Huyền thủy năm màu vừa tiếp xúc với da thịt của nàng, liền tự động chui vào trong cơ thể.
Vụt...
Hào quang năm màu từ trong lỗ chân lông phát tán ra, bao trùm lấy thân thể của nàng, tản mát mùi thuốc nồng đậm.
Thân thể của nàng giống như được bao trùm bên trong một khối ngọc thạch năm màu.
Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên lại liên tiếp nhỏ ra tám giọt Huyền thủy, toàn
bộ đều dung nhập vào trong cơ thể nàng, khiến cho quan tài tràn ngập hào quang năm màu, đạt tới trạng thái bão hòa.
Với trạng thái hiện nay của Vạn Âm Tiên Hậu, đã không còn khả năng hấp
thu Huyền thủy nhiều hơn, thân thể đã bão hòa, cần chậm rãi tiêu hóa.
- Không ngờ lai là Huyền thủy năm màu, số mệnh của ngươi thật không đơn
giản, tương lai có lẽ sẽ có cơ hội trở thành Thánh cấp Đại Dưỡng Tâm Sư, thậm chí còn có một tia khả năng trở thành Thần Nông. Đa tạ ngươi đã
tương trợ, nếu như cứ cách chín ngày ngươi cung cấp cho ta một lần Huyền thủy, tốc độ dung hợp sẽ tăng lên gấp đôi.
Nữ tử trong quan tài lên tiếng.
Huyền thủy mà mỗi Đại Dưỡng Tâm Sư tu luyện ra, cũng không hoàn toàn giống nhau.
Tựa như Huyền thủy năm màu mà Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra, so với Huyền
thủy của những Đại Dưỡng Tâm Sư khác, cường độ đậm đặc hơn, tương lai có cơ hội trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư càng cường đại hơn.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thật ra, có một chuyện mà vãn bối vẫn luôn không hiểu, tại sao lúc
trước ngươi lại nhầm lẫn ta với một người khác? Còn nói rằng ta đã giết
chết ngươi? Ngươi rốt cuộc đã nhầm lẫn ta với ai?
Vạn Âm Tiên Hậu nằm yên trong quan tài, ánh mắt trở nên mê ly, tiến vào
trạng thái trầm tư, hồi ức lại sự tình xa xưa trước kia, thật lâu sau
mới nói:
- Lúc ngươi thả ta ra khỏi ngọc tinh quan, ta chỉ là một đạo tàn hồn,
căn bản không có ký ức và trí tuệ độc lập, chỉ có một tia tàn thức. Bởi
vì ngươi tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí", mà khí tức lại rất giống một
nhân vật thập phần cường độ cách đây rất lâu, cho nên mới nhầm lẫn ngươi là hắn.
- Người đó cũng tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí"?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên chợt động, đột nhiên giật mình, thốt lên:
- Người đó chính là Thiên Đế ư?
Người tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí", hơn nữa còn có thể tu luyện công pháp này đến một trình độ nhất định, cực kỳ hiếm có.
Hơn nữa, người có thể tìm được Phong Thần động phủ cũng không nhiều lắm.
Người đồng thời thỏa mãn hai điều kiện này, chỉ có một, đó chính là nhân vật trong truyền kỳ duy nhất trở thành Thần sau thời đại Phong Thần
trong truyền thuyết – Thiên Đế.
Chẳng lẽ Vạn Âm Tiên Hậu là bị Thiên Đế giết chết?
- Ha ha, lần này có trò hay để xem rồi, ta đã nói Thiên Đế không phải là người tốt mà. Ninh Tiểu Xuyên, ta đột nhiên phát hiện mình vừa có một
minh hữu cường đại a.
Thiên Đế Nhận liền cười điên cuồng.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu như nàng ta thật sự bị Thiên Đế giết, vậy thì nhất định có ân oán
khúc mắc với Thiên Đế. Ngươi là bội đao của Thiên Đế, chẳng lẽ lại không nhận ra nàng ta?
- Ta đương nhiên không biết nàng, lúc Thiên Đế quen biết nàng, có lẽ ta đã bị vứt bỏ ở Táng Binh Đại lục rồi.
Thiên Đế Nhận lại nói:
- Chẳng qua, về sau, lúc ta trở lại Thiên Đế Sơn, ta đã từng nghe kể một chuyện. Nghe đồn, đêm Thiên Đế thành Thần, hắn đã giết chết nữ tử bái
đường thành thân cùng hắn, ngay đêm kết hôn, một người phi thăng Thần
giới, còn một người vẫn lạc Địa Ngục. Có người nói, trời cao bố trí một
đạo khảo nghiệm cuối cùng với Thiên Đế, Thiên Đế phải triệt để vứt bỏ
tục niệm, một khi đắc Đạo, sẽ trở thành Chân Thần.
- Ha ha, ta thấy, câu chuyện đó nhất định là sự thật rồi.
Thiên Đế Nhận cười vô cùng sảng khoái, hưng phấn không nói nên lời.
Thiên Đế Nhận nói:
- Mọi người thường nói, một người đắc đạo, gà chó lên trời. Thế nhưng,
hiện thực lại không phải như vậy, trên thực tế, một người đắc đạo, gà
chó không tha. Năm xưa ta bởi vì nhiễm phải tà tính, bị hắn cho rằng sẽ
trở ngại trên con đường trở thành Thần, vì vậy mới bị hắn vứt bỏ. Loại
người này, để trở thành Thần thì sẽ không để bất kỳ thứ tình cảm nào xen vào.
Ninh Tiểu Xuyên chưa từng nghe qua cố sự của Thiên Đế Nhận, cho nên mới đưa mắt nhìn về phía Vạn Âm Tiên Hậu nằm trong quan tài.
Ánh mắt Vạn Âm Tiên Hậu rất bình thản, đôi mắt vô cùng lạnh lùng, nói:
- Mặc dù hắn đã tu luyện thành Thần, nhưng cũng chỉ là một tượng Thần
lạnh lùng, không hề có chút tình cảm nào, tựa như bức tượng trong miếu
thờ. Cũng như năm xưa ta ái mộ hắn, bây giờ nhớ lại, lúc đó ta cũng chỉ
xem hắn như một tượng Thần, tôn kính và sùng bái một cái tượng đất trong miếu thờ.
- Mỗi người đều quỳ lạy Thần Linh, triều bái thánh hiền, năm xưa ta là
tín đồ thành tín nhất của Thiên Đế, cho rằng hắn không gì không làm
được, là chúa tể giữa thiên địa. Thế nhưng… thế nhưng, trong mắt hắn,
tất cả mọi người đều chỉ là con sâu cái kiến, phàm là những nhân tố cản
trở con đường tu hành của hắn, sẽ bị hắn san bằng một cách vô tình.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ta nghĩ rằng ngươi chưa chắc đã yêu Thiên Đế, chẳng qua là thích một
tồn tại siêu việt, lúc ngươi xem Thiên Đế trở thành tín ngưỡng của
ngươi, hắn chính là vô thượng Chân Thần của ngươi, hắn càng khiến ngươi
say mê hơn cả người yêu của mình, khiến ngươi đánh mất phương hướng. Cho đến khi ngươi chết trong tay hắn, tín ngưỡng trong lòng cũng sụp đổ
theo đó.
Trong quan tài truyền ra một trận hàn khí, tựa như muốn đông cứng thân thể của Ninh Tiểu Xuyên.
Ào ào…
Nửa người của Ninh Tiểu Xuyên đã bị hàn băng làm cho đông cứng, mất đi tri giác.
Rất hiển nhiên, Ninh Tiểu Xuyên đã chạm trúng chỗ đau của nàng, khiến cho nàng triệt để phẫn nộ.
Một luồng hàn khí khiến huyết dịch của Ninh Tiểu Xuyên đông cứng lại,
mang theo một luồng khí tức cổ xưa mà khủng bố, còn khủng bố hơn Nhiếp
Lan Tâm lúc trước gấp trăm, gấp nghìn lần.
Đây là một luồng lực lượng mà Ninh Tiểu Xuyên hiện nay không thể chống lại.
Chỉ cần một ý niệm trong đầu của nàng, cũng có thể khiến cho thân thể của Ninh Tiểu Xuyên hóa thành bột mịn.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn không cảm nhận được sát khí trên người của nàng, vì vậy đánh bạo, tiếp tục nói:
- Bất kỳ kẻ nào cũng đều sùng bái cường giả, ta cũng vậy, huống chi
Thiên Đế còn là Thần Linh. Nếu ngươi không thể phân biệt được tín ngưỡng và tình cảm, như vậy cho dù ngươi tân sinh thì tu vi Võ Đạo cũng sẽ
không tiến thêm chút nào.
- Cần một tiểu bối như ngươi dạy ta cách tu luyện sao? Chỉ trong nháy mắt là ta có thể lấy mạng ngươi!
Vạn Âm Tiên Hậu lạnh lùng nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngươi sẽ không giết ta, vì trong lòng ngươi biết rõ những gì ta nói
đều là sự thật. Sở dĩ ngươi phẫn nộ là vì ngươi cảm thấy mơ hồ, ngươi
không biết tiếp theo mình phải làm gì. Ngươi muốn giết Thiên Đế, thế
nhưng Thiên Đế lại là một tòa núi lớn, một tòa núi tín ngưỡng khổng lồ
không thể rung chuyển, khiến ngươi ngay cả dũng khí muốn giết hắn cũng
không dậy nổi. Ngươi cho rằng mình rất hèn mọn, ngươi cho rằng mình vĩnh viễn chỉ là một phàm nhân trước mặt hắn. Phàm nhân thì làm sao có thể
đấu với Thần?
- Đủ rồi!
Thanh âm của Vạn Âm Tiên Hậu thập phần lạnh lẽo, nửa ngày sau mới lên tiếng:
- Ta hiểu những lời của ngươi, thế nhưng, ngươi có biết muốn khiêu chiến với tín ngưỡng của mình thì cần bao nhiêu dũng khí không? Ninh Tiểu
Xuyên, ngươi là người có tín ngưỡng không?
- Đương nhiên là có.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Phật tổ, Tam Thanh, Bàn Cổ, Nữ Oa…
- Ngươi dám khiêu chiến bọn họ không?
Vạn Âm Tiên Hậu căn bản chưa từng nghe qua những cái tên mà Ninh Tiểu
Xuyên vừa nhắc tới, thế nhưng, nếu như những người này đã có thể trở
thành tín ngưỡng của Ninh Tiểu Xuyên, chứng tỏ đó là những tồn tại tài
ba nhất trong lòng hắn rồi.
Ninh Tiểu Xuyên trầm mặc trong chốc lát, thận trọng nói:
- Trước kia thì ta không dám, đó là bởi vì ta cảm thấy bọn họ không gì
không làm được. Thế nhưng, sau khi ta chết một lần, ta phát hiện mình có thể làm được những chuyện mà trước kia không thể làm được. Vì vậy, tín
ngưỡng mà trước kia không dám khiêu chiến thì bây giờ ta lại dám khiêu
chiến. Ta tin rằng, chỉ cần mình cố gắng, tương lai chưa chắc đã không
thể khiêu chiến bọn họ. Lòng dạ khoáng đạt bao nhiêu thì tiềm lực sẽ lớn bấy nhiêu. Chỉ khi dám khiêu chiến Thần Linh thì tương lai mới có thể
trở thành Thần.
Hàn phong thổi qua, khiến cho cả rừng núi đều phát ra thanh âm soàn soạt.
- Chỉ khi dám khiêu chiến Thần Linh thì tương lai mới có thể trở thành Thần…
Vạn Âm Tiên Hậu chậm rãi nhắm mắt lại, cẩn thận thể ngộ những lời này, hồi lâu sau mới lên tiếng:
- Cảm ơn ngươi, Ninh Tiểu Xuyên. Nếu như gặp lại hắn, ta nhất định sẽ lấy mạng hắn!
Đây không phải là lời nói mà nàng thuận miệng nói ra, lúc nàng nói ra
những lời này, thực ra trong lòng đã hạ xuống quyết tâm rất lớn, hàm
chứa ý chí cường đại không gì sánh được.
Giống như tại phương diện tâm linh của mình, khắc xuống một đạo tín niệm sâu sắc.
Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, lúc này Võ Đạo chi tâm của Vạn Âm Tiên Hậu đã
xảy ra thoát biến, tương lai tu luyện thành Thần, cũng sẽ ít đi một đạo
ma chướng tâm cảnh cực lớn.
- Ha ha, xem ra ngươi thật sự là Thiên Đế phi đã bị Thiên Đế giết chết
ngay trong đêm kết hôn rồi. Tốt lắm, không bằng chúng ta hãy liên thủ
với nhau, tạo thành tổ hợp ba người “Sát Thần”, cùng đi Thần giới đánh
chết Thiên Đế, ta muốn Đồ Thần…
Thiên Đế Nhận hét lên.
- Nếu như thành Thần lại nhất định phải trở nên vô tình vô nghĩa, vậy thì ta ngược lại tình nguyện không trở thành Thần.
Tâm tình của Ninh Tiểu Xuyên có chút phức tạp.
Trước kia từng nghe người ta nhắc đến Thiên Đế, trong lòng hắn chỉ cảm
thấy khâm phục và kính nể, thậm chí Ninh Tiểu Xuyên còn xem đối phương
là một loại tín ngưỡng, cảm thấy Thiên Đế là tồn tại giống như Thần
Thánh.
Thế nhưng, sau khi tiếp xúc với Thiên Đế Nhận và Vạn Âm Tiên Hậu, hắn
mới phát hiện Thần Linh cũng không phải là hoàn mỹ, không hề thần thánh
trang nghiêm như trong tưởng tượng của mình.
Thật ra, tâm cảnh của Ninh Tiểu Xuyên cũng đã xảy ra một tia thoát biến.
Vạn Âm Tiên Hậu nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, trên người của ngươi có quá nhiều số mệnh Thiên Đế,
con đường Võ Đạo cũng tương tự với Thiên Đế. Phàm là những thứ có liên
quan đến Thiên Đế, đều sẽ mơ hồ sinh ra liên hệ với ngươi, ta thật sự
rất ngạc nhiên, ngươi rốt cuộc là Thiên Đế chuyển thế hay là con cơ mà
Thiên Đế bố trí dưới hạ giới? Bằng không, tại sao lại có nhiều nhân quả
tụ tập trên người của ngươi như vậy?
Thiên Đế Nhận nói:
- Nếu như nói hắn không có quan hệ với Thiên Đế, ta nhất định sẽ là
người đầu tiên không tin. Khặc khặc… Tiểu Xuyên, ngươi có phải có gì đó
đang lừa gạt chúng ta không?
- Ta không hề có bất cứ quan hệ gì với Thiên Đế.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Được rồi, ta phải bắt đầu toàn lực dung hợp hồn thể và thân thể, chín
ngày sau, ngươi hãy mở quan tài một lần nữa, để ta phục dụng Huyền thủy, chờ đến lúc ta hoàn toàn trọng sinh, ta sẽ thiếu nợ ngươi nửa cái nhân
tình.
Vạn Âm Tiên Hậu nói.
- Nửa cái nhân tình nghĩa là gì?
Ninh Tiểu Xuyên khó hiểu hỏi.
- Ý tứ là có một số thỉnh cầu, ta có thể giúp ngươi. Những nếu thỉnh cầu vượt qua phạm vi nhất định, ta sẽ lựa chọn không giúp ngươi.
Vạn Âm Tiên Hậu nói.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:
- Hiểu rồi, bỏ ra bao nhiêu thì sẽ được báo đáp bấy nhiêu, đây cũng
không phải chuyện lạ. Đây là nguyên tắc kiên định của ngươi ư? Vừa rồi
ta còn chỉ điểm ngươi, chỉ rõ phương hướng cho ngươi, chẳng lẽ không
phải là ngươi cũng thiếu nợ ta nhân tình hay sao?
- Mặc dù ngươi giúp ta thông suốt bến mê, thế nhưng lại khiến ta xuất
hiện thêm một đại địch. Nếu như ta xem Thiên Đế là địch nhân, cho dù có
lĩnh ngộ được đại đạo thành Thần, thì tương lai cũng rất có thể sẽ chết
trong tay Thiên Đế. Như vậy là giúp hay là hại ta đây?
Ninh Tiểu Xuyên không thể phản bác được.
- Ngươi vừa giúp ta, cũng vừa hại ta. Cho nên, mọi chuyện xem như kết thúc ở đây.
Vạn Âm Tiên Hậu dứt lời, liền nhắm mắt lại, khí tức trên người cũng hoàn toàn thu liễm vào trong cơ thể, tựa như hóa thành một nữ thi hàn băng
xinh đẹp.
Nàng tiến vào trạng thái chết giả, bất luận Ninh Tiểu Xuyên gọi nàng như thế nào, nàng cũng không tỉnh lại.
Ninh Tiểu Xuyên liền đậy nắp quan tài lại, sau đó cất ngọc tinh quan vào trong túi Càn Khôn.
Hắn trợ giúp Vạn Âm Tiên Hậu, tất nhiên cũng có mục đích riêng.
Đông Phương Thắng đã đào tẩu, thiên phú và tu vi của hắn chắc chắn sẽ
bại lộ, đến lúc đó, nhất định sẽ có rất nhiều người muốn tới giết hắn.
Nếu như hắn không có chỗ dựa, vậy thì không chỉ không bảo trụ được tính
mạng của mình, mà thậm chí ngay cả tính mạng của bằng hữu bên cạnh cũng
không thể bảo vệ được.
Vạn Âm Tiên Hậu đã từng suýt gả cho Thiên Đế, có thể xem là một vị Thiên Đế phi, nếu như có thể khiến cho nàng ta trọng sinh, như vậy chẳng phải sẽ có một chỗ dựa lớn hơn tại Thiên Đế Sơn hay sao?
Ninh Tiểu Xuyên vừa thu hồi ngọc tinh quan, liền cảm nhận được một luồng sát khí khổng lồ từ trong rừng tràn tới, tập trung khóa chặt hắn.
Luồng sát khí này trực chỉ trái tim của hắn, hung mãnh không gì sánh được, giống như bị một đầu độc xà nhìn chằm chằm vào.
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên lập tức gọi ra Ma kiếm, trầm giọng quát:
- Người nào?
Bịch bịch…
Tiếng bước chân vang lên.
Một nam tử chừng ba mươi tuổi bước ra, nhẹ nhàng vuốt hai phiến râu trên môi, nói:
- Một trong mười đại quan giám khảo Thiên Môn khảo thí lần này – Lục Khánh Nguyên.