Thần Ma Thiên Tôn

Chương 316: Chương 316: Thánh nữ tức giận




Long tử và Long nữ từ giữa mặt hồ bay lên, đáp xuống ven hồ, cùng trao đổi với thiên tài tuấn kiệt đến từ khắp nơi.

18 thị nữ áo trắng đều bưng khay đồng, đem rượu ngon và thức ăn ngon đến trước mặt người thừa kế Huyền thú và Võ giả nhân loại.

Những thị nữ áo trắng này đều không phải là Long tộc, mà là nhân loại, các nàng đều tự nguyện trở thành người hầu của Long tộc, làm việc cho Long tộc.

Giống như Long tộc có thể trở thành tọa kỵ cho nhân loại, nhân loại cũng có thể trở thành người hầu cho Long tộc, tu luyện công pháp Võ Đạo của Long tộc, giữa hai bên đều là trao đổi công bằng, không phân biệt ai tôn quý, ai ti tiện.

Phành...

Một ấu thú Huyền thú dung mạo nam tử trẻ tuổi đập nát một cái bàn, đột nhiên đứng bật dậy, lạnh lùng nói:

- Trong thức ăn Võ giả nhân loại của bọn hắn, không ngờ còn có tay gấu, canh rắn, quá ghê tởm, nhân loại dùng Huyền thú chúng ta làm thức ăn, chính là đang ăn thịt đồng bào chúng ta.

Những ấu thú Huyền thú khác cũng đều nhìn chằm chằm sang bàn ăn của nhân loại, quả nhiên nhìn thấy trong thức ăn đều là thịt Huyền thú, nấu nướng rất ngon, mùi vị rất thơm.

Ngay lập tức, tất cả đều trở nên đằng đằng sát khí.

Võ giả nhân loại ở đây cũng không dám đắc tội với ấu thú Huyền thú, nên biết sau lưng bọn họ đều là trưởng bối vương giả Huyền thú cực kỳ cường đại. Nếu như đắc tội với bọn chúng, như vậy thì cho dù là Tông môn lớn nhất như Nhất Nguyên Tông, cũng sẽ tổn thất thảm trọng.

Một vài Võ giả đều đều chuẩn bị đổ thức ăn đi, sau đó định xin lỗi đám ấu thú Huyền thú.

Ánh mắt của Đoan Mộc Linh Nhi cũng vô cùng âm lãnh, không hề sợ hãi chút nào, nói:

- Trong thức ăn của chúng, không phải cũng có nội tạng của nhân loại sao? Vậy mà thức ăn của nhân loại thì lại gây hại đến thiên lý.

Tất cả mọi người đều lập tức nhìn về phía thức ăn của ấu thú Huyền thú, quả nhiên trông thấy nội tạng, tay người chân người đẫm máu.

Một ấu thú Huyền thú hình dạng nam tử trẻ tuổi cầm một trái tim người lên, nuốt vào bụng rồi nói:

- Chỉ cho phép người ăn thú, chẳng lẽ không cho phép thú ăn người? Ta thấy món “tim người” này rất ngon, Long tộc quả thật biết đãi khách, rất hiểu khẩu vị của Tứ Sí Thắng Xà tộc chúng ta.

Tứ Sí Thắng Xà chính là Huyền thú thất phẩm.

Ấu thú Tứ Sí Thắng Xà này, mặc dù còn chưa trưởng thành, nhưng lực lượng đã cực kỳ đáng sợ , mỗi lần thở ra đều mang theo một làn khói độc, biến phiến đá trải dưới chân hắn thành màu đen.

- Ăn tim người thì có gì hay ho? Có bản lĩnh thì ăn thử một người sống xem?

Bên cạnh có một thiếu niên mặc bì giáp lên tiếng.

Thiếu niên này chính là ấu thú Long Ưng, cũng là Huyền thú thất phẩm.

- Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta không dám?

Tứ Sí Thắng Xà trợn trừng mắt, căn bản không hề để thiên tài tuấn kiệt nhân loại vào mắt.

- Nếu ngươi dám ăn một người, ta sẽ ăn hai người.

Ấu thú Long Ưng nói.

Tứ Sí Thắng Xà nói động thủ là động thủ, cánh tay đột nhiên dài hơn hai mươi thước, ngưng tụ thành một thủ chưởng, phóng về phía Đoan Mộc Linh Nhi.

Nó cảm thấy Đoan Mộc Linh Nhi là một kẻ phiền toái, hơn nữa da mỏng thịt mềm, nhất định là ăn rất ngon.

Đoan Mộc Linh Nhi liền rút Vong Mệnh loan đao ra, chém ra một đạo ánh đao hình trăng khuyết về phía đại thủ ấn, lập tức phát ra tiếng nổ chói tai.

Với tu vi của nàng, không ngờ lại không thể bổ đôi được thủ ấn.

- Ha ha, nữ tử nhân loại, ngoan ngoãn trở thành đồ ăn của ta, hôm nay sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.

Trong miệng Tứ Sí Thắng Xà phát ra tiếng cười lớn.

Vụt...

Thánh Nữ Ma Môn đột nhiên duỗi ra một ngón tay ngọc, điểm ra một đạo kiếm quang, đục xuyên chưởng ấn của Tứ Sí Thắng Xà, khiến cho thủ ấn không ngừng bốc lên khói xanh.

Thanh âm của Thánh Nữ Ma Môn rất bình thản, nhưng lại mang theo một luồng uy nghiêm cường thế:

- Đám Huyền thú các ngươi cũng quá càn rỡ rồi, thực sự cho rằng nhân loại không có cường giả đối phó được với các ngươi?

Tứ Sí Thắng Xà cười ha hả, nói:

- Nữ tử này là ai? Dáng vẻ không tệ a, tu vi Võ Đạo cũng lợi hại, nếu như xé xác nàng làm thức ăn, tu vi tuyệt đối sẽ tăng mạnh.

- Đúng vậy, ta cảm thấy mỗi một giọt huyết dịch trong cơ thể nàng đều giống như một gốc Huyền dược, nếu có thể ăn được thịt trên người nàng, tu vi nhất định mãnh tiến.

Ấu thú Long Ưng nói.

Những Ấu thú Huyền thú khác đều nhìn chằm chằm về phía Thánh Nữ Ma Môn, trong mắt bắn ra hào quang phệ huyết, hàm răng khẽ va vào nhau, phát ra tiếng cười trầm thấp.

Huyền thú ăn người là chuyện rất bình thường.

Đặc biệt là Huyền thú thất phẩm cường đại, sức ăn lại càng lớn, chỉ cần há mồm một cái là có thể nuốt chửng toàn bộ người trong một tòa tiểu thành.

Thánh Nữ Ma Môn mặc dù chỉ là nữ tử, nhưng trong người lại có một luồng ngạo khí rất lớn, dù đối mặt với mấy chục đầu Huyền thú tu vi cường đại thì cũng không hề sợ hãi, dáng vẻ vẫn bình thản thong dong.

Ầm...

Ấu thú Tứ Sí Thắng Xà và Ấu thú Long Ưng đều đồng thời xuất thủ, hóa thành hai đạo nhân ảnh, lập tức đánh tới trước mặt Thánh Nữ Ma Môn.

Thân pháp của bọn họ đều cực kỳ huyền diệu, giống như xà thân uốn lượn, Long Ưng giương cánh, cực kỳ nhanh nhạy, khiến người khác khó có thể nắm bắt.

Nhục thể của bọn họ cực kỳ cường đại, trên người mang theo mùi máu tanh của Huyền thú.

Bàn chân giẫm nát mặt đất, trong miệng phóng ra hỏa diễm, đủ loại công kích như sóng lớn ập tới.

Thánh Nữ Ma Môn đứng yên trên mặt đất, thân hình không chút lay động, cánh tay ngọc khẽ vung lên, trong không khí liền ngưng tụ băng sương lạnh lẽo, ngón tay điểm lên đỉnh đầu Ấu thú Tứ Sí Thắng Xà, Tứ Sí Thắng Xà lập tức bị hàn băng đông cứng, biến thành một khối băng điêu.

Rắc rắc…

Ngón tay ngọc của nàng lại điểm ra, đầu ngón tay điểm ra một đạo bạch quang, Ấu thú Long Ưng cũng lập tức biến thành một cái băng điêu.

Gần như chỉ điểm ra hai chỉ, đã đóng băng hai đầu Ấu thú Huyền thú thất phẩm, điều này khiến tất cả Võ giả ở đây đều cảm thấy rung động không thôi, không thể không đánh giá lại tu vi lực lượng của Thánh Nữ Ma Môn.

- Đã sớm nghe nói tu vi của Thánh Nữ Ma Môn cường đại, hôm nay vừa thấy, quả nhiên bất phàm, để ta tới kiến thức diệu pháp Thần Thông của Thánh Nữ.

Một đầu Ấu thú bát phẩm cầm theo trường thương giết tới, một thương xé rách hư không, chỉ sau một cái chớp mắt đã xuất hiện cách mấy chục mét, mũi thương đâm tới trước mặt Thánh Nữ Ma Môn.

Thánh Nữ Ma Môn duỗi bàn tay nhỏ nhắn ra, ngưng kết một tầng Huyền Khí hàn băng, đóng băng trường thương trong không khí, trước người hình thành một tường băng kín mít, tràn về phía Ấu thú Huyền thú bát phẩm.

Ầm...

Ấu thú Huyền thú bát phẩm lập tức hét lớn một tiếng, phun ra sóng âm như cuồng phong bạo vũ, thân hình bay lên cao, biến thương thành côn, đập mạnh xuống.

Thánh Nữ Ma Môn đạp trên tuyết bay đầy trời, thân hình rời khỏi mặt đất, dáng người mỹ diệu thoắt ẩn thoắt hiện, thân pháp không ngừng biến hóa.

Trong không khí xuất hiện mấy chục nhân ảnh xinh đẹp, tựa như hơn mười vị tiên cơ đang nhảy múa, trên thực tế, tất cả các nàng đều chỉ là một người.

Ấu thú Huyền thú bát phẩm cũng nhảy lên cao, thân thể lơ lửng trên mặt đất chừng 30 trượng, nghênh đón Thánh Nữ Ma Môn.

Phành...

Phành...

Ấu thú Tứ Sí Thắng Xà và Ấu thú Long Ưng đều phá băng mà ra, rũ cho vụn băng rơi trên mặt đất, toàn thân bùng cháy hỏa diễm, trong miệng phát ra tiếng gào thét phẫn nộ.

Thân thể Ấu thú Tứ Sí Thắng Xà được Huyền Khí bao trùm, không ngừng bành trướng, biến thành một đầu cự xà màu đen dài hơn mười thước, trên đầu mọc ra xà quan đỏ thẫm, trên lưng xuất hiện hai đôi cánh tràn ngập lân phiến, miệng không ngừng thổ ra khói độc màu đen.

Bốn cái cánh cực lớn cùng vỗ, liền cuốn theo một đám độc phong, xông thẳng lên trời.

Sau đó, lại có năm Ấu thú Huyền thú tu vi cường đại hóa thành bản thể, bay lên bầu trời, công kích Thánh Nữ Ma Môn, dường như thật sự có ý định liên thủ đánh chết nàng, xé xác nàng để ăn huyết nhục.

Huyền thú đẳng cấp càng cao thì trí tuệ cũng càng cao, thủ đoạn tàn nhẫn, ra tay cực kỳ độc ác vô tình.

Trên bầu trời, tùy thời có thể nhìn thấy thú ảnh khổng lồ đang phi hành, có thiểm điện chớp hiện, có hỏa diễm nung đỏ cả bầu trời, kiếm khí xẹt qua tầng mây, mơ hồ có thể nhìn thấy một nữ tử yểu điệu đứng trên phi kiếm.

Hình ảnh này tựa như một vị nữ kiếm tiên đang tranh đấu với quần ma, giống như trở lại thời đại Hồng Hoang.

Ánh mắt Long Ưng thì nhìn chằm chằm vào những Võ giả Ma Môn khác, trong mắt bắn ra hào quang khát máu, năm ngón tay biến thành Ưng Trảo, xé nát một yêu nữ trong Ma Môn.

Miệng của nó biến lớn, giống như một cái vạc nước, trực tiếp thôn phệ huyết nhục của yêu nữ Ma Môn đó.

Đoan Mộc Linh Nhi dẫn đầu thiên tài tuấn kiệt của Ma Môn, liên thủ đối kháng với Ấu thú Long Ưng, thế nhưng vẫn không địch lại, bị bức cho phải liên tiếp bại lui.

Thánh Nữ Ma Môn có thể trấn áp được Ấu thú Huyền thú cấp cao, nhưng bọn họ thì vẫn còn kém xa, căn bản không phải là đối thủ của Huyền thú cao cấp.

Xoẹt xoẹt…

Lại có một tài tuấn của Ma Môn, bị Ấu thú Long Ưng nuốt sống, biến thành “Huyền dược người sống”.

Tu vi Võ Đạo của Long Ưng không ngừng tăng lên, chiến ý trên người càng lúc càng mạnh, cười lớn:

- Đây là cao thủ Võ Đạo trẻ tuổi của Nhân tộc sao? Chẳng qua cũng chỉ là lương thực cho chúng ta mà thôi.

Long tử và Long nữ đều đứng tại ven hồ, cũng không hề ra tay ngăn cản, bình tĩnh nhìn chằm chằm Võ giả nhân tộc và Ấu thú Huyền thú chém giết nhau. Hết thảy dường như đã sớm nằm trong dự liệu của bọn họ.

Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, thái độ lạnh lùng của Long tộc thì có thể lý giải được, nhưng không ngờ những Võ giả nhân loại khác cũng lạnh lùng như vậy, cứ để mặc cho Huyền thú thôn phệ Võ giả Ma Môn, quả thật khiến cho người ta không thể hiểu nổi.

Đều là nhân loại, lại có thể trơ mắt nhìn đồng bào bị dị tộc nuốt chửng sao?

Ninh Tiểu Xuyên đang định ra tay, nhưng Ngự Thanh thì lại nắm cổ tay hắn, lắc đầu, dùng tâm thần truyền âm:

- Ngươi còn không thấy rõ thế cục? Thế lực khắp nơi ở đây đều muốn mượn tay Ấu thú Huyền thú để diệt trừ Ma Môn.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đây không phải là diệt trừ Ma Môn, mà là đồng bào Nhân tộc bị tàn sát. Nhân loại có thể nội đấu, nhưng chỉ là dưới tình huống không bị ngoại tộc khi dễ mà thôi.

Ngự Thanh cũng khẽ nhíu mày, thực sự hắn cũng không quen nhìn thái độ lạnh lùng của những người xung quanh.

Thế nhưng, hắn vẫn tiếp tục khuyên nhủ:

- Nếu ngươi ra tay, rất có thể dẫn tới rất nhiều đại địch cho Kiếm Các Hầu Phủ, vương giả Huyền thú đều không dễ chọc vào. Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ a.

Ninh Tiểu Xuyên đã nghĩ rất kỹ, liền trực tiếp thi triển Thất Thải Na Di, thân thể biến mất ngay tại chỗ.

Một khắc sau, hắn đã bay lên đầu Ấu thú Long Ưng.

- Huyết nhục Võ giả Nhân tộc quả đúng là mỹ vị, mỗi một khối huyết nhục đều có thể khiến cho tu vi của ta tăng trưởng không ít, quả thật là Huyền dược trời sinh mà.

Ấu thú Long Ưng cười lớn một tiếng, đánh bay Vong Mệnh loan đao của Đoan Mộc Linh Nhi ra ngoài.

Trên cánh tay của nó mọc ra lân phiến, móng vuốt như móc sắt, xẹt qua cổ Đoan Mộc Linh Nhi, để lại trên cổ của nàng một vết máu nhỏ.

Vong Mệnh loan đao bay giữa không trung hai vòng, lập tức rơi xuống đất, bị Ninh Tiểu Xuyên nắm trong tay, trong cơ thể tràn ra long hổ Huyền Khí, hào quang trên Vong Mệnh loan đao đột nhiên tăng vọt.

Một đao bổ lên cánh tay ấu thú Long Ưng, lực lượng khổng lồ lập tức chấn vỡ lân phiến, bắn ra một đám máu tươi tinh hồng sắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.