Ninh Hinh Nhi đứng trên cầu thang, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên đi xuống, đôi mắt sáng ngời lập tức lộ ra thần sắc mừng rỡ, vội vàng xông lên, nói:
- Ca, Học Cung Chi Chủ rời khỏi Học Cung rồi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:
- Ta biết rồi. Bây giờ Thiên Đế học cung do ai tiếp nhận?
- Linh Hư Tôn Giả.
Ninh Hinh Nhi nói.
- Là nàng?
Ninh Tiểu Xuyên thoáng kinh ngạc, sau đó gật đầu một cái, lấy thiên phú của Linh Hư Tôn Giả, quả thật có đủ thực lực tiếp quản Thiên Đế học cung, chẳng qua nàng vẫn còn quá trẻ, chưa chắc là có thể khống chế được Thiên Đế học cung.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không hứng thú lắm với chuyện Thiên Đế học cung do ai tiếp quản, liền hỏi:
- Thiến Thiến quận chúa đâu rồi?
- Năm ngày trước, nàng ta cũng đã rời khỏi Thiên Đế học cung, chỉ trễ hơn Học Cung Chi Chủ nửa ngày.
Ninh Hinh Nhi nói.
Điều này cũng nằm trong dự liệu của Ninh Tiểu Xuyên, Học Cung Chi Chủ rời đi, nhất định sẽ gây nên biến động rất lớn.
Đối với Đại Kim Bằng Vương Phủ mà nói, đây là một cơ hội tuyệt hảo, nói không chừng Đại Kim Bằng Vương sẽ gây khó dễ cho Ngọc Lam Đại Đế sớm hơn.
Thế cục trong Hoàng thành, nhất định cũng đã xảy ra biến hóa kinh thiên động địa.
- Hinh Nhi, cho muội hai thứ này.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra hai cái bình ngọc nhỏ.
Trên bình ngọc lượn lờ từng tia Huyền Khí sương mù dày đặc, mặc dù còn chưa mở ra nắp bình, nhưng vẫn có thể cảm nhận được Huyền Khí phát ra từ bình ngọc.
Nếu là đồ vật mà người khác đưa cho nàng, Ninh Hinh Nhi tuyệt đối sẽ không nhận. Thế nhưng, đồ vật mà ca ca đưa, nàng đương nhiên sẽ không khách khí.
Ninh Hinh Nhi nhận lấy cái bình ngọc, cầm trong lòng bàn tay, ngọt ngào nói:
- Ca, trong này là cái gì vậy?
- Cái trong bình ngọc bên trái, chính là Cửu Thải Huyền Thủy, có chừng 500 giọt, có thể giúp muội tu luyện đến Thoát Tục tầng thứ chín.
Ninh Tiểu Xuyên lại nói:
- Trong bình ngọc bên phải, là một viên Ngọc Nhan đan, sau khi muội ăn vào, dung nhan sẽ vĩnh trú, mãi mãi xinh đẹp trẻ trung. Mãi mãi là Tiểu Hinh của ta.
Ninh Hinh Nhi kinh ngạc, nàng chưa từng nghe nói trên đời này lại có Huyền đan khiến dung nhan mãi không lão hóa.
Nếu không phải lời này từ miệng Ninh Tiểu Xuyên nói ra, nhất định nàng sẽ cho rằng đối phương lừa nàng.
Ninh Hinh Nhi tất nhiên cũng muốn phục dụng Ngọc Nhan đan, thế nhưng, nàng vẫn do dự hồi lâu, sau đó đưa cái bình Ngọc Nhan đan cho Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Ca, ta cảm thấy nếu huynh tặng Ngọc Nhan đan cho Thiến Thiến tỷ thì sẽ tốt hơn. Thiến Thiến quận chúa quả thực rất tốt, cũng rất xinh đẹp, ta thấy nàng ta là thật lòng thích ca ca.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không thu lại bình ngọc, cười nói:
- Muội bị nàng ta mua chuộc rồi?
- Không có, Hinh Nhi mãi mãi là muội muội tốt của ca ca, muốn làm tẩu tử của Hinh Nhi, vậy thì trước hết phải qua cửa ải của Hinh Nhi.
Ninh Hinh Nhi chu miệng, nở nụ cười ngọt ngào, có chút dáng vẻ thiếu nữ hoài tình rất khó nói ra.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Muội ăn Ngọc Nhan đan này đi. Ta vẫn còn ba viên Ngọc Nhan đan, có thể tặng cho nàng một viên.
- Vậy ý của ca là, huynh thực sự sẽ tận tay tặng cho Thiến Thiến tỷ tỷ một viên Ngọc Nhan đan?
Ninh Hinh Nhi cười tươi nói.
- Ừm.
Ninh Tiểu Xuyên bước xuống bậc thang, tiến về phía Thiên Đế thành.
- Ừm là có ý gì? Ca, huynh rốt cuộc có đi không? Nếu huynh không muốn đi, Hinh Nhi có thể đi thay huynh.
Ninh Hinh Nhi đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên, ôm lấy cánh tay hắn, tựa như một con chuột túi nhỏ treo trên người Ninh Tiểu Xuyên.
Tiểu Hồng và Tiểu Hắc cũng đuổi theo sau lưng bọn họ.
Ninh Tiểu Xuyên đi đến bên ngoài Chấp Pháp Đường.
Hai tên quân sĩ trông coi Chấp Pháp Đường, tất nhiên biết Ninh Tiểu Xuyên, thấy hắn chủ động tìm tới tận cửa, liền giật nảy mình, sợ tới mức run rẩy.
Một tên quân sĩ trong đó kính cẩn nói:
- Tiểu Hầu gia đến Chấp Pháp Đường, không biết có gì phân phó?
- Gọi đội trưởng Hàn Phú của Chấp Pháp đội ra gặp ta.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Được, được, tiểu Hầu gia, chờ một lát, ta sẽ đi mời đội trưởng ngay.
Tên quân sĩ kia vội vàng chạy vào Chấp Pháp Đường, trong lòng thầm kêu không ổn, vị tổ tông này không ngờ lại đích thân tìm tới tận cửa, xem ra toàn bộ Chấp Pháp đội đã gặp phải đại họa lâm đầu rồi.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cảm thán, chỉ có tu vi Võ Đạo mới là quyền lực, chỉ khi tu vi Võ Đạo đủ cao, thì mới có thể nhận được sự tôn kính của người khác.
Trong Thiên Đế học cung, mỗi học viên đều có địa vị rất lớn, họ là Thiếu chủ Tông môn, người thừa kế Hầu Phủ, tiểu vương gia và quận chúa Vương Phủ, thậm chí còn có không ít Hoàng tử, công chúa.
Người thừa kế của một Hầu Phủ như ngươi ở trong Thiên Đế học cung, nếu không có thế lực Võ Đạo cường đại, vậy thì chỉ là cái rắm, đáng bị người khác khi dễ. Tất cả mọi người đều có bối cảnh có thế lực, không ai sợ ai, ai cũng có thể đánh ngươi.
Chỉ khi thực lực bản thân cường đại, như vậy mới có thể chân chính bảo vệ được tôn nghiêm của mình.
Sau khi Hàn Phú nghe thấy quân sĩ bẩm báo, liền thở dài một hơi, nói:
- Ta biết là mọi chuyện sẽ không dễ dàng cho qua như vậy, đi thôi, ra xem hắn muốn gì.
- Hàn đội trưởng, gần đây vẫn khỏe chứ?
Ninh Tiểu Xuyên đã đi vào Chấp Pháp Đường, đang đứng ở giữa Chấp Pháp Đường.
Hàn Phú lập tức đứng dậy, sầm mặt xuống,nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc ngươi muốn thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Bàn chuyện làm ăn với Hàn đội trưởng.
- Bàn chuyện làm ăn?
Hàn Phú nhướng mày.
Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục nói:
- Chẳng lẽ Hàn đội trưởng muốn cả đời làm đội trưởng Chấp Pháp đội của Thiên Đế học cung? Không muốn làm chút chuyện khác?
Hàn Phú là người thông minh, lập tức hiểu ra ý tứ của Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng thầm nghĩ, thì ra là hắn muốn mời chào ta.
Sau khi hiểu rõ ý đồ của Ninh Tiểu Xuyên, Hàn Phú cuối cùng cũng yên lòng, ngồi trở lại trên ghế, cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi muốn lôi kéo ta làm gia thần cho Kiếm Các Hầu Phủ? Ồ ồ, ngươi hẳn cũng biết là Lan Phỉ công chúa đã từng đồng ý tương lai sẽ phong Vương Hầu cho ta, vậy mà ta còn chưa đáp ứng nàng a.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trở nên lạnh lẽo, trong cơ thể tuôn trào ra một luồng khí thế, nói:
- Ngươi cho rằng ta đang cầu xin ngươi sao? Hôm nay, ngươi chỉ có hai con đường để lựa chọn, thứ nhất là thần phục ta. Thứ hai là chết.
Từ sau khi làm Trang chủ của U Linh sơn trang, Ninh Tiểu Xuyên đã lĩnh ngộ được một đạo lý:
- Muốn chấn nhiếp kẻ hung ác, vậy thì ngươi càng phải hung ác hơn đối phương.
Tu vi Hàn Phú cũng không tầm thường, lại là người tâm cao khí ngạo, liền nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được ta? Nếu ta muốn rời đi, không ai có thể ngăn được ta.
- Thật sao? Vậy ngươi thử xem.
Ninh Tiểu Xuyên tùy ý đứng trong Chấp Pháp Đường, căn bản không để Hàn Phú vào mắt.
Hàn Phú cũng không đào tẩu, mà bắt lấy cơ hội tuyệt hảo, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, hóa thành một đoàn liệt diễm xích hồng sắc, ngón tay đánh thẳng về phía trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.
Phành...
Hàn Phú có tu vi Thoát Tục tầng thứ bảy, ngưng tụ lực lượng toàn thân bộc phát ra bảy đạo chưởng ấn, giống như bảy đoàn hỏa vân.
Ầm...
Ninh Tiểu Xuyên đánh ra một quyền, đánh thẳng lên lòng bàn tay của Hàn Phú, đánh tan hỏa diễm trên tay hắn.
- Rắc rắc…
Âm thanh xương cốt nứt gãy vang lên.
Tiếp đó, Hàn Phú phát ra một tiếng rên rỉ, thân thể bay ngược ra ngoài, đụng nát một cái bàn trong Chấp Pháp Đường, ngã lăn ra đất.
Tám ngày trước, Hàn Phú còn có thực lực tương đương Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng bây giờ, hắn ngay cả một chiêu của Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể đỡ nổi.
Đây là thành quả sau khi Ninh Tiểu Xuyên tu luyện trong Bạch Vân Động Thiên tám ngày.
- Thực lực của ngươi quá yếu, xem ra cũng không cần phải thu phục ngươi nữa rồi.
Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí kiếm, chậm rãi bước về phía Hàn Phú.
Kiếm khí phun ra nuốt vào, phát ra thanh âm “leng keng”.
Hàn Phú chấn kinh tới tột đỉnh, bản thân toàn lực ra tay, vậy mà lại không thể đỡ nổi một chiêu tùy ý của Ninh Tiểu Xuyên, chẳng lẽ tu vi của đối phương lại trưởng thành nhanh đến mức này?
Hắn chỉ mới mười tám tuổi a.
Vụt...
Huyền Khí kiếm vung lên, đặt ngay trên cổ Hàn Phú.
- Đừng, ta nguyện ý thần phục ngươi.
Hàn Phú sợ tới mức ứa ra mồ hôi lạnh, nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trước mặt, trái tim giống như ngừng đập.
Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn dám giết hắn.
Đây là chuyện không phải nghi ngờ.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Dễ khuất phục vậy sao?
Hàn Phú nuốt một ngụm nước bọt, nói:
- Tiểu Hầu gia chính là nhân trung long phượng, tuổi còn trẻ đã có tu vi Võ Đạo mạnh mẽ như vậy, tương lai nhất định sẽ trở thành Thiên Địa Chí Tôn, có thể làm việc cho tiểu Hầu gia, chính là vinh hạnh lớn lao của Hàn mỗ.
- Hừm, không hổ là Hàn đội trưởng, quả thật rất biết ăn nói. Đứng lên đi!
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Huyền Khí kiếm, vỗ vỗ bả vai Hàn Phú, nói:
- Ta mời chào ngươi, cũng không phải muốn ngươi làm gia thần của Kiếm Các Hầu Phủ, mà là muốn ngươi giúp ta xây dựng Chấp Pháp Đường cho U Linh sơn trang.
- U Linh sơn trang… ngươi… ngươi là Xuyên công tử?
Hàn Phú lại lần nữa khiếp sợ, cuối cùng đã hiểu, mình thua trong tay Ninh Tiểu Xuyên, cũng không oan chút nào.
Tên quân sĩ đứng trong Chấp Pháp Đường cũng bị dọa cho khiếp sợ, liền nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, sau đó nhìn thoáng qua Hàn Phú.
Hắn vội vàng chạy ra khỏi Chấp Pháp Đường, muốn truyền đi bí mật động trời này.
Ánh mắt Hàn Phú trở nên lạnh lẽo, đầu ngón tay lóe lên một tia kiếm quang, xuyên thủng đầu tên quân sĩ Chấp Pháp đội kia.
Tên quân sĩ này còn chưa chạy đến đại môn của Chấp Pháp Đường, đã “phịch” một tiếng, ngã trên mặt đất, khí tuyệt bỏ mình.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, loại người tâm ngoan thủ lạt như Hàn Phú, ngược lại càng thích hợp với U Linh sơn trang hơn. Để hắn xây dựng Chấp Pháp Đường, như vậy mới có thể ước thúc được đám tà nhân trong U Linh sơn trang.
Phành...
Ninh Tiểu Xuyên đi ra khỏi Chấp Pháp Đường, tiện tay đánh ra một đạo hỏa diễm, khiến cho toàn bộ Chấp Pháp Đường đều bốc cháy, biến thành biển lửa.
Còn Hàn Phú thì mặc một kiện trường bào màu đen, che khuất mặt, theo sau Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn thế lửa hừng hực trước mắt, nói:
- Từ nay trở đi, Hàn Phú đã chết, biến thành U Linh. Thân phận mới của ngươi chính là Điện chủ Chấp Pháp Điện của U Linh sơn trang.
- Thuộc hạ hiểu rồi.
Hắc bào nhân theo sau Ninh Tiểu Xuyên, liền cung kính đáp.
Ninh Tiểu Xuyên nghênh ngang rời khỏi Chấp Pháp Đường, không có người nào dám ngăn cản hắn, tất cả mọi người đều đang bận cứu hỏa.
Cao thủ Võ Đạo của Chấp Pháp đội, phải mất hơn nửa canh giờ mới có thể dập tắt được thế lửa, cuối cùng tìm thấy một cái thi thể cháy đen trong đó.
Không lâu sau, một tin tức truyền ra: Ninh Tiểu Xuyên cường hành xông vào Chấp Pháp Đường, giết chết đội trưởng Chấp Pháp đội Hàn Phú, đốt cháy toàn bộ Chấp Pháp Đường thành tro tàn.
Tin tức vừa truyền ra, liền chấn nhiếp toàn bộ Thiên Đế học cung. Tất cả mọi người xem như đã kiến thức được sự cường thế của Ninh Tiểu Xuyên, đây cũng là một hành động cảnh cáo với tất cả mọi người, phàm là những kẻ đối địch với Ninh Tiểu Xuyên, đều nhất định không có được kết cục tốt.