Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 241: Chương 241: Đệ nhất hồn




- Ầm!

Tuy chỉ là hư ảo nhưng bên trong cái Mặt Trăng màu bạc lại hàm chứa lực lượng cực kỳ đáng sợ giờ phút này chỉ thấy nó lóe lên một tia sáng vô biên hàn khí lập tức tràn ra cuồn cuộn không ngừng hung mãnh lao về phía Hắc Đế Tư.

Trên đường đi những nơi hàn khí quét qua mọi vật đều bị một lớp băng dày mấy trượng bao phủ hai đại Chủ Hồn đầu tiên Hắc Đế Tư thả ra may mắn thoát khỏi Thập Nhị Thiên Tượng Phụ Tà Đại Trận vừa rồi giờ phút này cũng bị đông thành hai bức tượng băng.

- Đệ Tứ Hồn ra đây!

Hắc Đế Tư thấy vậy sắc mặt trầm xuống quát lên một tiếng.

Từ trong cơ thể hắn lại có một hồn phách bay ra. Đệ Tứ Chủ Hồn này là một đạo nhân thân mặc đạo bào màu đỏ quanh thân bốc lên từng tia hỏa diễm rõ ràng là một cường giả chuyên tu Hỏa Bổn Nguyên!

Trong tay hắn cầm một món Linh bảo có hình dáng giống như một chiếc hồ thu nhỏ.

Đạo nhân đó vung tay một cái ném chiếc hồ đó ra ngoài nó lập tức dùng tốc độ mắt thường không thể nào thấy được nhanh chóng bành trướng lên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đã đạt đến kích thước hơn trăm trượng.

Tiếp theo đó chỉ thấy hàng vạn vạn con Hỏa Nha từ bên trong bay ra hóa thành một dòng sông rực lửa lao tới đối đầu với vô biên hàn khí do Ngân Nguyệt phóng xuất ra.

- Ầm ầm ầm...

Trong chớp mắt cả Hỗn Độn Thế Giới đều bị lực lượng trùng kích của cả hai khiến cho liên tục vang lên từng tiếng nổ kinh thiên động địa.

- Đây là... Hỏa Nha Hồ! Như vậy ngươi chắc là Hỏa Vân Đạo Quân rồi! Năm đó ta có nghe tin ngươi đột nhiên mất tích không ngờ lại là đã chết trong tay của Hắc Đế Tư!

Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu mày một lúc rồi nói.

Hồn phách đạo nhân áo đỏ nghe nhắc đến tên của mình thì trong mắt hiện lên vẻ vô cùng phức tạp. Vào thời đại Viễn Cổ ông ta là một trong những cường giả đứng đầu trong việc tu luyện Hỏa Bổn Nguyên một thân Ngự Hỏa Thần Thông lợi hại vô cùng chiến tích nổi bật nhất của ông ta đánh cược mười chiêu với Yêu Đế cuối cùng thành công thắng được Hỏa Nha Hồ từ trong tay Yêu Đế.

Đương nhiên để đạt được chiến thắng này Hỏa Nha Đạo Quân cũng phải trả một cái giá không hề nhỏ sau trận chiến đó ông ta phải gần như tàn phế phải nằm trên giường mấy vạn năm mới có thể miễn cưỡng khôi phục lại được.

Nhưng Hỏa Vân Đạo Quân lại không chút tức giận vì chuyện đó mà ngược lại còn vô cùng vui mừng bởi vì sau khi có được Hỏa Nha Hồ cộng với Khống Hỏa Thuật vốn có của bản thân ông ta đã trở thành một trong những cường giả mạnh nhất dưới Nghịch Thiên Cấp tung hoành khắp thiên địa không có chút cố kỵ nào.

Không nghĩ tới cuối cùng lại bại dưới tên quái thai Hắc Đế Tư khi đó còn chưa thành tựu Nghịch Thiên Cấp cường giả chẳng những táng thân trong tay hắn mà sau khi chết còn bị hắn rút hồn từ trong Lục Đạo Luân Hồi ra luyện hóa vào trong Tuyệt Ngục này trở thành một trong những Chủ Hồn giúp hắn tiêu diệt kẻ địch.

- Ha! Đông Phương Trường Minh Hỏa Vân Đạo Quân này tuy rằng lợi hại năm xưa ta cũng phải mất rất nhiều công sức mới có thể giết được hắn nhưng hắn còn không phải là Chủ Hồn mạnh nhất của ta. Trong tay ta còn có một số hồn mạnh hơn hắn nữa!

Hắc Đế Tư nhìn Đông Phương Trường Minh cười nói.

- Hử!

Đông Phương Trường Minh nghe vậy nhướng mày lên một cái hiển nhiên không quá tin tưởng lời nói của hắn.

- Ngươi không tin ta! Hãy xem đi Đệ Tam Hồn ra đây!

Hắc Đế Tư cao giọng quát lên một tiếng.

- Ầm!

Đệ Tam Hồn này là một thanh niên khoảng hơn hai mươi mấy tuổi dốc dáng cao ráo quanh thân tràn đầy một loại đạo cảnh huyền diệu.

- Thiên Chi Hồn?

Đông Phương Trường Minh cẩn thận quan sát người thanh niên đó một vòng rồi hơi kinh ngạc hỏi.

Thiên Chi Hồn mà hắn nói đến ý chỉ chính là hồn phách của một Thiên dưới trướng Thiên Đạo, điều này cho thấy trước đây Hắc Đế Tư đã từng giết qua một Thiên chân chính.

- Đúng! Đây là hồn của Tứ Sắc Thiên dưới trướng Thiên Đạo trong đại chiến thời Thái Cổ ta đã giết chết hắn sau đó luyện hóa hồn phách của hắn!!

Hắc Đế Tư gật đầu một cái.

- Nhưng hắn vẫn chưa phải Chủ Hồn mạnh nhất trong tay ta vẫn còn một Chủ Hồn mạnh hơn hắn nữa vì sinh thời người đó là một cường giả cực mạnh ngay cả ta cũng phải cửu tử nhất sinh mới có thể giết chết được hắn. Khi nhìn thấy hắn ngươi tuyệt đối đừng có kinh ngạc đó! Đệ Nhị Hồn ra đây cho ta!!

Bất quá nói được một nửa hắn lại đột nhiên chuyển giọng rồi lại kêu lên một tiếng.

Lời này vừa dứt trong người hắn lập tức có một đạo Hắc Ảnh bay ra đây là một Ma Thần thân cao mấy chục trượng toàn thân đen ngòm trong mắt tràn đầy lục quang trên đầu có ba cái sừng cong vuốt như sừng dê.

- Ma La... ngươi lại có thể giết được Ma La hay sao?

Nhìn thấy Ma Thần trước mắt mình sắc mặt của Đông Phương Trường Minh không còn kinh ngạc nữa mà là có chút kinh hãi nhìn Hắc Đế Tư hỏi.

Cũng khó trách hắn lại có phản ứng như vậy Ma Thần này tên Ma La nguyên là đệ nhị cường giả của Đệ Tứ Giới - Ma Giới hắn từng cùng Ma Chủ lúc còn là Đại Ma Thiên Vương tranh đoạt quyền thống lĩnh Ma Giới tuy cuối cùng thất bại đào vong.

Nhưng có thể từ trong tay Đại Ma Thiên Vương chạy thoát cũng đã chứng minh được thực lực kinh khủng của Ma La vậy mà không ngờ cũng bị giải quyết!

Thử hỏi làm sao có thể không khiến cho Đông Phương Trường Minh kinh ngạc được?

- Việc này cũng là trùng hợp mà thôi! Khi ta chuyển thế tu luyện đến giai đoạn quan trọng nhất Ma La không biết từ đầu chạy ra lại muốn đoạt xá cướp lấy tất cả mọi thứ của ta. Cũng may là Thụy Đức Lạp Áo kịp thời chạy tới cùng với ta liên thủ phản giết hắn nếu không chắc là ta cũng xong đời rồi!!

Hắc Đế Tư trầm giọng nói.

Trong lúc hắn đang nói chuyện ba đạo hồn phách của Hỏa Vân Đạo Quân, Tứ Sắc Thiên, Ma La đồng thời xông về phía Ngân Nguyệt ra sức công kích.

- Ầm!

Ngân Nguyệt tuy cường đại nhưng cũng bị lực lượng trùng kích của ba đại cường giả khiến cho ầm ầm chấn động.

- Nguyệt Động!

Đông Phương Trường Minh thấy vậy sắc mặt trầm xuống tiếp đó đồng thời đưa hai tay lên lần nữa thi triển Nguyệt Động.

Vì đối phó với với ba đại Chủ Hồn trong tay của Hắc Đế Tư hắn quyết định rút lấy Nguyệt Hồn của của hai cái Nguyệt Lượng còn lại.

Đầu tiên là Thần Gia Nguyệt Lượng.

- Ầm!

Lúc này Thần Gia đệ tử đột nhiên lại cảm nhận được mặt đất dưới chân mình lại ầm ầm chấn động.

- Xảy ra chuyện gì thế này?

- Tại sao Nguyệt Lượng lại chấn động mãnh liệt như vậy?

- Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?

...

Trong lúc nhất thời vô số tiếng kinh hô vang lên khắp nơi.

- Để ta đi báo cho Nhị Tổ cùng với Tam Tổ biết!

Một người trong đó kêu lên một tiếng sau đó hóa thành một đạo hào quang bay về phía đại điện ở trung.

Trước khi Thần Tổ bế quan đã đem những chuyện trong Thần Gia giao cho Thần Nhị tổ, Thần Tam Tổ quản lý.

- Nhị ca xem ra chuyện này là do Nguyệt Hồn bị người khác làm ảnh hưởng thật ra là ai có bản lĩnh lớn như vậy chứ?

Sau khi nghe xong lời của tên đệ tử Thần Gia Thần Tam Tổ chớp mắt một chút rồi đưa mắt nhìn sang Thần Tam Tổ hỏi.

- Bây giờ không phải là lúc nói mấy chuyện đó! Chúng ta phải lập tức trấn áp Nguyệt Hồn. Lão tam ngươi đừng quên rằng lần này sở dĩ Lão Tổ tông giao cho chúng ta công việc cai quản Gia tộc trong thời gian ngài ấy bế quan là muốn cho chúng ta một cơ hội để chuộc lại sai lầm trước đây nếu bây giờ lại để cho Nguyệt Lượng xảy ra chuyện thì chúng ta còn có mặt mũi nào tiếp tục nhìn Lão Tổ tông chứ?

Thần Nhị Tổ không cần suy nghĩ lập tức trầm giọng nói từ sau khi mất đi một tay hắn và Thần Nhị Tổ đã đóng cửa suy nghĩ rất nhiều cuối cùng quyết định nhất định phải làm tốt phận sự của một thành viên Thần Gia sửa chữa tất cả sai lầm trước đây!

- Ừm!

Thần Tam Tổ nghe vậy trịnh trọng gật đầu một cái

Trấn áp Nguyệt Hồn đối với những cường giả khác có lẽ là một chuyện rất khó khăn nhưng bản thân Thần Nhị Tổ cùng Thần Tam Tổ đã sinh sống trên Thần Gia Nguyệt Lượng không biết đã được bao nhiêu vạn năm sớm đã quen thuộc với tập tính của Nguyệt Hồn nếu như liên thủ lại thì đúng là có thể ngăn nó không bị người khác rút đi!

- Lão nhị, Lão tam các ngươi không cần ra tay cứ để cho Nguyệt Hồn đi đi!

Nhưng đúng lúc hai người chuẩn bị ra tay thì bên tai bọn họ lại vang lên một tiếng nói. Người lên tiếng chính là Thần Tổ.

- Lão Tổ tông tại sao ngài lại bảo chúng ta dùng tay?

Thần Nhị Tổ kinh ngạc hỏi.

- Người rút đi Nguyệt Hồn là Tiểu Tà bây giờ hắn đang quyết chiến với Hắc Đế Tư cần Nguyệt Hồn của chúng ta trợ giúp. Cứ cho hắn mượn đi không sao đâu!

Thần Tổ giải thích.

- Vâng!

Thần Nhị Tổ cùng với Thần Tam Tổ nghe vậy đưa mắt nhìn nhau một cái bọn họ đều biết Tiểu Tà trong lời của Thần Tổ chính là Lục Đạo Tà Đế - Đông Phương Trường Minh. Cũng biết quan hệ của hai người này cực kỳ không tầm thường cho nên cũng không phản đối lập tức gật đầu một cái.

- Ầm!

Mất đi bọn họ ngăn cản Nguyệt Hồn của Thần Gia Nguyệt Lượng lập tức phá không bay vào trong Hỗn Độn hướng thẳng tới vị trí của Đông Phương Trường Minh mà đi.

...

Sau đó là Nguyệt Hồn của Đệ Tam Nguyệt.

Nơi này không giống với hai Nguyệt Lượng của Thần Gia, Độc Cô Gia hoàn toàn không có đình đài lầu các tráng lệ uy nghi gì, chỉ toàn có một mảnh hoang sơ trống vắng ở trung tâm của nó chỉ có một tòa cung điện màu bạc duy nhất: “ Quảng Hàn Cung “

Bên trong đó có một thiếu nữ thân mặc bạch y trắng như tuyết đang khoanh chân ngồi dung mạo của nàng ta cực kỳ xinh đẹp tuyệt đối không thua Đạm Đài Tuyền, Mộng Khả Nhi hay Vũ Hinh nhưng bên trên lại bị một tầng hàn khí lạnh giá bao phủ cho người ta cảm giác giống như huyền băng vạn năm không tan vậy!

- Ta còn tưởng ai to gan như vậy! Hóa ra là Đông Phương Trường Minh ngươi. Năm xưa ngươi là bạn thân của phu quân ta ngày nay lại nói cho mẹ con ta biết tin tức của chàng ấy. Cũng được! Hiện nay ngươi cần thì ta sẽ giúp cho ngươi một xem như giải quyết nhân quả giữa chúng ta vậy!

Cảm nhận được Nguyệt Lượng rung chuyển nàng ta chậm rãi mở hai mắt của mình ra véo chỉ tính toán một hồi rồi lạnh nhạt nói.

- Vút!

Tiếp theo nàng nhẹ nhàng vung tay lên một đạo hào quang liền từ trong tay phải của nàng bay ra đó chính là Nguyệt Hồn của Đệ Tam Nguyệt.

- Ầm!

Sau khi rời khỏi Quảng Hàn Cung nó liền hóa thành một vầng Kim Nguyệt cùng với Huyết Nguyệt do Nguyệt Hồn của Thần Gia Nguyệt Lượng hóa thành, Ngân Nguyệt do Độc Cô Gia Nguyệt Lượng hóa thành ban đầu chia thành hình tam giác đồng thời xuất hiện sau lưng Đông Phương Trường Minh cùng nhau phát ra ánh sáng chói mắt.

- Đông Phương Trường Minh không nghĩ ngươi lại có thể đem Nguyệt Hồn của ba đại Nguyệt Lượng đều đem tới đây ngay cả ta cũng không thể không nói một một tiếng lợi hại. Nhưng chỉ dựa vào chúng vẫn chưa thể thắng được tam đại cường giả trong tay ta đâu!

Hắc Đế Tư nhìn thấy cảnh đó thì nhíu mày lại sau đó lại lạnh lùng nói.

- Grao!

Như để chứng minh cho lời nói của hắn tam đại cường giả đồng thời hét vang một tiếng khiến cho ba cái Nguyệt Lượng ầm ầm chấn động.

Tam đại Nguyệt Lượng không thể thắng được tam đại cường giả?

Chuyện này với trí thông minh của Đông Phương Trường Minh sao có thể không biết được? Hắn cũng không có ý định muốn dùng ba đại Nguyệt Lượng đối phó với ba đại cường giả chỉ muốn dùng chúng để thi triển ra tuyệt chiêu cuối cùng được sáng tạo ra dựa trên Thần Thông Vũ Trụ Trong Lòng Bàn Tay thôi!

- Nhật Xuất!

Lúc này chỉ nghe Đông Phương Trường Minh trầm giọng quát lên.

- Ầm!

Tam Đại Nguyệt Lượng sau lưng hắn ngay lập tức dùng tốc độ mắt thường không cách nào nhìn rõ được ầm ầm đụng vào nhau ba loại màu sắc khác nhau cùng hòa tan lại không ngờ lại sinh ra một loại hào quang sáng rực như ánh bình minh ở bên trong đó ẩn ẩn có thể thấy được hình dạng của một cái Mặt Trời to lớn lấp lánh ba màu.

Đọc đến đây có lẽ sẽ có người muốn hỏi tên chiêu thức là Nhật Xuất tại sao Đông Phương Trường Minh không rút lấy hồn phách của Mặt Trời lại điều khiển ba đại Nguyệt Lượng đụng nhau làm chi?

Đáp án rất đơn giản bởi vì Đông Phương Trường Minh không dám rút lấy hồn phách hồn phách của Mặt Trời không phải hắn nhát gan chỉ là tác dụng của Mặt Trời thật sự quá mức quan trọng trong tinh không có tới hàng tỉ tỉ ngôi sao có ba cái Nguyệt Lượng rút lấy hồn phách của chúng có bị rút đi thì cũng có cách bổ cứu vào nhưng Mặt Trời thì chỉ có một cái thôi. Nếu rút hồn phách của nó chiến đấu với kẻ địch lỡ như xảy ra chuyện gì thì sẽ mang tai họa đến cho vạn vật sinh linh ở hai giới Thiên Nhân hậu quả này Đông Phương Trường Minh tuyệt đối gánh không nổi.

Cho nên hắn chỉ có thể chọn phương pháp đi đường vòng dùng ba đại Nguyệt Lượng dung hợp lại với nhau dựa vào nguyên lý Chính Âm Sinh Dương tạo ra Mặt Trời của riêng mình cách này tuy rằng có phần phức tạp nhưng Đông Phương Trường Minh tin rằng Mặt Trời do mình tạo ra tuyệt đối

không thua Mặt Trời chân chính là bao.

Mà sự thật cũng chứng minh cách nghĩ này của hắn là chính xác uy năng của cái Mặt Trời mới này quả nhiên cường đại vô cùng vừa xuất hiện đã phá tan khí tràng của ba đại cường giả bên phía Hắc Đế Tư ép bọn chúng không thể không liên tục lui về phía sau.

- Đệ Nhất Hồn xuất!

Nhìn thấy cảnh đó sắc sắc mặt của Hắc Đế Tư hiện lên vẻ ngưng trọng chưa từng có không chút do dự lập tức sử dụng lá bài tẩy cuối cùng của mình.

- Ầm ầm ầm....

Đệ Nhất Hồn này vừa xuất hiện cả thế giới Thế Giới Tuyệt Ngục đột nhiên rung chuyển liên tục giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào vậy. Ngay cả hồn phách của ba người Hỏa Vân Đạo Quân, Ma La, Tứ Sắc Thiên cũng bị ảnh hưởng ầm ầm sụp đổ.

Đông Phương Trường Minh ở phía xa đưa mắt nhìn lại thì chỉ thấy Đệ Nhất Hồn này bất luận là dung mạo hay khí chất đều giống hệt Hắc Đế Tư.

- Hắc Đế Tư Đệ Nhất Hồn này là bản thân ngươi? Ngươi tự đem hồn phách của mình luyện hóa vào trong Tuyệt Ngục?

Hắn kinh hãi kêu lên một tiếng.

- Không sai! Tuyệt Ngục là chiêu thức mạnh nhất đồng thời cũng là chiêu thức nguy hiểm nhất của ta ngàn vạn linh hồn cường giả trong đó tuy có thể vì ta chiến đấu giết địch. Nhưng về bản chất mỗi người bọn chúng lúc sinh thời đều bị ta giết chết, có oán khí cực sâu đối với ta chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ bị bọn chúng phản phệ bất cứ lúc nào. Cho nên ta đã đem một phần nguyên thần của mình luyện hóa vào trong Tuyệt Ngục cách này không chỉ có thể trấn áp đám Hung Hồn còn có thể để cho phần hồn phách đó của ta mượn lực mà tu hành ngày càng mạnh hơn đến cuối cùng khi lần nữa dung hợp với ta sẽ thúc đẩy tu vi của ta đột phá đến một tầm cao mới. Hôm nay tuy chưa đến ngày đó nhưng mượn sức của nó để đối phó ngươi cũng đủ rồi!!

Hắc Đế Tư trầm giọng nói.

Sau đó cùng với Đệ Nhất Hồn hóa thành hai đạo hào quang bắn về phía của Đông Phương Trường Minh.

- Tới rất tốt!

Đông Phương Trường Minh thấy vậy không sợ hãi một chút nào lập tức kéo theo Mặt Trời ba màu phía sau mình ầm ầm xông tới nghênh địch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.