Mặc cho Phệ Huyết Hóa Hình thảo công kích hung mãnh và nhanh như thế nào, Ninh Tiểu Xuyên vẫn không hề bối rối, chân đạp Thất Thải Na Di, xuyên qua những phiến lá như lưỡi đao của nó.
Trước ngực Ninh Tiểu Xuyên phóng ra một đoàn Âm Dương Minh Hỏa, hiện ra hai loại màu sắc là đỏ thẫm và u lam, phát động công kích đối với Phệ Huyết Hóa Hình thảo.
Âm Dương Minh Hỏa không ngừng lớn mạnh, bốc lên hừng hực, rất nhanh đã biến thành một biển lửa với hai màu đỏ thẫm và u lam giao nhau, bao trùm Phệ Huyết Hóa Hình thảo vào chính giữa.
Chiến lực của Phệ Huyết Hóa Hình thảo không phải là Trường Thanh Linh Đằng lúc trước có thể so sánh, nó thậm chí sánh ngang Võ giả Nhị Bộ Thiên Thê. Tại phần gốc của Phệ Huyết Hóa Hình thảo có một khối thạch đầu màu trắng to bằng nắm tay, bên trong “thạch đầu” toát ra một đạo hào quang kim loại, khiến cho 32 cái phiến lá bị hào quang kim loại bao trùm, thậm chí ngay cả Huyền hỏa cũng không sợ, cưỡng ép phá vỡ cả Âm Dương Minh Hỏa.
Ầm...
Trong đó, có một cái phiến lá rộng bằng bàn tay, thập phần sắc bén, không ngờ biến thành màu trắng, tựa như một thanh ngọc kiếm, đâm thẳng về phía ngực Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên không sợ không loạn, lập tức thi triển thân pháp, lướt ngang ra ngoài, sau đó lại phóng về phía Phệ Huyết Hóa Hình thảo.
Đồng thời, trên ngực của hắn bay ra một cái Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, cái đỉnh không ngừng bành trướng, hóa thành cự đỉnh cao 9 mét.
Phành...
Dưỡng Tâm Chân Đỉnh va chạm với gốc Phệ Huyết Hóa Hình thảo, đánh cho Phệ Huyết Hóa Hình thảo liên tiếp bại lui. Trên thân cây không ngừng chảy ra từng giọt huyết dịch.
Ninh Tiểu Xuyên nhảy lên, rơi xuống trung tâm 32 phiến lá của Phệ Huyết Hóa Hình thảo, một ngón tay điểm lên gốc Phệ Huyết Hóa Hình thảo, một đạo hào quang từ đầu ngón tay hắn phóng ra, hình thành một sợi xích màu vàng, sử dụng bí pháp của Dưỡng Tâm Sư, phong tỏa linh tính của Phệ Huyết Hóa Hình thảo.
Trong sách ghi chép những tâm đắc mà Quách Sư Đạo đã giao cho Ninh Tiểu Xuyên, có ghi chép lại cả bí pháp thu thập thông linh kỳ dược.
Trong đó có một chiêu gọi là “Khóa linh”.
Chỉ cần khóa được linh tính của thông linh kỳ dược, vậy thì muốn thu thập thông linh kỳ dược cũng trở nên dễ dàng hơn.
Linh tính của Phệ Huyết Hóa Hình thảo bị phong tỏa, 32 cái phiến lá cũng mất đi lực công kích, tự động tản ra, biến thành dược thảo bình thường, chẳng qua sinh mệnh lực so với dược thảo bình thường thì nhiều hơn gấp mấy lần.
Phành...
Đàn Càn hòa thượng từ trong một bụi cây lăn ra, từ dưới đất bò dậy, sửa sáng áo bào, sau đó cẩn thận dò xét gốc Phệ Huyết Hóa Hình thảo trước mặt.
Phệ Huyết Hóa Hình thảo này khoảng chừng 32 phiến lá, lá cây rất dài, bề mặt có màu tinh hồng, lưu động một tầng quang mang nhàn nhạt.
- Ồ, tại sao nó lại bất động rồi?
Đàn Càn hòa thượng nói.
Ninh Tiểu Xuyên đáp:
- Nó bị ta khóa linh rồi, bây giờ dưỡng tâm thuật của ta còn chưa đủ mạnh, nếu như có thể trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, thậm chí có thể cách không khóa linh, như vậy thì đối phó với thông linh kỳ dược cũng không cần phiền toái rắc rối như vậy nữa.
- Vậy bây giờ chúng ta chia như thế nào đây? Mỗi người 16 phiến lá?
So với kiến thức về dưỡng tâm thuật thì Đàn Càn hòa thượng lại càng cảm thấy hứng thú với Phệ Huyết Hóa Hình thảo hơn.
Ninh Tiểu Xuyên đi đến chỗ gốc Phệ Huyết Hóa Hình thảo, lấy ra khối “thạch đầu” màu trắng to bằng nắm tay từ trong rễ của Phệ Huyết Hóa Hình thảo.
Khối thạch đầu này giống như ngọc thạch, lấp lánh rực rỡ, thập phần bóng loáng. Thế nhưng nó lại rất nặng, khoảng chừng 3000 cân, người bình thường căn bản không cầm nổi nó.
Bên trong thạch đầu dường như còn có một số đường vân, xuất hiện những loại đồ án không ngừng biến ảo, không thể tưởng tượng nổi.
Lúc trước giao thủ cùng Phệ Huyết Hóa Hình thảo, hắn liền chú ý tới khối “thạch đầu” màu trắng này. Hào quang từ bên trong thạch đầu phóng ra, có thể tăng cường chiến lực của Phệ Huyết Hóa Hình thảo.
- Ta muốn nó, còn Phệ Huyết Hóa Hình thảo thì của ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên vuốt vuốt thạch đầu trong tay, mặc dù không nhìn ra chất liệu của nó, nhưng hắn lại cảm thấy giá trị của nó tuyệt đối vượt qua một gốc thông linh kỳ dược.
Có thể được nguyên cả một gốc thông linh kỳ dược, Đàn Càn hòa thượng tất nhiên là cực kỳ cam lòng, chỉ sợ Ninh Tiểu Xuyên sẽ hối hận, cho nên lập tức đem Phệ Huyết Hóa Hình thảo cất vào trong cái bát vàng, sau đó thu vào trong ống tay áo.
- Ninh thí chủ, có thể để bần tăng xem thạch đầu trong tay ngươi được không?
Đàn Càn hòa thượng cảm thấy mình nhặt được đại tiện nghi, đi tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, lộ ra nụ cười chân thành mà nói.
Ninh Tiểu Xuyên đưa khối thạch đầu màu trắng cho hắn xem.
Sau khi Đàn Càn hòa thượng tiếp nhận lấy thạch đầu, mới phát giác thạch đầu này nặng nề không gì sánh nổi.
Hắn dụi dụi mắt, tiếp tục quan sát, thế nhưng lại không thể nhìn ra được “lai lịch” của thạch đầu này, toàn thân giống như hóa đá, không nhúc nhích chút nào.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đại sư, ngươi nhìn ra được nó là thứ gì rồi sao?
Gương mặt Đàn Càn hòa thượng nhăn như trái mướp đắng, tha thiết chờ mong nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ninh huynh đệ, chúng ta có thể đổi không?
Trái tim Ninh Tiểu Xuyên chợt giật thót, vội nói:
- Đại sư, ngươi không biết…
- Yên tâm, lão nạp tuyệt đối không phải là loại người ham tài bảo… Thật sự có thể đổi không?
Đàn Càn hòa thượng nắm chặt khối thạch đầu, không chịu buông tay, trong lòng hối hận vô cùng, sớm biết như vậy thì lúc trước nên giành được chia khối thạch đầu này mới đúng.
Bây giờ hối hận còn kịp không?
- Không thể.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Đàn Càn hòa thượng thở dài một hơi, gian nan nói:
- Được rồi, không đổi thì không đổi.
Hắn lưu luyến không nỡ rời khỏi viên thạch đầu, trả lại cho Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng khóe mắt vẫn nhìn chăm chú vào khối thạch đầu, nói:
- Đây thực ra không phải là khối thạch đầu (*), mà là một khối xương người.
(*) đá
- Xương người? Làm sao có thể? Xương trên người luôn mang một tia nhân khí, thế nhưng khối xương cốt này lại căn bản không hề mang theo khí tức của người.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Đàn Càn hòa thượng trả lời:
- Trên xương người thì tất nhiên sẽ mang theo nhân khí. Thế nhưng, nếu như người tu luyện thành Thần thì sao?
- Ngươi nói rằng đây là một khối Thần cốt?
Ninh Tiểu Xuyên trợn mắt nhìn vào khối “thạch đầu” màu trắng nặng nề trong tay, có chút không thể tin nổi.
Đàn Càn hòa thượng gật đầu, nói:
- Mặc dù Thần lực đã xói mòn rất nhiều, nhưng quả thật là một khối xương của Thứ Thần, nếu như có thể luyện nhập vào trong cơ thể, lực lượng thân thể nhất định có thể sánh ngang với Thiên Nhân.
Ninh Tiểu Xuyên cũng trở nên kích động, nói:
- Vậy phải làm thế nào mới có thể luyện hóa?
Đàn Càn hòa thượng nói:
- Cần sử dụng Thiên võ nguyên khí và Huyền hỏa thì mới có thể chậm rãi luyện hóa Thứ Thần cốt, cho nên, Thứ Thần chỉ có Thiên Nhân mới có thể luyện hóa. Chẳng qua, tình huống của ngươi lại có chút đặc thù, còn chưa bước vào Thiên Nhân cảnh mà đã có thể tu luyện ra Thiên võ nguyên khí, chỉ cần bỏ ra nhiều thời gian một chút, nói không chừng có thể đem Thứ Thần cốt luyện nhập vào cơ thể. Bên trong cốt cách của Thứ Thần, ẩn chứa Thần đạo, nếu ngươi thật sự có thể luyện hóa, tương lai sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Ninh Tiểu Xuyên cố gắng áp chế kích động trong lòng, thu Thứ Thần cốt vào túi Càn Khôn, cũng không lập tức bắt đầu luyện hóa.
Muốn luyện nhập Thứ Thần cốt vào trong thân thể, tuyệt đối không phải là việc nhất thời nửa khắc mà có thể làm được, việc cấp bách bây giờ là phải đi tìm Tư Đồ Cảnh, tránh cho hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Khối Thứ Thần cốt này nhất định là xương cốt của Tử Kim Hoàng Chủ, chúng ta rất có thể đã tới táng địa của Tử Kim Hoàng Chủ rồi. Tốt nhất là nên cẩn thận một chút thì hơn, nhưng phàm là mộ táng của cường giả Võ Đạo, nhất định sẽ thai nghén ra những sinh vật cực kỳ đáng sợ, chỉ cần hơi chút không cẩn thận, e rằng sẽ tan xương nát thịt ngay.
Đàn Càn hòa thượng nói.
Bọn họ tiếp tục lần theo vết máu trên mặt đất mà tiến về phía trước tìm kiếm.
Không lâu sau, Thiền Thừ cũng đuổi kịp bọn hắn, sau đó hội hợp cùng một chỗ.
Trên đường đi, bọn hắn không gặp được bất kỳ thông linh kỳ dược nào, cũng không biết đi được bao lâu, khói đen phía trước càng ngày càng mỏng manh, trên bầu trời đổ xuống hai cái thác nước cực lớn.
Rầm rầm…
Một đầu thác nước chảy xuống hắc thủy, một đầu thác nước khác thì chảy xuống bạch thủy.
Hai cái thác nước này giao hội cùng một chỗ, đổ xuống đỉnh đầu một bộ khô lâu cực lớn, chảy qua lỗ tai, mắt, miệng, xương sườn, ngực, sau đó hình thành một cái thác nước nhỏ hẹp.
Bộ khô lâu này thập phần khổng lồ, tựa như một tòa núi nhỏ, thân mặc kim giáp, eo quấn đai ngọc, chân đi Thần ngoa (*). Những kim giáp và chiến ngoa này đều vì trải qua thời gian quá lâu, đã trở nên rỉ sét rách nát, mất đi hào quang lấp lánh.
(*) giày
- Hai cái thác nước kia không phải là sinh mệnh chi thủy ư? Hai loại sinh mệnh chi thủy đổ vào thân thể của bộ khô lâu kia, chẳng lẽ muốn dùng sinh mệnh chi thủy để thức tỉnh lại sinh mệnh của bộ khô lâu đó?
Ninh Tiểu Xuyên thốt lên.
Thiền Thừ mở mắt trừng trừng, nói:
- Thân hình của bộ khô lâu này cũng quá khổng lồ rồi, nếu như còn sống, không biết tu vi của hắn đáng sợ như thế nào, e rằng chỉ một chưởng cũng có thể đánh nứt mặt đất kéo dài mấy ngàn dặm.
- Đừng nói là hắn khi còn sống, cho dù bây giờ hắn đã chết thì khí tức trên người vẫn có thể áp bách chúng ta không thể tới gần bộ hài cốt được.
Đàn Càn hòa thượng nói.
Thiền Thừ tất nhiên là không tin, liền cầm Lang Nha Bổng đi về phía bộ khô lâu, thế nhưng, càng đến gần bộ khô lâu thì hắn lại cảm giác được một luồng lực lượng vô hình quấn quanh trên người.
Lúc đầu, cũng chỉ có mấy vạn cân lực lượng. Sau khi đi được thêm trăm thước, luồng lực lượng đó đã biến thành hơn mười vạn cân. Lại đi thêm trăm thước nữa, luồng lực lượng đó giống như biến thành một tòa núi cao đè lên người, ép đến mức Thiền Thừ cũng không thở nổi.
Cuối cùng, Thiền Thừ đành bỏ cuộc quay trở về, không tiếp tục xông vào nữa, hắn sợ bị luồng lực lượng đó ép cho bạo thể mà vong.
- Thật là đáng sợ, không chỉ thân thể chịu đựng trọng áp, mà ngay cả tâm thần cũng bị đè ép càng ngày càng mạnh, trái tim tựa như vỡ vụn rồi.
Thiền Thừ lại lần nữa nhìn chằm chằm vào bộ khô lâu mặc kim giáp, trong mắt lộ ra vài phần kính sợ.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Đây là Thần uy của Thứ Thần, tu vi của Thứ Thần đã đạt tới đỉnh phong mà sức người có thể đạt tới, Thần uy mênh mông cuồn cuộn, cho dù Thứ Thần đã chết đi, nhưng phàm nhân cũng đừng mơ có thể tiếp cận được thân thể của hắn.
Đàn Càn hòa thượng khẽ gật đầu, nói:
- Hắn có lẽ là hài cốt của Tử Kim Hoàng Chủ, Tử Kim Hoàng Chủ lúc còn sống dù sao cũng là anh hùng, bằng vào sức một người mà mở ra một khối lãnh thổ muôn đời, thống nhất toàn bộ Bắc Cương đại địa. Lúc tuổi già, bố trí Nghịch Thiên Đại Trận, nghịch chuyển Âm Dương, muốn mượn nhờ lực lượng của sinh mệnh chi thủy để niết bàn trọng sinh. Chỉ tiếc là Thứ Thần cũng không thể cải thiên mệnh, tất cả đều bụi đất trở về với bụi đất.
- Các ngươi cũng tới rồi?
Tư Đồ Cảnh đứng tại một tiểu hồ do sinh mệnh chi tuyền ngưng tụ mà thành, từ xa nghênh đón đám người Ninh Tiểu Xuyên.
Hai cái thác nước trắng đen đổ lên hài cốt của Tử Kim Hoàng Chủ, chảy xuống dưới, tạo thành mấy chục cái tiểu hồ do sinh mệnh chi tuyền ngưng tụ mà thành.
Tư Đồ Cảnh đứng tại một cái hồ nước cách hài cốt của Tử Kim Hoàng Chủ xa nhất, trên người lóe lên một tầng ánh sáng trắng nhạt, khiến người ta cảm thấy một loại lực lượng cường đại.
Lực lượng nhục thể của hắn dường như đã tiến bộ không ít, ngay cả đôi mắt cũng toát ra Thần mang nhàn nhạt, sáng ngời không gì sánh nổi, tựa như đã nhận được kỳ ngộ nào đó.