Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ý chí của thần linh kiên định tới mức nào chứ. Cho dù ta có cướp được một tia thần hồn thì muốn uy hiếp thần linh để cho ta mượn thần lực cũng là chuyện không thể.
Tuế Hàn Vũ nói:
- Ngươi nhầm rồi. Ý chí của thần linh có thể điều động hàng tỷ đạo thần hồn trong trời đất. Nhưng mỗi đạo thần hồn cũng có ý chí độc lập, chứ không hoàn toàn chịu sự điều khiển của thần linh.
- Ví dụ, Tử Kim Hoàng Chủ đã chết, nhưng thần hồn của hắn vẫn còn trong trời đất này. Chỉ cần ngươi bắt được một đạo thần hồn là ngươi có thể đàm phán với nó, mượn sức mạnh của nó.
- Nếu là một đạo thần hồn thì có sức mạnh tương đương một phần mười tỷ sức mạnh của Tử Kim Hoàng Chủ. Như vậy ngươi sẽ mượn được một phần mười tỷ sức mạnh của Tử Kim Hoàng Chủ.
- Đương nhiên, nếu như đạo thần hồn đó rất mạnh, tương đương với một phần vạn Tử Kim Hoàng Chủ thì với tu vi hiện nay của ngươi, sẽ không thể đoạt được. Nếu miễn cưỡng ngược lại bị thần hồn giết chết.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta hiểu rồi. Mượn được bao nhiêu thần lực phụ thuộc vào mình có thể trấn áp được thần lực mạnh ở mức nào. Chỉ cần tâm thần và Nguyên Thần của ta đủ mạnh, thì có thể mượn được nhiều thần lực. Ta có một câu hỏi, có phải cướp thần hồn của thần linh đã chết dễ hơn thần linh còn sống không?
Tuế Hàn Vũ nói:
- Thật ra không có gì khác biệt cả. Trong mắt thần linh, ngươi chẳng khác gì một con kiến. Thậm chí ngay cả kiến cũng không bằng. Cho dù bị ngươi cắn một phát, chỉ cần ngươi kịp trốn đi thì thần linh cũng sẽ không tốn thời gian mà giết ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
- Giống như một con muỗi đốt ta một phát, chỉ cần nó kịp bay đi thì ta cũng chẳng vì mất chút máu mà tốn sức tìm để giết nó. Dù sao ta cũng còn việc khác quan trọng hơn để làm, không thể phí sức vì một con muỗi. Thần linh cũng có việc quan trọng hơn cần làm, căn bản không bận tâm tới một sinh linh còn nhỏ hơn cả muỗi.
- Chính là đạo lý đó! Đây gọi là “ăn dần” thần linh. Khi thần linh còn chưa tỉnh ra thì thần hồn đã bị chiếm mất hơn nửa rồi.
Tuế Hàn Vũ nói.
- Nhưng khi tu vi càng ngày càng cao, thần lực dùng cũng ngày một nhiều. Bị muỗi đốt sẽ không nổi giận, nhưng nếu bị rắn cắn thì chắc chắn sẽ nổi điên, sẽ bất chấp mà trừ bỏ con rắn đó. Đến khi tu vi ta mạnh hơn, với thần linh ta chính là con rắn, chắc chắn hắn sẽ bất chấp mọi giá trừ bỏ ta.
Tuế Hàn Vũ nói:
- Đợi khi ngươi từ muỗi trở thành rắn thì có nghĩa ngươi đã có khả năng tạo sự uy hiếp không nhỏ tới thần linh. Tới lúc đó ta sẽ truyền cho ngươi Diệt Thần Đạo và Đoạt Thần Đạo.
- Diệt Thần Đạo, có thể trực tiếp giết thần.
- Đoạt Thần Đạo có thể cướp đoạt mọi thứ của thần linh để mình dùng.
- Đến khi thần linh thức tỉnh, chuẩn bị giết ngươi thì ngươi buộc phải giết hắn trước, đoạt lấy mọi thứ.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày:
- Nếu Tiếp Thần Đạo thực sự là ăn mòn thần hồn của thần linh vậy tại sao sư tôn bắt ta liên hệ với thần linh trước? Lẽ nào không sợ ta đoạt mất thần hồn của sư tôn?
Tuế Hàn Vũ nói:
- Nếu ngươi thật sự có khả năng đó thì tại sao không được?
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi phải nhớ rằng, là truyền nhân của Tiếp Thần Đạo, người thân thiết nhất cũng có thể giết!
- Là sư tôn đi chăng nữa thì sao không thể giết?
Tuế Hàn Vũ nói:
- Đương nhiên, ta truyền cho ngươi Tiếp Thần Đạo thì đương nhiên có cách khác chế nó. Trước khi ngươi thật sự giỏi mà muốn giết ta thì chỉ có đường chết. Hơn nữa, với tính cách của ngươi có lẽ mãi mãi không thể hạ sát thủ với ta… ngươi…
Bùm!
Ninh Tiểu Xuyên đâm một kiếm xuyên qua đầu bức tượng, từng mảnh vụn rơi xuống.
- Ngươi làm gì vậy?
Tuế Hàn Vũ lạnh giọng.
Ninh Tiểu Xuyên thu kiếm về:
- Ta chỉ muốn nói cho sư tôn biết, đừng coi thường đệ tử của mình. Là truyền nhân đời thứ tư của Diệt Thế Đạo, ta không mềm yếu như sư tôn nghĩ đâu. Nếu sư tôn cho rằng đã nhìn thấu được nhược điểm của ta thì ta sẽ dùng hành động để cho sư tôn biết mình đã lầm to rồi. Nếu sau này sư tôn muốn giết ta thì tốt nhất hãy nhớ lời ta nói hôm nay.
Tuế Hàn Vũ vô cùng tức giận, nhưng lại không thể không thừa nhận Ninh Tiểu Xuyên nói có lý.
Từ hồi nhận Ninh Tiểu Xuyên làm đệ tử đến giờ, Tuế Hàn Vũ luôn cho rằng tính cách của Ninh Tiểu Xuyên không hợp với tu luyện Diệt Thế Đạo. Vì thế Tuế Hàn Vũ không nghĩ Ninh Tiểu Xuyên có thể thắng được kẻ địch lớn trong tương lai kia.
Nhưng hôm nay Ninh Tiểu Xuyên đã dạy cho thấy, Tuế Hàn Vũ đã coi thường hắn thật rồi.
- Ngươi là đệ tử duy nhất của ta, sao ta lại giết ngươi chứ?
Tuế Hàn Vũ có phần không hiểu.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Không phải vừa rồi sư tôn nói, là truyền nhân của Diệt Thế Đạo, người thân nhất cũng có thể giết hay sao?
Tuế Hàn Vũ nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, rồi nhắm mắt lại nói:
- Được rồi, ta rất hài lòng về biểu hiện của ngươi hôm nay. Cuối cùng ta cũng thấy được một chút hy vọng. Sau này, nếu ngươi gặp kẻ địch định sẵn đó, có lẽ có một tia cơ hội thắng.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Kẻ địch định sẵn nào?
- Giờ ngươi chưa cần biết. Đến lúc thì tự ta sẽ cho ngươi biết. Giờ việc quan trọng nhất ngươi cần làm là tu luyện thành công nửa quyển còn lại của Tiếp Thần Đạo. Phương pháp tu luyện Kiếp Thần Đạo, ta đã truyền vào não ngươi rồi.
Tuế Hàn Vũ lại nói:
- Ngươi đã có thể chủ động liên lạc với thần hồn của ta thì coi như ngươi đã tu luyện Tiếp Thần Đạo tới tiểu thành. Sau này nếu ngươi gặp nguy hiểm đến tính mạng có thể liên lạc, mượn một phần thần lực của ta.
- Hãy nhớ, chỉ khi ngươi gặp nguy hiểm đến tính mạng ta mới cho muọn thần lực. Tuyệt đối không được lúc nào cũng chỉ biết dựa vào sức mạnh của người khác, như thế ngươi sẽ mất đi động lực tu luyện. Ỷ lại chính là kẻ địch lớn nhất trên con đường trưởng thành của ngươi.
- Sư tôn yên tâm, có thể không mượn thần lực, ta tuyệt đối không mượn.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
Thần hồn của Tuế Hàn Vũ biến mất.
Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên hiện lên vô vàn văn tự tạo thành một bản pháp quyết tu luyện Kiếp Thần Đạo.
Pháp quyết để đoạt thần hồn của thần linh.
Nửa đầu là dẫn thần hồn của thần linh tới bên mình.
Nửa sau là đoạt lấy thần hồn của thần linh.
Ninh Tiểu Xuyên phân ra một đạo tâm thần hình người bay vào ngôi sao tím trong người Tiểu Linh Nhi bắt đầu tu luyện Kiếp Thần Đạo.
Từ sau khi Ninh Tiểu Xuyên phát hiện ra bí mật ngôi sao tím này, Tiểu Linh Nhi cũng tận dụng để tu luyện.
Mấy tháng gần đây tốc độ tu luyện của Ninh Tiểu Xuyên đã rất nhanh, mà tốc độ của Tiểu Linh Nhi còn nhanh hơn.
Ban đầu Tiểu Linh Nhi chỉ có thể để Nguyên Thần vào trong ngôi sao tím tu luyện, nhưng sau đó nàng đã phát hiện trong ngôi sao đó có một tòa thần điện, chỉ cần vào trong là có xuất hiện một nhịp cầu thần linh nối liền với nhục thân của nàng.
Nhục thân của Tiểu Linh Nhi không thể vào trong ngôi sao tím nhưng ngôi sao đó lại ở trong cơ thể nàng. Chỉ cần nàng vào trong thần điện, cho dù chỉ là dùng các loại nguyên liệu, dược tài thần kỳ trong đó cũng khiến tốc độ tu luyện của nàng nhanh đến cực điểm.
Nhìn có vẻ như nàng chỉ ngồi bên huyết hà tu luyện một ngày nhưng thật ra đã tương đương với người khác tu luyện ba năm.
Ngôi sao tím dù gì cũng không thuộc về Ninh Tiểu Xuyên nên hắn chỉ có thể cho Nguyên Thần và tâm thần vào trong đó tu luyện, bị hạn chế rất nhiều, tốc độ tu luyện không thể sánh được với Tiểu Linh Nhi.
Nếu Tiểu Linh Nhi phát hiện sớm bí mật về ngôi sao tím thì sẽ không nhỡ mất mười năm, tu vi hiện giờ có lẽ đã là Thứ Thần rồi.
- Tiểu Linh Nhi rốt cuộc là chủng tộc gì? Là ai đã phong ấn bảo vật nghịch thiên như ngôi sao tím kia vào trong cơ thể Tiểu Linh Nhi?
Ninh Tiểu Xuyên càng nghĩ càng kinh ngạc.
Thời gian, năng lượng và tài nguyên vô tận trên ngôi sao đó, tuy rất nghịch thiên nhưng cũng không thể khiến một người trong mười năm tu luyện đến Thứ Thần được.
Dù gì trong quá trình tu luyện cũng sẽ xuất hiện những bình cảnh, khi xuất hiện thì cho dù có mất nhiều thời gian hay nhiều kỳ dược đến thế nào cũng vô dụng.
Hơn nữa, tu luyện tới một cảnh giới nhất định sẽ dẫn tới lôi kiếp. Nếu tu luyện quá nhanh, cảnh giới không ổn định thì rất khó chống đỡ được lôi kiếp.
Nhưng Tiểu Linh Nhi chưa bao giờ xuất hiện bình cảnh, cũng chưa từng xuất hiện lôi kiếp.
Đây mới chính là điều đáng sợ!
Ngay cả Tiểu Hồng là ấu thần long cũng phải trải qua lôi kiếp tẩy lễ.
Tại sao Tiểu Linh Nhi lại không phải độ kiếp?
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ mãi nhưng không có lời giải đáp, nhưng có một điểm hắn có thể khẳng định, với tốc độ tu luyện hiện nay, trong mười năm chắc chắn Tiểu Linh Nhi sẽ đạt tới cảnh giới Thứ Thần. Chưa biết chừng còn nhanh hơn tốc độ Thiên Mộng Yêu Hoàng tạo lại nhục thân Thứ Thần.
- Cha nuôi, cha muốn xuất quan rồi sao?
Tiểu Linh Nhi mở mắt, nhìn Ninh Tiểu Xuyên đứng đó không xa.
Linh quang tỏa ra quấn quanh cơ thể rồi lại chui vào cơ thể Tiểu Linh Nhi thành từng chấm sáng.
Dường như nàng lại lớn hơn một chút, như mười lăm mười sáu tuổi rồi, cơ thể cũng trưởng thành hơn, bộ ngực nhô cao, đôi chân cũng thon dài hơn, mỗi tấc da đều như tiên ngọc, sáng mịn không chút tì vết.
Khác với sự phóng khoáng của Tiểu Hồng, Tiểu Linh Nhi luôn giữ vẻ văn tịnh, tâm tư đơn thuần, ánh mắt trong veo, giống như một tiểu tiên nữ trong tranh vậy.
Tiểu Hồng thường ham chơi, tính cách hoạt bát, thấy ai ngứa mắt là phun lửa thiêu kẻ đó. Còn Tiểu Linh Nhi vẫn luôn chỉ ở bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên cùng hắn bế quan.
Trên gương mặt Ninh Tiểu Xuyên hiện nụ cười nhẹ, giống như đang nhìn đứa em gái vậy, khẽ xoa xoa đầu Tiểu Linh Nhi:
- Sau này đừng gọi ta là cha nuôi nữa, gọi ca ca được rồi.
Nhìn thân thể trưởng thành và dung mạo của Tiểu Linh Nhi, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy mình xoa đầu nàng có vẻ không thích hợp lắm, liền thu tay về.