Hầu Phủ, có thể trông thấy một đầu cự hổ màu đen cao hơn trăm mét đang thủ hộ một tòa phủ đệ cực lớn, thân hình thập phần khổng lồ, tiếng hổ gầm có thể chấn động đại địa, vang vọng khắp Hoàng thành.
Trên không trung có một đầu Song Đầu Thạch Thú khổng lồ, một đầu có thể phun lửa, một đầu có thể thổ ra hàn khí, thiêu rụi và đóng băng Võ giả Ma Môn thành tro bụi hoặc băng tinh.
Hai đầu Huyền thú có thân hình cực lớn, một đầu phát động công kích dưới mặt đất, một đầu phát động công kích trên bầu trời, tràng diện cực kỳ rung động nhân tâm, quả thực giống như biến Hoàng thành thành Vạn Thú tùng lâm thời đại mãnh hoang.
- Nếu không phải Ma Môn phát động công kích với Kiếm Các Hầu Phủ, thì ai mà ngờ được Kiếm Các Hầu Phủ lại ẩn tàng nhiều thủ đoạn như vậy?
Trên mặt Đại Kim Bằng Vương lộ ra vài phần ý cười.
Bên cạnh có năm võ tướng đi theo Đại Kim Bằng Vương nhiều năm, nói:
- Tất cả mọi người đều cho rằng Kiếm Các Hầu Phủ chỉ có hai vị Võ Tôn, không ai ngờ rằng Kiếm Các Hầu Phủ lại có được số lượng chiến lực cấp bậc Võ Tôn, vượt xa dự đoán của thế nhân.
Đại Kim Bằng Vương khẽ gật đầu, nói:
- Kiếm Các Hầu, Ninh Thiên Thành, Ninh Tiểu Xuyên, lại thêm hai đầu Huyền thú thất phẩm, một tên nô tài Thiết Giáp Tử Thần, sáu đại Võ Tôn a. Đây chính là toàn bộ nội tình của Kiếm Các Hầu Phủ ư?
- Tránh ra, tránh ra, ta muốn gặp phụ vương.
Ngự Thiến Thiến muốn leo lên Quan Tinh đài, nhưng lại bị hai vị tướng quân ngăn lại.
Đại Kim Bằng Vương nhẹ nhàng phất tay, hai vị tướng quân lập tức thối lui.
Ngự Thiến Thiến lo lắng nói:
- Phụ vương, Ma Môn công kích Kiếm Các Hầu Phủ, công nhiên đối phó với Vương Hầu triều đình, xem rẻ pháp luật và kỷ luật, phá hỏng sự an bình của Hoàng thành, tại sao triều đình lại không điều động quân đội trợ giúp?
Đại Kim Bằng Vương nói:
- Thánh Thượng muốn mượn tay Ma Môn để diệt trừ Kiếm Các Hầu Phủ, kẻ nào dám điều động quân đội trợ giúp?
Ngự Thiến Thiến khẽ siết chặt nắm tay, cắn chặt răng, nói:
- Đại Kim Bằng Vương Phủ chúng ta cũng không cứu viện sao?
Đại Kim Bằng Vương mỉm cười, đưa tay chỉ về phía Kiếm Các Hầu Phủ, nói:
- Ngươi xem Kiếm Các Hầu Phủ còn cần chúng ta trợ giúp sao? Nha đầu ngốc, Kiếm Các Hầu Phủ truyền thừa ngàn năm, nội tình thâm hậu, chỉ dựa vào Vô Sinh Đạo và Tu La Đạo, còn chưa thể động vào căn cơ của Kiếm Các Hầu Phủ được.
Ngự Thiến Thiến vẫn rất lo lắng, liền nói:
- Thế nhưng, thế nhưng ta nghe nói có ba vị Võ Tôn Ma Môn đang đuổi giết Ninh Tiểu Xuyên, ta… ta…
- Ngươi lo cho hắn sao?
Đại Kim Bằng Vương bật cười.
Ngự Thiến Thiến khẽ “ưm” một tiếng.
- Yên tâm đi, Ninh Tiểu Xuyên chính là kỳ tài bất thế, ngay cả Quỷ Bức Vương và Thiết Giáp Tử Thần cũng đều bại trong tay hắn, trừ phi có người đặc biệt ra tay giết hắn, bằng không, đám người bất tài của Ma Môn kia cũng không đối phó được với hắn.
Đại Kim Bằng Vương nói.
- Phụ vương ám chỉ Thánh Thượng?
Ngự Thiến Thiến dò hỏi.
- Suỵt, những lời này không thể nói lung tung được.
Đại Kim Bằng Vương nói.
Ngự Thiến Thiến lại càng lo lắng hơn, nói:
- Lỡ như Thánh Thượng thật sự điều động cao thủ đi ám sát hắn thì phải làm sao bây giờ? Phụ vương, người nhất định phải cứu hắn a, hắn nhất định sẽ là minh hữu tốt nhất của Đại Kim Bằng Vương Phủ, hắn tuyệt đối không thể chết được.
- Không phải ngươi đã ân đoạn nghĩa tuyệt với hắn rồi sao? Không cần khẩn trương như vậy.
Đại Kim Bằng Vương nói.
Ngự Thiến Thiến dùng sức lắc đầu, nói:
- Không có, không có, ta chỉ giỡn với hắn mà thôi, không phải là sự thật.
- À, thì ra là như vậy. Được rồi, nếu như hắn thật sự gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, ta sẽ ra tay cứu hắn. Thế nhưng, nha đầu ngươi phải nhớ kỹ, ta không phải muốn cứu hắn, mà muốn ngươi được vui vẻ mà thôi.
Đại Kim Bằng Vương nói.
Đúng như lời Đại Kim Bằng Vương đã nói, ba đại Võ Tôn của Ma Môn quả thật không làm gì được Ninh Tiểu Xuyên.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới đạt tới Địa Tôn cảnh, nhưng cũng đã vượt xa Võ Tôn bình thường, ba đại Võ Tôn liên thủ, cũng chỉ có thể bất phân thắng bại với hắn, đây còn là dưới tình huống Ninh Tiểu Xuyên không sử dụng Ma kiếm.
Ầm...
Đột nhiên, mặt đất vỡ ra, một tên hắc ám kỵ sĩ từ dưới lòng đất lao ra.
Từ phía sau ra tay, một đao chém lên lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Tu vi của tên hắc ám kỵ sĩ này cường đại dị thường, tốc độ ra tay lại nhanh vô cùng, đao khí tựa như bài sơn đảo hải, mạnh mẽ ập về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Với tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên, vậy mà vẫn không thể tránh né được, chỉ có thể ngưng tụ Võ Nguyên khí thành cương tráo hộ thể, bảo vệ phía sau lưng.
Phành...
Cương tráo hộ thể sau lưng Ninh Tiểu Xuyên lập tức bị đao khí trảm phá, lưỡi đao chém lên lưng Ninh Tiểu Xuyên, chém ra một mảng tia lửa trên Long Lân khải giáp, huyết châu bay đầy trời.
Một luồng lực lượng khủng bố cách qua cả lớp Long Lân khải giáp, đánh thẳng lên lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Phành...
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên bay ra ngoài, đụng sập tường thành dày ba mét, lăn trên đường cái, thân thể cày nát cả phiến đá xanh trên đường, tạo thành một cái hầm kéo dài bảy mét.
Bụi mù cuồn cuộn dần dần tiêu tán.
Ninh Tiểu Xuyên lấy tay chống đất, đầu gối dán sát mặt đất, nhìn chăm chú vào tên hắc ám kỵ sĩ đứng cách đó không xa, toàn thân đau đớn như muốn nứt ra, đặc biệt là phần lưng, cột sống của hắn giống như đã bị chém đứt rồi.
Có thể tưởng tượng được, nếu không phải mặc Long Lân chiến giáp thì thân thể của Ninh Tiểu Xuyên đã bị tên hắc ám kỵ sĩ một đao chém thành hai đoạn rồi.
Tiểu Hồng cũng phát ra một tiếng rống thảm thiết, bị thương nặng nhất là nó, Long Lân khải giáp cứng rắn không gì phá được, cũng bị chém ra một đạo vết nứt, huyết châu không ngừng tràn ra.
Tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên có thể sánh ngang ba đại Võ Tôn của Ma Môn, thế nhưng tên hắc ám kỵ sĩ này vừa xuất hiện, liền lập tức phá vỡ thế cân bằng, chỉ một đao đã đánh cho Ninh Tiểu Xuyên phải trọng thương.
Ba vị Võ Tôn của Ma Môn đều bị kinh sợ, căn bản không rõ tên hắc ám kỵ sĩ này rốt cuộc là có thân phận như thế nào, cho nên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bịch bịch…
Tên hắc ám kỵ sĩ cưỡi trên lưng một đầu Sư Đà thú màu đen, trên người cũng mặc một bộ áo giáp màu đen, đầu đội mũ đen, che khuất cả dung mạo, từ từ đi tới, nhàn nhạt nói:
- Đệ nhất thiên tài của Hoàng thành cũng chỉ có vậy mà thôi.
70% thân hình của Sư Đà thú đều bị áo giáp che phủ, móng vuốt cực lớn cũng được lá sắt bao bọc, khi bước đi trên đường, không ngừng phát ra thanh âm kim loại va chạm.
- Ngươi không phải là người trong Ma Môn?
Khóe môi của Ninh Tiểu Xuyên tràn ra một tia máu tươi, dùng chiến kiếm chống đỡ thân thể đứng dậy.
- Ngươi chỉ cần biết ta là người tới giết ngươi là được.
Hắc ám kỵ sĩ lạnh lùng nói.
- Hắn là người mà Ma Môn muốn bắt, các hạ tốt nhất đừng xen vào chuyện của người khác.
Ngân Y Tu La trầm giọng nói.
Ánh mắt hắc ám kỵ sĩ trở nên lạnh lẽo, thân hình từ trên lưng Sư Đà thú bay lên, tốc độ nhanh như thiểm điện, lập tức xuất hiện trên đầu Ngân Y Tu La.
Một đao chém xuống.
Soẹt…
Ánh đao lướt qua đỉnh đầu Ngân Y Tu La, Ngân Y Tu La tựa như hóa đá, đứng yên không nhúc nhích, ngay cả tròng mắt cũng bất động.
Hắc ám kỵ sĩ bay trở về trên lưng Sư Đà thú, dùng tay lau đi vết máu tươi trên lưỡi đao, huyết dịch liền chảy xuống đất.
- Ngân Y…
Kim Y Tu La khẽ chạm vào thân thể Ngân Y Tu La, thân thể Ngân Y Tu La lập tức bị cắt thành bốn đoạn, rơi lả tả trên mặt đất, đầu và cổ bị cắt rời, eo và bụng cũng bị cắt rời, đầu gối đứt lìa khỏi đùi.
Một vị Võ Tôn, cứ như vậy mà bị giết chết sao?
Không ngờ chỉ thấy hắn bổ ra một đao, mà Ngân Y Tu La đã bị chém thành bốn đoạn.