Nhìn Thạch Cơ Yêu Hậu trước mặt, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên lúc này vô cùng cổ quái.
Vì hắn cảm nhận được sát khí của Thạch Cơ Yêu Hậu nhanh chóng biến mất.
Suy nghĩ một chút Ninh Tiểu Xuyên liền đoán được suy nghĩ của Thạch Cơ Yêu Hậu. Hắn lắc đầu thở dài:
- Giết thì giết đi. Dù sao bao năm nay cũng là ta có lỗi với hai mẹ con. Chỉ đáng tiếc con chúng ta chưa ra đời đã không còn cha nữa.
Câu nói của Ninh Tiểu Xuyên liền khiến sắc mặt Thạch Cơ Yêu Hậu tái nhợt, cơ thể không kìm được mà run lên.
Đúng là vừa rồi vì nghĩ tới vấn đề này mà Thạch Cơ Yêu Hậu mới do dự.
Thu tay về, Thạch Cơ Yêu Hậu sắc mặt lạnh băng, vung tay tát Ninh Tiểu Xuyên một cái:
- Ninh Tiểu Xuyên, giữa chúng ta không còn bất cứ ân oán gì nữa. Ngươi đi đi. Sau này ta cũng sẽ không gặp lại ngươi.
Diệt Thế Thần Bi phía trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên dần biến mất.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên đan dược, bóp vụn rồi đắp vào ngực. Lỗ hổng bị Thạch Cơ Yêu Hậu móc liền hồi phục nguyên trạng.
- Không được, cho dù phải đi ta cũng phải đem con chúng ta thep. Đây là trách nhiệm của ta.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói.
Thạch Cơ Yêu Hậu hừ lạnh:
- Ta không cần ngươi chịu trách nhiệm. Con là con của ta. Chỉ của riêng mình ta.
Thạch Cơ Yêu Hậu quay người bỏ đi.
Nhưng chỉ đi vài bước thần sắc đột nhiên thay đổi, hự một tiếng rồi ôm bụng quỳ xuống.
Nàng ta bị động thai khí rồi.
- Đứa con này đúng là nghịch thiên, còn biết hợp tác với cha nó.
Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt có phần cổ quái, tới bên cạnh Thạch Cơ Yêu Hậu, mặc kệ nàng ta phản đối, liền bế Thạch Cơ Yêu Hậu lên.
Vung tay ngưng kết ra một cái giường đá, Ninh Tiểu Xuyên đặt Thạch Cơ Yêu Hậu lên trên đó rồi khẽ giở áo nàng ra kiểm tra thai nhi.
Bàn tay chạm vào bụng Thạch Cơ Yêu Hậu, cùng với việc cảm nhận làn da mềm mại, Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm nhận được sự kết nối huyết nhục với cái thai trong bụng Thạch Cơ Yêu Hậu.
Thật ra vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên còn lo lắng, cái thai của Thạch Cơ Yêu Hậu đúng là quá cổ quái, ngưng kết được cả Diệt Thế Thần Bi.
Thai nhi như vậy rốt cuộc có phải của hắn hay không.
Nhưng giờ sự lo lắng của Ninh Tiểu Xuyên đã hoàn toàn biến mất. Cảm giác huyết nhục tương liên này tuyệt đối không thể sai.
- Đây là con của ta.
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên có cảm giác tự hào trước nay chưa từng có.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang thất thần thì bên tai đột nhiên vang lên giọng nói lạnh lùng của Thạch Cơ Yêu Hậu:
- Ngươi sờ đủ chưa?
Ninh Tiểu Xuyên bối rối đứng dậy, lùi ra sau vài bước.
Vừa rồi đúng là hắn có thể bị nghi ngờ nhân lúc người ta gặp khó mà lợi dụng.
Thạch Cơ Yêu Hậu đứng dậy, thần sắc phức tạp nhìn Ninh Tiểu Xuyên rồi quay người đi.
- Đợi khi con ra đời. Nếu nó muốn gặp ngươi thì ta sẽ đưa nó tới gặp ngươi một lần.
Giọng nói của Thạch Cơ Yêu Hậu từ trong bóng tối vọng ra.
Nhìn bóng lưng Thạch Cơ Yêu Hậu, Ninh Tiểu Xuyên dần nở nụ cười.
Tâm thái Thạch Cơ Yêu Hậu lúc này dường như đã thay đổi. Sau này Ninh Tiểu Xuyên rất có nhiều cơ hội thay đổi nàng hoàn toàn.
Khi Thạch Cơ Yêu Hậu đi rồi, Ninh Tiểu Xuyên mới vung tay trong hư không bắt lấy khí tức của Thạch Cơ Yêu Hậu.
Có khí tức này, cho dù Thạch Cơ Yêu Hậu muốn che giấu hành tung thì Ninh Tiểu Xuyên cũng tìm được.
Cất khí tức đó vào cơ thể, Ninh Tiểu Xuyên quay người rời đi.
So với tâm trạng lo lắng khi tới đây, lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã trở nên vô cùng phấn chấn.
Cảm giác lần đầu làm cha khiến Ninh Tiểu Xuyên nhiệt huyết dâng trào.
Trở lại chỗ gần con lạc đà, Ngọc Ngưng Sênh lúc này đã gần như triệu hoán được Tiếp Thần Tháp. Gần chỗ con lạc đà xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.
Đây chính là lối vào Tiếp Thần Tháp.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên trở lại, Ngọc Ngưng Sênh nói:
- Tiểu Xuyên, tuy lối vào Tiếp Thần Tháp đã xuất hiện nhưng ta không thể khống chế được nó. Nếu muốn lấy Ngụy Thần Cách trong đó e là chúng ta phải vào trong tìm mới được.
- Không, bên trong Tiếp Thần Tháp đã tự thành thế giới, không gian tầng tầng lớp lớp. Cho dù chúng ta vào tìm cũng rất khó khăn.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu. Trầm ngâm một lúc hắn vung tay nói:
- Ta thử dùng lãnh tụ chi ấn luyện hóa Tiếp Thần Tháp xem. Nếu được thì lấy Ngụy Thần Cách ra đơn giản hơn nhiều.
Tách ra một phần tầm thần, ý thức của Ninh Tiểu Xuyên liền chui vào trong Tiếp Thần Tháp.
Tiếp Thần Tháp vốn là một món thần khí bị luyện hóa vào Đại Diêm. Nếu Ninh Tiểu Xuyên không có lãnh tụ chi ấn của Đại Diêm thì hắn sẽ không hề có ý định luyện hóa Tiếp Thần Tháp.
Nhưng lúc này hắn có lãnh tụ chi ấn trong tay, hoàn toàn có thể dùng thế giới chi lực của Đại Diêm để luyện hóa Tiếp Thần Tháp.
Sức mạnh tâm thần chui vào trong Tiếp Thần Tháp, lập tức phá tan phong ấn trong Tiếp Thần Tháp.
Dường như cảm nhận được mình bị luyện hóa, Tiếp Thần Tháp bắt đầu phản kháng.
Rẹt rẹt!
Âm thanh giống như sét đánh vang lên, một luồng năng lượng cường đại khiến Ngọc Ngưng Sênh lùi sau mấy chục bước.
Trước ánh mắt chấn kinh của Ngọc Ngưng Sênh, Ninh Tiểu Xuyên đang luyện hóa Tiếp Thần Tháp, thân ảnh bị bao trùm bởi hư ảnh của một ngọn tháp.
Đây chính là phân thân của Tiếp Thần Tháp định nhốt Ninh Tiểu Xuyên vào trong tháp để hắn không thể luyện hóa Tiếp Thần Tháp được.
Ninh Tiểu Xuyên ngẩng lên nhìn hư ảnh của Tiếp Thần Tháp, hừ một tiếng, căn bản không bận tâm.
Chỉ cần hắn luyện hóa được hoàn toàn Tiếp Thần Tháp là nó sẽ không làm được gì nữa. Chút thủ đoạn này đối với Ninh Tiểu Xuyên chẳng có chút tính uy hiếp nào cả.
- Xem ta luyện hóa ngươi đây!
Ninh Tiểu Xuyên vung tay, vô số đạo phù văn cổ quái đột nhiên xuất hiện, bắt đầu lao về phía hư ảnh Tiếp Thần Tháp.
Nhưng dường như sức mạnh của hư ảnh Tiếp Thần Tháp mạnh hơn Ninh Tiểu Xuyên tưởng. Phù văn dán lên tháp, thân tháp rung lên rồi phù văn tan biến.
Hơn nữa hành động của Ninh Tiểu Xuyên dường như đã kích nộ Tiếp Thần Tháp. Đạo hư ảnh Tiếp Thần Tháp bên cạnh hắn đột nhiên thu nhỏ lại chỉ còn vài chục trượng, vẫn tiếp tục thu nhỏ ép Ninh Tiểu Xuyên bên trong.
Thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên bên trong biến dạng, tứ chi, đầu đều bị kéo dài ra, gần như không còn hình người nữa.
- Tiểu Xuyên!
Ngọc Ngưng Sênh lo lắng kêu lên.
Cùng lúc đó, trong bóng tối ở phía xa, thân ảnh Thạch Cơ Yêu Hậu xuất hiện.
Trong tay nàng ta lúc này là một viên thạch châu tròn, chính là vì tìm viên thạch châu này nàng mới quay lại và thấy tình cảnh của Ninh Tiểu Xuyên lúc này.
Hừ lạnh một tiếng, Thạch Cơ Yêu Hậu vốn không định để tâm đến Ninh Tiểu Xuyên, quay người định bỏ đi.
Nhưng vừa quay người thì nàng liền cảm nhận cái thai trong bụng khẽ cựa.
Theo đó, phía trên hư ảnh Tiếp Thần Tháp, một tấm bi văn nho nhỏ xuất hiện rồi giáng xuống hư ảnh.
Hư ảnh Tiếp Thần Tháp đến Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể phá vỡ. Nhưng lúc này lại bị tấm bia văn kia đánh vỡ tan.
Thạch Cơ Yêu Hậu quay lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên, gương mặt có vài phần đau lòng, nhìn xuống bụng mình rồi bỏ đi.
Ninh Tiểu Xuyên sau khi thoát khỏi đó, căn bản không dám phân tâm, lập tức điều khiển sức mạnh tâm thần chui vào Tiếp Thần Tháp.
Uỳnh uỳnh!
Không gian xung quanh rung chuyển, con lạc đà bị Ninh Tiểu Xuyên trấn áp phong ấn lúc này mở mắt, chạy tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.
Trên lưng lạc đà là tòa Tiếp Thần Tháp đã hiện ra.
Ninh Tiểu Xuyên bước lên lưng lạc đà, đưa tay cầm lấy Tiếp Thần Tháp.
Thấy vậy, Ngọc Ngưng Sênh mừng rỡ:
- Tiểu Xuyên, thành công rồi sao?
- Cũng tạm rồi. Nhưng Tiếp Thần Tháp quá đặc biệt, không thể hoàn toàn luyện hóa nó được.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, vừa quay lại chỗ Ngọc Ngưng Sênh nhưng vừa nhìn quanh, muốn tìm Thạch Cơ Yêu Hậu.
Vừa rồi hắn rõ ràng đã cảm nhận được khi hắn luyện hóa Tiếp Thần Tháp thì Diệt Thế Thần Bi xuất hiện và giúp hắn.
Nhưng Thạch Cơ Yêu Hậu đã bỏ đi, Ninh Tiểu Xuyên tìm thế nào cũng không thấy tung tích.
Ngọc Ngưng Sênh nhận ra sự khác lạ của Ninh Tiểu Xuyên, hỏi:
- Đang tìm gì thế? Đúng rồi, vừa nãy xuất hiện một tấm bia đá, rốt cuộc là thứ gì thế? Lại phá vỡ được phân thân của Tiếp Thần Tháp.
- Sau này rồi nói. Đợi ta luyện hóa hoàn toàn Tiếp Thần Tháp đã.
Ninh Tiểu Xuyên xua tay, đặt lại Tiếp Thần Tháp lên lưng lạc đà.
Giờ hắn vẫn chưa muốn nói về chuyện của Thạch Cơ Yêu Hậu với mấy người Ngọc Ngưng Sênh.
Nhảy xuống khỏi lưng lạc đà, Ninh Tiểu Xuyên dùng hai tay vo con lạc đà cùng Tiếp Thần Tháp thành hình cầu màu đỏ.
Nắm quả cầu đỏ trong tay, tay Ninh Tiểu Xuyên rung lên, vô số những hạt Tiếp Thần châu nhỏ tựa hạt đậu rơi ra.
Nháy mắt xung quanh Ninh Tiểu Xuyên đã xuất hiện tới trăm viên Tiếp Thần Châu.
Những viên ngọc trong suốt màu lam này giống như sao trời lơ lửng xung quanh Ninh Tiểu Xuyên.
- Nhiều Tiếp Thần Châu thật!
Ngọc Ngưng Sênh bị trấn kinh trước cảnh tượng đó.
Tuy nàng là sứ giả Phong Thần nhưng không thể biết được tình hình bên trong Tiếp Thần Tháp.
- Đây chẳng là gì. Sau này chúng ta còn phải ngưng luyện nhiều Tiếp Thần Châu hơn nữa. Tốt nhất là tạo ra một đoàn quân Thanh Thiên Hoá Long Quyết.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, vung tay thu hết Tiếp Thần Châu lại.
- Đi thôi, chúng ta về cho mọi người luyện hóa số Tiếp Thần Châu này trước.
Ninh Tiểu Xuyên kéo tay Ngọc Ngưng Sênh, cả hai cùng nhanh chóng rời khỏi lòng đất.