Thấy Long Thái Nhất thua, Thiết La Yêu Vương lập tức bỏ chạy.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên sao có thể cho phép hắn chạy thoát lần nữa?
- Thiết La Yêu Vương, ngươi còn muốn chạy sao?
Ninh Tiểu Xuyên chặn đường Thiết La Yêu Vương, tay vẫn cầm Hỗn Thế Chiến Chùy.
Tim Thiết La Yêu Vương run lên, lập tức quay người thì thấy Tiểu Hồng và Tiểu Linh Nhi đã chặn phía sau, căn bản không cho hắn cơ hội chạy thoát.
Sau khi chứg kiến trận chiến giữa Ninh Tiểu Xuyên và Long Thái Nhất, Thiết La Yêu Vương căn bản không dám giao đấu với Ninh Tiểu Xuyên, lấy dũng khí nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, bản vương là Yêu Vương dưới trướng Địa Ngô Yêu Hoàng, ngươi dám động tới ta, Địa Ngô Yêu Hoàng chắc chắn sẽ không tha cho ngươi!
- Vậy sao?
Ninh Tiểu Xuyên vung chùy lên đánh thẳng lên người Thiết La Yêu Vương khiến thân hình hắn nát bét.
Chỉ một đòn đơn giản đã khiến một vị Yêu Vương mất mạng.
Những sinh linh ở phía xa đều cảm thấy tim như lên cơn co giật, nghĩ bụng, Diệt Nhân Vương chính là một cái thế hung nhân, giống như loại người không sợ trời không sợ đất, sau này không nên động tới thì hơn.
Trong một tòa yêu điện ở Yêu Tộc Thánh Quốc.
Rầm!
Nghe tin về cái chết của Thiết La Yêu Vương, Địa Ngô Yêu Hoàng phẫn nộ đấm xuyên thủng một cái cột đồng đường kính ba mét.
- Đáng hận! Một nhân loại nhỏ nhoi dám không coi bản hoàng ra gì. Bản hoàng nhất định phải giết hắn!
Địa Ngô Yêu Hoàng gầm lên phẫn nộ.
Vốn dĩ nhân vật nhỏ như Ninh Tiểu Xuyên không đáng để hắn bận tâm. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại có ấu thần long, có thể giúp Địa Ngô Yêu Hoàng đột phá Vạn Cổ Cảnh, hắn không thể coi trọng Ninh Tiểu Xuyên hơn một chút.
Phái tâm phúc Thiết La Yêu Vương đi đối phó Ninh Tiểu Xuyên nhưng lại bị Ninh Tiểu Xuyên giết, điều này khiến hắn không còn mặt mũi nào nữa.
Địa Ngô Yêu Hoàng sao có thể không phẫn nộ?
Một lão Yêu Vương toàn thân mọc lông trắng nói:
- Yêu Hoàng đại nhân, hà tất phải động nộ vì một kẻ nhỏ bé như vậy? Giờ chưa thể động tới hắn.
- Tại sao lại không thể?
Địa Ngô Yêu Hoàng lạnh giọng.
Lão Yêu Vương kia nói:
- Giờ ở Thiên Hư Đại Lục, tất cả sinh linh đều biết Thiên Mộng Yêu Hoàng mới tấn phong hắn là Diệt Nhân Vương. Nếu Yêu Hoàng đại nhân giờ ra tay giết hắn chắc chắn sẽ có người nói ngài không coi Thiên Mộng Yêu Hoàng ra gì, cố ý gây khó dễ Thiên Mộng Yêu Hoàng. Nếu chọc giận Thiên Mộng Yêu Hoàng thì rất bất lợi cho đại nhân.
Địa Ngô Yêu Hoàng dần bình tĩnh lại, ánh mắt thâm trầm:
- Diệt Nhân Vương, chắc chắn phải chết. Ấu thần long, bắt buộc phải đoạt được
Vị lão Yêu Vương kia nói:
- Muốn giết Diệt Nhân Vương, bắt ấu thần long thật ra không khó. Chỉ là phải đợi cơ hội.
- Cơ hội gì?
- Giờ Diệt Nhân Vương đã đi theo yêu tộc, hơn nữa còn là thuộc hạ của Yêu Hoàng đại nhân thì phải nghe lệnh của đại nhân.
- Chỉ cần đại nhân hạ lệnh cho hắn dẫn đại quân yêu tộc đi tấn công nền văn minh nhân loại, hắn lẽ nào dám không nghe theo?
- Chỉ cần rời khỏi Yêu Tộc Thánh Quốc, Yêu Hoàng đại nhân giết hắn không phải dễ như trở bàn tay hay sao? Đến lúc đó, chỉ cần ngài nói với mọi người Diệt Nhân Vương bị cường giả nhân tộc phẫn nộ giết chết. Đương nhiên ngài sẽ không đắc tội với Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Địa Ngô Yêu Hoàng nhìn lão Yêu Vương, nói:
- Đồ ngu, ngươi nghĩ Thiên Mộng Yêu Hoàng dễ lừa vậy sao? Ai giết Diệt Nhân Vương lẽ nào bà ta không biết?
Lão Yêu Vương cười:
- Thiên Mộng Yêu Hoàng vốn hận Ngũ Hành áo nhân tộc, phong Ninh Tiểu Xuyên làm Diệt Nhân Vương vì hắn ta dâng Trấn Yêu Tháp. Thật ra Thiên Mộng Yêu Hoàng không hề thích Diệt Nhân Vương, chỉ là không tìm được lý do giết hắn mà thôi. Nếu đại nhân thay Thiên Mộng Yêu Hoàng trừ bỏ Diệt Nhân Vương thì Thiên Mộng Yêu Hoàng còn vui ấy chứ.
Địa Ngô Yêu Hoàng nghe thế cảm thấy cũng có lý, khẽ gật đầu, trong đầu bắt đầu vạch kế hoạch.
Chỉ cần rời khỏi Yêu Tộc Thánh Quốc thì đó chính là lúc Diệt Nhân Vương phải chết.
Động phủ Diệt Nhân Vương.
Trở về động phủ, Ninh Tiểu Xuyên lại ngồi bên huyết hà tiếp tục tu luyện.
Tu vi tăng càng nhanh thì tiêu hao huyền thạch càng nhanh. Khi xung kích Chân Nhân Cảnh, Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng đã tiêu hao mất bảy mươi hai vạn viên địa phẩm huyền thạch, huyền thạch họ có gần như đã cạn.
Vì thế hắn mới đòi ba nghìn viên thiên phẩm huyền thạch từ long tộc.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một cái hộp đỏ.
Đây chính là quốc khố của Thiên Xu Đại Đế Quốc.
Vì sáu mặt của hộp đều bố trí trận pháp cấp Chân Nhân, Ninh Tiểu Xuyên vẫn chưa thể mở nó ra.
Giờ Ninh Tiểu Xuyên là Chân Nhân cảnh tầng thứ hai, định thử phá vỡ trận pháp xem sao.
Đây là quốc khố của ngũ phẩm văn minh cao cấp, gia tài của hàng vạn năm, rốt cuộc sẽ có nhiều tài nguyên tới mức nào?
Ninh Tiểu Xuyên điều động Diệt Thế Ma Hỏa bọc lấy hộp để nó luyện hóa.
Phụt phụt!
Trận pháp bên ngoài hộp rất lợi hại, Diệt Thế Ma Hỏa luyện hóa nửa giờ vẫn không hề có thay đổi gì.
- Nghe nói vị vua khai quốc của Thiên Xu Đại Đế Quốc là Linh Cát Chân Nhân, hồi còn trẻ từng đi theo Thiên Đế, là một vị Chân Nhân rất cường đại. Trận pháp trên quốc khố có lẽ là do đích thân Linh Cát Chân Nhân bố trí.
Cùng lúc với luyện hóa trận pháp, Ninh Tiểu Xuyên cũng nghiên cứu nó.
Theo suy đoán của Ninh Tiểu Xuyên, người bố trí trận pháp này ít nhất cũng là Chân Nhân cảnh tầng thứ sáu, muốn luyện hóa nó không phải dễ dàng.
Mất ba giờ luyện hóa, cuối cùng trận pháp cũng có dấu hiệu tan chảy.
Ninh Tiểu Xuyên lại tiếp tục cố gắng, mất nửa ngày nữa cuối cùng cũng luyện hóa được hoàn toàn trận pháp trên quốc khố.
- Mở!
Chiếc hộp vốn chỉ to bằng nắm tay ngay lập tức biến thành một tòa đại điện đỏ rực.
Cái hộp này là một món hạ phẩm chí tôn khí, có tên là “thế giới Càn Khôn”.
Trên hoành phi có viết bốn chữ cổ xưa “Thế giới Càn Khôn”.
Sau khi vào thế giới Càn Khôn, Ninh Tiểu Xuyên mới có thể coi là thật sự mở tầm mắt. Tài nguyên tu luyện trong này nhiều đến kinh người, trên mặt đất rộng mênh mông là vô số những ngọn núi huyền thạch.
Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, địa phẩm huyền thạch gần như đều chất thành núi.
Trong đó có một số ít thiên phẩm huyền thạch, cũng chỉ hơn bốn mươi viên, mỗi viên đều được cất trong hộp.
Ninh Tiểu Xuyên tính toán qua, huyền thạch trong thế giới Càn Khôn nếu đổi thành địa phẩm huyền thạch thì cũng có hơn bốn nghìn vạn viên.
Ngoài huyền thạch còn có rất nhiều đan dược, trung cấp đan, cao cấp đan và nhân cấp đan.
Đan dược quý được cất trong bình, còn trung cấp đan và cao cấp đan đều được cất trong đan trì. Cũng không biết trong đan trì có bao nhiều vạn viên nữa.
Huyền thạc, đan dược, huyền khí chiến binh, khải giáp, khoáng thạch… các loại bảo vật chất đống trong thế giới Càn Khôn thật khiến người ta kinh ngạc.
Ninh Tiểu Xuyên sau khi lấy những thứ có ích cho minh thì cất thế giới Càn Khôn đi.
Đây là quốc khố của ngũ phẩm văn minh cao cấp, tài nguyên nhiều kinh người, nên tận dụng thế nào cho tốt?
- Có cách rồi!
Ninh Tiểu Xuyên quyết định chuyển tài nguyên trong thế giới Càn Khôn tới Ngọc Lam Đế Quốc, giao cho lão hầu gia.
Chỗ hạ, trung, thượng phẩm huyền thạch này không có tác dụng gì mấy với Ninh Tiểu Xuyên, nhưng với tu sĩ ở Ngọc Lam Đế Quốc thì lại có thể giúp họ nâng cao tu vi.
Trung, cao cấp đan cũng là bảo vật đối với Ngọc Lam Đế Quốc, sẽ bị tranh giành.
Sau khi quyết định, Ninh Tiểu Xuyên liền tìm cơ hội đưa thế giới Càn Khôn tới Ngọc Lam Đế Quốc.
Kỷ Việt từ ngoài đi vào, cúi chào Ninh Tiểu Xuyên rồi nói:
- Đại vương, Kim Giác Yêu Vương và Ngân Giác Ngô Vi ở bên ngoài cầu kiến.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Chúng còn dám tới gây chuyện?
- Không phải, chúng tới có việc cần giúp đỡ, đã đợi bên ngoài nửa ngày rồi.
Kỷ Việt nói.
- Cho chúng vào đi.
Một lúc sau Kim Giác và Ngân Giác Yêu Vương tới chỗ Ninh Tiểu Xuyên tu luyện. Thấy Ninh Tiểu Xuyên liền lập tức quỳ mọp xuống.
Kim Giác Yêu Vương khóc rống lên:
- Diệt Nhân Vương, cầu xin ngài trả Tử Kim Hồng Hồ Lô cho huynh đệ bọn ta đi. Nếu không huynh đệ ta chết chắc mất.
Ngân Giác Yêu Vương cũng nước mắt giàn giụa, bi thương nói:
- Thật sự sẽ chết chắc!
Kim Giác Yêu Vương nói:
- Lão tổ tông đã nói, nếu bọn ta không đem được Tử Kim Hồng Hồ Lô về thì sẽ phế tu vi của bọn ta, biến về nguyên hình. Bọn ta tu luyện một vạn tám nghìn năm mới có được tu vi như hiện nay. Thật không cam tâm!
Ngân Giác Yêu Vương thì càng bi ai hơn:
- Thật sự không cam tâm mà!
Kim Giác Yêu Vương lại nói:
- Lão tổ tông trước giờ chưa bao giờ nói hai lời. Nếu ngài đã nói sẽ phế tu vi bọn ta thì chắc chắn không phải đùa đâu.
Ngân Giác Yêu Vương nói:
- Không phải đùa đâu!
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày:
- Kim Giác, Ngân Giác, các ngươi cũng là Yêu Vương, khóc lóc như vậy thì ra thể thống gì?
- Nếu Diệt Nhân Vương có thể trả Tử Kim Hồng Hồ Lô cho huynh đệ ta, đừng nói khóc lóc, ngay cả bảo bọn ta làm trâu ngựa cũng không từ.
Kim Giác Yêu Vương nói.
- Thật sự không từ!
Ngân Giác Yêu Vương nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Muốn ta trả cũng được thôi. Nhưng các ngươi phải giúp ta làm ba việc.
- Đừng nói ba, ba mươi việc cũng không thành vấn đề.
Kim Giác Yêu Vương mừng rỡ.
- Thật sự không thành vấn đề!
Ngân Giác Yêu Vương nói.
- Còn ba việc gì thì giờ ta chưa nghĩ xong. Đợi nghĩ xong rồi sẽ cho các ngươi biết. Giờ các ngươi hãy dùng danh nghĩa Yêu Thần để thề đi.
Nghe tới việc dùng danh nghĩa Yêu Thần để thề, Kim Giác, Ngân Giác Yêu Vương đều do dự.
Đây không phải chuyện đùa, dùng danh nghĩa Yêu Thần thì bắt buộc phải giữ lời. Nếu phản bội lời thề chỉ có đường chết.
Ninh Tiểu Xuyên nheo mắt:
- Xem ra các ngươi không dám thề.
- Ai nói không dám. Giờ thề, thề luôn!
Kim Giác Yêu Vương và Ngân Giác Yêu Vương vì muốn lấy lại Tử Kim Hồng Hồ Lô đành dùng danh nghĩa Yêu Thần thề sẽ giúp Ninh Tiểu Xuyên làm ba việc.