Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 167: Chương 167: Đạm Đài Tuyền và Mộng Khả Nhi




- Ầm!

Tại một sơn mạch vô danh ở Nhân Gian Giới đột nhiên lại xuất hiện từng đợt dao động không gian hung mãnh hình thành một đợt hấp lực quỷ dị lôi kéo mây đen từ khắp bốn phương tám hướng tụ tập đến không ngừng xoay tròn tạo thành một cái hắc động to lớn.

- Ầm! Đùng!!

Sau một lát chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên tiếp theo đó chỉ thấy một chùm hào quang chói mắt từ trong hắc động bắn ra bên trong đó là ba người một nam hai nữ bọn họ không phải người khác chính là Đông Phương Trường Minh, Nạp Lan Nhược Thủy cùng với Nạp Lan Nhược Yên.

- Cuối cùng cũng đã trở lại Nhân Gian Giới rồi!

Sau khi ổn định lại thân hình hai mắt Nạp Lan Nhược Yên hiện lên vẻ hưng phấn nói.

- Ừm! Tuy nơi này không phải chỗ chúng ta dự định phủ xuống ban đầu nhưng mà vừa hay lại gần Đạm Đài Thánh Địa hơn một đoạn bây giờ chúng ta đi luôn chứ?

Nạp Lan Nhược Thủy đảo mắt phóng thần thức ra quan sát xung quanh một vòng rồi cười hỏi.

- Đương nhiên!

Đông Phương Trường Minh nghe vậy trịnh trọng gật đầu một cái sau đó cả ba người đồng thời hóa thành ba đạo hào quang bắn về phương hướng Đạm Đài Thánh Địa.

Với tốc độ của ba người rất nhanh đã đến nơi nhưng mà đang lúc bọn họ định tiến vào tiến vào bên trong thì Đông Phương Trường Minh lại nhíu chặt mày lại.

- Trường Minh chàng làm sao vậy? Sao lại dừng lại??

Nạp Lan Nhược Yên thấy vậy nghi hoặc hỏi.

- Không có gì chỉ là ta đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc mà thôi!

Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.

- Khí tức quen thuộc? Không phải là lại gặp phải người quen gì nữa chứ?

Nạp Lan Nhược Thủy nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng nàng ta phát hiện trong khoảng thời gian này không biết là bọn họ gặp phải thời vận gì mà đi đến đâu cũng gặp được người quen lúc ở Đạm Đài Đạo Tràng là Thần Hoa, Cửu Nguyên Sơn là Vương Bản Sơ bây giờ đến đây không biết lại là ai đây?

- Muốn biết thì chỉ cần đi xem một lần là được thôi!!

Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng.

- Ừm!

Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược Yên gật đầu một cái sau đó ba người lại lần theo luồng khí tức quen thuộc Đông Phương Trường Minh cảm nhận được mà bay đi.

Sau một lát ba người đã đến trước một ngọn núi, trên đỉnh núi đó là một mái đình nghỉ mát lúc này đang có một tuyệt sắc thiếu nữ ngồi bên trong uống trà người này không phải ai khác chính là truyền nhân đời này của Đạm Đài Thánh Địa Tiên Đế trong Ngũ Đế Đông Thổ Đại Lục - Mộng Khả Nhi chỉ mới không gặp một thời gian nàng ta đã một đường đột phá từ Lục Giai lên tới Thần Vương cấp.

- Các ngươi đến rồi nếu không ngại thì xuống đây đi!!

Nhìn thấy ba người xuất hiện Mộng Khả Nhi không lộ ra chút kinh ngạc nào thản nhiên kêu lên một tiếng.

Ba người Đông Phương Trường Minh nghe vậy liếc mắt nhìn nhau một cái sau đó không nói tiếng nào đồng thời đáp xuống trước mặt Mộng Khả Nhi ngồi vào mấy chiếc ghế đá còn trống.

- Đây là đặc sản Tuyết Đỉnh Ngân Hoa của Đạm Đài Thánh Địa chúng ta tự trồng tuy không có tác dụng tăng trưởng tu vi nhưng mà mùi vị cũng rất không tệ. Dùng thử đi!

Mộng Khả Nhi vung tay lên rót đầy một ly hương trà đưa tới trước mặt Đông Phương Trường Minh nói.

- Ngươi đã thức tỉnh ký ức kiếp trước? Ngươi là.... Thần Cơ? Phải không??

Đông Phương Trường Minh đưa tay nhận lấy ly trà trong tay Mộng Khả Nhi im lặng một chút rồi lên tiếng hỏi.

- Không sai! Chuyện này cũng phải đa tạ ngươi nếu không phải ngươi trả lại cho ta phần truyền thừa đó thì e rằng ta cũng chưa thể thức tỉnh!!

Mộng Khả Nhi cũng không phủ nhận gật đầu đầu một cái nhìn Đông Phương Trường Minh nói.

- Ngươi không cần nói như vậy! Ta cũng chỉ là vô tình mà thôi!!

Đông Phương Trường Minh nghe vậy lắc đầu một cái nói thật ra hắn cũng không thể ngờ được chỉ vì mình muốn tặng cho Mộng Khả Nhi một phần tạo hóa lại vô tình khiến cho nàng ta thức tỉnh ký ức kiếp trước trở lại thành Tuyệt Thế Thần Cơ.

- Đông Phương Trường Minh nếu ta đoán không lầm thì lần này ngươi đến đây là đánh chủ ý lên người Tà Tổ đi?

Hai bên im lặng nhìn nhau một chút rồi đột nhiên Mộng Khả Nhi lại trầm giọng kêu lên một tiếng.

- Không sai! Ngươi cũng là như vậy không phải sao?

Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái rồi hỏi ngược lại.

- Đúng vậy!

Mộng Khả Nhi trầm giọng kêu lên một tiếng.

- Nếu hai bên chúng ta đã có cùng mục đích không bằng liên thủ với nhau đi như vậy cơ hội thành công cũng sẽ cao hơn rất nhiều!!

Hơi dừng lại một chút nàng ta lại đưa ra một lời đề nghị.

- Hai nàng thấy thế nào? Chúng ta có nên hợp tác với nàng ta hay không?

Lời đề nghị của Mộng Khả Nhi đúng là rất hấp dẫn nhưng Đông Phương Trường Minh cũng không vội vàng quyết định mà trước tiên âm thầm truyền âm thương lượng với hai tỷ muội Nạp Lan ở bên cạnh trước.

Mộng Khả Nhi thấy vậy cũng không có ý thúc giục chỉ im lặng ngồi một chỗ thưởng thức trà bộ dạng thoạt nhìn bộ dạng giống như vô cùng tự tin là ba người Đông Phương Trường Minh sẽ đồng ý với yêu cầu của mình vậy.

- Được! Bọn ta có thể hợp tác với ngươi nhưng mà ngươi phải bảo đảm trong quá trình phân chia Tà Tổ nhất định phải hoàn toàn phối hợp với bọn ta không được giở trò gì biết không!!

Mà sự thật cũng giống như suy đoán của Mộng Khả Nhi sau một lúc thương lượng quả nhiên Đông Phương Trường Minh đã đồng ý với đề nghị của nàng ta.

- Việc này đương nhiên không có vấn đề! Bây giờ ta xin lấy trà thay rượu chúc mừng chúng ta lần nữa hợp tác! Cạn!!

Nghe được lời nói của Đông Phương Trường Minh Mộng Khả Nhi phi thường sảng khoái gật đầu một cái sau đó chỉ thấy nàng ta đưa cao ly trà trong tay nhìn ba người nói.

- Cạn!

Ba người Đông Phương Trường Minh thấy vậy cũng đưa ly trà trong tay mình lên nói.

- Ầm!

Lúc bốn người vừa uống cạn ly trà trong tay mình thì dị biến đột nhiên xảy ra chỉ thấy một đạo bạch quang sáng chói từ phía xa phá không bay tới chỗ bọn họ.

Khi đến gần chỗ bốn người đạo bạch quang đó từ từ thu liễm lại hóa thành hình dáng của Đạm Đài Tuyền.

- Thần Cơ vậy là ta cảm ứng không sai ngươi quả nhiên đã sống lại! Đúng là khốn kiếp mà!!

Vừa mới hiện thân nàng ta không chút để ý ba người Đông Phương Trường Minh đứng ở một bên trực tiếp đưa tay chỉ vào vị trí của Mộng Khả Nhi lộ ra vẻ phẫn nộ trầm giọng kêu lên một tiếng.

- Tuyền nhi tốt xấu gì ta cũng đã dạy dỗ con mười mấy năm không lẽ bây giờ chúng ta mới gặp lại nhau con không thể gọi ta một tiếng sư phụ hay sao?

Nghe được lời nói của Đạm Đài Tuyền Mộng Khả Nhi không tỏ vẻ gì chỉ cảm khái kêu lên một tiếng.

- Nuôi dưỡng ta? Hừ! Thần Cơ ngươi đừng tưởng ta không biết sở dĩ năm xưa ngươi nhận ta làm đệ tử là bởi vì nhìn trúng ta cũng là một hồn của Thất Tuyệt Tiên Nữ chuyển thế giống như ngươi cho nên mới muốn bồi dưỡng ta đợi lúc ta đủ mạnh sẽ cắn nuốt mà thôi!!

Đạm Đài Tuyền hừ lạnh một tiếng nói.

- Ai! Tuyền nhi con hiểu lầm vi sư rồi, tuy rằng lúc đầu ta bồi dưỡng cho con đúng là có ý muốn đợi đến lúc thích hợp sẽ cắn nuốt con nhưng mà sau này ta lại phát hiện chúng ta tuy quả thật đều là Thất Tuyệt Tiên Nữ chuyển thế nhưng mà bảy hồn chia tách đã quá lâu mỗi người đã tự sinh ra ý chí của mình không còn khả năng hợp nhất được nữa cho nên đã bỏ qua ý định đó thật sự muốn bồi dưỡng con thành người thừa kế y bát của ta!!

Mộng Khả Nhi nhìn Đạm Đài Tuyền thở dài nói.

- Nếu con không tin thì bây giờ chúng ta có thể thử hợp nhất một lần xem lời ta nói có đúng hay không!

Hơi dừng một chút nàng ta lại nói.

Nghe được những lời này của Mộng Khả Nhi trong lòng Đạm Đài Tuyền vô cùng chấn động bởi vì những lời này cũng là một nút thắt không thể cởi bỏ trong lòng nàng một vạn năm nay. Theo những gì Đạm Đài Tuyền biết thì một vạn năm trước Thần Cơ đã đạt Thiên Cấp với tu vi như vậy nếu bà ta thật sự muốn cắn nuốt nàng ta thì thật sự là một chuyện dễ như trở bàn tay vậy tại sao bà ta lại không làm? Phải biết rằng nếu lúc đó Thần Cơ thật sự làm vậy thì tu vi của bà ta nhất định sẽ tăng thêm một bậc nữa đến lúc đó bà ta chưa chắc sẽ thua trong tay Thần Chiến và cũng không cần phải mất mạng trong Đại Phá Diệt a!!

Chẳng lẽ thật sự như những điều bà ta đã nói hiện nay bảy hồn của Thất Tuyệt Thiên Nữ thật sự đã chia cách lâu đến mức không còn khả năng hợp lại rồi sao?

Trong lúc nhất thời Đạm Đài Tuyền lại lâm vào do dự không biết có nên tin lời của Mộng Khả Nhi hay không.

- Được! Ta quyết định tin ngươi một lần cuối cùng hy vọng ngươi không gạt ta Thần Cơ!!

Sau một lúc suy nghĩ cuối cùng trong mắt của nàng ta cũng lộ ra vẻ kiên định nhìn Mộng Khả Nhi nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.