Khuê Thanh cầm trường kiếm, sau lưng là đôi long dực giang rộng, thi triển thần long tật tốc từ trên trời lao xuống nhằm đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên chém mạnh!
Cường giả Đại Diêm ở xung quanh vô cùng căng thẳng, sợ Ninh Tiểu Xuyên bị đánh bại rồi ba Đấu Chiến Thần Long Sứ kia sẽ tấn công họ.
Khi kiếm của Khuê Thanh chém xuống, tại chỗ đó chỉ còn một đạo tàn ảnh của Ninh Tiểu Xuyên rồi một một ngọn lửa đen bọc lấy toàn thân Khuê Thanh, bên trong phát ra tiếng lách tách cháy của lửa.
Ninh Tiểu Xuyên phun ra một luồng Diệt Thế Ma Hỏa thiêu cháy tóc Khuê Thanh khét lẹt.
Khuê Thanh vô cùng phẫn nộ, truyền Chí Tôn Khí vào trong thanh trường kiếm cấp chí tôn hoàng khí, cắm xuống đất. Ngay lập tức, năm ngọn cây khổng lồ mọc lên xung quanh Ninh Tiểu Xuyên nhốt chặt hắn bên trong.
Rồi một Đấu Chiến Thần Long Sứ khác cũng thi triển thần thông, dưới đất đột nhiên mọc lên vô số gai huyền thiết đâm vào lòng bàn chân Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cầm Thiên Đế Nhẫn chém mạnh lên cái lồng bằng cây kia. Cả năm ngọn cây đều gãy đôi, rồi ngay sau đó Ninh Tiểu Xuyên biến mất.
Rất nhiều võ giả ở đây đều không thấy rõ thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên, vì hắn thật sự quá nhanh. Ninh Tiểu Xuyên thi triển thần long tật tốc có thể sánh ngang với cường giả Tạo Hóa Cảnh.
Sau khi hợp thể với Tiểu Hồng thì tốc độ càng nhanh. Những cường giả ở đây rất nhiều người chưa tới Tạo Hóa Cảnh, đương nhiên không thể nhìn rõ thân ảnh của Ninh Tiểu Xuyên.
Chỉ có mấy vị trưởng lão của Lăng Tiêu Thánh Điện bí mật quan sát mọi việc. Tu vi của họ ít nhất cũng từ Tạo Hóa Cảnh tầng thứ hai trở lên, thực lực của họ các cường giả trẻ tuổi như Ninh Tiểu Xuyên không thể sánh được, đương nhiên nhìn rõ được thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên một tay cầm Ma Kiếm, một tay cầm Thiên Đế Nhẫn, mỗi lần hắn ra tay công kích thì hai đạo hư ảnh sau lưng cũng xuất hiện.
Ninh Tiểu Xuyên lúc này giống như một vị Chiến Thần bất bại, cùng với khí thể mạnh mẽ chiến đấu với hai Đấu Chiến Thần Long Sứ.
Mỗi công kích của Ninh Tiểu Xuyên đều khiến mặt đất rung chuyển dữ dội, núi non sụp đổ, sông suối đảo ngược dòng chảy. Đây chỉ là chiến đấu giữa các cường giả trẻ tuổi mà thôi!
Khuê Thanh nghiến răng, trong lòng đầy sự không cam tâm, nghĩ hắn đường đường là đệ tử của Thứ Thần mà lại không đánh lại được một sinh linh từ Đại Diêm, lại còn đã hợp thể với thần long rồi, hắn thấy vô cùng mất mặt.
Vị Đấu Chiến Thần Long Sứ khác khác cũng thấy vô cùng ức chế. Vốn dĩ sư tôn phái ba người hắn tới đây là để đàn áp sĩ khí của Đại Diêm. Đưa Sửu bà bà ra chẳng qua chỉ để cường giả Đại Diêm ra tay trước, như vậy chúng có thể lấy cớ giết chóc không cần kiêng nể.
Cho dù võ giả Đại Diêm không đánh thì chúng cũng sẽ nghĩ mọi cách để gây nên tranh cãi. Nhưng giờ ba người chúng đều đã hợp thể với thần long nhưng vẫn không đánh lại được một người của bên đối phương, hơn nữa còn bị chết một người. Đây là việc chúng chưa từng tưởng tượng ra.
- Đối thủ như vậy tuyệt đối không thể để hắn trưởng thành!
Khuê Thanh và Đấu Chiến Thần Long Sứ kia nhìn nhau, hai người gật đầu hiểu ý rồi hai người tách ra một trước một sau Ninh Tiểu Xuyên để tấn công.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, tâm thần của hắn cường đại đương nhiên thấy hết mọi động tác của Khuê Thanh và vị Đấu Chiến Thần Long Sứ kia. Chỉ có điều hắn không biết chúng muốn làm gì, dù sao tuyệt đối không thể đơn giản là tấn công từ hai hướng.
- Hừ!
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, tay cầm Thiên Đế Nhẫn chém về phía Khuê Thanh, bất luận đối phương muốn làm gì thì cũng phải giết một kẻ trước rồi tính. Như vậy đối phó với kẻ cuối cùng dễ hơn nhiều.
Khuê Thanh và Đấu Chiến Thần Long Sứ kia khóe miệng nhếch lên cười khảy, rồi cả hai cùng vung tay vẽ lên không trung một hình văn tự kỳ quái.
Uỳnh!
Tiếp đó là hai con rồng ánh kim quang khổng lồ từ hư không phía trước bọn Khuê Thanh bay ra, đem theo sức mạnh hủy thiên diệt địa, tung trảo về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên không thể động đậy, hắn không ngờ đối phương còn tuyệt chiêu như vậy.
- Ha ha, cuối cùng ngươi cũng không thoát được vận mệnh phải chết!
Khuê Thanh cười khảy, vị Đấu Chiến Thần Long Sứ kia bay tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, truyền Chí Tôn Khí vào thanh trường kiếm của Khuê Thanh, chém mạnh xuống.
Hai con cự long kim quang bị một kiếm của Khuê Thanh chém tan, biến thành vô số điểm sáng bay tứ tán trong không trung, còn Ninh Tiểu Xuyên cũng biến mất..
Hai con cự long kim quang bị một kiếm của Khuê Thanh chém tan, biến thành vô số điểm sáng bay tứ tán trong không trung, còn Ninh Tiểu Xuyên cũng biến mất.
Khi mọi người còn đang nghi hoặc thì từ trên cao vạn mét đột nhiên xuất hiện một cây chiến chùy với tốc độ cực nhanh bay xuống. Chiến chùy được bọc trong hỏa diệm phát ra ánh sáng chói lòa chiếu sáng toàn bộ không gian quanh Lăng Tiêu Thánh Điện. Rồi một âm thanh lớn vang lên, mặt đất xuất hiện một cái hố sau nghìn mét.
Khuê Thanh và Đấu Chiến Thần Long Sứ kia đều nằm dứoi đó, xương cốt toàn thân vỡ vụn, không đứng lên nổi.
Máu tươi từ vết thương chảy ra, miệng vết thương lại không thể lành lại được.
- Ngươi…ngươi không được giết bọn ta… Bọn ta là đệ tử của Thứ Thần!
Khuê Thanh và Đấu Chiến Thần Long Sứ còn lại đều kinh hoàng nhìn Ninh Tiểu Xuyên. Khi mới bắt đầu chúng không thể ngờ được Ninh Tiểu Xuyên lại mạnh hơn nhiều so với chúng nghĩ như vậy.
Chúng đã tung hết tuyệt chiêu nhưng vẫn không giải quyết được Ninh Tiểu Xuyên, ngược lại còn bị hắn đánh trọng thương.
Nếu giờ Ninh Tiểu Xuyên muốn giết thì chúng không có chút khả năng phản kháng nào.
- Sao có thể? Sinh linh Đại Diêm sao có thể mạnh như vậy?
Tất cả sinh linh thần giới đều không dám tin vào mắt mình. Võ giả Đại Diêm trước nay bị họ coi như sâu bọ lại một mình khiêu chiến ba vị Đấu Chiến Thần Long Sứ, mà cả ba đều thua. Với họ thì việc này là không thể nào lại xảy ra được.
Vì tất cả sinh linh thần giới đều biết sự cường đại của Đấu Chiến Thần Long Sứ. Ấu thần long sinh ra từ sức mạnh của Thái Thượng Thần Long Vương vốn là dị chủng Long tộc. Mà những người là Đấu Chiến Thần Long Sứ có thể bằng việc hợp thể với thần long bạo phát sức mạnh cường đại, có thể chiến đấu vượt một cảnh giới nhỏ.
Thế nhưng ba vị Đấu Chiến Thần Long Sứ có bao nhiêu ưu thế như vậy lại thua một sinh linh của Đại Diêm!
Phụt phụt!
Ninh Tiểu Xuyên hừ lạnh, quyết đoán cầm Thiên Đế Nhẫn chém xuống, máu tươi bắn tóa, thế là vũ trụ đã thiếu đi hai Đấu Chiến Thần Long Sứ và hai con thần long.
Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng giải thể, hắn không chút do dự móc Long Nguyên của ba con thần long kia và đưa cho Tiểu Hồng.
Ninh Tiểu Xuyên tới trước mặt Sửu bà bà, dùng Thiên Đế Nhẫn chém xiềng xích trên tay chân bà, nhưng chỉ phát ra âm thanh chói tai chứ không hề đứt lìa.
- Vô ích thôi. Hai sợi xích này là chí tôn hoàng khí đỉnh cấp, luyện chế từ tóc của một vị thần linh. Tuy không tới cấp chí tôn hoàng khí nhưng bên trong có chứ quy tắc của thần linh. Cho dù là Thứ Thần cũng không thể thoát ra được.
Sửu bà bà ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên, cảm xúc vô cùng phức tạp. Năm đó bà thổi một hơi là có thể giết tiểu tử này, nhưng giờ hắn đã trưởng thành tới mức đáng sợ thế này rồi. Thiên tài thiên giới cũng không phải đối thủ của hắn.
- Nếu vậy thì ta tạm đưa bà rời khỏi đây. Cho dù không thể tháo xích thì cũng sẽ không bị bắt đi.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Vô ích. Cho dù rời khỏi đây thì Thứ Thần cũng sẽ cảm nhận được sự tồn tại của ta thông qua sợi xích. Sẽ chi mang lại cho ngươi sát kiếp mà thôi.
Sửu bà bà lắc đầu.
- Lẽ nào không còn cách gì?
Nguyệt Thần và Thất công chúa cũng tới, nhìn Sửu bà bà trong lòng ngổn ngang cảm xúc, vô cùng phẫn nộ đối với việc làm của sinh linh thần giới, nhưng lại chẳng thể làm gì để thay đổi, cảm thấy vô cùng có lỗi với Sửu bà bà.
- Thật sự không có cách nào.
Sửu bà bà tuyệt vọng lắc đầu, ánh mắt đã mất đi ánh sáng, bị bao phủ bởi một màng khói mờ.
- Ai nói hết cách?
Đúng lúc đó, từ trên trời xuất hiện một vầng mặt trời chói lòa, ánh nắng nóng bỏng chiếu xuống khiến mặt đất nứt nẻ. Tiếng phượng hoàng ngâm vang lên thu hút mọi ánh nhìn.
Chỉ thấy ở chính giữa vầng mặt trời đó là một con phượng hoàng lửa bay lượng. Khí tức của nó khiến tất cả võ giả ở đây đều khó thở, ai cũng cảm thấy năng lượng trong cơ thể như bị kìm nén, ngay cả vận chuyển thông thường cũng không thể.
- Đó là…Phong tiền bối?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn vầng mặt trời đó, giật mình, là Phong Nguyệt Hề lâu rồi không gặp!
Sau khi chiến đấu với Thiên Mộng Yêu Hoàng, Phong Nguyệt Hề đã mất tăm mất tích. Giờ Nhân Thần Chi Môn mở ra, tu vi của Phong Nguyệt Hề hồi phục được một nửa đương nhiên không còn như xưa, khí tức đã vô cùng cường đại.
Lúc này, vầng mặt trời do Phong Nguyệt Hề biến thành từ từ hạ xuống khiến mọi người không thể mở mắt. Ai cũng cảm nhận được nhiệt độ xung quanh vì sự xuất hiện của Phong Nguyệt Hề đã cao hơn gấp trăm lần.
Y phục của nhiều cường giả bắt đầu bốc cháy, cũng may tu vi họ cao nên kịp thời thích phóng năng lượng bọc lấy toàn thân nên không gây nên tình huống khó xử.
Khoảng mười nhịp thở sau, ánh sáng dần tan đi, các võ giả mở mắt.
- Tiền bối vừa nói có cách?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
- Đúng là có cách. Nhưng không phải ở đây, ta phải đưa bà ấy đến Quy Khư.
Phong Nguyệt Hề nói.
- Bọn ta dựa vào cái gì mà tin ngươi? Nhỡ ngươi là sinh linh thần giới thì sao?
Thất công chúa nhìn Phong Nguyệt Hề chăm chăm. Họ vừa cứu được Sửu bà bà ra, trên trời đột nhiên lại có một con phượng hoàng bay xuống. Đâu ra việc trùng hợp vậy? Hơn nữa đối phương còn là yêu tộc.
- Tin hay không tùy ngươi. Nếu ngươi không để ta đưa bà ta đi thì ta cũng không đưa đi nữa.
Phong Nguyệt Hề không nổi giận, chỉ bình thản đáp.