Sau khi Ninh Tiểu Xuyên suất lĩnh Long Tượng Thần Võ doanh tiến vào ngoại thành, bốn vị lão tổ của Kiếm Các Hầu Phủ và Trần Cửu Huyên liền rời khỏi quân đội, lặng lẽ chạy đến lối vào thông đạo bí mật trong lòng đất.
Long Tượng Thần Võ doanh có hơn ngàn người, trên đường có bốn, năm người rời đi thì cũng sẽ không khiến cho người khác chú ý.
Ầm ầm ầm...
Tiếng chân vang lên mãnh liệt.
Ninh Tiểu Xuyên dẫn theo quân sĩ Long Tượng Thần Võ doanh, đại quy mô tiến về phía “Địa Càn thành vực”.
Đoạn tường thành bị Bạch Ly lão tổ công phá, chính là ở “Địa Càn thành vực”.
Địa Càn thành vực là lối vào Hoàng thành, cũng là nơi có số lượng phản quân dày đặc nhất, thậm chí thành lập doanh trướng, có nhiều cao thủ phản quân trấn thủ, nhằm phòng ngừa đại quân triều đình sẽ đoạt lại Địa Càn thành vực.
Quân đội triều đình đánh hơn mười lần, nhưng ngay cả tầng phòng ngự thứ nhất của Địa Càn thành vực cũng không công phá nổi, ngược lại tử thương vô số, thậm chí còn có ba vị Hầu gia vẫn lạc, bị phản quân chém đầu, treo trên một cái tháp cao tại Địa Càn thành vực.
Muốn đoạt lại Địa Càn thành vực, quả thực còn khó hơn lên trời.
Thế nhưng, nếu không đoạt lại Địa Càn thành vực, phản quân sẽ liên tục không ngừng tràn vào Hoàng thành, đối với Hoàng thành mà nói, sẽ càng gây ra nhiều bất lợi hơn.
- Long Tượng Thần Võ doanh xuất động rồi.
- Long Tượng Thần Võ doanh cuối cùng xuất động rồi.
Phố lớn ngõ nhỏ tại ngoại thành đều vang lên tiếng hoan hô như thủy triều, rất nhiều người đều kích động vô cùng, binh chủng cường đại nhất của triều đình, cuối cùng cũng xuất động, đây chính là một nhánh vương giả chi sư, ký thác tất cả hi vọng của mọi người.
Trị an của ngoại thành đã trở nên hỗn loạn vô cùng, nhưng chính vì sự xuất hiện của Long Tượng Thần Võ doanh, cho nên rất nhiều người đã bình tĩnh trở lại, giống như được ăn một viên định tâm hoàn, cảm thấy thực lực của triều đình vẫn rất cường đại, chưa chắc sẽ bị phản quân đánh bại.
- Long Tượng Thần Võ doanh cuối cùng cũng xuất động rồi.
Vô Sinh Đạo chủ đứng trên tường thành hoang tàn, áo bào xám trên người bị thổi tung bay phất phới.
Hắn có thể nghe thấy từng trận âm thanh gào thét của Long Tượng bên tai, khí thế vô cùng hùng hậu, tựa như “vạn long tề phi”, chỉ nghe thấy tiếng gầm rống này thôi cũng đủ khiến cho rất nhiều Võ giả đều cảm thấy tâm thần run rẩy.
Một nhánh phản quân do mấy ngàn người tạo thành, gặp phải Long Tượng Thần Võ doanh, lập tức lâm vào một cuộc đồ sát tàn nhẫn nhất, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.
Nhánh phản quân này là do một đại gia tộc tạo thành quân đội, vừa gặp phải Long Tượng Thần Võ doanh, lập tức bắt đầu tan rã, không ngừng chạy thục mạng, dưới cả ngàn cây Long Tượng Kích Thương, bọn họ ngay cả lực lượng phản kháng cũng không có.
Gần như chỉ một đạo trùng kích qua đi, cả một gia tộc đã bị Long Tượng Thần Võ doanh giết sạch, lưu lại tử thi đầy đất. Ngay cả hơn mười vị Trưởng lão và gia chủ của gia tộc đó, cũng bị trấn sát, máu nhuộm đỏ cả con đường, lúc ngã xuống đất, trên mặt mỗi người vẫn còn mang theo thần sắc kinh hãi.
Trong thành vang lên tiếng trống trận kinh thiên động địa, quân đội triều đình vốn dĩ đã bị đánh cho liên tục bại lui, khi nhìn thấy sự cường thế đến bất ngờ của Long Tượng Thần Võ doanh, khí thế cũng bắt đầu dâng cao như cầu vồng, mở ra một cuộc phản công đối với phản quân.
- Chúng ta theo sau Long Tượng Thần Võ doanh, thu hoạch chiến trường, đoạt lại những thành vực đã mất.
Trong tay Thiên Ưng Hầu cầm một thanh trường mâu thô to, đóng đinh một tên Trưởng lão đang bỏ chạy thục mạng lên vách tường, máu tươi phun ra như suối.
Phốc…
Rút trường mâu ra, Thiên Ưng Hầu liền dẫn theo tám vạn quân đội theo sát cánh sườn của Long Tượng Thần Võ doanh, thanh lý những con cá lọt lưới, mở rộng thành quả chiến đấu.
Tại một phía khác của Long Tượng Thần Võ doanh, cũng có một vị Hầu gia dẫn mười vạn đại quân, giống như thủy triều tràn qua phố lớn ngõ nhỏ của thành vực, những nơi bọn họ đi qua, tất cả địch nhân đều bị chém giết.
Mấy trăm người đánh nhau trên đường, đã là cảnh tượng rất đồ sộ hoành tráng rồi. Vậy thì trên mười vạn người chiến đấu, lại càng đáng sợ hơn, không chỉ đơn giản là người bị chém giết, mà ngay cả kiến trúc hai bên đường cũng bị đánh sập, biến thành phế tích.
Bước tiến của Long Tượng Thần Võ doanh thế như chẻ tre, phản quân đối diện với bọn họ, quả thực không phải là chiến đấu, mà là một bên bị đồ sát.
Long Tượng Thần Võ doanh một đường quét ngang, không những chém giết sạch Võ giả, mà thân hình cao lớn của Long Tượng còn giẫm nát toàn bộ kiến trúc phía trước, nghiền ép tất cả thành phế tích. Đánh lui chiến xa của phản quân, biến thành một đống sắt vụn.
- Không ngờ người dẫn đội lại là Ninh Tiểu Xuyên.
Vô Sinh Đạo chủ lộ ra một nụ cười lạnh, trên người dâng lên sát khí đằng đằng, trong cơ thể phát tán ma khí hùng hậu.
Tu La Đạo chủ chống một thanh quải trượng thô to, cũng nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng Song Đầu Thạch Thú, đôi mắt nheo lại, nở nụ cười, nói:
- Nghe nói ngay cả Tầm Quân phong chủ của Nhất Nguyên Tông cũng thảm bại trong tay tiểu tử này, tốc độ phát triển của kẻ này thật là đáng sợ, vừa nghe mà rợn cả người, chỉ trong vòng vài năm đã đạt đến trình độ ngang vai bằng vế với chúng ta rồi.
- Cho dù hắn có cường đại hơn thì cũng sẽ biến thành một vũng máu dưới Đồ Sinh ma bàn của lão phu.
Vô Sinh Đạo chủ có Huyền Khí cửu phẩm, cho nên căn bản không hề sợ hãi bất kỳ đối thủ nào.
Thần sắc của Tu La Đạo chủ vẫn có chút lo lắng, nói:
- Thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên dù sao cũng là cháu ngoại của Ma Đế, nếu như giết hắn, e rằng sẽ không tiện giải thích với Ma Đế.
Sau lần Vô Sinh Đạo chủ và Tu La Đạo chủ đánh nhau với Kiếm Các Hầu Phủ, bọn hắn đã tra rõ thân phận của Ninh Tiểu Xuyên, phát hiện hắn chính là con trai của Thánh Nữ Ma Môn đời trước.
Sau khi phát hiện ra bí mật này, hai người bọn họ đã bị hù cho khiếp vía, cũng chính vì thế cho nên khoảng thời gian này mới không đi tìm Ninh Tiểu Xuyên gây phiền toái nữa.
Khóe miệng Vô Sinh Đạo chủ nhếch lên, nói:
- Ma Đế đã đi tham gia “Thiên Nhân luận đạo”. Có thể còn sống đi ra khỏi Thiên Cung hay không còn chưa biết. Huống hồ, cho dù Ma Đế trở thành người cuối cùng Luận đạo thắng lợi thì cũng sẽ bước vào Thiên Nhân cảnh. Sau khi đạt tới Thiên Nhân cảnh, đã không còn là phàm nhân, tự nhiên là càng thêm lạnh lùng đối với tình thân, sao có thể vì một tên cháu ngoại chưa bao giờ gặp mặt mà trách phạt chúng ta được?
- Điều này cũng đúng, Ma Đế tu luyện Phệ Huyết Ma Công, vốn dĩ đã rất lạnh nhạt đối với tình thân, nếu như đạt tới Thiên Nhân cảnh, e rằng sẽ càng không để tình thân vào trong lòng. Ha ha, vậy chúng ta hãy liên thủ, trấn sát Ninh Tiểu Xuyên, cướp lấy Bắc Minh Thần Công và Thiên Đế Nhận trên người hắn.
Tu La Đạo chủ lạnh lùng cười.
- Không gấp, tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên không thấp, cứ chờ hắn tiêu hao nguyên khí rồi hãy ra tay, đến lúc đó tranh thủ giáng cho hắn một kích trí mạng, tránh cho hắn có cơ hội đào tẩu. Ha ha…
Trên mặt Vô Sinh Đạo chủ lộ ra nụ cười âm trầm.
Ầm ầm ầm...
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên lưng Song Đầu Thạch Thú, xông lên phía trước, căn bản không cần hắn ra tay, chỉ bằng vào lực lượng của Song Đầu Thạch Thú cũng đủ để trấn sát toàn bộ địch nhân rồi.
Chiến lực của Song Đầu Thạch Thú đủ để khiêu chiến với Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ sáu, thân hình cao tới hơn trăm mét, chỉ cần một chân giẫm xuống, đã có thể đạp chết tươi Võ giả Thoát Tục cảnh tầng thứ ba trở xuống.
- Khè…
Một cái đầu của Song Đầu Thạch Thú thổ ra một đoàn hàn khí màu lam, hóa thành khí lưu lạnh lẽo, đông cứng cả phạm vi trăm mét trong thành vực, trên trăm vị phản quân đều triệt để mất đi sinh cơ trong khối băng.
Phành phành phành...
Tiểu đội Long Tượng Thần Võ đằng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, điên cuồng đuổi theo, giẫm nát hàn băng dày một thước trên mặt đất, nghiền nát đám phản quân trong băng tinh thành vụn băng.
Địa Càn thành vực là thành vực bị chiến tranh phá hủy thảm trọng nhất, đã bị phản quân khống chế hoàn toàn, thế nhưng bên ngoài thành vực lại bố trí hai tầng phòng tuyến, do một lượng lớn trận pháp phòng ngự và trận pháp công kích tạo thành, bố trí rất nhiều cường giả thủ hộ hai đạo phòng tuyến này, chính là vì sợ quân đội triều đình sẽ chiếm đoạt lại Địa Càn thành vực.
Nếu như Địa Càn thành vực bị đoạt lại, phản quân tiến vào Hoàng thành sẽ bị chặt đứt yết hầu, những phản quân tiến công vào Hoàng thành sẽ bị giam trong thành, trở thành cá trong chậu, mặc cho quân đội triều đình xử lý.
Cho nên, bất luận là quân đội triều đình hay là phản quân thì Địa Càn thành vực đều cực kỳ trọng yếu.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên suất lĩnh đại quân Long Tượng Thần Võ doanh đến khu vực phòng tuyến thứ nhất của Địa Càn thành vực, trên đường nơi này đã chất đầy hơn vạn cái tử thi, máu tươi chảy thành suối, trong không khí nồng nặc mùi máu tươi, nếu là Võ giả chưa từng bao giờ lên chiến trường ngửi thấy mùi này, nhất định sẽ trực tiếp nôn mửa.
Vì đoạt lại Địa Càn thành vực mà triều đình đã phát động hơn mười đợt công kích, thế nhưng, ngay cả đạo phòng tuyến thứ nhất của phản quân cũng không đột phá được, ngược lại còn tổn thất thảm trọng.
Một tên vạn chiến lang quân từ trong đống thi thể leo ra, toàn thân đều là máu tươi, nức nở quỳ sụp xuống dưới Song Đầu Thạch Thú, nói:
- Đại thống lĩnh… Long Tượng Thần Võ doanh cuối cùng cũng đến rồi, chúng ta… Quân đội của Tứ Phương Hầu Phủ chúng ta đều chết sạch… Lực lượng của những phản quân kia quá cường đại… Căn bản không thể vượt qua… Không thể đột phá được phòng tuyến.
Lại có một vài quân sĩ trọng thương từ trong đống xác chết bò ra, cả đám đều người không ra người, quỷ không giống quỷ, bộ dạng thất hồn lạc phách, hiển nhiên vừa rồi đã bị cảnh tượng đại chiến dọa cho phát ngốc.
Tâm chí của những quân sĩ bình thường này, tất nhiên không thể so sánh với Long Tượng Thần Võ doanh, đối mặt với đối phương giết chóc khủng bố, số người bị dọa cho phát điên và phát ngốc cũng không ít.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, nói:
- Tứ Phương Hầu đã nhận được quân lệnh của Vương gia, chẳng những không đoạt lại được Địa Càn thành vực, ngược lại còn để cho đại quân triều đình tổn thất thảm trọng như vậy, quả thực đáng xử chém. Còn không gọi Tứ Phương Hầu ra gặp ta?
Tên vạn chiến lang quân kia run rẩy, chỉ về phía một tòa tháp cao, nói:
- Hầu gia… Hầu gia đã hi sinh vì tổ quốc rồi.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy toàn thân phát lạnh, liền nhìn lên tòa tháp cao, quả nhiên thấy đầu của Tứ Phương Hầu đang bị treo ở trên cao, bị mặt trời phơi nắng, hai mắt đều lồi cả ra ngoài.
Tứ Phương Hầu dù sao cũng là Vương Hầu cường đại, Ninh Tiểu Xuyên đã từng gặp qua hắn một lần, trong lòng vẫn có một ít ấn tượng, nhưng không ngờ trận chiến tại Địa Càn thành vực lại thảm liệt như vậy, ngay cả Vương Hầu cũng đều chết trận.
Ngoại trừ đầu của Tứ Phương Hầu ra, trên tháp cao còn treo hai cái đầu người khác, một cái là lão giả tóc trắng, còn một cái là thiếu phụ dung mạo diễm lệ.
Chính là “Đao Hoàng Hầu” và “Cân Quắc Hầu”.
Ba vị Vương Hầu vì đoạt lại Địa Càn thành vực mà đều chết trận tại nơi này, vậy mà không ngờ ngay cả đạo phòng tuyến thứ nhất cũng không công phá được.
Từ bên trong tầng phòng tuyến thứ nhất, có một trung niên chừng năm mươi tuổi đi ra, hai tay chắp sau lưng, cao giọng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ Khổng Tước Minh Vương lại điều động ngươi đến Địa Càn thành vực, vậy chẳng khác gì phái ngươi đi tìm chết a.
Người này chính là Tông chủ của Minh Tiêu Tông, là một Võ Tôn cường đại trong đám phản quân.