Thần Ma Thiên Tôn

Chương 666: Chương 666: Nhường ngươi ba chiêu




- Thái tử Điện hạ để cho ta đi làm nhân vật xấu xa này, cũng quá không nhân hậu a!

Lê Trọng Lâu cười khổ nói.

Thiên Hoàng Thái tử thản nhiên nói:

- Với tu vi của ngươi, với thân phận của ngươi, với thế lực sau lưng ngươi, chẳng lẽ còn sợ một tên Ninh Tiểu Xuyên sao? Yên tâm đi! Hoàng tộc cùng Lê Tộc chúng ta vĩnh viễn luôn là minh hữu tốt nhất! Tại trước mặt hai tộc chúng ta, cho dù tu vi võ đạo của Ninh Tiểu Xuyên thật sự đạt tới Thiên Nhân Cảnh, cũng lật không dậy nổi sóng gió gì cả!

- Tất nhiên rồi!

Lê Trọng Lâu nói.

Bỗng nhiên, Lê Trọng Lâu chợt cảm giác thấy có một cỗ sát khí truyền đến, mang theo cảm giác lạnh lẽo âm hàn, khiến cho tóc gáy cả người hắn đều dựng thẳng lên!

- Sát khí từ đâu tới?

Ánh mắt Lê Trọng Lâu nhìn về hướng cỗ sát khí kia truyền tới, chỉ nhìn thấy một gã nam tử trẻ tuổi mặc áo bào Dưỡng Tâm Sư, đang đứng ở đằng xa, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hắn.

Vụt...

Quang hoa lóe lên, gã nam tử trẻ tuổi mặc áo bào Dưỡng Tâm Sư kia đã phóng người lên, thân thể khẽ lướt ngang, một hơi nhảy lên hơn mười trượng, đứng ngay phía dưới cầu thang đá phía dưới đài khách quý.

Đám thiếu niên tài tuấn của Vương Tôn Phủ tự nhiên đều cảm nhận được sát khí trên người Ninh Tiểu Xuyên, đồng thời đưa mắt nhìn về phía hắn. Một gã đệ tử Thế gia trong đó chỉ tay về phía Ninh Tiểu Xuyên, khiển trách:

- Thật to gan! Ở trước mặt Thiên Hoàng Thái tử, không ngờ lại dám lộ ra sát khí!

- Cút xa một chút! Ta không phải tới tìm ngươi!

Ninh Tiểu Xuyên lạnh giọng nói.

- Cái gì? Ngươi biết ta có thân phận gì không? Lại dám bảo ta cút xa một chút?

Vương Dương Minh có tu vi Ngũ Bộ Thiên Thê, hơn nữa đã tiến nhập vòng Chung kết Thi đấu Tuyển chọn Đệ tử Hạch tâm, tại Vương Tôn Phủ cũng là cao thủ trẻ tuổi bài danh mười hạng đầu, trước giờ làm gì có người nào dám nói chuyện như vậy với hắn?

Trong cơ thể hắn lập tức phát ra thanh âm hổ gầm voi rống, một cánh tay biến thành hổ trảo, một cánh tay hóa thành chân voi, hai cánh tay đồng thời công kích về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Lực lượng bài sơn đảo hải kia, giống như là muốn xé nát thân thể Ninh Tiểu Xuyên vậy.

Vương Dương Minh từ nhỏ đã được trưởng bối Gia tộc cho uống huyết dịch bách thú, tu luyện ra Bách Thú Chi Thể, thân thể mạnh mẽ vô cùng, lực lượng có thể so với Thiên Nhân.

Thình thịch!

Ninh Tiểu Xuyên cũng khẽ phất tay, đánh ra một chưởng. Lập tức toàn trường vang lên thanh âm răng rắc, vậy mà mạnh mẽ chấn gãy xương tay của Vương Dương Minh, đánh cho huyết nhục vỡ nát, thân thể văng ngược ra ngoài.

Sắc mặt Vương Dương Minh tái nhợt, đau đến mức đầu đầy mồ hôi, nhìn xuống cánh tay huyết nhục mơ hồ, khiếp sợ nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên.

Trong miệng Lê Trọng Lâu phát ra một tiếng kêu khẽ, trên mặt lộ ra ý cười:

- Hắn là tới tìm ta! Vương Dương Minh, ngươi không phải là đối thủ của hắn! Lui xuống đi!

Lực lượng vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên biểu hiện ra, đã khiến cho đám thiên tài tuấn kiệt của Vương Tôn Phủ cũng phải kinh ngạc một trận. Ngoại trừ một số ít người từng gặp qua Ninh Tiểu Xuyên, những người khác căn bản không biết gã nam tử trẻ tuổi trước mắt này có thân phận gì!

Khóe mắt Ninh Tiểu Xuyên khẽ liếc nhìn về phía trên một cái, nói:

- Ngươi chính là Lê Trọng Lâu?

- Không sai! Là ta!

Bộ dáng Lê Trọng Lâu thập phần ngạo nghễ, cười nói:

- Mọi người đồn rằng, Ninh Tiểu Xuyên đã có tu vi Thiên Nhân Cảnh, ta trước đây còn nghĩ đó là do mọi người đồn bậy, hiện tại xem ra, ngươi thật sự đã đạt tới Thiên Nhân Cảnh!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nói cách khác, Ninh Hinh Nhi quả thật là do ngươi đả thương?

- Không sai! Chẳng lẽ nàng không chết sao? A! Ta quên mất! Ngươi là Đại Dưỡng Tâm Sư, nói không chừng thật có thể cứu được nàng một mạng! Thật là rất đáng tiếc a!

Lê Trọng Lâu nhếch miệng cười.

Lúc này Lạc Vũ mới đuổi tới, đáp xuống bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, mâu quang khẽ nhìn thoáng qua Thiên Hoàng Thái tử ngồi ở phía trên, trong lòng thầm nghĩ:

- Ta đoán thật không sai! Quả nhiên có quan hệ với Thiên Hoàng Thái tử!

Lê Trọng Lâu nhìn thấy Lạc Vũ đã đến, mỉm cười nói:

- Tỷ thí trên chiến đài, khó tránh khỏi gặp phải tử thương! Đây là chuyện rất bình thường! Ninh sư đệ, ngươi cũng không cần quá để ở trong lòng! Lạc Vũ, dẫn hắn về đi! Miễn cho Ninh sư đệ tại thời điểm tức giận làm ra chuyện tình không sáng suốt! Nếu như Dưỡng Tâm Sư thiên tài của Thiên Đế Sơn tráng niên mất sớm, vậy thì thật đáng tiếc!

- Lê Trọng Lâu, tu vi của Ninh Hinh Nhi kém xa ngươi, ngươi có thể dễ dàng đánh thắng nàng ấy, vì sao lại hạ sát thủ?

Lạc Vũ trầm giọng hỏi.

- Lạc Vũ, ngươi đang chỉ trích ta sao?

Lê Trọng Lâu lạnh giọng hỏi.

- Ninh Hinh Nhi chính là thành viên Vạn Kiếm Cung chúng ta, ta là Đại sư tỷ của Vạn Kiếm Cung! Nàng suýt chút nữa đã chết trong tay ngươi, chẳng lẽ ta không thể thay mặt nàng lấy lại công đạo sao?

Lạc Vũ nói.

- Vũ sư tỷ, ngươi không cần phải để ý đến việc này! Đây là chuyện giữa ta cùng Lê Trọng Lâu a!

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn về phía Lê Trọng Lâu, nói:

- Nếu như ngươi nói tỷ thí trên chiến đài, xuất hiện tử thương là chuyện rất bình thường! Như vậy hiện tại ta chính thức khiêu chiến ngươi, không biết ngươi có dám ứng chiến không?

- Ninh Tiểu Xuyên…

Lạc Vũ biết rõ sự cường đại của Lê Trọng Lâu, muốn khuyên Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng lại bị Ninh Tiểu Xuyên ngăn cản lại, nói:

- Vũ sư tỷ, ngươi không cần khuyên ta nữa! Có một số chuyện ta phải đích thân đi làm! Hôm nay, ta và Lê Trọng Lâu nhất định phải đánh một trận!

- Được.

Thiên Hoàng Thái tử đang ngồi ở phía trên đột nhiên đứng dậy, thân thể khôi ngô, anh khí bức người, vỗ tay một cái, cười nói:

- Đã sớm nghe nói Ninh sư đệ chính là nhân trung long phượng, chỉ tiếc tu vi che giấu thâm sâu khó lường, lại không tham gia Thi đấu Tuyển chọn Đệ tử Hạch tâm, thật sự là có chút tiếc nuối! Hôm nay có thể nhìn thấy Ninh sư đệ trổ hết tài năng, thật sự quá là may mắn! Lê Trọng Lâu, Ninh sư đệ muốn cùng ngươi đánh một trận, đã rất nể mặt ngươi rồi! Cơ hội như thế cũng không phải ai cũng có a!

- Nếu như Ninh sư đệ đã muốn lãnh giáo thần thông của Lê mỗ, Lê mỗ tự nhiên là sẽ phụng bồi! Chỉ là… Ninh sư đệ dù sao cũng là Dưỡng Tâm Sư, phỏng chừng cũng không quá tinh thông chiến đấu, vạn nhất Lê mỗ xuất thủ không cẩn thận, làm thương tổn tới Ninh sư đệ, như vậy chẳng phải cũng quá mất hòa khí rồi sao?

Lê Trọng Lâu âm dương quái khí nói.

- Sinh tử tự có thiên mệnh!

Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nói.

- Hay cho một câu sinh tử tự có thiên mệnh! Có những lời này của Ninh sư đệ, Lê mỗ xuất thủ cũng sẽ không bị bó tay bó chân nữa!

Trong cơ thể Lê Trọng Lâu bùng nổ ra hỏa diễm lam sắc, bao phủ thân thể, hóa thành một đạo lưu quang lam sắc, bay thẳng đến một tòa chiến đài cách đó không xa.

- Ninh Tiểu Xuyên, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra đây chính là một cái bẫy mà bọn họ đã bố trí sao? Chính là muốn dụ dỗ ngươi leo lên chiến đài đó!

Lạc Vũ dùng tâm thần truyền âm, nhắc nhở Ninh Tiểu Xuyên, không muốn nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đi chịu chết.

- Ta đã sớm nhìn ra!

Ninh Tiểu Xuyên trừng mắt nhìn Lạc Vũ một cái, nói:

- Vũ sư tỷ, nếu như người chí thân của ngươi bị người khác đánh cho trọng thương, ngươi có thể thờ ơ sao?

Vụt...

Nói xong lời này, Ninh Tiểu Xuyên liền hóa thành một đạo lưu quang thất thải, lướt ngang lên trên chiến đài, đứng ở đối diện Lê Trọng Lâu.

Chiến đài rộng lớn cỡ một cái sân vận động vậy, bên dưới lót bằng một loại đá tảng màu đen chắc chắn.

Trên mặt sàn chiến đài có khắc văn lộ trận pháp, đủ để thừa nhận công kích của cường giả Thiên Nhân bình thường.

Trong Thiên Đế Sơn, có tổng cộng tới mười cái chiến đài như vậy, cuộc Thi đấu Tuyển chọn Đệ tử Hạch tâm chính là tiến hành tại trên những cái chiến đài này.

- Ninh Tiểu Xuyên đến tìm Lê Trọng Lâu báo thù, quyết đấu ở trên chiến đài, thậm chí còn muốn phân ra sinh tử nữa!

Tin tức này rất nhanh liền truyền ra, những thiếu niên tài tuấn đến đây quan sát Thi đấu Tuyển chọn Đệ tử Hạch tâm đều nhanh chóng chạy tới quan chiến.

Đây quả thật là một tin tức cực kỳ có tính bạo tạc!

Lê Trọng Lâu chính là Đệ nhất thiên kiêu của Lê Tộc, còn là Vương giả thế hệ trẻ, tuổi còn còn trẻ mà đã tu luyện ra Đạo nguyên, trở thành Thiên Nhân Tôn Giả!

Nhân vật như vậy, nhất cử nhất động đều khiến mọi người quan tâm!

Huống chi, người muốn cùng hắn quyết đấu, còn là kẻ gần đây danh tiếng vang xa, Dưỡng Tâm Sư thiên tài Ninh Tiểu Xuyên!

Rất nhiều người đều biết rõ ràng danh tiếng của Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng lại chưa có ai từng thấy qua Ninh Tiểu Xuyên xuất thủ.

Không nghĩ tới, lần đầu tiên xuất thủ, hắn lại dám khiêu chiến với Lê Trọng Lâu!

- Ninh Tiểu Xuyên đã phát điên rồi sao? Một Dưỡng Tâm Sư cũng dám tìm Lê Trọng Lâu báo thù?

- Lê Trọng Lâu chính là Đệ nhất thiên kiêu Lê Tộc, dám chọc tới hắn, hắn nhất định sẽ giết chết Ninh Tiểu Xuyên!

- Nghe nói Lê Trọng Lâu đã giết muội muội của Ninh Tiểu Xuyên, chọc cho Ninh Tiểu Xuyên phẫn nộ phát điên, cho nên mới mặc kệ tất cả, muốn quyết đấu cùng Lê Trọng Lâu, báo thù cho muội muội của mình!

- Hóa ra là như vậy!

- …

o0o

- Ninh Tiểu Xuyên muốn tìm Lê Trọng Lâu báo thù? Quyết đấu sinh tử?

Quang Minh Thánh Nữ cũng nghe được tin tức này, có chút kinh ngạc, đôi tinh mâu xinh đẹp nhất thời sáng lên.

- Thánh nữ Điện hạ, Ninh Tiểu Xuyên tuy rằng thiên tư không tầm thường, thế nhưng dù sao cũng chỉ là đệ tử hàn môn! Cứ như vậy liều lĩnh đi khiêu chiến Lê Trọng Lâu, chỉ sợ sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Thậm chí, cái này mười phần hết chín có thể là một cái bẫy mà Vương Tôn Phủ cố tình bố trí cho hắn!

Một vị lão giả của Quang Minh Thánh Thổ đi tới, đứng ở phía dưới, thập phần cung kính nói với Quang Minh Thánh Nữ.

Quang Minh Thánh Nữ lắc đầu, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên có thể ẩn giấu tu vi chính mình lâu như vậy, lòng dạ sâu đậm vô cùng! Ngươi nghĩ hắn sẽ là một kẻ lỗ mãng sao?

- Cái này…

Quang Minh Thánh Nữ thoáng trầm tư trong chốc lát, mỉm cười nói:

- Ta sớm đã muốn đi tra xét tu vi chân chính của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ là hắn vẫn luôn ở tại Bách Thảo Viên, khiến cho ta tìm không được cơ hội. Bản thân Lê Trọng Lâu có Pháp nhãn trời sinh, trong thế hệ trẻ tuyệt đối là cường giả nhất đẳng! Để cho hắn xuất thủ, nói không chừng thật sự có thể thăm dò ra tu vi chân chính của Ninh Tiểu Xuyên!

- Nếu như Lê Trọng Lâu diệt trừ luôn Ninh Tiểu Xuyên, vậy thì không gì tốt hơn!

Vị lão giả này cười nói.

- Diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên?

Quang Minh Thánh Nữ nhàn nhạt nói:

- Ta trái lại hy vọng Ninh Tiểu Xuyên giết chết Lê Trọng Lâu! Nếu là như vậy, Thiên Đế Sơn liền sẽ tổn thất một cao thủ trẻ tuổi! Đồng thời, Ninh Tiểu Xuyên tại Thiên Đế Sơn cũng sẽ không có đất dung thân! Lúc đó Quang Minh Thánh Thổ chúng ta sẽ có thể dễ dàng mời chào hắn gia nhập!

- Thánh nữ Điện hạ thông tuệ hơn người, lão phu căn bản thua xa!

Vị lão giả này cung kính nói.

- Ta cũng đi xem thử xem, Ninh Tiểu Xuyên ngoại trừ luyện đan ra, còn có thủ đoạn lợi hại gì nữa?

Quang Minh Thánh Nữ hóa thành một đạo quang mang, thân thể khẽ động, liền biến mất tại chỗ.

o0o

Lúc này, trên chiến đài Thiên Đế Sơn…

Mi tâm Lê Trọng Lâu mọc ra một cái Pháp nhãn, mặc dù con mắt khép chặt, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại có thể cảm giác được một tia nguy hiểm. Nếu như Lê Trọng Lâu mở ra cái Pháp nhãn kia, tuyệt đối sẽ phóng xuất ra lực lượng hủy diệt khủng bố.

- Ninh sư đệ, ngươi dù sao cũng là một Dưỡng Tâm Sư, cho dù có tu vi Thiên Nhân Cảnh, cũng không thể nào là đối thủ của ta! Vì để cho công bằng, ta sẽ nhường ngươi ba chiêu, ngươi cảm thấy thế nào?

Lê Trọng Lâu chắp hai tay sau lưng, đứng yên trên chiến đài, chính là tư thế Tọa Sơn Thức trong Võ đạo! Nhìn qua giống như thật đơn giản đứng ở nơi đó, thế nhưng nguyên khí trên người lại tương liên cùng Đại Địa Mạch Lạc, giống như là một tòa đại sơn nguy nga đứng tại chỗ!

- Vậy ta sẽ không khách khí!

Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên sẽ không khách khí. Hắn đến đây là muốn báo thù, cũng không phải thật sự muốn luận võ cùng Lê Trọng Lâu.

Phốc!

Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thải Hồng Na Di phóng tới, tốc độ nhanh đến cực điểm.

Lê Trọng Lâu chỉ thấy hoa mắt một cái, còn chưa biết rõ ràng là xảy ra chuyện gì, liền cảm giác thân thể của mình bay thẳng về phía sau. Trước ngực hắn truyền đến một trận cảm giác đau nhức vô cùng, giống như là vừa bị búa tạ đập mạnh vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.