- Hỗn Thiên Lão Ma nể tình ngươi tu hành không dễ. Bổn tọa cho ông một cơ hội mau mang theo đồ nhi của ông rời khỏi đây nếu không đừng trách ta không khách sáo!!
Đông Phương Trường Minh nhìn Hỗn Thiên Đại Ma Vương lạnh lùng nói.
- Khốn kiếp! Ngươi quá cuồng vọng rồi. Chết đi cho ta!!”
Hỗn Thiên Đại Ma Vương thống lĩnh Hỗn Thiên Đạo ở Nhân Gian đã hơn trăm năm mỗi ngày đều được vô số giáo đồ cung kính triều bái sớm đã dưỡng thành một loại thái độ “ Duy Ngã Độc Tôn “ hiện tại nghe được những lời nói của một tên “ tiểu tử “ làm sao có thể không tức giận ông ta lập tức quát vang một tiếng sau đó ầm ầm đánh ra một chưởng cương về phía Đông Phương Trường Minh.
- Ầm!
Đông Phương Trường Minh cũng đánh ra một chưởng.
- Rắc!
- Á....
Khi hai đạo chưởng cương vừa va chạm vào nhau một âm thanh giòn giã lập tức vang lên tiếp theo đó chỉ nghe Hỗn Thiên Đại Ma Vương đau đớn thét lên một tiếng. Chỉ trong vòng một chiêu xương tay của ông ta đã bị Đông Phương Trường Minh đánh gãy.
- Tiểu tử ngươi... ngươi... ngươi...
Hỗn Thiên Đại Ma Vương dùng cánh tay còn lại chỉ vào Đông Phương Trường Minh lắp bắp mấy chữ nhưng cuối cùng cũng không thể nói ra một câu hoàn chỉnh nào chỉ có thể ôm lấy Hạng Thiên đang hôn mê dưới đất dậy tiếp đó hóa thành một đạo hào quang bay lên trời nhanh chóng kích bắn ra khỏi Sở Đô.
- Tất cả nghe rõ cho ta từ bây giờ phạm vi nghìn trượng xung quanh Hoàng thành này là cấm địa của ta người tự tiện xông vào Chết!!
Sau khi ông ta rời đi Đông Phương Trường Minh lại quát lên một tiếng.
Âm thanh của nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng truyền rõ ràng từng chữ vào tai những Tu Luyện Giả đang đứng xung quanh.
Đám Tu Luyện Giả này vừa trông thấy thực lực của Đông Phương Trường Minh trong lòng đang vô cùng sợ hãi và kiêng kỵ đương nhiên sẽ không dám làm trái ý hắn trong lúc nhất thời tất cả lập tức lui ra ngoài Hoàng thành nghìn trượng.
- Ừm!
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy như vậy thì hài lòng gật đầu một cái sau đó đưa mắt nhìn về phía Hoàng gia Cổ Thư Thất!
Trong im lặng thời gian từng chút từng chút trôi qua.
- Ầm!
Trong chớp mắt đã đến nửa đêm đột nhiên một tiếng nổ kinh thiên động địa lại vang lên từ bên trong Cổ Thư Thất tiếp theo đó chỉ thấy một đạo hào quang chói mắt từ bên dưới bắn thẳng lên trời dưới lực lượng cường đại của quang trụ cả tòa Cổ Thư Thất khổng lồ bị ép thành đá vụn ầm ầm đổ sụp xuống.
- Tiên bảo xuất thế rồi! Khí thế đúng là đáng sợ a!!
Một tên Tu Luyện Giả nhìn thấy cảnh tượng đó thì không nhịn được kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Nhưng vào lúc này không ai trả lời hắn tất cả mọi người đều tập trung nhìn vào đạo quang trụ đang chiếu sáng không trung trong mắt lóe lên từng tia sáng tham lam.
- Ầm!
Sau một lúc lâu đạo quang trụ đó từ từ thu liễm lại hóa thành một đạo ngọc thủ màu bạch ngọc không ngừng phát ra từng tia sáng nhu hòa nó chính là Dị Bảo bị phong ấn dưới Hoàng cung này.
- Ầm!
Ngọc chưởng đó vừa mới xuất hiện lập tức hóa thành một đạo hào quang bắn xuống phía dưới mục tiêu của nó chính là... Thần Nam đang đứng giữa dòng người.
- Sao lại như vậy?
Thần Nam nhìn thấy Dị Bảo đột nhiên bay về phía mình thì kinh hãi kêu lên một tiếng.
- Tiểu tử ngươi còn đứng ngẩng người ra đó làm gì mau cầm lấy nó đi! Loại bảo vật từ trên trời rơi xuống như thế này ngươi không nhận thì đúng là phá của trời cho đó!!
Tử Kim Thần Long ẩn mình người Thần Nam thấy vậy vội vàng kêu lên một tiếng.
- Ừm!
Thần Nam nghe thấy như vậy thì hồi thần lại hung hăng gật đầu một cái sau đó lập tức đưa tay chụp lấy ngọc chưởng. Đúng như những lời Tử Kim Thần Long đã nói loại Tiên bảo như thế này đã tự động đưa tới cửa mà còn không thu lấy thì đúng là một kẻ ngu.
- Tên tiểu tử kia ngươi làm gì?
- Mau bỏ Tiên Bảo xuống cho ta! Vật đó không không phải là ngươi có thể có được!!
- Đúng đó! Mau bỏ tay ra!!
...
Đám Tu Luyện Giả nhìn thấy tình cảnh đó điên cuồng quát lê mấy tiếng mấy tiếng sau đó đồng loạt xông xông về phía Thần Nam muốn đoạt bảo.
- Hừ!
Thần Nam thấy vậy hừ lạnh một tiếng sau đó tháo Hậu Nghệ Thần Cung sau lưng xuống dùng cương khí của bản thân ngưng tụ thành kim tiễn giương cung lắp tên.
- Xíu xíu xíu....
Mười mũi Xạ Nhật Thần Tiễn nối nhau phá không bắn ra dưới uy lực cường đại của chúng trong chớp mắt đã khiến cho nhiều người trong đám Tu Luyện Giả đang xông tới bị phản chấn ngược trở về hôn mê trọng thương ngã xuống đất.
- Tê!
Đám Tu Luyện Giả còn lại thấy vậy đồng loạt hít một hơi khí lạnh không hẹn mà cùng tránh xa ra khỏi phạm vi cung tiễn của Thần Nam cho dù bọn họ tuy rất muốn chiếm Tiên Bảo nhưng càng quý trọng tính mạng của mình hơn. Tất cả cũng không muốn có được Tiên Bảo mà không có mạng hưởng.
- Tiểu tử kia đừng tưởng có một cây cung rách nát thì dọa được ta. Xem ta phá người đây!!
Nhưng mà trong đám Tu Luyện Giả không phải là ai cũng sợ hãi Hậu Nghệ Cung trong tay Thần Nam lúc này chỉ thấy một nam tử trung niên tóc vàng từ trong dòng người lao ra bắn thẳng về phía hắn.
- Muốn phá Xạ Nhật Tiễn của ta? Ngươi không muốn sống thì có thể thử xem!!
Thần Nam quát lạnh một tiếng sau đó đưa Xạ Nhật Cung lên bắn thẳng về phía nam tử đang lao tới.
- Tiểu tử chỉ dựa vào một mũi tên mà muốn giết Quỳnh Ân Tư ta đúng là mơ mộng hão huyền!!
Nam tử trung niên thấy Xạ Nhật Tiễn bắn về phía mình không những không tỏ vẻ lo lắng mà còn cười lớn một tiếng tiếp theo đó chỉ thấy sau lưng trung niên tóc vàng đột nhiên mọc ra sáu đôi cánh trắng như tuyết che trước người hắn thay hắn chặn lại mũi tên đoạt mạng.
- Không ngờ trận chiến hôm nay ngay cả Thiên Sứ cũng xuất hiện đúng là thú vị!!
Nạp Lan Nhược Thủy đứng trên không trung thấy tình cảnh dưới mặt đất thì trên mặt xuất hiện một nụ cười nói dưới lịch luyện của nàng sao có thể không nhìn ra người trung niên đang động thủ bên dưới thật ra là một tên Lục Giai Thiên Sứ ngụy trang cơ chứ??
- Đúng đó! Chỉ là không biết Thần Nam thật ra có thể chống cự được với loại đối thủ này hay không thôi!!
Nạp Lan Nhược Yên ở bên cạnh nghe vậy cũng kêu lên một tiếng.
- Việc này chúng ta rất nhanh sẽ biết được đáp án. Cứ xem tiếp đi!!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói một tiếng rồi ba người lại lần nữa đưa mắt nhìn xuống bên dưới.
- Ầm!
Lúc này chỉ thấy sau một lúc giằng co với sáu đôi cánh của Quỳnh Ân Tư cuối cùng xạ Nhật Tiễn cũng từ từ suy yếu hóa thành một đạo năng lượng tan đi.
- Phụt!
Thần Nam cũng bị chấn văng đi há miệng phun ra một ngụm máu tươi.
- Ha ha ha... Tiểu tử ta khuyên ngươi mau giao Tiên Bảo đó cho ta nói không chừng ta có thể đại phát từ bi tha cho ngươi một mạng đó!!
Quỳnh Ân Tư được thế không tha người nhanh chóng đập cánh đuổi theo Thần Nam hung hăng cười nói.
- Chưa tới phút cuối vẫn chưa biết được ai là người chiến thắng đâu!!
Thần Nam nghe vậy gầm lên một tiếng sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người không ngờ hắn lại sử dụng máu tươi mà mình vừa phun ra tạo thành một mũi huyết tiễn đỏ rực đặt lên trên Hậu Nghệ Cung.
Cách dùng máu huyết ngưng tiễn này chính là một trong các tuyệt chiêu được Thần Nam đã nghĩ ra khi ở Tử Vong Tuyệt Địa trùng trùng nguy hiểm cũng chính nhờ nó mà khi ở Tam Giai đỉnh phong đánh bại Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương cao hơn mình một bậc đồng thời có được pháp bảo Thần Ma Dực.
Có thể nói ngoài nghịch chuyển Huyền Công sử dụng Nghịch Thiên Thất Ma Đao đây chính là chiêu thức lợi hại nhất của Thần Nam hiện nay.
- Ầm ầm ầm...
Mũi tên này vừa lên dây hàng vạn đạo thiên địa linh khí lập tức điên cuồng hội tụ về phía Hậu Nghệ Cung tạo thành một cơ bão linh khí khổng lồ không gian xung quanh cũng bị luồng lực lượng khổng lồ này làm cho ầm ầm chấn động như có thể đổ sụp bất cứ lúc nào.
- Bắn!
Sau một lúc tụ lực đã đủ chỉ nghe Thần Nam quát vang một tiếng sau đó buông tay nắm dây cung ra. Huyết Tiễn mất đi lực kiềm chế lập tức giống như một con ngựa hoang thoát cương dùng tốc độ mắt thường không thể nào nhìn thấy bắn thẳng về phía trước.
- Không!
Quỳnh Ân Tư nhìn thấy mũi huyết tiễn phá không bắn về phía mình thì vẻ đắc ý trên mặt lúc nãy giờ phút này biến mất không còn dấu tích thay vào đó là sự kinh hãi vô cùng theo bản năng hắn lập tức muốn dốc toàn lực trốn chạy nhưng cho dù nhanh thế nào cũng không thể nhanh hơn mũi huyết tiễn do Thần Nam bắn ra.
- Á!
Trong chớp mắt Quỳnh Ân Tư đã bị mũi huyết tiễn bắn xuyên qua tim đau đớn gầm thét cả người bị đánh văng đi hàng nghìn trượng sau đó ầm ầm nổ tung hóa thành một cơn huyết vũ rơi xuống mặt đất không còn lưu lại gì ngay cả nguyên thần cũng đã bị một mũi tên của Thần Nam diệt sát.
- Trường Minh không biết ngươi có thể giúp ta một việc không? Chúng ta cùng đi giết Thần Nam đi!!
Lão Yêu Quái đang ở trên không trung nhìn thấy cảnh đó thì sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm đột nhiên nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Sở đại ca sao huynh đột nhiên lại muốn làm như vậy?
Đông Phương Trường Minh kinh ngạc hỏi.