Thần Ma Thiên Tôn

Chương 326: Chương 326: Lấy được Kỳ dược




Với cảnh giới hiện tại của Ninh Tiểu Xuyên, muốn đem cái chân gãy vừa bị chém xuống nối liền trở lại, thật sự là một chuyện phi thường đơn giản.

Huyết dịch Huyền thú Cửu phẩm bên trong cái chân gãy này đã bị Ninh Tiểu Xuyên rút đi hơn phân nửa, bảo tồn lại. Huyết dịch Huyền thú Cửu phẩm, chính dược vật không dễ dàng tìm được a.

Cái chân gãy của Bạch Ly thiếu chủ rất nhanh đã nối liền trở lại, cộng thêm năng lực khôi phục cường đại của Huyền thú Cửu phẩm, không tới thời gian một canh giờ, Bạch Ly thiếu chủ liền có thể bước đi như bay, thương thế hoàn toàn khôi phục.

- Ha ha… cái chân gãy của ta không ngờ thật sự đã khỏi rồi! Diệp Nam Thiên, Nhiếp Lan Tâm, ta nhất định sẽ khiến cho hai người các ngươi chết rất khó xem!

Hai nắm tay Bạch Ly thiếu chủ siết thật chặt, hướng về phía bầu trời lớn tiếng quát.

Trong thanh âm của nó tràn ngập oán khí, chấn cho trên mặt đất cát bay đá chạy.

Nó liếc nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, cặp mày nhíu lại, lạnh lẽo nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi giúp ta nối lại cái chân gãy, khẳng định không phải làm không công a? Ngươi rốt cuộc muốn ta giúp ngươi làm chuyện gì?

Ninh Tiểu Xuyên chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía xa xa, nói:

- Cách nơi này khoảng chừng 1200 dặm, có một tòa cổ thành hắc sắc! Đó là thành trì dành riêng cho tọa kỵ của Thiên Đế. Bên trong tòa thành, có một gốc Thông linh Kỳ dược, ta hy vọng ngươi có thể giúp ta hái nó! Ngươi mang Thông linh Kỳ dược về đây cho ta, ta sẽ trả Huyết Thành Thiết Ấn lại cho ngươi! Từ nay về sau, ân oán giữa chúng ta xóa bỏ!

- Thông linh Kỳ dược?

Bạch Ly thiếu chủ tại thời điểm cái chân bị thương khỏi hẳn, vốn là đã động sát tâm với Ninh Tiểu Xuyên. Thế nhưng sau khi Ninh Tiểu Xuyên nói ra bốn chữ Thông linh Kỳ dược, hắn nhất thời lại đem sát ý trong lòng thu liễm lại.

Ánh mắt hắn khẽ nheo lại, cảnh giác nói:

- Vì sao bản thân ngươi không đi lấy?

Ninh Tiểu Xuyên thở dài, nói:

- Ta không phải là đã nói qua, đó là thành trì dành cho tọa kỵ của Thiên Đế, nhân loại căn bản không thể tiến vào trong thành, chỉ có Huyền thú mới có thể vào!

Tinh thần Bạch Ly thiếu chủ chấn động, trong lòng cười thầm:

- Hóa ra chỉ có Huyền thú mới có thể đi vào trong thành, thảo nào Ninh Tiểu Xuyên muốn tới cầu ta! Hắc hắc… đây chính là một gốc Thông linh Kỳ dược a! Nếu như để ta thu được, tu vi của ta khẳng định sẽ tiến thêm một bước lớn! Đến lúc đó còn không phải dễ dàng trấn áp Ninh Tiểu Xuyên sao?

Hiện tại hắn cũng không biết phương vị của cổ thành hắc sắc, dự định lợi dụng Ninh Tiểu Xuyên tìm được Thông linh Kỳ dược, sau đó mới diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên.

Bạch Ly thiếu chủ cười ha hả, nói:

- Hóa ra chỉ là một chuyện nhỏ như vậy! Được! Ta nhất định sẽ giúp Ninh huynh hái Thông linh Kỳ dược mang về!

- Thiếu chủ, không ngờ ngươi lại dễ nói chuyện như vậy?

Ninh Tiểu Xuyên cố ý lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Bạch Ly thiếu chủ cười nói:

- Ninh huynh nói gì vậy? Ngươi đã giúp ta nối lại cái chân gãy, đây là đại ân tình a! Chỉ một chuyện nhỏ như vậy, có đáng gì đâu?

- Vậy được rồi! Việc này không nên chậm trễ, chúng ta hiện tại liền đi hái Thông linh Kỳ dược a!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

o0o

Bạch Ly thiếu chủ cùng Ninh Tiểu Xuyên mỗi người trong lòng đều mang theo tính toán của mình, một đường hướng về phía tòa cổ thành hắc sắc kia chạy đi. Cũng không lâu lắm, đám bọn họ đã đến bên ngoài cổ thành.

- Không ngờ thật sự có một tòa cổ thành!

Trong lòng Bạch Ly thiếu chủ vốn dĩ vẫn tồn tại nghi ngờ, thế nhưng hiện tại toàn bộ nghi ngờ trong lòng đều biến mất.

Bởi vì, theo hắn nghĩ, Ninh Tiểu Xuyên nếu muốn đối phó hắn, trước đây tại thời điểm khi hắn bị thương, liền đã ra tay, căn bản không cần vòng vo như thế.

Ninh Tiểu Xuyên đứng tại một chỗ địa thế khá cao, hướng về phía trong thành chỉ một cái, nói:

- Có thấy không, Thông linh Huyền dược chính là ở chỗ này! Haizzz… ta tại nửa tháng trước đã phát hiện gốc Thông linh Kỳ dược này, nhưng thử đủ các loại phương pháp đều không thể xông vào cổ thành! Gặp được bảo sơn nhưng không cách nào tiến nhập, thật là đau đầu a!

Ánh mắt Bạch Ly thiếu chủ hoàn toàn bị gốc Thông linh Kỳ dược trong thành kia hấp dẫn. Đó là một gốc Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo, tản mát ra bạch quang vô cùng chói mắt. Nguyên Mệnh Châu trên gốc thảo diệp đã lớn cỡ như nắm tay vậy. Bên trên Nguyên Mệnh Châu còn lơ lửng một đạo hư ảnh thiếu nữ đang phiêu nhiên nhảy múa.

- Không ngờ lại đã dựng dục ra Dược tinh! Nhất định là Thông linh Huyền dược không thể nghi ngờ!

Bạch Ly thiếu chủ đè xuống sự kích động trong lòng, chăm chú nhìn về phía Tiểu Long đang bò tới bò lui trên mặt đất, trong lòng sinh ra điểm khả nghi, hỏi:

- Ngươi không phải là có một đầu Huyền thú Tiểu Long sao? Vì sao ngươi không để cho nó giúp ngươi vào đó ngắt lấy?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhảy lên, nhưng lại trấn định tự nhiên lắc đầu, nói:

- Tu vi của nó quá yếu, không phá nổi cấm chế của cổ thành! Với tu vi võ đạo của Thiếu chủ, may ra mới có thể thử xông vào!

Trong lòng Bạch Ly thiếu chủ cười nhạt:

- Ninh Tiểu Xuyên này thật là ngu xuẩn không còn thuốc cứu chữa, không ngờ lại dễ dàng như vậy liền tin tưởng ta. Chờ sau khi ta xông vào, Thông linh Kỳ dược liền sẽ trở thành thức ăn trong bụng ta, đâu còn đến phiên ngươi?

Ngay thời điểm Bạch Ly thiếu chủ mạnh mẽ phá vỡ tầng màn sáng bên ngoài cổ thành kia, Ninh Tiểu Xuyên lập tức để cho Nhiếp Lan Chi cưỡi Song Đầu Thạch Thú hướng phía xa xa chạy đi. Có bao xa thì chạy bấy xa!

Nơi đây rất nhanh sẽ phát sinh một tràng đại chiến kinh thiên động địa!

- Tiểu Hồng, hợp thể!

Ninh Tiểu Xuyên cũng bắt đầu chuẩn bị, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ.

Tiểu Long lập tức hóa thành từng tia từng tia long khí xích hồng sắc, ngưng tụ thành một bộ khải giáp xích hồng sắc, đem toàn thân Ninh Tiểu Xuyên bao trùm lại.

Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên lập tức bố trí một cái trận pháp ẩn nấp, đem chính mình hoàn toàn ẩn giấu đi.

Bạch Ly thiếu chủ xông vào cổ thành hắc sắc không bao lâu, mặt đất liền chấn động mãnh liệt một trận. Cung điện cùng tháp cao trong cổ thành đều nhanh chóng sụp đổ, phát sinh ra biến hóa quỷ dị.

Bạch Ly thiếu chủ biến sắc, trong lòng sinh ra một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt, đột nhiên hiểu được, trong miệng mắng to một câu:

- Ninh Tiểu Xuyên, hỗn đản, hại chết ta!

Hắn lập tức hóa thành bản thể, xoay người bỏ chạy, muốn chạy ra khỏi cổ thành.

Thế nhưng, đã muộn!

Mỗi một tảng đá trong cổ thành, đều bị quang mang hắc sắc bao phủ, ngưng tụ thành một đầu Thạch Thú Cự Nhân cao hơn trăm thước, đem toàn thân Bạch Ly thiếu chủ đè ép lại bên trong thân thể bằng đá, hướng về phía trong bụng đẩy nhanh vào.

Thân thể Bạch Ly thiếu chủ bị đè ép đến mức biến hình, căn bản không thể ngăn cản sự áp chế của Thạch Thú Cự Nhân.

Hắn cắn răng thật chặt, trong mắt tràn đầy hận ý, đem tổ tông mười tám đời Ninh Tiểu Xuyên đều thăm hỏi qua một lần.

- Thú Xá Lợi!

Bạch Ly thiếu chủ đột nhiên phun ra một viên hạt châu bạch sắc, phát ra quang mang càng ngày càng sáng rọi hơn, khiến cho mắt người đều không mở ra được.

Đây là át chủ bài bảo mệnh mà Bạch Ly lão tổ tặng cho nó, Thú Xá Lợi!

Cái gọi là Thú Xá Lợi, chính là một khối xá lợi cốt do Huyền thú cao phẩm từ Thất phẩm trở lên, sau khi tọa hóa sẽ lưu lại.

Xá lợi cốt này lại bị Bạch Ly lão tổ dùng đại thần thông luyện hóa, bên trong có lực lượng của Bạch Ly lão tổ, có thể trấn giết tất cả địch nhân cường đại.

Bạch Ly thiếu chủ vốn dự định sau khi tiến vào Thiên Đế Thần Cung mới sử dụng viên Thú Xá Lợi này trấn áp cường địch. Thế nhưng hiện tại trong lúc nguy cấp, hắn căn bản không có lựa chọn nào khác, chỉ khi sử dụng lực lượng Thú Xá Lợi, mới có thể bảo mệnh!

Ầm!

Thú Xá Lợi rất nhanh vỡ ra, ngưng tụ ra một cái thú trảo thật lớn lớn chừng một trăm thước, đánh nát đầu Thạch Thú Cự Nhân kia, biến thành từng khối từng khối cự thạch.

Ùng ùng!

Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo cấp bậc Thông linh Kỳ dược cùng Bạch Ly thiếu chủ đều từ bên trong đám cự thạch lăn ra.

Ninh Tiểu Xuyên nhắm ngay cơ hội, lập tức lao ra trận pháp ẩn thân, quạt nhanh một đôi long dực, bay đến bên trong đám đá vụn, tìm ra gốc Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo cấp bậc Thông linh Kỳ dược.

Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo đã thông linh tính, vậy mà mọc ra một đôi quang dực bạch sắc, hóa thành một đạo quang toa bạch sắc, muốn bay đi.

Ninh Tiểu Xuyên sớm đã chuẩn bị, lập tức thi triển võ đạo thần thông, đem Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo trấn áp trở về, thu vào trong túi Càn Khôn.

- Rốt cuộc cũng lấy được gốc Thông linh Kỳ dược này!

Ninh Tiểu Xuyên kích động đến mức toàn thân run rẩy.

Đối với Dưỡng Tâm Sư mà nói, đây quả thật là vật báu vô giá.

- Ninh Tiểu Xuyên, ta với ngươi không chết không thôi!

Bạch Ly thiếu chủ tức giận đến mức tim phổi đều muốn nổ tung, đối với Ninh Tiểu Xuyên hận thấu xương, trong miệng đầy máu, cả người tả tơi, một quyền hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên oanh kích qua.

Ninh Tiểu Xuyên lạnh lẽo liếc mắt nhìn hắn một cái, tiện tay đánh ra một đạo đại thủ ấn, liền đánh bay Bạch Ly thiếu chủ ra ngoài, rơi vào trong đám đá vụn phía sau.

Rào rào!

Đám đá vụn khổng lồ trên mặt đất lại toát ra ô quang, bắt đầu chuyển động trở lại.

Thạch Thú Cự Nhân có thân thể bất tử, tuy rằng bị Thú Xá Lợi đánh nát, thế nhưng vẫn còn có thể hồi sinh lại.

Nó đang bắt đầu sống lại!

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên giật mình, lập tức thi triển long dực xích hồng sắc, phóng lên không trung bỏ chạy.

Bạch Ly thiếu chủ lại không có vận khí tốt như vậy, lại bị kẹp vào trong đám đá vụn. Mặc cho hắn giãy giụa như thế nào cũng đều không hữu dụng, lực lượng Thạch Thú Cự Nhân căn bản không phải nó có thể phản kháng được, trừ phi nó còn có viên Thú Xá Lợi thứ hai.

Cuối cùng, Bạch Ly thiếu chủ bị Thạch Thú Cự Nhân triệt để thôn phệ, huyết nhục đều dung nhập vào trong đống đá, cũng không biết xương cốt có còn bảo tồn được chút nào không?

- Rống!

Thông linh Kỳ dược không ngờ lại bị người khác đánh cắp, Thạch Thú Cự Nhân phẫn nộ đến cùng cực, tựa như nổi điên hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên truy sát tới.

Ùng ùng!

Toàn bộ mặt đất đều bị chấn động mãnh liệt, thanh âm rống giận vang vọng toàn bộ thiên địa, thật lâu không dứt.

Liên tiếp qua ba ngày, Thạch Thú Cự Nhân mới bình tĩnh trở lại, lại hóa thành một tòa cổ thành hắc sắc, tọa lạc trên đỉnh một ngọn cự sơn hắc sắc.

o0o

Trong một cái thung lũng hẻo lãnh, mặt đất chợt dâng lên một cái gò lớn, Ninh Tiểu Xuyên cùng Tiểu Long từ bên trong chui ra.

- Cuối cùng cũng yên tĩnh lại!

Ninh Tiểu Xuyên sâu đậm thở dài một hơi.

Lực lượng đầu Thạch Thú Cự Nhân kia thật sự quá đáng sợ, có thể phá núi chém sông, cho dù là Võ Tôn, sợ rằng cũng phải tạm lánh phong mang. Nếu như bị nó tìm ra, khẳng định lành ít dữ nhiều.

- Trước đi tìm Nhiếp Lan Chi đã! Tuổi của nàng còn quá nhỏ, gặp phải nguy hiểm căn bản không thể một mình chống đỡ!

Ninh Tiểu Xuyên cũng không vội luyện hóa Thông linh Kỳ dược, theo sự chỉ dẫn của Huyền Thú Giám đi tìm Nhiếp Lan Chi.

Nhiếp Lan Chi chính là cưỡi Song Đầu Thạch Thú rời đi, Huyền Thú Giám có thể tìm được khí tức Song Đầu Thạch Thú, tự nhiên cũng là có thể tìm được nàng.

Nàng quả nhiên đang gặp đại phiền toái, lọt vào vây công của hơn mười đầu Thạch thú. Cũng may là tốc độ của Song Đầu Thạch Thú đủ nhanh, mới có thể trốn thoát.

- Ngao!

Sau lưng nàng có hơn mười đầu Thạch thú đang đuổi theo. Có Thạch Ngưu, Thạch Hổ, Thạch Điểu… thân thể đều rất khổng lồ. Trong đó, đầu Thạch thú khổng lồ nhất cao tới hơn bốn mươi thước, hình thái rất giống một đầu Long Tượng.

- Tiểu Song… Mau mau đi tìm Tiểu Hầu gia! Đi tìm Tiểu Hầu gia!

Nhiếp Lan Chi ngồi trên lưng Song Đầu Thạch Thú, sợ đến mức hoa dung thất sắc. Phía sau bụi mù cuồn cuộn, tiếndg kêu Thạch thú tựa như vang lên bên tai nàng, càng ngày càng gần.

Ninh Tiểu Xuyên đứng tại đường chân trời đằng xa, đánh ra Dưỡng tâm Chân đỉnh, hóa thành một cái đỉnh lô khổng lồ cao chín thước.

Hắn đánh huyền khí vào trong đỉnh lô, miệng đỉnh nhất thời phát ra một cỗ hấp lực khổng lồ, đem hơn mười đầu Thạch thú kia đều thu vào trong Dưỡng tâm Chân đỉnh.

- Ngao!

Lực lượng đầu Thạch thú Long Tượng cao hơn bốn mươi thước kia cường đại nhất, muốn phản kháng. Cái đuôi đá tráng kiện hướng về phía Dưỡng tâm Chân đỉnh oanh kích tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.