Từ lúc Đông Phương Trường Minh gia nhập quân ngũ trở thành Giáo Úy của Thập Tam Doanh đến nay đã nửa năm trôi qua. Trong khoảng thời gian này mỗi ngày hắn đều ở bên trong quân doanh huấn luyện cho binh sĩ rảnh rỗi thì lại tìm cơ hội hẹn hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên ra ngoài nói chuyện nâng cao “ tình cảm “ của hai bên cuộc sống có thể nói là rất dễ chịu.
Nhưng mà trên đời này không phải cuộc sống của bất cứ ai cũng có thể dễ chịu như hắn điển hình như Tư Mã Lăng Không từ sau khi nhận được tin Đông Phương Trường Minh giết chết Diệp Vọng thuận lên ngồi lên chiếc ghế Giáo Úy thì tâm trạng luôn luôn không tốt mỗi ngày đều không ngừng trút giận lên hạ nhân trong nhà.
- Phụ thân đến bao giờ người mới giúp con đối phó tên tiểu tử Đông Phương Trường Minh đó đây??
Cho đến một ngày này hắn cuối cùng cũng không nhịn được nữa chạy vào thư phòng của mình Tư Mã Trường Phong kêu lên một tiếng.
- Hừ! Tên nghiệt tử nhà ồn ào đủ chưa. Ta đã nói sẽ giúp ngươi đòi lại công bằng thì nhất định sẽ làm, ngươi không thể chờ đợi thêm một thời gian sao?
Tư Mã Trường Phong nghe thấy lời nói của Tư Mã Lăng Không thì tức giận quát lên một tiếng nhưng trong lòng lại âm thầm thở dài đều là con trai tại sao con trai của ta và con trai của Đông Phương Lăng Vân lại khác xa nhau như vậy.
Con trai của hắn mười hai tuổi không những đã là Tam Giai cao thủ mà còn gia nhập quân ngũ trở thành một tên Giáo Úy nắm quyền chỉ huy hơn ngàn binh sĩ. Còn con trai của ta lớn hơn con trai hắn ba tuổi mà cho đến nay vẫn chỉ ở nhà làm một tên phú nhị đại không hơn không kém!!
- Vút!
Lúc này bên ngoài đột nhiên lóe lên một đạo hào quang bắn thẳng vào trong phòng. Khi đến trước mặt Tư Mã Trường Phong thì đạo hào quang đó từ từ thu liễm lại hóa thành một cái ngọc giản trong suốt.
Tư Mã Trường Phong lập tức đưa thần thức quét qua ngọc giản một lần sau khi nhìn thấy nội dung bên trong thì sắc mặt của hắn lại trở nên vô cùng khó xem vô cùng.
- “ Gửi Tư Mã Đại Nguyên soái Bái Nguyệt Quốc chúng ta đã giúp ngài hoàn thành nguyện vọng. Bây giờ đến lượt ngài hoàn thành lời hứa của mình một tháng sau quân đội của chúng ta sẽ đến nhận mười sáu thành trì ở phía Đông Bắc của Đại Sở xin ngài hãy giúp chúng ta một tay! Bái Nguyệt Quốc - Bình Thiên Đại Tướng quân - Vân Phụng Thiên kính thượng!! “
Tư Mã Lăng Không nhìn thấy sắc mặt của phụ thân mình thì không nhịn được lên tiếng hỏi đồng thời cũng đưa tay cầm lấy chiếc ngọc giản trong tay Tư Mã Trường Phong bắt đầu đọc.
- Cái ngọc giản này...? Cái ngọc giản này là....??
Sau khi đọc xong Tư Mã Lăng Không kinh hãi nhìn Tư Mã Trường Phong lắp bắp hỏi.
- Ai! Lăng Không nếu ngươi đã biết được thì ta cũng không giấu ngươi nữa. Thật ra cái chết của Đông Phương Lăng Thiên và Đông Phương Lăng Vân là do ta nhờ sát thủ của Bái Nguyệt Quốc ra tay điều kiện trao đổi là sau khi ta nắm được tất cả binh quyền của Đại Sở thì sẽ giao hai mươi thành trì ở Đông Bắc cho Bái Nguyệt Quốc bọn chúng xem như là thù lao!!
Tư Mã Trường Phong nghe thấy câu hỏi của con trai thì im lặng một lúc sau đó thở dài một tiếng nói.
- Cái gì? Phụ thân sao người lại có thể làm như vậy chứ? Chẳng lẽ người không biết thông địch phản quốc mưu hại đồng liêu là tội trạng như thế nào sao? Nếu để Hoàng đế bệ hạ biết được thì Tư Mã gia chúng ta nhất định sẽ bị tru di tam tộc đó!!
Tư Mã Lăng Không nghe vậy thì càng thêm kinh hãi nói hắn không thể tin được người phụ thân mà mình luôn thần tượng từ nhỏ lại có thể làm ra những chuyện thông địch phản quốc, hãm hại đồng liêu như thế này.
- Lăng Không những lời con nói ta đều biết nhưng mà ta đã đấu với Đông Phương Lăng Vân từ lúc còn là thiếu niên cho đến bây giờ đã hơn nửa đời người vậy mà chưa bao thắng được hắn dù chỉ là một lần. Ta không cam tâm cứ tiếp tục cho nên mới phải ra hạ sách này. Cũng may lần này ông trời phù hộ cho ta một nửa kế hoạch đã hoàn thành hiện nay chỉ cần hoàn thành nốt một nửa còn lại thì ta có thể thuận nước đẩy thuyền đổ hết mọi chuyện cho phía Bái Nguyệt Quốc đến lúc đó dù cho Sở Đế có nghi ngờ ta thì cũng không thể làm gì Tư Mã Gia chúng ta!!
Đối diện với câu hỏi của con trai Tư Mã Trường Phong không chút hoang mang nói.
- Còn có con không phải muốn giải quyết tên tiểu tử Đông Phương Trường Minh đó hay sao nhân cơ hội lần này phụ thân sẽ giúp ngươi một tay. Ngươi thấy thế nào hả??
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.
- Phụ thân người...
Tư Mã Lăng Không nghe vậy vẫn muốn khuyên nhủ phụ thân mình nhưng đến cuối cùng vẫn không thể nói được tiếng nào chỉ có thể im lặng gật đầu một cái.
Tư Mã Trường Phong thấy vậy hài lòng gật đầu một cái nhẹ nhàng chỉnh trang lại y phục trên người mình sau đó tiến vào Hoàng cung bẩm báo chuyện Bái Nguyệt Quốc xâm lăng cho Sở Đế biết. Sở Đế vừa nghe được tin đó tự nhiên kinh hãi vô cùng sau khi thương lượng một chút lập tức cho phép Tư Mã Trường Phong xuất binh nghênh địch.
Cứ như vậy Tư Mã Trường Phong quang minh chính đại dẫn theo ba mươi vạn đại quân của Sở Quốc đi tới Ba Lăng Thành - Đông Bắc tiến hành một nửa kế hoạch kia của bản thân mình.
.....
Ba tháng sau khi đại quân đã đến nơi Tư Mã Trường Phong lập tức cho triệu tập những tướng lĩnh từ cấp Giáo Úy trở lên tiến vào Phủ Thành chủ nghị sự.
- Tình hình lúc này khẩn cấp thế nào chắc không cần bổn soái nói các ngươi cũng đã biết được rồi. Bây giờ ta sẽ phân công nhiệm vụ cho các ngươi hy vọng các ngươi có thể cố gắng hết sức hoàn thành để bảo vệ lãnh thổ của Đại Sở chúng ta. Rõ chưa??
Lúc này bên trong Phủ Thành chủ của Ba Lăng Thành chỉ thấy Tư Mã Trường Phong ngồi trên ghế nhìn chư tướng trước mặt mình dõng dạc lên tiếng.
- Rõ!
Nghe được lời nói của hắn chư tướng đương nhiên không có ý kiến gì đồng loạt kêu lên một tiếng.
- Tốt! Trương Long!
- Vâng!
- Ngươi phụ trách đốc thúc quân sĩ sửa sang lại tường thành!
- Mạt tướng tuân lệnh!
- Bao Tam!
- Vâng!
- Ngươi phụ trách tiếp vận lương thảo cho đại quân!
- Mạt tướng tuân lệnh!
- Lương Thành
- Vâng!
- Ngươi phụ trách thống lĩnh kỵ binh!
- Mạt tướng tuân lệnh!
- Phong Vạn Thành!
- Vâng!
- Ngươi phụ trách thống lĩnh tất cả Ma Pháp Sư trong quân sẵn sàng chiến đấu!!
- Mạt tướng tuân lệnh!
.....
Tư Mã Trường Phong nhanh chóng phân phối nhiệm vụ cho chư tướng.
- Đông Phương Trường Minh nghe lệnh!
Sau một lúc lâu cuối cùng cũng đã đến lượt Đông Phương Trường Minh.
- Vâng!
Hắn vừa nghe gọi tên lập tức đứng ra hét lên một tiếng.
- Ta nhận được tin tức hôm nay quân lính của Bái Nguyệt Quốc sẽ vận chuyển một đoàn xe quân lương qua ở vị trí hai mươi dặm hướng Tây Bắc ngươi dẫn theo Thập Tam Doanh của mình đến đó kiểm tra một lần nếu đúng là sự thực thì hãy phá hủy đoàn xe lương đó cho ta! Rõ chưa??
Tư Mã Trường Phong trầm giọng ra lệnh.
Chư tướng ở bên cạnh nghe được lời nói của Tư Mã Trường Phong thì đồng loạt nhíu mày thông thường những loại nhiệm vụ như chuyện phá hỏng đoàn xe vận lương của đối phương như thế này đều do những nhân vật cấp Tướng quân trở lên đảm nhiệm mới đúng cho dù có Giáo Úy đi theo cũng chỉ là làm nhiệm vụ chi viện khi cần thiết vậy mà hôm nay Tư Mã Trường Phong lại giao cho Đông Phương Trường Minh đi làm rõ ràng là muốn chơi hắn mà!!
- Mạt tướng tuân mệnh!
Trong lòng Đông Phương Trường Minh sao có thể không hiểu rõ những chuyện này nhưng mà đối diện với quân lệnh của Tư Mã Trường Phong hắn căn bản không thể làm trái chỉ có thể cắn răng nhận lệnh.
- Tốt! Tất cả lui ra đi!!
Tư Mã Lăng Không nghe vậy hài lòng cười một tiếng sau đó kêu lên.
- Vâng!
Chư tướng lập tức rời đi.
Sau khi rời khỏi Phủ Thành chủ Đông Phương Trường Minh lập tức trở về Thập Tam Doanh của mình điều quân chẳng bao lâu sau dưới sự dẫn dắt của hắn hơn một ngàn binh sĩ đã đi đến trước hai ngọn núi lớn.
Hai ngọn núi này mỗi ngọn cao hơn nghìn trượng đâm thẳng vào trong mây không hề thấy đỉnh, từng cơn gió lạnh buốt không ngừng từ hai bên hông núi thổi ra.
- Toàn quân dừng lại!
Đông Phương Trường Minh phóng mắt quan sát xung quanh một chút rồi trầm giọng hét lên một tiếng bởi vì hắn cảm nhận được không khí ở đây rất không bình thường trong không khí ngoài vị lạnh của gió núi ra còn có ẩn chứa một loại hương vị khác một loại hương vị mà Đông Phương Trường Minh rất quen thuộc đó là... sát khí!!
- Hắc hắc.... không ngờ ngươi có thể phát hiện ra chúng ta đúng là không đơn giản!!
Quả nhiên không bao lâu sau một tràng cười lớn từ trên lưng chừng vách núi truyền xuống lúc Đông Phương Trường Minh ngẩng đầu nhìn thì chỉ thấy một tên đại hán cưỡi ngựa tay cầm Thanh Long Yển Nguyệt Đao đang đưa mắt nhìn thẳng vào hắn.
- Ầm! Ầm!
Đại hán này vừa hiện thân thì ở xung quanh cũng lập tức xuất hiện vô số binh lính giáp đen bao vây đoàn quân của Đông Phương Trường Minh lại đám người này tính tổng cộng tất cả hơn vạn tên nhiều hơn Thập Tam Doanh gấp nhiều lần.
- Tất cả chuẩn bị chiến đấu!!
Nhưng mà chỉ dựa vào điều này mà muốn dọa sợ đám quân sĩ được Đông Phương Trường Minh huấn luyện hiển nhiên là vẫn chưa đủ không cần đợi hắn ra lệnh Trang A Phật đã quát lớn một tiếng.
- Ya!
Trong chớp mắt hơn một ngàn binh sĩ đã tiến vào trạng thái chiến đấu.