- Sợ cái gì? Với thân phận của Tiểu Vương tử, cho dù là bị phạt, nhiều lắm cũng chỉ bị phạt cấm bế mấy ngày mà thôi! Nhưng tên tiểu tử này liền thảm rồi! Dám giết người của Chân Lý Thiên Quốc chúng ta, ta thấy Trật Tự Sứ sẽ trực tiếp vứt hắn vào Huyết Luyện Ngục a!
- Chuyện tình Huyết Luyện Ngục vẫn là sau này hãy nói a! Hiện tại hắn phải qua được cái cửa ải Tiểu Vương tử này trước đã!
- …
Đám thanh niên trẻ tuổi bốn phía này mặc dù mỗi người đều cực kỳ tức giận, nhưng cũng chỉ là đứng ở một bên căm phẫn bàn tán, cũng không có kẻ nào trực tiếp xuất thủ. Bởi vì hiện tại Diệp Siêu Phàm đã mang theo sắc mặt lạnh như băng, bước từng bước một về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Ngươi lại dám giết chết Khổng Mạc ở ngay trước mặt ta? Xem ra hôm nay bất luận thế nào ta cũng không thể tha cho ngươi!
Bàn tay Diệp Siêu Phàm mở ra, toàn bộ cánh tay tựa hồ như hóa thành từng đạo từng đạo Pháp tắc, cũng không biết đã dùng môn Bí pháp gì, bay thẳng tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng, mạnh mẽ trảo một cái.
Một loại cảm giác hãi hùng khiếp vía nhất thời xuất hiện trong lòng Ninh Tiểu Xuyên. Ninh Tiểu Xuyên biết rõ, hiện tại chính mình có khả năng không tiếp nổi một chiêu này của Diệp Siêu Phàm, thậm chí còn có khả năng trực tiếp bị giết chết. Nhưng hắn bóp nát Thần cách Hư huyễn của Khổng Mạc, chính là vì muốn có một màn trước mắt này, trực tiếp chọc giận Diệp Siêu Phàm, khiến cho Diệp Siêu Phàm hung hãn xuất thủ.
Bởi vì chỉ có như vậy, Ninh Tiểu Xuyên mới có thể cảm giác được uy hiếp trí mạng. Đã có loại cảm giác uy hiếp trí mạng này, viên cốt châu bạch sắc trong Thần cách của Ninh Tiểu Xuyên mới có khả năng một lần nữa xoay tròn, phát huy ra lực lượng siêu cường. Đợi đến lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên chưa chắc đã không thể đánh một trận với Diệp Siêu Phàm. Đây cũng là biện pháp duy nhất mà hiện tại Ninh Tiểu Xuyên có thể nghĩ tới. Hắn chỉ có thể đem hy vọng của chính mình đặt trên cốt châu bạch sắc trong cơ thể.
Cho nên lúc này, sau khi tiện tay đẩy Đàn Càn hòa thượng ra sau lưng chính mình, Ninh Tiểu Xuyên chẳng những không hề lui lại, trái lại còn ưỡn cao bộ ngực, trực diện nghênh đón công kích của Diệp Siêu Phàm.
- Gia hỏa này muốn tự sát sao?
Đám người bốn phía xung quanh nhìn thấy cử động của Ninh Tiểu Xuyên, trong đầu lập tức toát ra ý niệm như vậy. Bọn chúng căn bản đoán không được ý nghĩ hiện tại của Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm Diệp Siêu Phàm đang cách mình càng lúc càng gần, huyết dịch toàn thân tựa hồ cũng bắt đầu dâng trào lên. Dưới tình huống như vậy, cốt châu bạch sắc trong cơ thể hắn tựa hồ cũng bắt đầu có chút xúc động, có xu thế chuẩn bị xoay tròn.
Nhưng đúng lúc này, một đạo phích lịch lôi đình lại đột nhiên ngăn cản Diệp Siêu Phàm lại. Một gã nam tử uy vũ mặc trên người một kiện trường bào kim sắc, bên hông đeo một thanh đại kiếm kim sắc, hóa thành một đạo lôi đình, ngăn cản ngay trước mặt Diệp Siêu Phàm. Trên người gã nam tử uy vũ này không ngừng phóng xuất ra một cỗ Thần uy, rõ ràng biểu hiện thân phận Thần linh chân chính của hắn.
Nam tử kim bào vừa xuất hiện liền ngăn cản Diệp Siêu Phàm, sau đó ánh mắt đảo quét bốn phía, lập tức thể hiện ra thần sắc uy nghiêm, nói:
- Tiểu Vương tử, ngày hôm nay ngươi làm thật sự quá đáng rồi! Ngươi nhất định phải tiếp nhận trừng phạt nghiêm khắc!
Gã nam tử kim bào này chính là một thành viên trong số mấy ngàn Trật Tự Sứ của Chân Lý Thiên Quốc. Với thực lực cấp Thần linh của hắn, hẳn là sớm đã có thể cảm ứng rõ ràng được hết thảy mọi thứ phát sinh trong Thiên Kiêu Cung. Chỉ là không biết vì sao, lúc này hắn mới xuất hiện ở nơi này.
Đám thiên kiêu thần sắc chật vật, nằm rạp dưới đất bốn phía kia lúc này nhìn thấy Trật Tự Sứ xuất hiện, lập tức đồng loạt trực tiếp mở miệng, nhao nhao yêu cầu phải nghiêm phạt Diệp Siêu Phàm. Bọn chúng nhất thời từng tên từng tên mang theo thần sắc kích động nhảy dựng lên, phóng vọt tới bên cạnh Trật Tự Sứ, luôn miệng chỉ trích Diệp Siêu Phàm bá đạo cùng thích giết chóc.
Đám thiên kiêu này trước đây bị Diệp Siêu Phàm khi dễ thật sự có chút quá đáng, hiện tại hồi tưởng lại sự sỉ nhục vừa rồi chính mình đã gặp phải, trên gương mặt không ít thiên kiêu trong đó thậm chí đã chảy xuống nước mắt.
- Được rồi! Được rồi! Chuyện ngày hôm nay là do lỗi của bản sứ! Nếu không phải ta nhất thời khinh suất, không kịp lúc ngăn cản tranh đấu giữa các ngươi, sự tình cũng sẽ không nháo thành tình trạng như hiện tại vậy! Bất quá các ngươi yên tâm, Trật Tự Sứ chính là chưởng khống hết thảy mọi trật tự trong Chân Lý Thiên Quốc, ta tuyệt đối sẽ công bằng công chính xử lý chuyện này, nghiêm túc xử phạt Diệp Siêu Phàm!
Vẻ mặt nam tử kim bào tràn đầy nghiêm nghị đứng giữa đám thiên kiêu kia, vậy mà buông xuống cái giá Thần linh của hắn, vẻ mặt ôn hòa an ủi đám thiên kiêu. Một màn như vậy tự nhiên khiến cho đám thiên kiêu bốn phía càng lúc càng an lòng, gần như đã xem nam tử kim bào thành chỗ dựa hiện tại của chính mình.
Chỉ có Ninh Tiểu Xuyên đứng ở một bên, trong lúc vô tình đã nhìn thấy được một tia thần sắc cười nhạt trào phúng trên mặt gã nam tử kim bào kia. Bất quá nam tử kim bào này che giấu rất tốt, thần sắc như vậy chỉ vẻn vẹn xuất hiện trong chốc lát liền lập tức biến mất.
- Có chút không thích hợp! Lẽ nào ngay cả gã nam tử kim bào trước mặt này cũng cùng một phe với Diệp Siêu Phàm sao?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên âm thầm cảnh giác. Gã nam tử kim bào này mặc dù thân là Trật Tự Sứ, nhưng hắn cũng là một con người. Là con người liền sẽ có tư tưởng của chính mình, cho nên nếu thật sự trở thành đồng bọn của Diệp Siêu Phàm, cái này một chút cũng không kỳ quái.
Từ xưng hào Tiểu Vương tử của Diệp Siêu Phàm có thể nhìn ra, địa vị của hắn tại Chân Lý Thiên Quốc sợ rằng cũng không tầm thường. Một người như vậy, muốn thu mua một gã Trật Tự Sứ cảnh giới Hạ Vị Thần, tựa hồ cũng không phải là việc khó khăn gì.
Nam tử kim bào trấn an đám thiên kiêu này vài câu, sau đó đã mắt lạnh nhìn về phía Diệp Siêu Phàm nói:
- Diệp Siêu Phàm, ngươi dẫn người đại náo Thiên Kiêu Cung, đồng thời còn giết chết mấy thành viên của Thiên Kiêu Cung, hiện tại ta chính thức xử phạt ngươi một vạn Thần tệ! Sau này nếu còn phát sinh chuyện như vậy nữa, trừng phạt sẽ gia tăng lên gấp bội, ngươi nhất định phải chú ý!
- Biết rồi!
Diệp Siêu Phàm lười biếng đáp lời một tiếng, ánh mắt lại nhìn chằm chằm về phía Ninh Tiểu Xuyên ở một bên, khóe miệng lộ ra mấy phần nụ cười trêu tức.