Ba tháng sau, lúc Ninh Tiểu Xuyên tỉnh lại, thương thế đã khỏi hẳn, thân thể vẫn tản mát ra hai vầng sáng trắng đen.
Trong cơ thể, mỗi một giọt huyết dịch đều mang theo lực lượng cường hoành, tràn ngập sinh cơ vô tận.
- Không chỉ tu luyện thành Thần Ma Chí Tôn Thể, mà còn đạt tới Thiên
Nhân cảnh, cũng không biết ta đã ngủ say trong Ma Diễm Hư thế giới này
bao lâu rồi?
Thiên Nhân Sơ Cảnh Thiên, uống một ngụm Cửu Hoa Quỳnh Tương, phải ngủ say ba năm.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên thì lại khác, hắn tu luyện Chí Tôn Thể, cho
nên năng lực tiêu hóa Cửu Hoa Quỳnh Tương còn nhanh hơn thường nhân rất
nhiều. Huống chi, phần lớn dược lực của Cửu Hoa Quỳnh Tương, đều dùng để ngưng tụ Chí Tôn Thể, cho nên cũng không ảnh hưởng nhiều đến Ninh Tiểu
Xuyên.
Vì vậy, Ninh Tiểu Xuyên chỉ mất ba tháng ngủ say, liền tỉnh lại.
- Bái kiến chủ nhân, chúc mừng chủ nhân tu vi tiến nhanh, trở thành Thiên Nhân Tôn Giả.
Nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên tỉnh lại, Lục Tí Bạo Long, Song Đầu Thạch Thú, Kỳ Lân Quỷ Bức thú, Kim Giao, Thái Tuế thú, Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng, đều
đồng loạt quỳ xuống mặt đất, hành lễ với hắn.
Khí tức trên người Ninh Tiểu Xuyên thật sự rất đáng sợ, giống như một
thiếu niên Chí Tôn, khiến cho Lục Tí Bạo Long luôn cao ngạo cũng phải
quỳ trên mặt đất.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tất cả đứng lên đi, ta ngủ say bao lâu rồi?
- Bẩm chủ nhân, ngài tổng cộng đã ngủ say 90 ngày.
Thái Tuế thú nói.
- Vậy là mới ba tháng.
Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, đưa mắt nhìn chằm chằm Thái Tuế thú, nói:
- Thái Tuế, ngươi cũng đạt tới Thiên Nhân cảnh rồi sao?
- Đúng vậy, ta đã ngưng tụ ra Yêu nguyên, có thể sánh ngang Thiên Nhân cảnh của nhân loại.
Trên người Thái Tuế thú mang theo một luồng yêu khí nhàn nhạt, Yên
nguyên trong cơ thể xoay tròn, chiến lực đã vượt xa bốn đầu Huyền thú
cửu phẩm khác.
- Tốt, rất tốt.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu.
- Chủ nhân, ngài định xử trí người này như thế nào?
Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng và Kỳ Lân Quỷ Bức thú đều hóa thành hình người, đưa Lục Nhân tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Lục Nhân bị xích sắt trói chặt, toàn thân đầy vết thương, rất hiển
nhiên, sau khi rơi vào tay những đầu Huyền thú này, hắn đã trải qua một
quãng thời gian không mấy êm ả.
Sau khi hắn nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, lập tức quỳ trên mặt đất, luôn miệng cầu khẩn:
- Ninh công tử, Ninh đại gia, ngươi hãy bỏ qua cho ta đi, ta đáng chết,
ta không nên đối địch với ngươi, ngươi đại nhân không chấp nhặt tiểu
nhân, cứ xem ta như cái rắm, thả ta đi mà, ta van xin ngươi, ta sai rồi, ta thực sự sai rồi…
Lục Nhân tận mắt nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên giết chết thúc phụ của mình,
hơn nữa ngay cả Thiên kiếp buông xuống cũng không thể đánh chết được đối phương, chỉ một chút tu vi của mình, còn chưa đủ cho hắn nhét kẽ răng.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Lục Nhân quỳ trên mặt đất, trong lòng suy tư, thầm nghĩ:
- Hai lão giả trông coi bí cảnh đã tận mắt nhìn thấy ta, Lục Nhân, Lục
Khánh Nguyên tiến vào Ma Diễm Hư thế giới. Nếu như Lục Nhân và Lục Khánh Nguyên đều chết trong Ma Diễm Hư thế giới, người của Lục tộc nhất định
sẽ hoài nghi do ta làm.
Cho nên, hiện tại Lục Nhân không thể chết được.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt của ta!
Lục Nhân run rẩy ngẩng đầu, nhìn vào mắt Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt tràn ngập thần sắc sợ hãi.
Vụt...
Gần như chỉ trong giây lát, tâm thần của Lục Nhân đã bị Ninh Tiểu Xuyên khống chế, trở thành tâm nô của hắn.
- Bái kiến chủ nhân, đa tạ chủ nhân tha mạng, sau này, ta nhất định sẽ ra sức khuyển mã (*) vì chủ nhân.
(*) làm chó làm ngựa phục vụ người nào đó
Thần sắc của Lục Nhân rất tự nhiên, quỳ gối trên mặt đất, giống như đây là một chuyện hiển nhiên.
Ninh Tiểu Xuyên thu Lục Nhân làm tâm nô, chính là muốn chôn một quân cờ
ẩn tại Vương Tôn Phủ. Bất kể có dùng đến hay không, ít nhất vẫn lưu lại
một chiêu hậu thủ.
- Đưa túi Càn Khôn của ngươi cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Lục Nhân lập tức cởi túi Càn Khôn xuống, hai tay nâng lên, cung kính đưa cho Ninh Tiểu Xuyên.
Trước Thiên kiếp, tất cả mọi thứ trên người Ninh Tiểu Xuyên đều đã biến
thành kiếp tro, chỉ còn lại Huyền Thú Giám và Cửu Hoa Quỳnh Tương.
Ngay cả túi Càn Khôn của Lục Khánh Nguyên cũng bị Thiên kiếp đánh trúng, cho nên toàn bộ bảo vật trong đó cũng biến thành tro tàn.
Ninh Tiểu Xuyên mở túi Càn Khôn của Lục Nhân ra, trong lòng thầm nghĩ:
- Lục Nhân dù sao cũng là hậu nhân kiệt xuất nhất của Tể Tướng phủ thuộc Thiên Xu Đại Đế quốc, nhưng không ngờ lại nghèo nàn như vậy, trong túi
Càn Khôn chẳng có được mấy món bảo vật.
Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên tự tin đã khống chế được Lục Nhân, hắn tuyệt đối sẽ cho rằng Lục Nhân đang lừa gạt hắn.
Ninh Tiểu Xuyên không biết rằng, bảo vật trên người Lục Nhân vốn rất
nhiều, chỉ riêng Huyền thạch đã lên tới hơn một ức, thế nhưng, Lục Nhân
lại bị Nhạc Minh Tùng đào hố cho táng gia bại sản, làm gì còn bảo vật
nào khác?
Ninh Tiểu Xuyên lấy một kiện áo bào từ trong túi Càn Khôn mặc lên người, sau đó liền ném cái túi Càn Khôn lại cho Lục Nhân.
Mặc dù hắn đã tu luyện thành Chí Tôn Thể, hơn nữa còn đạt tới Thiên Nhân cảnh, thế nhưng, lực lượng trên người thật sự quá cường hoành, căn bản
không thể thu phóng được tự nhiên.
Nếu cứ như vậy mà đi ra ngoài, nhất định sẽ dẫn tới chấn động, cho nên,
đối với hắn mà nói thì đây cũng không phải là chuyện tốt.
- Trước hết ở trong Ma Diễm Hư thế giới này khống chế lực lượng trong cơ thể trở nên yên tĩnh, sau đó rồi đi ra ngoài cũng không muộn.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn sang sáu đầu Huyền thú, trong lòng thầm nghĩ:
- Bây giờ ta có Lục Tí Bạo Long và Thái Tuế thú đều là cấp bậc Thiên
Nhân, thực lực tăng mạnh. Nếu như cả sáu đầu Huyền thú đều đạt tới Thiên Nhân cảnh, trong những cường giả thế hệ trẻ, còn người nào có thể tranh phong cùng ta?
Ninh Tiểu Xuyên gọi sáu đầu Huyền thú tới, để cho bọn chúng uống một
ngụm “Cửu Hoa Quỳnh Tương”, sau đó liền thu bọn chúng vào trong Huyền
Thú Giám.
- Bây giờ ta đã đạt tới Thiên Nhân cảnh, tạm thời không cần Huyền thú
trợ giúp, Huyền Thú Giám có thể trợ giúp bọn chúng luyện hóa Cửu Hoa
Quỳnh Tương, có lẽ không cần ngủ say ba năm là có thể tỉnh lại rồi. Đợi
đến khi chúng tỉnh lại, không biết tu vi sẽ cường đại đến mức nào?
Ninh Tiểu Xuyên coi trọng
Lục Tí Bạo Long và Thái Tuế thú nhất, bởi vì hiện tại bọn chúng đã là
cấp bậc Yêu thú, sau khi tiêu hóa Cửu Hoa Quỳnh Tương, thực lực nhất
định còn tăng mạnh.
Ninh Tiểu Xuyên ở lại trong Ma Diễm Hư thế giới thêm một tháng, đã có
thể triệt để khống chế lực lượng trong cơ thể, ẩn giấu lực lượng Chí Tôn Thể vào sâu trong huyết mạch, có thể thu phóng tự nhiên.
Hắn thu hồi toàn bộ lực lượng vào trong cơ thể, bề ngoài thoạt nhìn chỉ giống như một người bình thường.
- Cuối cùng cũng luyện hóa hoàn toàn lực lượng của Cửu Hoa Quỳnh Tương,
tu vi đã đạt tới Sơ Cảnh Thiên đỉnh phong, cách Trung Cảnh Thiên không
còn bao xa.
Một tháng tu luyện này, Ninh Tiểu Xuyên cũng thu hoạch rất nhiều, tu vi
liên tiếp đề thăng, tương đương với thành quả tu luyện mấy chục năm của
Thiên Nhân khác. Hoàn toàn tiêu hóa hết lực lượng của Cửu Hoa Quỳnh
Tương trong cơ thể.
- Đã tiến vào Ma Diễm Hư thế giới này hơn bốn tháng rồi, nên đi ra ngoài thôi.
Ninh Tiểu Xuyên và Lục Nhân trở lại tòa cung điện dưới mặt đất, vẫn là
hai lão giả trông coi ba khu vực bí cảnh tu luyện như trước.
Hai lão giả nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên và Lục Nhân cùng trở về, nhưng lại không nhìn thấy Lục Khánh Nguyên, trong mắt bọn họ đều lộ ra thần sắc
kinh ngạc, thế nhưng đều không hỏi nhiều.
Một lão giả trong đó nói:
- Thời gian tu luyện trong Ma Diễm Hư thế giới của các ngươi chỉ có một
tháng. Nhưng lại ở trong Ma Diễm Hư thế giới đến bốn tháng mới đi ra,
mỗi người nhất định phải thanh toán 300 vạn Huyền thạch, hoặc là 300
điểm công huân.
Ninh Tiểu Xuyên có chút xấu hổ, toàn bộ Huyền thạch trên người đều đã bị Thiên kiếp đánh nát thành tro tàn, bây giờ, quả thực nghèo đến mức rỗng túi.
Lục Nhân cũng rất nghèo, trong túi Càn Khôn chỉ còn lại hơn 10 vạn Huyền thạch, căn bản không đủ chi trả.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Bây giờ trên người của ta không có Huyền thạch, cũng không có điểm
công huân, không bằng vậy đi, nếu hai vị cần luyện đan, có thể tìm ta,
ta là Đại Dưỡng Tâm Sư, có thể giúp được các vị.
- Ngươi là Đại Dưỡng Tâm Sư?
Hai lão đạo đều khiếp sợ nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, lộ vẻ không tin nổi.
Trong mắt bọn hắn, Đại Dưỡng Tâm Sư không có khả năng trẻ tuổi như vậy.
Lục Nhân không vui nói:
- Hai người các ngươi thì biết cái gì? Ninh sư huynh chính là đệ tử của
Mộc Lam đại sư, thiên tài Dưỡng Tâm Sư, có thể cầu Ninh sư huynh luyện
đan cho các ngươi, đó là số mệnh mà các ngươi phải tu tới tám đời.
- Đệ tử của… Mộc Lam đại sư… thật tốt quá, Ninh sư huynh, cầu xin ngươi
nhất định phải cứu chúng ta, giúp chúng ta luyện chế Quy Nguyên Đan.
Hai lão đạo vừa nghe nói Ninh Tiểu Xuyên là đệ tử của Mộc Lam đại sư,
liền kích động quỳ xuống đất, không ngừng cầu khẩn Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên liền đỡ hai lão đạo đứng lên, nói:
- Hai vị lão nhân gia, các ngươi gọi ta là sư huynh, ta thật không gánh vác nổi.
- Gánh vác nổi, gánh vác nổi, mặc dù tuổi của chúng ta lớn hơn ngươi,
nhưng ngươi chính là đệ tử của Mộc Lam đại sư, bối phận chúng ta thấp
hơn ngươi rất nhiều, gọi ngươi một tiếng sư huynh là chúng ta đã trèo
cao rồi.
- Nói chuyện chính đã.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, hỏi:
- Tại sao các ngươi phải cầu ta giúp các ngươi luyện chế Quy Nguyên Đan?
Hai lão giả thấy Ninh Tiểu Xuyên không hề kiêu ngạo, vì vậy liền đứng dậy, một lão giả trong đó lên tiếng:
- Chúng ta đã ở Thiên Đế Sơn tu luyện được trăm năm, thế nhưng vẫn không đạt tới Thiên Nhân cảnh, với thọ mệnh của chúng ta bây giờ, muốn đạt
tới Thiên Nhân cảnh thì Quy Nguyên Đan chính là hi vọng duy nhất. Bằng
không, chúng ta tối đa chỉ có thể sống thêm 20 năm.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Được rồi, nếu đã gặp nhau thì xem như duyên phận, nếu các ngươi giúp
chúng ta giao nộp 600 điểm cống hiến, ta sẽ thử giúp các ngươi luyện chế Quy Nguyên Đan một lần, chẳng qua, dược liệu luyện chế Quy Nguyên Đan
phải do các ngươi chuẩn bị, hơn nữa, ta cũng không cam đoan xác suất
thành công sẽ là 100%.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên đạt tới Thiên Nhân cảnh, lòng tin tăng mạnh, cảm thấy mình đã có thể bắt đầu thử luyện chế Nhân cấp đan rồi.
Huống hồ hắn đã từng nghiên cứu về Nhân cấp đan, nên muốn luyện chế ra Nhân cấp đan cũng không phải là chuyện khó.
- Dược liệu thì tất nhiên là do chúng ta chuẩn bị, không luyện chế thành công cũng không sao, dù sao chúng ta cũng chỉ có thể đánh cược vận khí
một lần, không ai có thể cam đoan nhất định luyện chế ra được Nhân cấp
đan. Chẳng qua, Ninh sư huynh là đệ tử của Mộc Lam đại sư, xác suất
luyện chế Quy Nguyên Đan, nhất định sẽ cao hơn Dưỡng Tâm Sư khác rất
nhiều.
Hai lão đạo đều lộ thần sắc mừng rỡ, chỉ sợ Ninh Tiểu Xuyên hối hận,
liền đáp ứng giúp Ninh Tiểu Xuyên và Lục Nhân thanh toán 600 điểm cống
hiến, cười đến mức miệng cũng không khép lại được.
Cũng may là bọn hắn có vận khí tốt, gặp được Ninh Tiểu Xuyên, nếu đổi
lại là Đại Dưỡng Tâm Sư khác, không thu của bọn hắn 1 vạn điểm cống
hiến, thì căn bản không có khả năng ra tay trợ giúp bọn hắn luyện chế
Nhân cấp đan, hơn nữa xác suất thành công cũng không cao lắm.
- Không biết hai vị… phải xưng hộ thế nào đây?
Ninh Tiểu Xuyên vốn muốn nói là “hai vị sư đệ”, thế nhưng, nhìn thấy mái tóc của hai lão đạo này đều đã hoa râm, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, hai tiếng “sư đệ” thật sự không thốt ra khỏi miệng được.
Điều này cũng không thể trách Ninh Tiểu Xuyên, dù sao thì hắn cũng là từ Địa Cầu tới đây, từ nhỏ tiếp thu giáo dục “kính già yêu trẻ”. Cho nên
đối với lão nhân, hắn vẫn sẽ bảo trì sự tôn trọng tối thiểu.
Nếu là tu sĩ khác, chỉ cần tu vi của mình trở nên cường đại, đừng nói là hai lão nhân trước mắt, cho dù trưởng bối trong tộc cũng phải quỳ xuống hành lễ với hắn.
Đối với điều này, Ninh Tiểu Xuyên vẫn có chút phản cảm. Mặc dù nói, thế
giới này tôn sùng lực lượng, thế nhưng, trong lòng vẫn kiên trì quy tắc
của bản thân.
Đương nhiên, tôn trọng là đến từ hai phía. Còn đối với địch nhân, cần gì phải tôn trọng hắn?