Thần Ma Thiên Tôn

Chương 783: Chương 783: Mỹ nữ vưu vật




Nữ tử ngân giáp dù sao cũng là một vị Cửu Thiên Tôn Giả, bất luận là tu vi, hay là thân phận của nàng tại Thiên Đế Sơn, Quang Minh Thánh Thổ cũng không thể nào thật sự xử trí nàng.

Điện chủ Chấp Pháp Điện, nữ tử ngân giáp, các Đệ tử Hạch tâm của Quang Minh Thánh Thổ, toàn bộ đều rút đi. Hoa Thanh Liên cũng phản hồi huyền băng thạch ốc. Thế nhưng bên trong huyền băng thạch ốc lúc này, một nhân ảnh cũng đều không có!

Vừa rồi lúc hắn chế trụ đám Tu sĩ bên ngoài kia, Ninh Tiểu Xuyên đã nhân cơ hội này rời khỏi.

Trên vách đá hàn băng chỉ lưu lại hai chữ:

- Đa tạ!

Khóe miệng Hoa Thanh Liên hơi nhếch lên, cánh tay vung lên, liền xóa đi hai chữ trên vách đá hàn băng.

Sau đó, hắn lại một lần nữa ngồi xếp bằng trên băng sàng ngũ thải, lại bắt đầu tiếp tục tu luyện.

o0o

Trong Quang Minh Thánh Thổ, địa phương thần thánh trang nghiêm nhất tuyệt đối là Minh Cảnh Cung, nơi ở của Chưởng giáo Chân Nhân.

Lúc này, Quang Minh Chưởng Giáo đang ngồi trên Thần đài phía trên cùng của Minh Cảnh Cung. Tòa Thần đài này cũng không biết làm bằng vật liệu gì, tản mát ra huyền quang tử bạch đan xen nhàn nhạt.

Đứng ở trong đại điện, từ xa nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy một thân ảnh già nua, từng sợi từng sợi tóc bạc giống như tơ tằm vậy không ngừng phiêu khởi theo gió, chòm râu bạc trắng, lại không thể nhìn thấy rõ chân dung của hắn.

Mạc Tà chậm rãi đi vào Minh Cảnh Cung, hai tay chắp sau lưng, đứng ở vị trí trung tâm nhất của đại điện, trong mắt mang theo một cỗ quang mang tà tính, cũng không hề có thái độ cung kính chút nào:

- Thiên Hoàng Thái Tử đã chết! Kẻ giết Thiên Hoàng Thái Tử cũng đã đào tẩu!

- Vì sao lại thả kẻ đó đào tẩu?

Quang Minh Chưởng Giáo nhàn nhạt hỏi.

- Hắn có thể tiếp được một kích của ta, nói rõ có tư cách sống sót!

Khóe miệng Mạc Tà khẽ nhếch lên.

Quang Minh Chưởng Giáo khẽ cau mày, hỏi:

- Đã tra rõ thân phận của kẻ đó chưa?

Mạc Tà nói:

- Đã tra được! Là một người trẻ tuổi, nắm trong tay một kiện Chí Tôn Hoàng Khí, thiên tư không thua kém Hoa Thanh Liên! Hẳn là kẻ đến từ Thiên Đế Sơn kia!

- Nếu vậy quả thật không nên giết hắn, đúng là nên thả hắn rời đi! Đắc tội một đầu Phượng Hoàng, đối với Quang Minh Thánh Thổ mà nói, cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào!

Quang Minh Chưởng Giáo cũng không bất ngờ, nhàn nhạt nói.

Mạc Tà tà khẽ cười, hỏi:

- Ngươi để cho ta xuất quan, lẽ nào chỉ bởi vì để ta đối phó một tên tiểu bối mới ra khỏi nhà tranh sao?

Quang Minh Chưởng Giáo nói:

- Địa mạch đã bắt đầu suy tàn, hơn nữa tốc độ suy tàn lại tương đối nhanh!

Những lời này của Quang Minh Chưởng Giáo khiến cho nụ cười trên mặt Mạc Tà thu liễm lại, trở nên nghiêm túc trước giờ chưa từng có.

Mạc Tà hỏi:

- Là đầu Địa mạch nào?

- Chính là đầu Chủ mạch kia của Quang Minh Thánh Thổ, cũng là Long mạch của Quang Minh Thánh Thổ! Long mạch suy tàn, tất có đại kiếp nạn! Mấy ngày sắp tới, sợ rằng Quang Minh Thánh Thổ sẽ gặp phải hạo kiếp trước giờ chưa từng có! Nếu như thật không qua nổi, Thánh Thổ sẽ tan thành mây khói!

Thanh âm của Quang Minh Chưởng Giáo vô cùng bình tĩnh. Nhưng ai cũng có thể tưởng tượng, trong đầu hắn tuyệt đối không thể bình tĩnh như bề ngoài.

Hắn giống như một vị tiên tri, đã biết trước ngày diệt vong sắp sửa xảy ra.

Mạc Tà nói:

- Nếu như dấu hiệu kiếp nạn đã xuất hiện, như vậy cho dù có trốn cũng trốn không thoát!

- Còn có một chuyện khác! Nguyệt Cơ vừa đem về một tin tức! Thiên Mộng Yêu Hoàng đang lợi dụng Nhân Tộc Bắc Cương để tế tự Yêu Thần, muốn chú luyện nhục thể Thứ Thần! Việc này không phải bình thường! Đêm nay, ngươi nhanh chóng xuất sơn, đi Đại Mộng Trạch một chuyến, điều tra xem Yêu Tộc rốt cuộc đang mưu đồ chuyện gì? Nếu như tin tức là thật, ta sẽ lập tức đem tin tức truyền tới Thế giới Trung Thổ! Chuyện này quan hệ đến sinh tử tồn vong của toàn bộ Đại lục Thiên Hư, tin rằng Thế giới Trung Thổ tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn!

- Đúng rồi! Ngươi thuận tiện điều tra luôn một tông phái lánh đời, Tinh Túc Phái!

- Tinh Túc Phái?

Mạc Tà lẩm bẩm cái tên này một lần, sau đó lui xuống.

o0o

Ninh Tiểu Xuyên không kinh động tới bất luận kẻ nào, sau khi phản hồi chỗ ở của chính mình trong Quang Minh Thánh Thổ, lập tức bày một tòa trận pháp cách âm đơn giản, sau đó liền bắt đầu chữa thương.

Lúc trước, hắn liều mạng đón đỡ một kích của một vị Chân Nhân Quang Minh Thánh Thổ, thương thế gần như trí mạng.

Tuy rằng đã phục dụng Tam Chuyển Hoàn Dương Đan, có thể đem tính mạng cứu trở về, thế nhưng vẫn như cũ còn một luồng khí tức Chân Nhân xâm nhập vào trong cơ thể, không ngừng công kích huyết mạch cùng Võ đạo Tâm cung của Ninh Tiểu Xuyên.

Nếu không thể triệt để luyện hóa luồng khí tức Chân Nhân kia, thương thế trên người Ninh Tiểu Xuyên liền trọn đời không thể khỏi hẳn, ngược lại càng ngày sẽ càng nghiêm trọng hơn.

- Diệt Thế Ma Hỏa, luyện cho ta!

Hai mắt Ninh Tiểu Xuyên nhắm nghiền, toàn bộ tâm thần đều thu liễm vào trong cơ thể.

Diệt Thế Ma Hỏa hóa thành từng sợi tơ cực mảnh, xuyên toa bên trong huyết mạch của Ninh Tiểu Xuyên, tiến hành vây đuổi chặn đường luồng khí tức Chân Nhân kia.

Rốt cuộc cũng đã bao vây được luồng khí tức Chân Nhân kia lại.

Ninh Tiểu Xuyên vừa thở ra một hơi dài, chuẩn bị chậm rãi luyện hóa luồng khí tức Chân Nhân này, thế nhưng lúc này lại phát sinh tình huống mới!

Thần Dục Dương Khí vốn dĩ đã bị Ninh Tiểu Xuyên áp chế sâu bên trong huyết mạch, lúc này đột nhiên điên cuồng bộc phát ra, đấu đá lung tung khắp nơi trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, quả thật giống như muốn đánh vỡ thân thể hắn vậy.

Phải biết rằng, số lượng Thần Dục Dương Khí mà Ninh Tiểu Xuyên hấp thu chính là gấp hai mươi lần so với số lượng Thiên Bích Lạc cùng Công Tôn Nhất Bạch hấp thu cộng lại! Chín thành Thần Dục Dương Khí đã bị hắn áp chế sâu bên trong huyết mạch, chuẩn bị sử dụng thời gian dài chậm rãi luyện hóa.

Thế nhưng ai cũng không ngờ tới, sau khi luồng khí tức Chân Nhân kia xâm nhập vào thân thể Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ lại kích thích Thần Dục Dương Khí lập tức trở nên cuồng bạo, giống như là muốn thiêu đốt Ninh Tiểu Xuyên thành tro bụi vậy.

Cỗ Thần Dục Dương Khí kia không ngừng chạy xuống phía dưới, lấp đầy vị trí bụng dưới của Ninh Tiểu Xuyên.

- Xong rồi! Đợt sóng này vừa mới yên ổn, đợt sóng kế tiếp lại lên!

Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt hai hàm răng, ngồi xếp bằng trên mặt đất, tập trung toàn bộ tinh thần, một bên luyện hóa khí tức Chân Nhân, một bên áp chế Thần Dục Dương Khí.

Thời điểm này, chỉ cần hắn hơi có chút phân thần, nhất định sẽ bị thiêu đốt ngay cả cặn bã cũng không lưu lại.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác, ngay tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, biến cố lại một lần nữa phát sinh!

Một đạo thân ảnh thanh sắc yểu điệu, vậy mà từ bên ngoài đột nhiên bay vào, trên người mang theo một cỗ u hương mê người, quả thật giống như một đạo u linh mỹ lệ trong đêm vậy.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy một nàng nữ tử đột nhiên xông vào phòng hắn, trái tim triệt để chìm xuống đáy cốc. Hắn nỗ lực giữ vững bình tĩnh, nhàn nhạt nói:

- Ngươi là ai? Lại dám xông vào phòng của bản công tử, chẳng lẽ là muốn tìm chết?

Đường Thư Dao mỉm cười nhàn nhạt, đứng cách Ninh Tiểu Xuyên không xa, nhẹ nhàng sờ sờ cái cằm thon tinh tế, một đôi tinh mâu mê người quan sát từ trên xuống dưới Ninh Tiểu Xuyên một phen, thanh âm tràn ngập từ tính, cười khẽ nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn muốn tiếp tục giả vờ nữa sao?

Hóa ra đã bị nàng khám phá!

Trái tim Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa trầm xuống, không tiếp tục ngụy trang nữa, thẳng thắn nói:

- Ngay cả Quang Minh Thánh Nữ cũng không phát hiện ra thân phận chân thật của ta, ngươi làm sao có thể phát hiện?

- Ta đoán! Ha ha…

Trên người Đường Thư Dao mặc một kiện váy dài màu xanh nhạt, một sợi ngọc đái bạch sắc quấn hờ lấy cái eo thon, hai tòa nhũ phong thập phần no đủ mượt mà, bởi vì phần áo trước ngực mặc rất thấp, có thể nhìn thấy rõ ràng đạo khe rãnh mê người giữa hai ngọn ngọc phong kia.

Nàng bảo trì khoảng cách nhất định với Ninh Tiểu Xuyên, cũng không dám tiếp cận quá gần. Hiển nhiên, nàng cũng thập phần kiêng kỵ tu vi cường đại của Ninh Tiểu Xuyên, không dám tiếp cận Ninh Tiểu Xuyên quá gần.

- Đoán?

Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên đang toàn lực luyện hóa khí tức Chân Nhân, áp chế Thần Dục Dương Khí bàng bạc trong cơ thể, căn bản không thể nào nhúc nhích nổi.

Nếu như thời điểm này Đường Thư Dao đi tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, vỗ một chưởng lên đỉnh đầu hắn, hắn cũng tuyệt đối không thể nào hoàn thủ.

Cho nên Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, làm bộ như đang tu luyện, hy vọng có thể lừa gạt được Đường Thư Dao. Đồng thời, lúc này hắn cũng chỉ có thể tận khả năng kéo dài thời gian.

Vóc người Đường Thư Dao thập phần nóng bỏng, phát ra tiếng cười giống như chuông bạc vậy, đi tới cái giường cách đó không xa, bộ dáng xinh đẹp mê người nằm ngửa đầu trên giường, mỉm cười nói:

- Thời điểm ở bên ngoài Thánh môn, ta liền đoán được cái gọi là Đinh Xuân Thu kia, kỳ thật chính là Ninh Tiểu Xuyên ngươi! Dù sao, trên đời này, nam tử có thể không nhìn chằm chằm ta, mãi cho đến hiện tại, ta chỉ mới gặp qua một mình ngươi mà thôi!

- Đương nhiên, khi đó ta cũng chỉ là suy đoán mà thôi! Thế nhưng đêm nay Thiên Hoàng Thái Tử chết thảm tại Vân Tiêu Sơn, khiến cho ta càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng. Bởi vì trên đời này chỉ có ngươi mới có thể mặc kệ tất cả đi giết Thiên Hoàng Thái Tử, hơn nữa, cũng có thực lực giết chết được Thiên Hoàng Thái Tử! Ha ha… Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nói ta có thông minh hay không?

Không thể không nói, Đường Thư Dao này quả thật là một vưu vật tuyệt thế, một ả Yêu cơ quỷ mị. Cho dù chỉ nằm trên giường nói chuyện, thanh âm kia cũng dụ người chết không đền mạng, so với thanh âm kêu gọi mị hoặc càng mê người hơn.

Nếu như là bình thường, Ninh Tiểu Xuyên còn có thể điều động lực lượng Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, dùng tâm chí cường đại chống lại sự mê hoặc của nàng.

Thế nhưng hiện tại Ninh Tiểu Xuyên đã bị trọng thương, ý chí đã giảm xuống không ít.

Hơn nữa, dương khí trong cơ thể hắn quá thịnh, lại không có chỗ phát tiết, quả thật giống như một thùng thuốc súng khổng lồ. Thế nhưng Đường Thư Dao lại hết lần này tới lần khác còn muốn làm một ngọn nến, không ngừng lượn qua lượn lại bên cạnh thùng thuốc súng.

- Kiên trì! Nhất định phải kiên trì!

Y phục Ninh Tiểu Xuyên cơ hồ đã ướt đẫm mồ hôi, nhiệt lượng tại bụng dưới gần như thiêu đốt cả người hắn bừng bừng.

Hắn cố gắng khắc chế chính mình, lãng tránh nói sang chuyện khác, nói:

- Đường Thư Dao, có phải Cửu Thiên Thánh Nữ đã chết trong tay ngươi rồi không?

Đường Thư Dao nằm ngửa ở trên giường, ngón tay ngọc nhẹ nhàng chơi đùa mái tóc dài phủ xuống trên giường, cặp mắt xinh đẹp cong lại giống như hai vầng trăng rằm, mỉm cười yêu kiều nói:

- Ai u! Ninh Tiểu Xuyên, ngươi không phải đã có gian tình với Quang Minh Thánh Nữ rồi sao? Như thế nào còn nhớ thương sư tỷ của ta nữa?

Ninh Tiểu Xuyên lười giải thích nhiều với nàng, nhãn thần trở nên lạnh lẽo, nói:

- Nếu như Cửu Thiên Thánh Nữ thật sự đã chết trong tay ngươi, đêm nay ta nhất định sẽ lấy mạng ngươi!

- Thật vậy sao? Ta thật sự rất sợ a! Thế nhưng, một vị đại mỹ nhân như ta đây, đêm khuya đi vào phòng ngươi, ngươi lại ngồi xếp bằng trên mặt đất, mãi không nhúc nhích. Ngươi rốt cuộc là muốn gì? Chẳng lẽ muốn ta chủ động trước sao? Hay là nói… ngươi kỳ thật đã bị trọng thương, căn bản không nhúc nhích được?

Ánh mắt Đường Thư Dao thập phần mê người, hai ngọn núi non màu ngọc bạch dưới vạt áo nhẹ nhàng run run, căn bản chính là ba đào cuộn trào mãnh liệt, chẳng có mấy nữ tử có thể so sánh được nàng về khoản này.

Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nói:

- Vậy ngươi có thể thử xem?

Đường Thư Dao đúng là hoài nghi, Ninh Tiểu Xuyên rất có khả năng đã bị trọng thương, cho nên tối hôm nay nàng mới tới đây điều tra.

Bắt đầu từ khi nàng tiến vào phòng, Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn không hề cử động chút nào, khiến cho trong lòng nàng càng thêm nghi ngờ. Thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại luôn biểu hiện ra vẻ thong dong bình tĩnh, khiến cho nàng không dám tùy tiện xuất thủ.

Vạn nhất Ninh Tiểu Xuyên đang cố ý dẫn dụ nàng mắc câu, với ân oán giữa nàng cùng Ninh Tiểu Xuyên trước đây, Ninh Tiểu Xuyên làm sao có thể bỏ qua cho nàng?

Đường Thư Dao vẫn có chút không xác định được hư thực của Ninh Tiểu Xuyên, từ trên giường chậm rãi đi xuống. Cặp chân ngọc tuyết trắng trong suốt lộ hoàn toàn ra ngoài, quả thật giống hệt một con mèo trắng nhỏ, mang theo một cỗ hương phong nhàn nhạt, đi tới sau người Ninh Tiểu Xuyên.

Thân thể mềm mại của nàng khẽ cúi xuống, đem đôi môi căng mọng đặt bên tai Ninh Tiểu Xuyên, ôn nhu thì thầm nói:

- Kỳ thật, trước đây người ta hợp tác với Thiên Hoàng Thái Tử, cũng chỉ là muốn đối phó vị sư tỷ kia của ta mà thôi! Ngươi cũng biết, vị sư tỷ kia của ta tuy rằng tu Phật, thế nhưng lại là tu Sát Sinh Thiền! Nếu ta không chủ động xuất thủ, tương lai nhất định sẽ chết trong tay nàng!

Ninh Tiểu Xuyên cảm giác được hai luồng ấm áp mê người đang dán sát lên trên lưng hắn. Đôi môi Đường Thư Dao gần như hoàn toàn kề sát cùng một chỗ lên gò má của hắn. Loại cảm giác mê hoặc đến từ xúc giác, thính giác này quả thật giống như muốn lôi người ta xuống vực sâu vô tận vậy.

Ninh Tiểu Xuyên nỗ lực giữ vững bình tĩnh, trong lòng nói với chính mình, đây chỉ là thủ đoạn thăm dò của Đường Thư Dao mà thôi. Ngoài miệng hắn lại nhàn nhạt nói:

- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?

- Ta chỉ muốn nói, những thứ mà sư tỷ có thể cho ngươi, ta đều có thể cho ngươi! Những thứ mà sư tỷ không thể cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi! Làm nam nhân của ta, có được không?

Thanh âm của Đường Thư Dao mị hoặc mà ôn nhu, đôi môi hồng nhuận trong suốt nhẹ nhàng thổi từng luồng từng luồng hơi nóng vào bên tai Ninh Tiểu Xuyên.

Cặp ngọc thủ mềm mại không xương chậm rãi sờ soạng xuống cổ Ninh Tiểu Xuyên, chậm rãi ôn nhu trượt xuống phía dưới, chui vào trong cổ áo, hoàn toàn ôm lấy lồng ngực Ninh Tiểu Xuyên. Cả người Đường Thư Dao giống như một mỹ xà nữ vậy, ôm sát thân thể hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.