- Diệt... Diệt Nhân Vương... có gì thì từ từ nói. Vừa rồi bọn ta không có ý đó...
Chiến y của Âu Dương Thừa Đức bị chưởng ấn của Tiểu Linh Nhi đánh cho tơi tả, da trên người cũng xuất hiện vô số vết thương, vừa thổ huyết vừa bị đẩy lùi về sau.
Không ai ngờ được hai tiểu yêu nữ nhìn có vẻ vô hại lại lợi hại như vậy, thật là vượt ngoài sự nhận thức của người bình thường.
Đặc biệt là Tiểu Linh Nhi, dường như còn đáng sợ của Diệt Nhân Vương. Một đạo chưởng ấn vừa rồi của Tiểu Linh Nhi căn bản không giống như của một tu sĩ trẻ tuổi. Chỉ một chưởng đã phá vỡ trận pháp của rất nhiều người bố trí.
Cho dù là thiên kiêu hàng đầu Long Thái Nhất hay thất công chúa Thiên Đình cũng phải kinh hãi, nhìn Tiểu Linh Nhi như nhìn một yêu nghiệt vậy.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên rất mạnh nhưng dù sao cũng rất có hạn, vẫn nằm trong phạm vi có thể lý giải của mọi người.
Còn tiểu yêu nữ bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên kia là thế nào? Sao có thể mạnh tới mức đó? Sinh linh trẻ tuổi sao có thể có tu vi khủng khiếp như vậy?
Long Thái Nhất từng tự cho mình là sinh linh mạnh nhất trong lứa trẻ Thiên Hư Đại Lục, cho dù từng bại trong tay Ninh Tiểu Xuyên nhưng ít nhất cũng là chiến đấu với khí thế ngang ngửa, buộc Ninh Tiểu Xuyên phải dùng tới tuyệt chiêu mạnh nhất.
Nhưng Long Thái Nhất có một ảo giác rằng nếu bảo hắn giao đấu với Tiểu Linh Nhi, chỉ trong ba chiêu, hắn sẽ bị Tiểu Linh Nhi đánh bại, khoảng cách thực lực quá lớn.
Những tu sĩ nhân tộc vừa nãy có ý đồ với Tiểu Linh Nhi và Tiểu Hồng, thấy họ bước ra từ trong trận pháp thì đều kinh hãi, trong đó cũng có một số người thậm chí sợ đến mặt tái mét, suýt nữa đã quỳ xuống.
Ninh Tiểu Xuyên căn bản không nhìn bọn Âu Dương Thừa Đức, Cửu Khư Thần Tử mà nhìn về hướng Tru Thần Đại Trận, cảm giác trận pháp đã sắp nổ tung đến nơi rồi.
- Tiểu Linh Nhi, đưa Linh Nhi rời khỏi đây trước đi! Tiểu Hồng, hợp thể!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Tiểu Linh Nhi tính cách hiền hoà, tuy rất hận đám tu sĩ nhân tộc kia nhưng không khát máu thích chém giết. Nghe Ninh Tiểu Xuyên nói xong lập tức nắm tay Ninh Hinh Nhi, biến thành đạo tử quang bay ra xa Tru Thần Đại Trận.
Toàn thân Tiểu Hồng bùng cháy Thần Tức Long Hoả, mắt mở to, lộ ra hai hàm răng trắng tinh, cố làm ra vẻ hung dữ gườm gườm nhìn đám tu sĩ nhân tộc.
Rồi Tiểu Hồng biết thành một đám long khí đỏ rực, kết hợp thành một thể với Ninh Tiểu Xuyên, biến thành một cái bộ thần long chiến giáp, với đôi long dực khổng lồ.
Đôi long dực sau lưng Ninh Tiểu Xuyên đập mạnh, lập tức bay vút lên trời, lao vào tầng mây, vào trong khu vực chiến đấu của Đát Hy công chúa và Nguyệt Thần.
- Dừng tay!
Ninh Tiểu Xuyên đứng ở giữa họ, cùng tung một chưởng về hai người để họ lùi ra xa.
Đát Hy công chúa gườm gườm nhìn Nguyệt Thần:
- Không phải bản công chúa không muốn dừng mà là nàng ta cứ muốn chiến tiếp, cứ muốn định sinh tử!
Nguyệt Thần đứng trên hư không cao vạn trượng, hoá thân thành một vầng trăng thanh khiết, giống như một vị tiên tử không chút tì vết đứng giữa mặt trăng, nói:
- Nhân tộc và yêu tộc vốn là hai bên đối lập, không có bất cứ điều gì có thể thương lượng cả.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày:
- Tru Thần Đại Trận sắp bị công phá, chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức, nếu không chiến hoả từ trong đại trận phun ra, tất cả mọi người sẽ chết hết.
Nguyệt Thần nhìn về hướng Tru Thần Đại Trận, quả nhiên thấy tám mươi mốt ngọn kiếm sơn đang rung chuyển dữ dội, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, trong lòng cũng có cảm giác nguy hiểm:
- Yêu hồ, lần sau gặp ngươi sẽ không may mắn vậy nữa đâu! Ninh Tiểu Xuyên, ta cho ngươi lời khuyên cuối cùng, với tâm tính của ngươi không nên chìm đắm trong sự mê hoặc của yêu hồ, hãy mau tỉnh táo lại đi!
Nguyệt Thần lấy ra một viên thần thạch sáng loá, ngón tay rung lên, đó là viên Nguyệt Tâm Thạch có thể giúp người ta duy trì sự tỉnh táo liền rơi vào tay Ninh Tiểu Xuyên.
Đôi mắt thanh lãnh của nàng nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc rồi biến thành một đạo bạch quang bay xuống đất.
Ninh Tiểu Xuyên cầm Nguyệt Tâm Thạch, cảm nhận năng lượng lạnh lẽo truyền ra từ nó chui vào cơ thể, kích thích tâm thần và nguyên thần, ngưng tụ thành một loại năng lượng tịnh hoá tâm linh.
Năng lượng của Nguyệt Tâm Thạch có phần tương tự Xá Lợi Tử của Phật gia, đeo theo người có thể trừ tà, minh tâm tịnh khí.
- Đây là ý gì? Tưởng ta bị Đát Hy công chúa mê hoặc thật sao?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nguyệt Tâm Thạch trong tay lắc đầu cười khổ.
- Nàng ta thích ngươi.
Đát Hy công chúa nheo mắt cười.
- Có thể sao?
Ninh Tiểu Xuyên noií.
Đát Hy công chúa gật đầu:
- Nếu nàng ta không thích ngươi thì chắc chắn đã hạ sát thủ với ngươi rồi. Nhưng từ đầu chí cuối cũng không có ý muốn giết ngươi, còn với ta thì thật sự động sát cơ rồi.
- Không quan trọng nữa, đi thôi!
Ninh Tiểu Xuyên đập cánh, biến thành một đám hoả vân, nhanh chóng bay xa khỏi Tru Thần Đại Trận.
Ninh Tiểu Xuyên và Đát Hy công chúa chưa bay được xa thì từ Tru Thần Đại Trận bắn lên cột sáng chói loà, xuyên thủng tầng mây.
Một luồng yêu khí hùng hồn đánh tan tám mươi mốt ngọn kiếm sơn, bắn ra bốn phương tám hướng.
Ninh Tiểu Xuyên và Đát Hy công chúa bay trên trời bị dòng khí lưu khủng khiếp đánh trúng, toàn thân giống như bị loạn quyền đánh trúng, bay về hai hướng khác nhau.
Trước luồng năng lượng đó, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cũng khó lòng điều khiển được bản thân, đành phải kích phát sức mạnh phòng ngự của thập nhị phẩm hắc liên và Thanh Mộc Thánh Y, cố gắng hết sức chống đỡ yêu khí của Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Khi dòng khí đó yếu hơn, Ninh Tiểu Xuyên đã bị đánh bay xa hơn tám trăm dặm, cố gắng giữ cho thân hình đứng vững trên mặt đất.
Ninh Tiểu Xuyên tìm Đát Hy công chúa, nhưng nàng ta bị đánh bay về hướng khác, giờ đã không thấy tung tích đâu nữa.
Ở phía xa, Nguyệt thần lấy ra một món chí tôn hoàng khí, tay cầm một viên minh châu. Viên minh châu biến thành vầng trăng khổng lồ, bao lấy một phần các tu sĩ nhân tộc, nhanh chóng chạy đi xa.
Những tu sĩ hân tộc kia bị dọa không nhẹ, nếu không phải có chí tôn hoàng khí bảo vệ thì xung kích lực từ yêu khí vừa rồi đã biến họ thành những bộ xương trắng.
Ninh Tiểu Xuyên không chạy đi xa mà thu khí tức lại, trốn ở quanh chiến trường, muốn xác nhận rốt cuộc là nhân tộc chiến thắng hay là Thiên Mộng Yêu Hoàng đã giết chư vị Chí Tôn nhân tộc và trở thành chúa tể của Thiên Hư Đại Lục?
Còn một số tu sĩ cũng có mục đích tương tự Ninh Tiểu Xuyên, không chạy đi xa ngay mà vẫn ở lại xem trận chiến giữa các vị Chí Tôn và Thiên Mộng Yêu Hoàng. Ví dụ như Ly Vẫn yêu thị, Huyễn Cấu yêu thị và những vị tối cường giả dưới cấp Chí Tôn.
Sau khi Tru Thần Đại Trận bị phá vỡ, Chí Tôn nhân tộc khó có thể áp chế được Thiên Mộng Yêu Hoàng, trận chiến bắt đầu có ưu thế nghiêng về một phía.
Thiên Mộng Yêu Hoàng tung trảo tóm được đệ tam thế giới chi chủ.
Đệ tam thế giới chi chủ bị trọng thương, Chí Tôn chân thân bị Thiên Mộng Yêu Hoàng bóp nát, xương cốt toàn thân cũng nát vụn, biến thành một đống thịt bầy nhầy.
Đệ nhất thế giới chi chủ vốn muốn cứu hắn nhưng lại bị Trấn Nhân Tháp đánh bay, căn bản không thể tới gần Thiên Mộng Yêu Hoàng.
- Thiên... Mộng...Yêu Hoàng... Chúng ta đồng quy vu tận...
Đệ tứ thế giới chi chủ kích phát một loại thần thuật cổ xưa, khiến nguyên thần của bản thân nhanh chóng phình to, khiến thân thể to dần lên, nhanh chóng trở thành khổng lồ như ngọn núi.
Sức mạnh của Chí Tôn đáng sợ đến mức nào?
Nếu thật sự cho nổ nguyên thần, sức mạnh chắc chắn sẽ khủng khiếp, cho dù là Thiên Mộng Yêu Hoàng cũng chưa chắc chặn được.
- Muốn đồng quy vu tận với bản hoàng, ngươi chưa đủ tư cách.
Giọng nói của Thiên Mộng Yêu Hoàng vang rền, điều động Bạch Cốt Tế Đài, trấn áp đệ tứ thế giới chi chủ trong Bạch Cốt Tế Đài.
Uỳnh!
Một giọng nói còn rền hơn tiếng sấm truyền ra từ Bạch Cốt Tế Đài khiến nó rung chuyển dữ dội, nhưng căn ban không động được tới Thiên Mộng Yêu Hoàng chút nào.
Một vị Chí Tôn nhân tộc đã chết như vậy, cuối cùng vẫn là chết trong Bạch Cốt Tế Đài. Huyết dịch của Chí tôn hoà vào huyết hải trong Bạch Cốt Tế Đài, xương trắng của Chí Tôn biến thành bộ xương mới trên Bạch Cốt Tế Đài.
Trên thực tế, trong Tru Thần Đại Trận đã có ba vị Chí Tôn nhân tộc mất mạng, là đệ ngũ thế giới chi chủ Bắc Hoàn Chí Tôn, lão tổ tông của Thái Cực Thánh Thổ Hoành Đạo Chí Tôn, một trong ba vị Chí Tôn trên Thiên Đình Lỗ Cách Dịch Chí Tôn. Cộng với đệ tam thế giới chi chủ vừa chết đã là vị Chí Tôn nhân tộc thứ tư.
Phải biết là mỗi vị Chí Tôn đều là bảo vật quý giá của nhân tộc, có thể chống đỡ cả thiên địa cho nhân tộc, ai cũng là những người uy danh hiển hách. Trong cùng một ngày có liền một lúc bốn vị Chí Tôn mất mạng. Thiên Hư Đại Lục đã hơn mười vạn năm nay không xảy ra sự việc thảm khốc như vậy. Với nhân tộc mà nói đây tuyệt đối là một ngày cực kỳ đen tối.
Đương nhiên Thiên Mộng Yêu Hoàng không phải vô địch, khi dùng sức mạnh cường đại phá vỡ Tru Thần Đại Trận thì bà ta cũng bị sức mạnh của đại trận đả thương, Thứ Thần Thể tầng thứ nhất cũng bị trọng thương.
- Mất đi Tru Thần Đại Trận xem các ngươi cầm cự được đến bao giờ?
Thiên Mộng Yêu Hoàng không hề có bộ dạng bị thương, quét mắt nhìn những vị Chí Tôn nhân tộc, mang uy thế mạnh mẽ.
Phần lớn những Chí Tôn còn lại cũng đã bị thương, nhưng không có ý bỏ chạy, ý niệm rất kiên định, phải tử chiến với Thiên Mộng Yêu Hoàng tới cuối cùng.
- Thiên Mộng Yêu Hoàng, ngươi nói vậy còn sớm quá! Định Thiên Xích!
Đệ nhất thế giới chi chủ lấy ra một cây thước đồng cắm xuống đất. Cây thước lập tức biến thành cột chống trời cao vạn trượng. Bề mặt cột trụ hiện lên vô số hoa văn huyền ảo, phát ra năng lượng cấm cố thiên địa.
- Mọi người giúp ta một tay đánh thức năng lượng bản nguyên trong Định Thiên Xích.
Đệ nhất thế giới chi chủ phun một ngụm máu tươi lên, năng lượng của cây cột chống trời càng thêm đáng sợ, giống như sắp cắm hẳn xuống tâm trái đất, chọc hẳn ra vũ trụ.
- Tốt quá! Đệ nhất thế giới chi chủ lấy Định Sơn Xích ra rồi. Có món Viễn Cổ Thứ Thần Khí này đủ để giết Thiên Mộng Yêu Hoàng!
Đệ nhị thế giới chi chủ, giáo chủ đời trước nữa nữa của Song Tử Thánh Giáo và đệ tứ thế giới chi chủ cùng tung ra sức mạnh lớn nhất của mình trợ giúp đệ nhất thế giới chi chủ đánh thức năng lượng bản nguyên trong món Thứ Thần Khí kia.