Thần Mộ 2

Chương 31: Chương 31: Bất Tử Chi Vương






La Mạn Đức Lạp lớn tiếng thét: “Không xong rồi, có thể thần điện vô danh này là nơi an nghỉ của một vị chủ thần, Bất Tử Chi Vương đang ăn trộm thần cách! Chúng ta nhất định phải ngăn cản hắn lại, vạn vạn lần không thể để mất thần cách, nếu không tên Bất Tử Chi Vương điên cuồng đó sẽ trở thành chủ thần, kiếp nạn khủng khiếp sẽ xảy ra.”

La Mạn Đức Lạp tỏ ra vô cùng lo lắng, xông vào trong thần điện trước. Bạch quang lóe lên, một long cốt chắn đường lão.

“Nhân loại ngu xuẩn, đừng phí sức nữa, không ai có thể ngăn cản được Mạc Hàn Luân Tát bệ hạ.”

Thần Nam mặc dù mất đi trí nhớ, nhưng hắn cũng biết điều này có ý nghĩa gì, lớn tiếng nói với La Mạn Đức Lạp: “Chẳng lẽ ai đoạt được thần cách là trở thành chủ thần mới?”

“Cũng không hẳn vậy, cần phải xem là của vị chủ thần nào, tuy nhiên, bất luận thần cách của vị nào để lại đi nữa, đoạt được là có một thành hi vọng trở thành chủ thần mới” La Mạn Đức Lạp vội vàng giải thích, thật ra trong lòng lão cũng đang nghi hoặc.

Thiên sứ cũng được gọi là thần linh, nhưng không có năng lực để lại thần cách, trong Thiên giới của Tây phương, chỉ có một vài chủ thần có khả năng này.

Một vị chủ thần vô danh, không biết vì nguyên nhân gì lại bỏ mình ở Nhân gian giới, quả là một đại sự kiện! La Mạn Đức Lạp thật không tượng tưởng nổi, rốt cuộc vị chủ thần nào đã mất mạng ở nơi đây, tại sao Quang Minh giáo hội trước giờ không cảm nhận được nơi này?

Thần Nam trước đó cũng từng nghe La Mạn Đức Lạp nói, nếu hắn không phải là thần tiên chuyển thế, không có thần cách bảo vệ, thì với tốc độ tu luyện vượt xa tưởng tượng hiện nay, ắt tương lai sẽ tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Bây giờ lại nghe tới việc thần cách được lưu lại, cho dù hắn không tin mình có thể bị tẩu hỏa nhập ma, nhưng nếu đoạt được mà trở thành một chủ thần cũng là cám dỗ khó cưỡng lại.

“Được, thần cách này ta nhất định lấy, nếu Bất Tử Chi Vương tà ác có thể trở thành chủ thần, tại sao ta không thể?” Giọng nói của hắn vô cùng kiên định.

Hắn nhanh chóng xông lên, tuy nhiên bị long cốt còn lại chặn ngay lối đi.

Hai cốt long đều vồ xuống, khung xương đồ sộ phát ra tiếng kẽo kẹt, nhe nanh múa vuốt bổ vào Thần Nam và La Mạn Đức Lạp.

Thần long khi còn sống thực lực đạt tới thất giai cảnh giới, loại hài cốt thần linh này còn mạnh hơn thiên sứ khô lâu, huống hồ hai cốt long lại lớn như thế, ngay trong hàng ngũ những sinh vật bất tử cũng tuyệt đối là siêu cấp cường giả, thực lực nhất định mạnh hơn thiên sứ khô lâu.

Thần Nam và La Mạn Đức Lạp đều không muốn phá hoại thần điện, nhanh chóng lùi lại, hai cốt long lao theo sát sạt, trận chiến kịch liệt diễn ra trên sa mạc bao la!

Cảnh tượng vô cùng đáng sợ, đại quân hàng ngàn hàng vạn bộ bạch cốt đang nhe nanh múa vuốt dưới đất, trên không trung là hai cốt long lượn lờ, không ngừng lao xuống tấn công, Thần Nam và La Mạn Đức Lạp đột phá vòng vây từ trong rừng bạch cốt dày đặc.

“Giết.”

La Mạn Đức Lạp thiêu đốt năng lượng sinh mệnh của mình duy trì trạng thái sung mãn của ngũ giai cảnh giới, cương khí lấp lánh không ngừng phóng ra, như muốn xé nát hư không

Thất giai thần long khi còn sống hùng mạnh vô cùng, nhưng dù sao cũng chết rồi, thực lực của cốt long bây giờ chỉ ở trong khoảng ngũ giai trung cấp, dưới đòn tấn công mãnh liệt của La Mạn Đức Lạp, khung xương đồ sộ bị hủy hoại, thậm chí những mảnh xương nhỏ nhiều chỗ nát vụn, rơi xuống mặt đất

La Mạn Đức Lạp thiêu đốt năng lượng sinh mệnh để khôi phục lại được trạng thái sung mãn nhất, quyết trút đi cục tức và rửa sạch nỗi nhục ngày hôm qua.

Thần Nam đã hoàn toàn phục hồi nên càng cuồng bạo hơn, tuy hắn quên chiêu thức của quá khứ, hành động không khác nào một kẻ dã man, kéo lấy xương đuôi của thần long quay tít, quăng đông quật tây khiến bạch cốt đại quân nát vụn vô số, trên mặt đất chỗ nào cũng thấy xương vụn.

Nửa khắc sau, hai cốt long bị hai đại cao thủ đánh tan nát, những đoạn xương gãy rơi vãi khắp nơi, còn xương đầu khổng lồ cũng bị đập bể, linh hồn chi hỏa trên mặt đất triệt để bị đánh tan.

Những khô lâu bình thường khó có thể ngăn cản Thần Nam và La Mạn Đức Lạp, hai người hất văng từng đám bạch cốt, từng bước từng bước tiến vào thần điện.

Khi cả hai bước vào cửa thần điện, đại quân bạch cốt lập tức dừng lại không tiến tiếp nữa, đám khô lâu này dường như vô cùng sợ ánh sáng bao phủ thần điện

Thịch, thịch, thịch...

Trong thần điện vọng ra tiếng bước chân của Thần Nam và La Mạn Đức Lạp, hiển nhiên bên trong vô cùng rộng rãi, từ khi cốt long bị tiêu diệt, Bất Tử Chi Vương cũng không còn gầm gào, thần điện yên lặng tới đáng sợ.

“Các người cuối cùng cũng vào?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đại điện.

Cảnh tượng ở trước mặt khiến Thần Nam và La Mạn Đức Lạp kinh ngạc vô cùng.

Trong đại điện có một tế đài cao vút, bên trên kim quang vạn đạo, màu sắc đua chen, phát ra vô số những đạo hào quang, trong đó có một quang trụ khổng lồ chụp thẳng xuống, bao bọc một quái vật cao lớn ở trong, nó dường như đang nỗ lực chống chọi lại.

Bộ dạng của quái vật vô cùng đáng sợ, toàn thân bao phủ vảy màu xanh, không giống người cũng không giống thú, cao chừng ba thước, thân người nhưng lại mọc ra một cái đuôi cá sấu, chân tay giống như dã thú, móng vuốt mọc dài sắc nhọn, trên đầu có ba chiếc sừng hàn quang ẩn hiện, nhọn hoắt như chủy thủ.

Tóc quái vật màu xanh lục âm u, mang bộ mặt người, tuy nhiên vô cùng nanh ác, cũng được vảy bao phủ, hai mắt đỏ lòm đang hung hãn nhìn Thần Nam và La Mạn Đức Lạp

“Bất Tử Chi Vương!” La Mạn Đức Lạp kinh ngạc nói: “Hắn dường như là khô lâu đế vương trong truyền thuyết, do khô lâu xuất hiện linh trí sau đó từ từ tăng cấp bậc mà thành, bây giờ đã có đủ máu thịt và vảy, e rằng khó mà đoán biết được thực lực của hắn.”

“Kim quang trên tế đài và người hắn là thế nào vậy? Hắn đã có được thần cách chưa?” Thần Nam hỏi.

“Vẫn chưa, sức mạnh phong ấn thần cách mặc dù đã suy nhược, nhưng dầu sao cũng vẫn do chủ thần đặt ra, hình như hắn bị sức mạnh của phong ấn bao vậy, nhất thời chưa thể thoát thân” La Mạn Đức Lạp vẻ mặt nghiêm trọng, nói: “Khô lâu vương này thật sự quá mạnh, chúng ta khó hủy diệt được!”

Thực lực hùng mạnh của Bất Tử Chi Vương trước mặt không có gì phải nghi ngờ, nếu không tuyệt đối không thể nào hiệu lệnh được cho đại quân bạch cốt hàng ngàn hàng vạn tên, càng không thể có được nhưng thiên sứ khô lâu cổ xưa đi theo.

Thiên sứ khô lâu và hai cốt long, khi còn sống đều vô cùng mạnh mẽ, mệnh danh là thần linh, mặc dù hóa thành khô cốt nhưng hiện nay đã xuất hiện linh trí, trở thành sinh vật bất tử bậc cao, theo cách chia đẳng cấp của nhân loại, cả hai đều đã đạt tới ngũ giai cảnh giới, thực lực của Bất Tử Chi Vương không vượt xa bọn chúng thì còn lâu đám bất tử sinh vật đó mới cam tâm phục tùng.

“Tên xú quỷ ngươi chính cầm đầu đám tử quỷ nơi này?” Câu nói của Thần Nam thiếu chút nữa làm cho Bất Tử Chi Vương hộc máu, đường đường là bất tử đế vương, thống lĩnh hàng nghìn hàng vạn sinh vật bất tử, làm gì có kẻ nào dám bất kính với gã như vậy.

“Ngươi đúng là muốn chết.” Bất Tử Chi Vương hai mắt đỏ lòm lạnh lùng nhìn chằm chằm Thần Nam.

“Vậy thì ngươi tới giết ta đi” Thần Nam đi vòng quanh Bất Tử Chi Vương nửa vòng.

La Mạn Đức Lạp dở khóc dở cười, cảm thấy Thần Nam sau khi mất trí … hơi vô lại, không có nửa điểm phong phạm cao thủ.

“Lão đầu, lão coi chúng ta rốt cuộc có thể giết được hắn ta không? Thần Nam quay lại hỏi La Mạn Đức Lạp.

“Rất khó, sức mạnh phong ấn chủ thần để lại cũng không thể luyện hóa được hắn, ta thấy dù chúng ta liên thủ cũng không thể nào giết được.”

“Ta không tin tà môn như thế, để ta thử xem, nói gì cũng không thể để cho hắn lấy được thần cách của chủ thần.”

Thần Nam bước nhanh về phía Bất Tử Chi Vương, tay phải giơ cao lên, một đạo kiếm mang khổng lồ phóng thẳng ra, thiếu chút nữa đụng vào nóc thần điện.

“Soạt, soạt”, kiếm mang chói mắt thò thụt liên hồi, cuối cùng từ từ thu nhỏ lại, từ mười trượng, dần dần biến thành chín trượng, tám trượng, bảy trượng… cho tới khi chỉ còn lại một trượng, hoàn toàn hóa thành thực chất, hào quang lấp lánh, lãnh khí âm u.

“Tên tử quỷ kia, để ta xem ngươi có tiếp được một kiếm của ta không?”

La Mạn Đức Lạp thấy Thần Nam mất đi trí nhớ, mà vẫn có thể dựa vào bản năng, làm cho kiếm mang thu nhỏ thành quang kiếm hóa thành thực chất, liền vô cùng kinh ngạc, với tu vi của lão, tất nhiên cảm nhận được năng lượng trong thanh quang kiếm, kiếm cương đáng sợ đó cho dù lão chuẩn bị cẩn thận mà tiếp chiêu cũng khó lòng bình yên vô sự, bây giờ Bất Tử Chi Vương đang bị sức mạnh để lại của chủ thần thần bí giam cầm, nếu lãnh thêm đòn này, đúng là ăn đủ.

“Chết đi, tử khô lâu.”

Kiếm cương đã hóa thành thực chất lấp lánh chói mắt, giống như thần phạt tới từ Thiên giới, thuận theo hướng quang mang phóng xuống tế đài, độc địa chém lên người Bất Tử Chi Vương.

“Ầm.”

Một tiếng nổ lớn vang lên, dao động năng lượng đáng sợ trong chớp mắt bùng ra, cả tòa thần điện sáng lòa, khiến người ta không thể nào mở mắt, vô tận năng lượng trào dâng cuồn cuộn.

Theo lẽ thường, sức mạnh như vậy chớp mắt có thể hủy diệt toàn bộ tòa thần điện này, tuy nhiên thần điện không hề bị sập đổ, vùng sa mạc nó tọa lạc rung chuyển kịch liệt.

“Grừ…”

Bất Tử Chi Vương gầm lên một trường chói lói, vang vọng khắp đất trời, khiến núi non phía xa ngoài sa mạc cũng rung chuyển theo, quang kiếm từ vai trái gã rọc xuống tận sườn phải, một vết thương khủng khiếp hiện lên trước ngực, lớp vảy màu xanh rơi xuống đất, máu thịt màu lục cuộn lại, lộ ra bộ hài cốt trắng nhởn.

“Nhân loại ngu xuẩn, ngươi đã làm ta bị thương, đợi sau khi ta thoát khỏi giam cầm, nhất định sẽ biến ngươi thành khô lâu nô tài hạ đẳng nhất!” Bất Tử Chi Vương gầm gừ liên hồi, hai mắt hung hãn lóe lên quang mang thù hận.

“Hừ, bộ thần cách đó ta nhất định phải lấy!” Thần Nam lạnh lùng đáp.

Ở sa mạc bên ngoài, sóng cát khổng lồ hết lớp này tới lớp khác từ bốn phía dội về phía thần điện trung tâm, bạch cốt vô tận bị chôn vùi.

Thần điện cổ kính dù đang rung chuyển, nhưng căn bản không hề có dấu hiệu sụp đổ, ánh sáng thánh khiết mờ mờ bao phủ trên nóc hút lấy dòng năng lượng cuồn cuộn từ thanh kiếm của Thần Nam phát ra, sau đó tập trung lại tại nơi cao nhất trên tế đài bên trong thần điện…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.