Long Hành Không khí thế hùng hổ xông tới, nhưng ngay lập tức suýt nữa đã bị Ninh Tiểu Xuyên đánh chết.
Xảy ra điều này không phải vì thực lực Long Hành Không không đủ mà là vì thực lực Ninh Tiểu Xuyên quá mạnh.
Sau khi thế giới nguyên thuỷ trong cơ thể hắn thành hình, thực lực Ninh Tiểu Xuyên gần như tiến bộ liên tục, ngay cả bản thân hắn cũng không thể phán đoán được thực lực của mình.
Đừng nói là một Long Hành Không, cho dù là những cường giả mạnh hơn Long Hành Không thì Ninh Tiểu Xuyên cũng có tự tin đánh bại hắn.
Thanh Thuỳ Vương ở bên cạnh nhìn mà đầy chấn kinh, dường như không thể ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại mạnh đến mức này.
Ninh Tiểu Xuyên hết quyền này đến quyền khác đánh lên người Long Hành Không, không đánh chết hắn mà là đang sỉ nhục hắn.
Người như Long Hành Không, giết hắn luôn căn bản chẳng có ích gì, chỉ khi đánh tan được sự ngạo nghễ trong lòng hắn mới thực sự là giết được hắn.
- Thần Long, lại đây!
Từ cổ họng Long Hành Không vẫn phát ra tiếng quát.
Từ trong đám cát, một thân ảnh màu đỏ rực lao tới.
Cảm nhận được thân ảnh đỏ đó xuất hiện, nắm đấm của Ninh Tiểu Xuyên đang vung lên bỗng dừng lại, kinh ngạc nhìn thân ảnh kia.
Thân ảnh đó quen thuộc đó, Ninh Tiểu Xuyên chỉ nhìn một cái là biết mình không nhầm.
Là Tiểu Hồng!
Thân ảnh từ xa đó lại chính là Tiểu Hồng, chẳng trách mà Long Hành Không lại gọi là Thần Long!
Chỉ là, Tiểu Hồng được Long Hành Không gọi tới, hai người họ có quan hệ gì?
Tiểu Hồng đột nhiên xuất hiện, Ninh Tiểu Xuyên liền không chuyển sự chú ý sang Tiểu Hồng.
Giờ Ninh Tiểu Xuyên mới hiểu tại sao lần đó khi thấy cái tên Long Hành Không hắn lại có cảm giác quen thuộc. Thì ra không phải hắn cảm ứng được Long Hành Không mà là Tiểu Hồng bên cạnh hắn.
Tiểu Hồng lúc này có hình rồng, bay tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, cái đầu tiến lại gần Ninh Tiểu Xuyên, ngạc nhiên:
- Ủa, Ninh Tiểu Xuyên, sao ngươi lại ở đây?
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Sau này rồi nói, ngươi nói trước xem ngươi là thế nào? Sao lại đi cùng tên kia?
- Cái này...
Tiểu Hồng có chút do dự.
Nhưng đúng lúc đó, Long Hành Không mới thoát được khỏi tay Ninh Tiểu Xuyên, hung hăng nói:
- Ngươi lề mề cái gì đấy? Còn không mau tới đấy, hợp thể với ta đối phó với hắn.
Hợp thể?
Long Hành Không lẽ nào lại là một Đấu Chiến Thần Long Sứ.
Ninh Tiểu Xuyên quay lại nhìn Long Hành Không, ánh mắt loé lên tia lạnh lùng.
Nếu Long Hành Không chỉ là một Đấu Chiến Thần Long Sứ thì thôi, nhưng Thần Long hợp thể của hắn lại là Tiểu Hồng, điều này không thể chấp nhận được.
Thế gian này, chỉ có mình Ninh Tiểu Xuyên hắn là được hợp thể với Tiểu Hồng.
Nhưng hiện giờ Ninh Tiểu Xuyên chưa rõ mối quan hệ giữa Tiểu Hồng và Long Hành Không là thế nào nên cũng không tiện hành động mà quay sang nhìn Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng vặn người, biến thành hình dạng tiểu cô nương đáng yêu, lắc đầu nói:
- Long Hành Không, Ninh Tiểu Xuyên là hảo bằng hữu của ta, ta không muốn đánh lại hắn.
Tiên linh chi lực lưu chuyển quanh người Long Hành Không, thương thế mà Ninh Tiểu Xuyên tạo ra dần hồi phục. Hắn tối sầm mặt nhìn Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng, quát lên:
- Ta mới là chủ nhân của ngươi, mau cút lại đây, nếu không ngươi sẽ không yên đâu.
Tiểu Hồng không hề nể mặt Long Hành Không, lắc đầu nói:
- Ngươi không phải chủ nhân của ta. Nếu muốn nói chủ nhân thì Ninh Tiểu Xuyên miễn cưỡng còn có thể tính là chủ nhân của ta.
- Ngươi to gan, dám chống đối ta!
Sắc mặt Long Hành Không tối sầm, vung tay lên, trên người Tiểu Hồng xuất hiện một sợi xích đỏ rực trói chặt lấy Tiểu Hồng. Đồng thời từ sợi xích đó xuất hiện những tia sét đỏ đánh lên người Tiểu Hồng khiến nàng không chịu nổi phải kêu lên thảm thiết.
- Quá tàn nhẫn!
Thanh Thuỳ Vương bên cạnh kêu lên:
- Này, rốt cuộc ngươi có phải nam nhân không? Hành hạ một tiểu cô nương thành như vậy, người ta đã nói không theo ngươi rồi, ngươi cưỡng cầu thì có ích gì?
Long Hành Không căn bản không để tâm tới Thanh Thuỳ Vương, vẫn toàn lực điều khiển sợi xích đỏ rực kia muốn khiến Tiểu Hồng khuất phục.
Nhưng lúc này đối mặt với Ninh Tiểu Xuyên, Tiểu Hồng thề chết cũng không muốn chống lại Ninh Tiểu Xuyên, mặc cho đau đớn Tiểu Hồng vẫn cắn răng chịu đựng.
Đến lúc này Ninh Tiểu Xuyên coi như đã hiểu.
- Long Hành Không!
Ninh Tiểu Xuyên quay phắt lại nhìn Long Hành Không.
Hắn nhìn Long Hành Không với ánh mắt lãnh lẽo khiến Long Hành Không run rẩy, thần sắc có chút sợ hãi.
Trận quyền vừa rồi của Ninh Tiểu Xuyên đã để lại cho hắn di chứng nghiêm trọng.
Chạy!
Vào khoảnh khắc này trong đầu Long Hành Không chỉ còn duy nhất suy nghĩ này, chính là bỏ chạy thục mạng.
Thân ảnh bay lên trời, Long Hành Không lập tức biến mất trong cát vàng.
Không còn sự khống chế của Long Hành Không, sợi xích trên người Tiểu Hồng không còn bắn ra tia sét nữa.
Nhưng chỉ trong thời gian ngắn vừa rồi mà Tiểu Hồng đã bị giày vò đến mất cả ý thức.
Đáng chết!
Ninh Tiểu Xuyên xiết chặt tay, hít sâu một hơi rồi tới bên cạnh bế Tiểu Hồng lên.
Cầm lấy sợi xích trên người Tiểu Hồng, Ninh Tiểu Xuyên định kéo đứt nó.
Nhưng hắn mới chỉ dùng lực một chút mà Tiểu Hồng đã kêu lên đau đớn.
Rõ ràng là sợi xích này đã nối liền với long hồn của Tiểu Hồng, nếu cưỡng ép loại bỏ nó ngược lại sẽ hại Tiểu Hồng.
- Vô ích thôi Ninh Tiểu Xuyên, loại xích này là Thần Liên chuyên dùng để khác chế cự thú trong tinh không. Một khi đã bị trói, trừ phi giết kẻ đã trói Tiểu Hồng bằng sợi xích này, nếu không, không thể nào giải trừ được, cho dù là Chủ Thần cũng không thể.
Thanh Thuỳ Vương thần sắc ngưng trọng tiến lại.
Bàn tay trắng mịn lướt qua gương mặt Tiểu Hồng, Thanh Thuỳ Vương nói:
- Quá tàn nhẫn, kẻ trói sợi Thần Liên này lên Tiểu Hồng căn bản là muốn Tiểu Hồng mãi mãi là nô lệ cho hắn.
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên tối lại:
- Nếu vậy thì ta sẽ giết Long Hành Không!
Tốc độ Long Hành Không cực nhanh, hắn đã dung hợp chín đạo tiên linh chi lực, có thể phi hành, còn Ninh Tiểu Xuyên mới chỉ nhảy được. Về tốc độ hai người cách nhau quá nhiều nên vừa rồi Long Hành Không bỏ chạy Ninh Tiểu Xuyên mới không phí thể lực mà truy sát.
Nhưng chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên đã bố trí trước rồi thì cho dù Long Hành Không có nhanh nữa cũng không thể thoát được.
Thanh Thuỳ Vương lắc đầu:
- Giết Long Hành Không cũng vô ích. Sợi xích này hình như chỉ Chủ Thần mới tạo được, với chút thực lực của Long Hành Không thì căn bản không thể làm ra, có lẽ là vị Chủ Thần đó đã ban Tiểu Hồng cho Long Hành Không.
Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt càng lúc càng tối đen lại.
Nếu sau này Tiểu Hồng luôn phải chịu sự đau đớn này thì quá tàn nhẫn.
- Ta phải loại bỏ sợi xích này bằng được!
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, hắn lại điều động năng lượng của thế giới nguyên thuỷ thu Tiểu Hồng vào trong.
Ninh Tiểu Xuyên chính là chúa tể của thế giới này, có thể làm mọi thứ.
Vì thế hắn muốn thử xem hắn có thể huỷ được sợi xích mà ngay cả Chủ Thần cũng không thể này không.
Còn có Hoa Thanh Liên lúc này cũng đang chờ Ninh Tiểu Xuyên cứu.
Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên vừa rồi đã dùng Thiên Mộng Yêu Hoàng để thử tác dụng của thế giới nguyên thuỷ kia thì có lẽ giờ hắn cũng bó tay.
...
Cát vàng cuộn trào, Long Hành Không trong bộ dạng thê thảm bay ra, trở về chỗ liên minh Vũ Trụ.
Khi rời đi hắn khí thế hùng hồn.
Nhưng lúc này, khi trở vể hắn ủ rũ, thê thảm.
- Ninh Tiểu Xuyên, tại ngươi, tất cả là tại ngươi.
Long Hành Không thầm chửi rủa Ninh Tiểu Xuyên.
Hắn đã đổ hết tội lỗi kẻ đã khiến hắn đến bước đường này lên đầu Ninh Tiểu Xuyên chứ không kiểm điểm tại sao mình lại thành như vậy.
Ngẩng lên nhìn liên minh Vũ Trụ trước mặt, Long Hành Không chỉnh lại kim giáp để khỏi quá thảm hại.
Hắn là đối tượng được mọi người tung hô trong liên minh, cho dù là lúc này hắn cũng không muốn ai thấy bộ dạng thảm hại của mình.
Vừa bước vào liên minh thì bốn lão giả đã lừa Ninh Tiểu Xuyên đi lúc trước liền xuất hiện, tươi cười tiến lại:
- Long gia, đã giết được Ninh Tiểu Xuyên chưa? Ta đã nói rồi mà, tên tiểu tử đó căn bản không phải đối thủ của ngài.
Nghe thấy tên Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt có chút tốt lên của Long Hành Không lập tức tối sầm lại.
Cảm nhận được sự thay đổi thần sắc của Long Hành Không, bốn lão giả kia cũng bất an.
Vị Long gia này khi đi còn có một con Thần Long đi cùng, sao giờ không thấy đâu nữa? Lẽ nào hắn đã thua Ninh Tiểu Xuyên, đến Thần Long cũng mất rồi?
Bốn lão giả như thành tinh này phán đoán một chút là biết chân tướng.
Nếu không phải do bốn lão già này thì ta đâu thành ra nông nỗi này.
Long Hành Không quét mắt nhìn bốn lão giả kia, hoả khí bùng nổ và truyền sang bốn người họ, phẫn nộ gầm lên:
- Cút, cút hết cho ta!
Long Hành Không hầm hầm đi về chỗ ở của hắn.
- Xem ra chúng ta đoán không sai, tên Ninh Tiểu Xuyên đó lại đánh bại được Long Hành Không thật.
Bốn lão giả nhìn nhau, ánh mắt đều lộ sự kinh hãi.
Long Hành Không là ai, là đệ nhất thiên tài hiện nay của liên minh Vũ Trụ, lần đầu đã dung hợp được năm đạo tiên linh chi lực. Giờ lại dung hợp được chín đạo tiên linh chi lực, mà bản thân hắn còn là Đấu Chiến Thần Long Sứ.
Còn Ninh Tiểu Xuyên, tuy lần đầu dung hợp được sáu đạo tiên linhc hi lực nhưng thời gian hắn dung hợp còn quá ngắn, không thể sánh được với Long Hành Không.
Vì thế lúc này dù bốn người họ có đoán thế nào cũng không hiểu làm sao mà Ninh Tiểu Xuyên đánh bại được Long Hành Không.
- Đại ca, ngay cả Long Hành Không cũng thất bại, liệu Ninh Tiểu Xuyên có thẹn quá hoá giận mà quay lại không?
- Quay lại đây thì sao? Hắn đắc tội cả Long Hành Không, cho dù quay lại thì chắc chắn sẽ có người đối phó với hắn. Hơn nữa lúc này chỗ chúng ta có cao thủ của cả liên minh. Hắn quay lại chính là tự tìm cái chết!
- Nói cũng phải, nhưng vẫn nên cẩn thận thì hơn.
...
Bốn lão giả tụm lại bàn tán vài câu rồi quay người bỏ đi.
Trong sa mạch cách liên minh Vũ Trụ không xa, Ninh Tiểu Xuyên ngồi khoanh chân dưới đất, lúc này cuối cùng lộ tiếu ý.