Thần Ma Thiên Tôn

Chương 940: Chương 940: Nguy cơ của Hồ tộc




Từ trong cơ thể Cửu Vĩ Yêu Hậu phát ra yêu khí, thương thế trên cơ thể nhanh chóng lành lại. Không lâu sau tất cả vết thương đã biết mất, làn da trở lại trắng mịn không tỳ vết.

Cửu Vĩ Yêu Hậu lai thi triển mị thuật, định mê hoặc Cửu Đầu Tử Giao để tìm chút cơ hội sống cho mình.

- Trạch Mê Huyễn Cảnh!

Cửu Vĩ Yêu Hậu với nhan sắc tuyệt luân, ngực nở mông cong, toàn thân được bọc trong lớp khói trắng, bao trùm lấy Cửu Đầu Tử Giao, kéo hắn vào huyễn cảnh.

Cửu Đầu Tử Giao đã bị mắc bẫy một lần, đương nhiên sẽ không có lần thứ hai.

Hắn lập tức phong bế thị giác và thính giác, dùng tâm thần phán đoán vị trí của Cửu Vĩ Yêu Hậu, cười khảy:

- Hồ ly tinh, tu vi của ngươi còn kém lắm!

Uỳnh!

Một làn sóng khí màu tím phun ra từ mồm Cửu Đầu Tử Giao, phát ra tiếng như thủy triều lên, phá vỡ Trạch Mê Huyễn Cảnh của Cửu Vĩ Yêu Hậu.

Vù!

Cửu Đầu Tử Giao vung tay, một sợi xích mảnh như lông trâu bay vút ra như chớp quấn lấy người, trói chặt hai tay hai chân Cửu Vĩ Yêu Hậu lại.

Sợi xích đó có tên Đao Liên với ý nghĩa sắc bén hơn đao, chuyên dùng để trói những sinh linh cường đại.

- Ngươi đã là hậu thế của Cửu Vĩ Thần Hồ thì bản tọa sẽ không dễ dàng giết ngươi. Phải dạy dỗ ngươi thành nô bộc trung thành đối phó với những chúa tể khác, giá trị mới lớn hơn.

Cửu Đầu Tử Giao cười lớn.

Ánh mắt Cửu Vĩ Yêu Hậu tóe nộ hỏa, khẽ cựa cơ thể, phụt một tiếng, Đao Liên lập tức chui vào trong huyết nhục.

Trên người nàng ta lập tức xuất hiện vô số vết máu nhỏ đày đặc.

- Đừng có động đậy. Càng giãy giụa Đao Liên sẽ càng thắt chặt. Cuối cùng chỉ còn nhỏ như hạt táo, sẽ cắt yêu thể ngươi thành nghìn mảnh. Đừng không biết trân trọng tính mạng như thế. Mạng ngươi vẫn còn giá trị rất lớn với ta.

Cửu Đầu Tử Giao cười khảy.

Ninh Tiểu Xuyên thấy Cửu Vĩ Yêu Hậu bị Cửu Đầu Tử Giao bắt trói, hai nắm đấm xiết lại. Nếu hắn có khả năng chống lại cường giả Tạo Hóa Cảnh thì chắc chắn sẽ ra tay cứu Cửu Vĩ Yêu Hậu.

Hồi đó khi Địa Ngô Yêu Hoàng muốn tiêu diệt Ngọc Lam Đế Quốc là Đát Hy công chúa và Cửu Vĩ Yêu Hậu ra mặt mới giữ được Ngọc Lam Đế Quốc.

Có thể nói Ninh Tiểu Xuyên nợ Hồ tộc một ân tình rất lớn.

- Nếu ta đột phá Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy thì tốt rồi. Dùng sức mạnh thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng là có thể bạo phát được năng lượng của năm cường giả Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín. Ít nhất cũng có khả năng chiến đấu với Cửu Đầu Tử Giao. Nhưng giờ ta còn chưa đột phá Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy. Phải làm sao đây?

Sức mạnh!

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên mới phát hiện khoảng cách giữa hắn và cường giả chân chính còn quá xa!

Hắn nhìn về phía Thanh Tước Vương, cuối cùng vẫn lắc đầu.

Tu vi Thanh Tước Vương tuy cao thâm khó lường, có thể dễ dàng đánh bại Bát Giác Yêu Hoàng nhưng chắc chắn không phải đối thủ của một vị chúa tể.

Tu vi của Liêu tuy mạnh hơn, nhưng Ninh Tiểu Xuyên và hắn không quen thân, muốn nhờ Liêu ra tay đối phó với đại địch như Cửu Đầu Tử Giao dường như là không thể.

Nếu Ninh Tiểu Xuyên bị Cửu Đầu Tử Giao bắt đi, có lẽ Thanh Tước Vương sẽ nhờ Liêu ra tay cứu Ninh Tiểu Xuyên.

Nhưng giờ người bị bắt là Cửu Vĩ Yêu Hậu, nàng ta và Thanh Tước Vương chẳng có giao tình gì, Thanh Tước Vương không thể vì cứu nàng ta mà đắc tội với một chúa tể cường đại.

Giờ phải làm sao?

- Yêu Hậu! Chúng ta tới cứu ngươi đây!

Bốn lão Yêu Vương tu vi cường đại của Hồ tộc từ trong đám sinh linh yêu tộc bay ra, cùng công kích Cửu Đầu Tử Giao.

Bốn vị lão Yêu Vương đều tu luyện được bảy đuôi, tu vi cao nhất là Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín, thấp nhất cũng là tầng thứ bảy.

Họ lao tới như bất chấp cái chết, cho dù có mất mạng cũng phải cứu được Cửu Vĩ Yêu Hậu.

- Một đám sâu bọ!

Vị Diện nhìn bốn lão Yêu Vương đang tấn công tới, cười khinh thường.

Phải biết hắn là một vị chúa tể, sinh linh Tạo Hóa Cảnh. Tu sĩ Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín trước mặt hắn cũng chỉ như sâu bọ. Chi dù có công kích thế nào cũng không tổn thương được một sợi lông của hắn.

Uỳnh!

Đột nhiên vị Yêu Vương Chân Nhân Cảnh tầng thứ chín của Hồ tộc cho nổ yêu nguyên của mình, thân thể nổ tung, bạo phát ra một luồng năng lượng mang tính hủy diệt.

- Đúng là không sợ chết!

Cửu Đầu Tử Giao nheo mắt, lập tức đưa tay ra, ngưng tụ một vùng kết giới tròn ngăn năng lượng phát nổ từ vị Yêu Vương kia.

Đúng vào khoảnh khắc ấy ba lão Yêu Vương kia của Hồ tộc lập tức đưa Cửu Vĩ Yêu Hậu bỏ chạy.

- Còn muốn chạy?

Cửu Đầu Tử Giao tung một chưởng khiến thần thể ba lão Yêu Vương kia tan nát.

Cửu Vĩ Yêu Hậu cũng bị chịu công kích, chỉ là tu của nàng mạnh hơn ba vị Yêu Vương kia nên không bị đánh chết, nhưng vẫn bị trọng thương. Nàng hộc máu, cơ thể rơi ầm xuống đất.

Trên người nàng bị trói bởi Đao Liên, ngay cả một ngón tay cũng không động đậy nổi chứ đừng nói là bỏ chạy.

Đát Hy công chúa dẫn một đoàn quân Hồ tộc tới.

- Mẫu hậu, con tới cứu người!

Sinh linh Hồ tộc đều lao về phía Cửu Đầu Tử Giao còn Đát Hy công chúa tới bên cạnh dìu Thạch Cơ Yêu Hậu lên.

- Con tới làm gì? Mọi người căn bản không phải đối thủ của Cửu Đầu Tử Giao, còn không mau chạy đi?

Cửu Vĩ Yêu Hậu lạnh giọng nói.

Cửu Vĩ Yêu Hậu biết rõ thành tựu sau này của Đát Hy công chúa chắc chắn hơn mình, thậm chí có thể bằng với lão tổ tông, trở thành cường giả một thời.

Nếu Cửu Đầu Tử Giao phát hiện thì chết chắc rồi.

- Chạy? Muốn chạy đi đâu?

Cửu Đầu Tử Giao giậm chân, mấy trăm cao thủ Hồ tộc đang xông tới đều nổ tung thành bụi máu, đến một cái xương hoàn chỉnh cũng không còn.

Mấy trăm cường giả Hồ tộc này đều trên Thiên Nhân Cảnh, tất cả đã chết như vậy, không còn một ai sống sót.

Sinh linh trong Yêu Tộc Thánh Quốc đã bị tu vi của Cửu Đầu Tử Giao chấn nhiếp, bao gồm cả những Yêu Hoàng, Yêu Hậu kia cũng thấy giật mình.

- Đó chính là sức mạnh của một vị chúa tể từ thần giới? Có lẽ ngay cả Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân cũng không phải đối thủ của người kia.

Ánh mắt Thái Thanh Long Hoàng và Phạm Hống Yêu Hoàng đều thể hiện sự kinh ngạc.

Họ đều đứng trên đỉnh cao của Vạn Cổ Cảnh, nhưng sau khi thấy sức mạnh của Cửu Vĩ Yêu Hậu thì họ mới cảm giác được khoảng cách giữa họ và Tạo Hóa cảnh.

Nếu thật sự giao đấu với Cửu Đầu Tử Giao thì chắc chắn chỉ có đường chết, đến cơ hội chạy thoát cũng không có.

Cửu Đầu Tử Giao lau vết máu trên ngón tay, nhìn xung quanh nói:

- Còn ai không phục, cứ việc ra tay!

Đát Hy công chúa dìu Cửu Vĩ Yêu Hậu lên, môi cắn chặt, ánh mắt lạnh băng nhìn Cửu Đầu Tử Giao. Nàng biết rõ hôm nay hai mẹ con sẽ không thoát được.

Cửu Đầu Tử Giao nhìn chăm chăm Đát Hy công chúa, đồng tử co lại:

- Lại một con Cửu Vĩ Hồ thuần huyết nữa, dường như thể chất không tầm thường, đã tu luyện được Mị Dục Thần Thể rồi?

- Cửu Đầu Tử Giao, tha cho mẫu hậu ta, ta đi theo ngươi.

Đát Hy công chúa có bảy cái duôi, toàn thân không một tì vết, ngạo nghễ đứng đó, không hề vì đối phương là chúa tể mà sợ hãi.

Cửu Đầu Tử Giao cười chế nhạo:

- Ngươi có tư cách gì ra điều kiện với bản tọa? Hôm nay hai con đại tiểu hồ ly này đều không thoát được!

Cửu Đầu Tử Giao vô cùng sung sướng, thầm nghĩ:

- Bản tọa vận khí thật quá tốt. Vốn dĩ một con Cửu Vĩ Hồ đã bị phá thân giá trị không lớn, nhưng không ngờ lại dẫn tới một tiểu hồ ly nguyên vẹn. Với tư chất và thể chất của ngươi, dạy dỗ tốt một chút là giá trị sẽ không tầm thường.

Đát Hy công chúa có chút ảm đạm, khi nàng quyết định cứu Cửu Vĩ Yêu Hậu thì đã dự đoán được kết quả này.

Vốn tưởng còn chút cơ hội sống, nhưng không ngờ trước thực lực tuyệt đối, nàng không có bất cứ cơ hội nào.

Nàng cũng không hy vọng có ngừoi tới cứu họ. Cả Yêu Tộc Thánh Quốc căn bản không có ai dám đắc tội Cửu Đầu Tử Giao.

Huống hồ, người dám ra tay họ thì chắc chắn cũng không phải đối thủ của Cửu Đầu Tử Giao.

Ninh Tiểu Xuyên đứng giữa các sinh linh yêu tộc, xiết chặt hai nắm đấm, ánh mắt đầy quyết tâm.

Đát Hy công chúa không chỉ giúp hắn một lần, lúc này nàng gặp nguy hiểm, sao hắn có thể ngồi nhìn?

Liều thôi!

Cho dù có mạo hiểm cũng phải liều một lần.

Ninh Tiểu Xuyên bước ra, từ xa nói:

- Cửu Đầu Tử Giao, ngươi không sợ khiến văn minh Thần Hà mất mặt sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói không lớn lắm, nhưng trong lúc yên tĩnh này, tiếng nói của hắn vô cùng vang vọng, truyền tới tai tất cả sinh linh có mặt ở đây một cách rõ ràng.

Uỳnh uỳnh!

Môt viên đá tạo nên hàng ngàn gợn sóng, ánh mắt của tất cả sinh linh Yêu Tộc Thánh Quốc đều nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên.

- Đó là… là Diệt Nhân Vương. Hắn đám ăn nói vậy với một vị chúa tể, lẽ nào hắn chán sống rồi?

Một lão Yêu Vương kinh ngạc nói.

- Nghe nói Diệt Nhân Vương và công chúa Hồ tộc có quan hệ không tối. Có lẽ hắn muốn cứu Đát Hy công chúa và Cửu Vĩ Yêu Hậu.

- Ha ha, Diệt Nhân Vương chỉ là Chân Nhân Cảnh mà muốn cứu Cửu Vĩ Yêu Hậu và công chúa Hồ tộc? Chút tu vi đó của hắn, Cửu Đầu Tử Giao đại nhân thổi một cái là hắn chết cả trăm lần.

Long Thái Nhất từ xa nhìn Ninh Tiểu Xuyên, hắn hiểu Ninh Tiểu Xuyên hơn đám sinh linh yêu tộc kia. Biết Ninh Tiểu Xuyên nếu không có vài phần chắc chắn thì tuyệt đối sẽ không liều mạng.

- Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc ngươi muốn gì?

Long Thái Nhất nghĩ bụng.

Đát Hy công chúa cũng nhìn sang Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt có vài phần ngạc nhiên. Nàng có nằm mơ cũng không ngờ người đứng ra giúp nàng lại là Ninh Tiểu Xuyên.

Tuy nàng nhiều lần giúp Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí cũng thể hiện ý với hắn, nhưng lúc đó đều là nàng mê hoặc, muốn thu phục Ninh Tiểu Xuyên.

Chỉ là tâm chí của Ninh Tiểu Xuyên kiên định hơn nàng tưởng, căn bản không bị ảnh hưởng bởi mị hoặc.

Nàng vốn tưởng kế hoạch đã phá sản, nhưng không ngờ khi nàng cần giúp đỡ nhất thì hắn lại đứng ra. Hơn nữa kẻ địch còn là một sinh linh cường đại từ Cửu Thiên thần giới.

Một khi đứng ra thì chỉ có chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.