- Tiểu tử nhân loại, rốt cuộc ngươi đã chọc phải cái gì?
Thạch Cơ Yêu Hậu mỉm cười, mặc dù cảm nhận được sự cường đại của tà vật
trên bầu trời, thế nhưng nàng lại thập phần bình tĩnh, không sợ hãi chút nào.
Ninh Tiểu Xuyên cũng biết rõ, chỉ khi trốn bên cạnh Thạch Cơ Yêu Hậu, mượn nhờ lực lượng của nàng thì hôm nay mới có đường sống.
Hắn lập tức phóng về phía Thạch Cơ Yêu Hậu, nói:
- Đó là một Huyết linh!
- Ngươi dù sao cũng là một thiên kiêu thế hệ trẻ có thể đếm trên đầu
ngón tay của Nhân tộc. Chỉ một Huyết linh đã dọa ngươi thành như vậy
sao? Ha ha…
Trên mặt Thạch Cơ Yêu Hậu lộ ra nụ cười yêu mị, luồng khí chất nữ vương
trên người nháy mắt biến mất, tựa như hóa thành một tuyệt đại yêu nữ có
thể mị hoặc chúng sinh.
Huyết linh đã đuổi tới.
Toàn bộ bầu trời đều bị huyết khí bao trùm, biến thành một biển máu.
Huyết linh đứng trong đoàn huyết vụ, gương mặt già nua, thân hình cao
ngạo, trên người tản mát một luồng khí tức Thần Linh nhàn nhạt, quả thực giống như một vị Thứ Thần đang đứng trên trời, cúi đầu quan sát chúng
sinh.
Thạch Cơ Yêu Hậu thu lại nụ cười, ánh mắt thoáng trở nên ngưng trọng, nói:
- Nó là Huyết linh do máu tươi của Thứ Thần thai nghén mà thành? Khá
lắm, một Huyết linh Thứ Thần tu luyện trên mười vạn năm, các ngươi có
thể trốn thoát từ trong tay nó, chửng tỏ bản lĩnh không nhỏ a.
Huyết linh đứng trên hư không, ánh mắt nhìn chăm chú Thạch Cơ Yêu Hậu, miệng phát ra thanh âm khàn khàn:
- Chết…
Thạch Cơ Yêu Hậu khẽ mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài, nói:
- Bổn Hậu khuyên ngươi hãy trở về đi, bằng không, mười vạn năm tu hành của ngươi, e rằng sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát a.
- Thạch Cơ Yêu Hậu thật cuồng vọng, không ngờ ngay cả Huyết linh Thứ Thần cũng không để vào mắt.
Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.
Hắn biết rõ sự khủng bố của Huyết linh, nếu như Thạch Cơ Yêu Hậu chủ
quan mà chết trong tay đối phương, e rằng hôm nay hắn và Bảo Châu Địa
Tạng đều khó có thể trốn thoát.
Huyết linh bị Thạch Cơ Yêu Hậu chọc giận, liền hóa thành một trận gió
tanh từ trên trời lao xuống, cuốn Thạch Cơ Yêu Hậu vào trong biển máu.
Con ngươi Thạch Cơ Yêu Hậu thoáng co rút lại, trên người tản mát Thần
quang năm màu, thân thể tựa như linh thạch phi hành trong biển máu,
triển khai đấu pháp kịch liệt với Huyết linh.
- Tu vi của Thạch Cơ Yêu Hậu thật mạnh, không ngờ có thể đánh một trận với Huyết linh.
Thương thế của Bảo Châu Địa Tạng đã khôi phục không ít, nhìn thấy Ninh
Tiểu Xuyên vẫn ôm mình trong ngực, nội tâm không khỏi sinh ra vài phần
ngượng ngùng.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có thể thả ta xuống rồi…
Bảo Châu Địa Tạng thấp giọng nói.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nghiêm túc nói:
- Nhân lúc Thạch Cơ Yêu Hậu cuốn lấy Huyết linh, chúng ta bỏ chạy thôi.
Thương thế của ngươi còn chưa khỏi hẳn, cứ để ta bế ngươi, như vậy tốc
độ sẽ nhanh hơn.
- Đào tẩu? Chạy đi đâu?
Một đạo nhân ảnh tịnh lệ từ trên trời bay xuống, ngăn cản đường đi của Ninh Tiểu Xuyên.
- Thạch Cơ… Yêu Hậu… ngươi…
Ninh Tiểu Xuyên không ngờ Thạch Cơ Yêu Hậu lại nhanh chóng trấn áp Huyết linh như vậy.
Vốn dĩ hắn định mang Bảo Châu Địa Tạng bỏ chạy, thế nhưng nhìn thấy Thạch Cơ Yêu Hậu, hắn liền dừng bước.
Trong tay Thạch Cơ Yêu Hậu cầm một cái bình đá màu trắng, trong bình
chứa một gốc kỳ thảo năm màu. Lúc này, trong bình đá truyền ra tiếng gào thét của Huyết linh, tựa như lệ quỷ đang khóc thảm.
- Thạch Tịnh bình của bổn Hậu chuyên thu tà linh qury quái, chỉ một
Huyết linh cũng dám đối nghịch với bổn Hậu, quả thật là chán sống!
Trên mặt Thạch Cơ Yêu Hậu lộ ra nụ cười mê người, dùng một ngón tay điểm lên bình đá, bề mặt bình đá lập tức bị một tầng bạch quang bao trùm.
Trong bình đá, tiếng kêu của Huyết linh càng trở nên thê lương hơn, tựa như đang thừa nhận đau đớn cực độ nào đó.
- Không ngờ ngay cả Huyết linh tu luyện mười vạn năm cũng bị nàng trấn
áp, phỏng chừng Địa Ngô Yêu Hoàng cũng không phải là đối thủ của nàng,
không biết nàng ta có cướp lại được Thiên Nhất Thánh Thủy hay không?
Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa được kiến thức sự cường hoành của Thạch
Cơ Yêu Hậu, trước kia, nhất định nàng vẫn còn che giấu tu vi, bằng không thì tuyệt đối không thể dễ dàng trấn áp Huyết linh Thứ Thần như vậy.
Sau khi Huyết linh bị thu vào bình đá, biển máu trên bầu trời cũng dần tiêu tán.
Trong biển máu rơi xuống một kiện huyết bào bị tàn phá.
Huyết bào vừa rơi xuống đất, một luồng tà khí từ trong huyết bào phát ra, lan tràn khắp bốn phương tám hướng.
- Cái gì vậy?
Trong mắt Thạch Cơ Yêu Hậu thoáng lộ một tia tò mò, bay tới trước mặt huyết bào, nhặt nó lên.
Thế nhưng, ngón tay của nàng vừa chạm lên huyết bào, toàn thân liền run
lên, tựa như bị điện giật, lập tức bay ngược về phía sau, cuốn lấy đám
người Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng, bay ra cách ngoài ngàn dặm.
Sau khi hạ xuống đất, cánh tay của Thạch Cơ Yêu Hậu liền biến thành màu
đỏ, nguyên khí tổn hao cực nhiều, sắc mặt rất kém, có một luồng tà lực
không tên xâm nhập vào trong cơ thể nàng, đang ăn mòn yêu thể của nàng.
- Chiến y Thứ Thần… trên chiến y này… có một luồng tà lực còn đáng sợ hơn cả lực lượng Thứ Thần…
Thạch Cơ Yêu Hậu sắc mặt đại biến, lập tức ngồi xếp bằng tại chỗ, một
luồng Thần quang năm màu từ trong cơ thể của nàng phóng ra, toàn lực
luyện hóa tà lực đang xâm nhập vào cơ thể.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Thạch Cơ Yêu Hậu có thể trấn áp được Huyết linh, tại sao lại bị một kiện huyết bào đả thương?
Bảo Châu Địa Tạng thập phần khó hiểu.
Ninh Tiểu Xuyên cũng rất khó lý giải, thế nhưng hắn cũng không quan tâm nhiều như vậy, liền nói:
- Cơ hội tốt, bây giờ chúng ta phải đi ngay!
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa bị chặn đường.
Ý niệm thể của Thạch Cơ Yêu
Hậu từ trong hư không ngưng tụ ra, một cánh tay trắng như ngọc không
chút tỳ vết đặt lên vai Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Tiểu tử nhân loại, không có sự cho phép của bổn Hậu thì ngươi không thể đi đâu được!
Mặc dù chỉ là ý niệm thể của Thạch Cơ Yêu Hậu, thế nhưng vẫn có được một phần mười lực lượng của Thạch Cơ Yêu Hậu.
Cánh tay nàng đặt trên vai Ninh Tiểu Xuyên tựa như năm tòa núi lớn, nhấn chìm hai chân của Ninh Tiểu Xuyên vào lòng đất.
Toàn thân cốt cách của Ninh Tiểu Xuyên đều vang lên “răng rắc”, hắn nhắm mắt lại, tựa như nhận mệnh, tâm bình khí hòa nói:
- Yêu Hậu, ta đa tạ ơn cứu mạng của ngươi còn kịp, như thế nào lại chạy
trốn chứ? Thế nhưng, kiện huyết bào kia đã là chiến bào mà Tử Kim Hoàng
Chủ từng mặc, nhất định đã bị tà biến, chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây thôi!
Ninh Tiểu Xuyên cũng học theo Nhạc Minh Tùng, đã biết bản thân không
phải là đối thủ của đối phương, vậy thì tốt nhất nên hạ thấp tư thái của mình xuống một chút, sau đó mới nghĩ biện pháp thoát thân.
Ninh Tiểu Xuyên xoay người, nhìn chằm chằm ý niệm thể của Thạch Cơ Yêu Hậu, lộ ra nụ cười tươi rói.
Thạch Cơ Yêu Hậu thu bàn tay lại, thoáng lộ một tia kinh ngạc, nói:
- Không ngờ là huyết bào của Tử Kim Hoàng Chủ, khó trách lại ẩn chứa lực lượng cường đại như vậy. Nếu thế thì chúng ta lại càng không thể ly
khai, bảo vật này không lấy, chẳng lẽ chờ người khác tới lấy?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thế nhưng trên kiện huyết bào kia nhiễm tà khí, ngay cả Yêu Hậu cũng
bị thương. Loại tà vật như vậy, chúng ta nên tránh xa thì tốt hơn.
- Trước mặt bổn Hậu, ngươi còn muốn giả vờ? Tà khí của kiện huyết bào
kia quả thực rất mạnh, người khác không chạm vào được, thế nhưng, người
tu luyện ra Ma Đạo Chí Tôn Thể có thể chạm vào. Trong thiên hạ này, còn
tà khí nào có thể tà dị hơn lực lượng Ma Đạo Chí Tôn Thể chứ?
Thạch Cơ Yêu Hậu nói.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng giật mình kinh hãi, đây vẫn là lần đầu tiên có người biết hắn tu luyện thành công Chí Tôn Thể.
Thạch Cơ Yêu Hậu tựa như nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, liền nói:
- Bổn Hậu chính là một viên Ngũ Thải Linh Thạch đã tu luyện mấy chục ức
năm mới thành đạo, bởi vì thuộc dị loại cho nên mới tu luyện chậm chạp,
thế nhưng, bí mật và tri thức mà bổn Hậu biết được, e rằng ngay cả Thứ
Thần cũng không thể so sánh.
Mặc dù tốc độ tu luyện của tu sĩ Nhân loại rất nhanh, thế nhưng tuổi thọ lại ngắn ngủi, mặc dù tu luyện thành Thứ Thần thì cũng có thời điểm
Thiên Nhân Ngũ Suy.
Yêu tộc thì lại khác, tốc độ tu luyện của Yêu tộc mặc dù tương đối chậm
chạp, thế nhưng tuổi thọ thì lại dài hơn nhân loại rất nhiều. Đương
nhiên, trong Yêu tộc cũng có rất nhiều thiên tài, không chỉ tuổi thọ rất dài mà tốc độ tu luyện cũng nhanh tới kinh người.
Hiển nhiên, Yêu tộc dị loại như Thạch Cơ Yêu Hậu thì tuổi thọ lại càng
lâu đời hơn, trong đó thậm chí có một vài tồn tại có thể thọ cùng trời
đất, nói là bất tử cũng không ngoa.
Chẳng qua, như vậy cũng chỉ mới được xem là gần như bất tử mà thôi, bởi
vì bắt đầu từ khi Yêu tộc dị loại đản sinh ra yêu thể, cứ cách 500 năm
lại phải trải qua một lần tiểu kiếp, cứ cách 5000 năm lại phải trải qua
một lần đại kiếp. Nếu trải qua kiếp nạn thì có thể sống sót. Không chống được kiếp nạn thì nguyên thần sẽ tiêu vong.
Mặc dù bản thể của Thạch Cơ Yêu Hậu đã sinh ra mấy chục ức năm, thế
nhưng, yêu thể của nàng cũng chỉ mới ra đời hơn 4000 năm mà thôi, đã
trải qua chín lần tiểu kiếp, sắp nghênh đón lần đại kiếp đầu tiên.
Trước khi nàng còn chưa đản sinh ra hình thái, thực ra chỉ là một khối
Ngũ Thải Linh Thạch thông linh, trong năm tháng vô tận, nhất định đã
tiếp xúc với rất nhiều bí mật, thu hoạch được rất nhiều tri thức, tại
phương diện này hiển nhiên không có mấy người có thể so sánh với nàng.
Dưới sự uy hiếp của Thạch Cơ Yêu Hậu, Ninh Tiểu Xuyên không thể không tiến đến chỗ kiện huyết bào kia.
- Nếu như ta mặc kiện huyết bào này vào, nói không chừng có thể đạt được lực lượng của huyết bào, đến lúc đó, phải chăng không cần sợ Thạch Cơ
Yêu Hậu nữa?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ vậy.
- Tiểu tử nhân loại, ngươi ngàn vạn lần đừng hi vọng mượn nhờ lực lượng
của huyết bào để đối phó với bổn Hậu, mặc dù bổn Hậu không thể chạm vào
huyết bào, nhưng muốn cách không đánh chết ngươi cũng không phải chuyện
khó. Mặt khác, tiểu ni cô và tiểu long nữ của ngươi vẫn còn nằm trong
tay bổn Hậu, tin rằng các nàng cũng sẽ không hi vọng ngươi làm những
chuyện ngốc nghếch a.
Thạch Cơ Yêu Hậu khẽ cười một tiếng.
Tiếng cười của Thạch Cơ Yêu Hậu đặc biệt dễ nghe, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy lại cảm thấy thập phần căm tức.
Thạch Cơ Yêu Hậu khôn khéo tựa như có thể nhìn thấu bất kỳ ý nghĩ nào
của Ninh Tiểu Xuyên, người thông minh, giảo hoạt, bác học, không có
nhược điểm… Nhưng tại sao tên khốn Nhạc Minh Tùng kia lại có thể lừa gạt được nàng?
Rốt cuộc là Ninh Tiểu Xuyên không giỏi ngụy trang, hay Nhạc Minh Tùng là bậc thấy ngụy trang?
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng bước, nhìn tầng bùn đất đỏ như máu dưới chân.
- Sát khí phát ra từ huyết bào mà Thứ Thần từng mặc, không ngờ lại cường đại như thế.
Mặt đất trong vòng ngàn dặm biến thành một màu đỏ như máu, mỗi một tấc
đất đều nhiễm phải tà khí, ngoại trừ Ninh Tiểu Xuyên tu luyện thành Ma
Đạo Chí Tôn Thể ra, bất kể là sinh linh nào tiến vào mảnh địa vực này,
đều nhất định sẽ bị tà khí nhập thể.
Chỉ một kiện huyết bào đã đáng sợ như thế, không biết Ma Đạo Chí Tôn Thể có thật sự chống lại được tà lực của nó hay không?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên chợt sinh ra một suy nghĩ cổ quái, chẳng lẽ
năm xưa Tử Kim Hoàng Chủ không phải chết già? Nói không chừng cái chết
của hắn lại có liên quan đến luồng tà lực này.
Năm xưa, Tử Kim Hoàng Chủ tiến vào Quy Hư, rốt cuộc đã gặp phải sinh linh đáng sợ bực nào?