Cộp cộp cộp…
Tiếng bước chân quỷ dị càng ngày càng trở nên rõ ràng.
Một tăng nhân không đầu bước ra từ trong đám sương mù, mặc tăng bào màu xám, hai tay chắp vào nhau, hai chân đeo cùm sắt.
Mỗi bước đi, xích sắt lại vang lên tiếng lẻng xẻng.
Trên cổ hắn tuy không có đầu nhưng trong cơ thể lại vọng ra tiếng niệm kinh, toàn thân phát Phật quang, mỗi tấc da đều toả kim quang.
- Hắn không có mồm, tiếng niệm kinh từ đâu ra?
Hoa Thanh Liên nói nhỏ.
Đàn Càn hoà thượng sắc mặt nặng nề nói:
- Phật môn có một loại thiền kinh gọi là “bế khẩu thiền”. Mồm ngậm nhưng có thể dùng bụng để nói, được gọi là “phúc ngữ” hoặc “phúc thiền”.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày:
- Hắn đang niệm kinh gì vậy?
Đàn Càn hoà thượng nghiêng đầu nghe một lúc, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi:
- Tử Nhân Kinh!
- Tử Nhân Kinh là cái gì?
Hoa Thanh Liên hỏi.
- Nghe sẽ chết.
Sắc mặt Đàn Càn hoà thượng càng trở nên khó coi, có chút tái nhợt rồi.
Tay ta một cuốn kinh.
Tụng kinh chúng sinh diệt.
Khi nghe Tử Nhân Kinh.
Ai nghe người đó chết.
Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên lập tức vận nguyên khí bịt tai lại, ngưng tụ một tầng phòng ngự ngăn Tử Nhân Kinh của tăng nhân không đầu kia.
Nhưng họ càng chấn kinh khi nhận ra, dù đã bịt tai nhưng vẫn nghe được Phật âm.
- Vô ích thôi. Nếu Tử Nhân Kinh dễ dàng bị ngăn như vậy thì cũng sẽ không được gọi là Phật môn đệ nhất tà thiền.
Đàn Càn hoà thượng nói.
- Loại thiền kinh này đã thất truyền nhiều năm, không ngờ thế gian này vẫn còn người đọc được. Tăng nhân không đầu này chắc chắn khi còn sống là một vị cao tăng Phật môn.
- Nói nhiều vậy làm gì. Rốt cuộc làm thế nào để chặn được Tử Nhân Kinh?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
- Ngắt lời hắn, đừng để hắn tiếp tục niệm nữa.
Đàn Càn hòa thượng nói.
Không do dự chút nào, Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên lập tức ra tay công kích tăng nhân không đầu.
Ninh Tiểu Xuyên gọi ra Ma Kiếm, hai tay vung kiếm chém xuống.
Hoa Thanh Liên đánh ra một đạo thủ ấn, biến thành ngọn Ngũ Chỉ Sơn khổng lồ đè xuống.
Grào!
Trong bụng tăng nhân không đầu phát ra tiếng gầm.
Sóng âm cuồng bạo tràn ra, giống như thần lôi phát nổ, trời đất rung chuyển, cả không gian như nổ tung.
Luồng sóng âm này rất quen thuộc, khi Đàn Càn hòa thượng dùng Tử Kim Bát thu tòa tháp kia chính là bị sóng âm tương tự đánh vỡ Tử Kim Bát.
Chỉ là sóng âm lúc này đáng sợ hơn nhiều, giống như hủy diệt tất cả vậy.
- Sóng âm nghe thấy ở ngoài kia lại chính là phát ra từ bụng tăng nhân không đầu!
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên cùng lúc thay đổi, ở cự ly gần thế này gặp công kích sóng âm đáng sợ như thế, dù với thể chất của họ cũng khó lòng chống đỡ được.
- Thiên Đế Nhận!
Ninh Tiểu Xuyên lập tức gọi Thiên Đế Nhận ra, truyền nguyên khí vào thân đao, thức tỉnh sức mạnh chí tôn hoàng khí, ngăn chặn công kích của sóng âm.
Lúc này, chỉ có sức mạnh của chí tôn hoàng khí mới có thể chống đỡ được.
Hoa Thanh Liên và Đàn Càn hòa thượng thấy trong tay Ninh Tiểu Xuyên là một món chí tôn hoàng khí, cũng lập tức truyền nguyên khí vào Thiên Đế Nhận, để chí tôn hoàng khí phát huy được sức mạnh lớn hơn.
Thiên Đế Nhận trở nên chói lòa, bắn ra đao khí sắc bén, tạo thành một đạo đao quang đỏ rực.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Dưới sự phối hợp toàn lực của mọi người, sức mạnh tầng thứ hai của Thiên Đế Nhận được đánh thức, chặn đứng công kích sóng âm của tăng nhân không đầu.
Nhưng họ vẫn bị đẩy lùi tới hơn tám mươi mét.
Khi sóng âm tan đi, tăng nhân không đầu cũng biến mất chỉ còn lại đám hàn khí bức người.
- Cuối cùng cũng ngăn được.
Mũ trên đầu Hoa Thanh Liên tan tành, mái tóc đen dài xõa xuống, trải dài hai bên mặt giống như dòng thác vậy.
Hoa Thanh Liên vốn đã rất âm nhu, gương mặt không có góc cạnh, cổ không có yết hầu, da lại trắng mịn hơn cả nữ nhân, lông mày lá liễu, lông mi dài, răng trắng đều tăm tắp, môi hồng căng mọng.
Nếu bảo hắn là nam nhân chắc chắn không ai tin.
Đúng là còn mỹ lệ rung động lòng người hơn cả những thiên chi kiêu nữ kia.
Đàn Càn hòa thượng nhìn hắn một cái cũng khựng người, mắt mở to:
- Hoa thí chủ, ngươi…ngươi thật sự không phải nữ chứ?
Vốn đang trong tình trạng nguy hiểm, nhưng thấy bộ dạng lúc này của Hoa Thanh Liên, người xuất gia như Đàn Càn hòa thượng cũng không kìm được nhìn mấy cái.
Ninh Tiểu Xuyên thần kinh căng thẳng, lại nhìn xuống ngực Hoa Thanh Liên mấy cái.
Cái gọi là trăm nghe không bằng mắt thấy.
Nếu mắt thấy là thật thì người Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy chính là một tuyệt sắc giai nhân.
Nhưng Hoa Thanh Liên lại chắc chắn mình là một nam nhân. Về vấn đề này hắn căn bản không có lý do lừa Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng.
Vậy thì có vấn đề rồi.
Rốt cuộc là mắt thấy là thật hay là trăm nghe mới là thật?
Nếu không phải có kiêng kỵ thì chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên đã dùng sức mạnh tâm thần kiểm tra người Hoa Thanh Liên.
Vì suy nghĩ lung tung, người ta thật khó có thể tin được.
Bình thường, Hoa Thanh Liên mặc nam trang đội mũ, tuy vẫn rất đáng ngạc nhiên nhưng không khiến người ta chú ý lắm.
Nhưng khi tóc hắn xõa ra thì có bộ dạng khác hẳn, bất cứ ai thấy hắn lúc này cũng không tin hắn là nam.
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng, nếu cho Hoa Thanh Liên mặc nữ trang, trang điểm thêm một chút thì sẽ thế nào? Liệu có giết chết đám tiên trên Thiên Đế Sơn kia không?
Suy nghĩ này vừa hiện lên, Ninh Tiểu Xuyên lập tức dập tắt ngay trong đầu.
Suy nghĩ này thật sự quá đáng sợ!
Ngón tay Hoa Thanh Liên khẽ cuốn vài sợi tóc, trầm ngâm một lúc nói:
- Ta xem như cũng đã trải qua sinh tử với đại sư và Ninh công, nói cho mọi người cũng không sao. Thật ra ta rất mơ hồ với ký tức trước kia. Chỉ nhớ kiếp trước đúng là một nửa thần linh, là một cây thanh liên, tu luyện thành thần, sau đó gặp kiếp nạn bị buộc chuyển thế trùng tu.
Đàn Càn hòa thượng nói:
- Không đúng, với thần thông vô thượng của thần linh, dù có bị chuyển thế trùng tu thì chắc chắn vẫn sẽ chuyển thế thành bé gái. Dù sao nam và nữ tâm tính cũng khác nhau. Làm gì có nữ thần linh nào sau khi chuyển thế lại thành nam? Trước nay chưa từng có, tuyệt đối không có.
Hoa Thanh Liên nói:
- Ta cũng không biết rốt cuộc là thế nào. Ký ức kiếp trước ta cùng lắm chỉ nhớ một phần triệu. Nhưng ta đoán có lẽ khi chuyển thế đã có sai sót gì đó. Nghe nói từng có vị thần linh khi chuyển thế đầu thai nhầm bụng súc sinh, cuối cùng người không ra người, thú không ra thú.
- A di đà Phật! Thiện tai, thiện tai! Đầu thai nhầm đúng là tạo hóa trêu ngươi. Xem ra Hoa thí chủ đúng là thân thể nam nhi. Chỉ là…có lẽ lại có một trái tim nữ nhi. Cũng không biết liệu có ảnh hưởng gì tu hành không.
Đàn Càn hòa thượng nói.
- Chỉ cần một lòng theo đuổi đại đạo, đương nhiên có thể vượt qua sự ràng buộc nhục thân, không bị tâm cảnh ảnh hưởng. Nam thân nữ thân, nam tâm nữ tâm có gì khác biệt?
Hoa Thanh Liên vẫn tươi cười, khóe miệng khẽ cong lên, đúng là dung nhan làm điên đảo chúng sinh.
Khí vận thần linh vô cùng cường đại, sau khi chuyển thế vẫn sẽ duy trì dung nhan trước đây.
Từ đó có thể thấy, kiếp trước của Hoa Thanh Liên, Thanh Liên Nữ Thần chính là có dung nhan như vậy
Đúng là tạo hóa trêu ngươi
Ninh Tiểu Xuyên day day huyệt thái dương, không dám nhìn Hoa Thanh Liên thêm nữa. Đúng là yêu nghiệt, giữ khoảng cách với hắn tuyệt đối không sai.
- Ninh Tiểu Xuyên, lấy kiện chí tôn hoàng khí của ngươi ra đây xem nào. Bần tăng cảm thấy nó rất quen, dường như từng thấy ghi chép về nó ở cuốn cổ tịch nào đó.
Mắt Đàn Càn hòa thượng đột nhiên sáng rực.
Hoa Thanh Liên cũng tươi cười nói:
- Ninh công quả nhiên không phải người thường, trên người lại có một kiện chí tôn hoàng khí. Truyền thuyết có nói, ở Bắc Cương có năm món chí tôn hoàn khí, mỗi kiện đều có danh có tính, tất cả đều do thứ thần Viễn Cổ để lại.
- Nhưng năm kiện chí tôn hoàng khí đó có cái đã bị hủy trong đại kiếp, có cái không rõ tung tích, tất cả đều đã biến mất trong lịch sử.
- Chiến khí mạnh nhất Bắc Cương hiện nay chính là thất đại chí tôn vương khí.
- Nhưng thất đại chí tôn vương khí không nằm ở các thánh thổ thì cũng nằm trong tay các các gia tộc Viễn Cổ làm trấn giáo đại khí, bình thường căn bản sẽ không lấy ra dùng.
Đàn Càn hòa thượng nói:
- Đúng vậy! Nhưng ai ngờ Ninh thí chủ lại có một kiện chí tôn hoàng khí? Đúng thật là, nếu biết sớm Ninh thí chủ có chí tôn hoàng khí thì cũng không phải sợ đại yêu và thú vương của yêu tộc rồi. Tập hợp sức mạnh của chúng ta, tế chí tôn hoàng khí ra cũng đủ để trấn áp hết bọn chúng.
- Ninh thí chủ, kiện chí tôn hoàng khí của ngươi là gì vậy? Lúc nãy nhìn không rõ, lấy ra cho bọn ta xem lại đi.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Đàn Càn hòa thượng và Hoa Thanh Liên đầy cảnh giác.
Hắn vẫn không muốn tùy tiện dùng Thiên Đế Nhận, không chỉ vì Thiên Đế Nhận sẽ đòi thù lao mà còn sợ bị kẻ khác biết hắn có chí tôn hoàng khí, từ đó dẫn đến họa sát thân.
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên vẫn rất tin Đàn Càn hòa thượng và Hoa Thanh Liên, chỉ là kiện chí tôn hoàng khí này giá trị quá kinh người, dù là chí tôn Vạn Cổ Cảnh cũng sẽ tranh giành đến đầu rơi máu chảy.
Trong giới tu luyện thật sự có quá nhiều người ngầm hãm hại nhau chỉ vì một món bảo vật.
Dù là bằng hữu tốt nhất, nhưng đứng trước lợi ích thì cũng rất có thể sẽ cho ngươi một đao sau lưng.
Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hòa thượng, Hoa Thanh Liên tuy cũng có chút giao tình nhưng cũng không phải sâu sắc lắm.
Vì kiện chí tôn hoàng khí, rất có thể họ sẽ hạ thủ với hắn.
Lòng người có ai nhìn thấu được?
- Hai vị vẫn muốn xem chí tôn hoàng khí thì phải thề với thần linh không được nói ra việc ta có chí tôn thần khí, hơn nữa cũng không được cướp của ta.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Hoa Thanh Liên hiểu điều Ninh Tiểu Xuyên lo lắng, nếu là người khác có lẽ đã dùng sức mạnh chí tôn hoàng khí giết luôn hắn và Đàn Càn hòa thượng để trừ hậu họa rồi. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không làm vậy.
Rõ ràng Ninh Tiểu Xuyên vẫn rất tin tưởng họ, chỉ bắt bọn họ thề mà thôi.