Thần Mộ (Tru Ma)

Chương 5: Q.10 - Chương 5: Tập Sát




Gần đây những tin tức dồn dập từ vùng đất chết liên tục dội về, cho dù là những người bình thường thì cũng đã sớm nghe được những truyền thuyết về vùng đáng sợ này. Còn về Thần Nam, những hành động độc ác của ' ác ma' thì đã truyền khắp ngang cùng ngõ hẻm, cả thành Tội Ác dường như ai cũng biết về hắn.

Thần Nam không vào thành ngay, hắn thận trọng thăm dò xung quanh. Đây là lần đầu tiên hắn quan sát cẩn thận địa hình bao quanh thành phố này đến như vậy. Thần Nam đang chuẩn bị cho một trận quyết đấu có thể xảy ra, hắn nhất định phải làm mọi việc thật cẩn thận nhằm tránh xuất hiện những chuyện ngoài ý muốn.

Đợi tới khi bóng tối bao phủ toàn bộ, Thần Nam mới từ trong một vùng heo hút vượt qua con sông bao quanh thành, lặng lẽ tiến vào. May mà thành Tộc Ác không có tường thành vây quanh, lại không có quân lính canh gác, đã bớt được không ít phiền phức cho hắn.

Tất cả các đường to ngõ nhỏ đều xuất hiện bóng dáng của Thần Nam, may mắn cho Thần Nam là không hề có một bức hình nào truy nã hắn. Xem ra sự việc vẫn chưa nghiêm trọng tới mức không thể cứu vãn được, Thần Nam nhẹ nhàng thở phào, như vậy thì sự việc có lẽ sẽ dễ dàng hơn.

Thực ra, Lăng Vân đã từng kiến nghị với hiệu trưởng của Thần Phong học viện, cho đăng hình truy nã Thần Nam, nhưng đã bị hiệu trưởng từ chối, không chấp nhận kiến nghị này.

Trong đêm, Thần Nam vượt qua tường tiến vào một căn nhà trọ có vị trí heo hút, làm ăn cũng không mấy thuận lợi. Hắn thương lượng để trọ lại mà không đăng kí hợp pháp, sau đó tìm một căn phòng trống mà ở lại. Thần Nam tạm thời lấy nơi này làm chỗ dừng chân. Trước khi chưa được rửa sạch tội danh, phàm bất cứ chuyện gì hắn cũng phải suy nghĩ cẩn thận.

Trong nhiều ngày liền, Thần Nam ban ngày nghỉ ngơi, chờ đến tối mới bắt đầu hành động. Ban đêm hắn giống như một u linh lượn qua lượn lại khắp các sòng bạc, lầu xanh.

Tất cả nơi chốn phồn hoa đều ẩn hiện bóng dáng Thần Nam, hắn âm thầm nghe ngóng những tin tức về mình trong thành. Hiện tại Thần Nam không dám tin tưởng bất cứ ai, chỉ có thể tự mình âm thầm đi điều tra.

Mấy ngày này, Lăng Vân ăn ngủ không yên, hắn ta không biết trong đại sơn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Sau lần liên lạc cuối cùng với những thuộc hạ Lăng gia, đến nay hoàn toàn bặt vô âm tín, điều đó đã khiến cho hắn ta vô cùng lo lắng.

Hắn âm thầm phái người tới các tổ chức sát thủ và các nhóm đánh thuê để điều tra, nhưng cũng chỉ thu về thông tin tương tự. Những người trong núi đã hoàn toàn biến mất không để lại vết tích, tựa như không còn liên hệ gì với thế giới bên ngoài.

Lăng Vân lúc này đã cảm thấy có điều gì đó bất ổn, dựa vào trực giác, hắn ta đoán rằng những người trong núi có lẽ đã xảy ra chuyện bất trắc. Thật ra đã có chuyện gì đáng sợ đến thế.

" Chẳng nhẽ tất cả những việc đó lại là do tên Thần Nam đó làm? Không thể nào! Đối mặt với hàng trăm cao thủ truy sát, đến cả Ngũ giai cao thủ cũng không thể làm được gì. Dựa vào một Tam giai võ giả như hắn, căn bản không thể uy hiếp được những người kia, nhưng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì chứ?"

Lăng Vân cũng biết rằng trong đại sơn là nơi cự long quái thú hoành hành, nên lúc đầu hắn ta vẫn an ủi rằng nếu như những cao thủ kia có điều gì bất trắc thì Thần Nam cũng khó mà bảo toàn tính mạng, sức của một người làm sao có thể chống lại được sức mạnh của hàng trăm người cơ chứ?

Nhưng thời gian dần dần trôi đi, Lăng Vân đã bắt đầu đứng ngồi không yên, trong lòng không biết tại sao lại xuất hiện một cảm giác sợ hãi khủng bố. Nhà trọ mà hắn sống, được bố trí vô số cao thủ, đồng thời hắn cũng phái người đi khắp các ngõ ngách của thành Tội Ác canh giữ và tìm kiếm tung tích của Thần Nam.

Trong năm ngày điều tra này, Thần Nam cuối cùng cũng đã nắm rõ được tình hình của thành Tội Ác. Khi Thần Nam biết được những thủ đoạn của Lăng Vân nhằm đối phó với hắn, đã giận dữ nghiến răng kèn kẹt.

Hiện nay nếu như Thần Nam xuất hiện trước mặt mọi người, nhất định sẽ trở thành một con chuột qua đường bị người ta truy sát. Hơn nữa thanh danh trước kia của hắn chỉ trong một thời gian ngắn đã bị Lăng Vân hoàn toàn hủy hoại.

"Wào... Tên tiểu tử đó thật nham hiểm, bây giờ e rằng ngươi không có năng lực để thay đổi càn khôn. Nếu như không mất đi Long nguyên, giải quyết vấn đề này đơn giản vô cùng. Chỉ cần tùy ý khống chế tinh thần của hắn là có thể lấy lại được cục diện" Tử Kim Thần Long vừa nói vừa nhóp nhép những thức ăn ăn trộm được, nước miếng bắn tung tóe.

Thần Nam đứng ở trước cửa sổ, lặng lẽ suy nghĩ.

" Tiểu tử ngươi đang nghĩ gì vậy? Ta khuyên ngươi nên nhanh chóng chạy khỏi nơi này, đợi sau khi cơn phong ba này qua đi rồi tính tiếp. Wào...ta nghe người ta nói ở Tây đại lục tương đối thoải mái, chi bằng chúng ta tới Tây đại lục đi. Wào, mỹ nữ và đồ ăn ngon... wào.."

Thần Nam tức thì túm lấy nó ném ra ngoài cửa sổ.

"Wào..." Tử Kim Thần Long lập tức bay trở lại, thét lớn: "Tiểu tử thối, ngươi dám bất kính với Long đại gia, có tin ta ra ngoài kêu một tiếng, lập tức sẽ có người tới vây bắt ngươi hay không?" Tử Kim Thần Long nhe nanh múa vuốt uy hiếp.

"Nếu như ngươi không nghĩ tới việc sẽ bị người ta bắt về luyện thuốc thì cứ chạy đi mà gào lên."

Thần Nam không thèm lý tới nó nữa, tự nói một mình: "Nếu như muốn rửa sạch ác danh, nhất định Mộng Khả Nhi phải ra mặt mới được, nhưng con ả này làm sao lại có thể nói hộ cho ta đây, ả mới là kẻ đang mong muốn ta chết ngay bây giờ..."

"Wào..đồ ngốc. Bắt lấy ả cưỡng hiếp một trăm lần, một nghìn lần! Tới lúc đó ả sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời ngươi! Hi hi đúng là ý kiến hay! Wào.."

Tử Kim Thần Long lần thứ hai bay ra khỏi cửa sổ, có điều lần này là trực tiếp rơi phịch xuống đất.

"Giết Lăng Vân thì dễ, nhưng rửa sạch tội danh thì khó, xem ra ta đành phải mạo hiểm một phen..." Thần Nam đã quyết định, tay nắm chặt lấy trường đao.

Đêm nay, nhà trọ nơi Lăng Vân ở bỗng xuất hiện một bóng người giống như âm hồn lượn lờ xung quanh.

Ba ngày sau, Thần Nam giống như một bóng ma lướt trên một con đường lớn ở thành Tội Ác, vô số những mảnh giấy được rải khắp các trục đường chính.

Không lâu sau trong nhà trọ của Lăng Vân cũng xuất hiện một bóng người thấp thoáng, lúc ẩn lúc hiện trong màn đêm, cho dù có là siêu cấp cao thủ cũng khó có thể phát hiện ra được.

Thần Nam đã tới nơi này rất nhiều lần, nếu như là trước đây, hắn có lẽ đã không thể nào thực hiện được tới mức quỷ không hay thần không biết như vậy. Nhưng từ khi võ công đã đạt tới Tứ giai lĩnh vực thì tất cả đều đã hoàn toàn thay đổi, sau vài ngày âm thầm theo dõi, hắn đã thuộc lòng mọi bố trí của nơi Lăng Vân ở.

Gió đêm nhẹ thổi, Thần Nam giống như ma quỷ nhẹ nhàng di chuyển trong khu nhà trọ, hắn phát huy võ công của Tứ giai lĩnh vực tới cảnh giới cao nhất, giấu đi khí tức trong người, giống như đã hòa vào trong không khí, những cao thủ đang ngủ gật ở mấy góc lần lượt ngã xuống hết.

Sau khi giải quyết xong tất cả, Thần Nam bỗng ngừng lại, tám tên canh ở ngoài võ công kém cỏi nên hắn có thể ra tay một cách thuận lợi, còn mỗi góc ở bên trong đều có tám cao thủ sắp đạt tới giai vị cảnh giới, hắn không dám tùy tiện tiếp tục. Giống như người thợ săn, lẳng lặng quan sát con mồi, cho tới khi tin chắc rằng không có hiểm họa gì hắn mới tiến vào.

Lần này, Thần Nam sử dụng mê hương không mùi với bọn vô sỉ Lăng Vân, đây là thứ thuốc mà hắn mua từ hiệu thuốc và đích thân hòa trộn.

Thần Nam lúc này không hề cảm thấy bản thân vô sỉ, vì kẻ thù cũng đã vô sỉ hãm hại hắn, hắn cũng phải giở thủ đoạn. Chỉ cần có thể đạt được hiệu quả, tất cả các thủ đoạn đều có thể sử dụng.

Chia ra tập kích, hạ gục từng tên. Để tránh phát ra tiếng động, Thần Nam chỉ dùng đúng nửa khắc, khiến cho tám tên canh gác nhẹ nhàng đổ xuống đất, xử lí xong đâu đấy, mặc dù không cần phải giao thủ nhưng cũng tốn của hắn không ít tâm sức.

Bóng đêm bao phủ khắp mặt đất, nhà trọ lúc này thật tĩnh lặng.

Đây là một khu vườn yên tĩnh, tối tăm, chỉ có hai người sống, một người là Lăng Vân, người còn lại là một lão cao thủ của Lăng gia. Dựa vào mấy ngày theo dõi, Thần Nam cũng nhận ra được lão ta võ công ít nhất cũng là Tam giai đại thành. Phòng của hai người ở cạnh nhau, nếu như muốn đối phó với Lăng Vân, thì nhất định phải vượt qua được lão ta.

Thần Nam lặng lẽ tiến tới bên ngoài căn phòng của lão, hắn khua tay một cái, Tử Kim Thần Long từ trên không trung bay xuống, sau đó chui vào bên trong qua lỗ thông gió.

Cũng trong lúc này, Thần Nam tay cầm trường đao phá tung cánh cửa phòng Lăng Vân, hắn khống chế cơ năng tới mức cực điểm, ở vào trạng thái giả chết, giống như một linh hồn bước vào trong phòng.

Sau khi Thần Nam bước tới đầu giường, liền giơ đao chém xuống, 'Phập' một tiếng, máu phụt ra, hắn đâm tiếp vào 'Lăng Vân', đồng thời còn dùng đao đóng tất cả các huyệt đạo trên người hắn ta.

Thần Nam trong lòng cảm thấy không ổn, người này tuyệt đối không phải Lăng Vân, nếu như đúng là hắn ra, tuyệt đối không dễ dàng đối phó đến như vậy. Một Tam giai cao thủ cho dù có ngủ say cũng không thể nào không có chút cảm ứng được.

"Không ngờ! Tên khốn này thận trọng đến như vậy...."

Cũng trong lúc này, căn phòng bên cạnh vang lên giọng nói: "Ai? Hả! Long thần! Trời ơi!! Ta nhìn thấy gì thế này?"

Thần Nam không cần nghĩ ngợi gì, cầm trường đao sáng loáng, phá tan bức vách. 'Bùm' một tiếng, cát bụi mù mịt, chân khí kim sắc hộ thân xung quanh Thần Nam phát ra dập dờn, bao phủ toàn bộ bên ngoài cơ thể. Hắn giơ trường đao, bước vào căn phòng của lão cao thủ ở kế bên, giơ trường đao chém xuống.

Trong bóng đêm, ánh đao giống như một tia chớp lóe lên, trong chớp mắt chiếu sáng khắp gian phòng, lão cao thủ của Lăng gia mặc áo ngủ, râu tóc đầy thuốc mê, tay nắm chặt Tử Kim Thần Long, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

"wào...Mau thả Long đại gia của ngươi ra..."

Một đao dũng mãnh của Thần Nam đã làm cho lão ta tỉnh hẳn. Vất Tử Kim Thần Long sang một bên, lão ta nhanh chóng lăn xuống giường, thuốc mê vốn không có tác dụng với lão! Đao khí lấp lánh trong chớp mắt đã phá tan chiếc giường, đồng thời đâm một nhát vào lưng lão, máu tươi phụt ra.

"Á" Lão già kêu lên một tiếng thảm thiết, đồng thời một đạo ánh sáng bùng lên, lão rút trường kiếm ra, sau đó chém về phía sau.

Thần Nam cười nhạt, trường đao lại một lần nữa chém xuống, ánh sáng chói mắt chiếu rọi khắp căn phòng giống như ban ngày.

'Bùm'

Lão già do vội vàng xuất kiếm, kết quả là chỉ trong chớp mắt đã bị đánh bật ra, cả căn phòng vỡ vụng chỉ trong tích tắc.

"Tứ giai cao thủ" Lúc này, Thần Nam giật mình kinh ngạc, lão già này là một cao thủ Tứ giai sơ cấp, có cùng cảnh giới với hắn! Nếu như không phải là hắn đã chuẩn bị trước thì làm sao có thể dễ dàng đánh lão bị trọng thương như vậy.

"Wào... cái lão tiểu tử này đã trúng thuốc mê của ta, không trụ được lâu nữa đâu, nhanh giết hắn ta đi" Tử Kim Thần Long gào lên trong không trung.

Thần Nam giẫm lên đống gạch ngói, xông lên phía trước.

Đột nhiên, từ căn phòng của Lăng Vân bỗng nhiên xuất hiện một lưỡi kiếm sáng chói mắt, phát ra từ trên bức tường đổ nát, phóng thẳng tới trước ngực hắn.

"Hừ" Thần Nam xoay người, ánh sáng của thanh đao giống như cầu vồng lướt ngang qua.

Ánh sáng của thanh đao mạnh mẽ trong tích tắc đã phá tan cả bức tường, cả căn phòng của Lăng Vân cũng lập tức đổ sập, một mũi huyết tiễn phóng ra, một thuộc hạ của Lăng gia bị Thần Nam chém thành hai đoạn.

Thần Nam không muốn kéo dài thời gian, nhanh chóng xông về phía lão Tứ giai cao thủ, giơ đao chém xuống. Ánh sáng của thanh đao dài chừng ba, bốn trượng vụt sáng lên trong bóng đêm, đao khí vô cùng mạnh mẽ cuồn cuộn trong khắp khu nhà, cả đất trời như rung động.

Sức mạnh giao động kịch liệt, khiến cho những căn phòng ở xung quanh lần lượt đổ xuống, những vách tường giống như băng tuyết tan ra khi gặp phải ánh sáng mặt trời.

Tứ giai cao thủ vẻ mặt trắng bệch, mặc dù thuốc mê không làm ông ta hôn mê nhưng cũng có ảnh hưởng nhất định. Hơn nữa trước khi giao đấu, lão ta đã bị Thần Nam đánh bị thương, lúc này nhìn thấy một đao đầy uy lực của hắn thật khiến lão ta không khỏi biến sắc.

Kiếm khí cuồn cuộn, hai cao thủ Tứ giai giao đấu, xuất hiện sức mạnh phá hủy thiên địa, không chỉ những gian phòng bên cạnh chỉ trong chớp mắt đã bị đổ sập mà cả những viên gạch trên mặt đất kia cũng bị đánh bật lên, cuối cùng đều nát vụn như bột.

"Bùm"

Sau khi ánh sáng của thanh đao và kiếm khí va chạm vào nhau, trên không trung giống như xuất hiện một tiếng sấm vang dội, ánh sáng phát ra rực rỡ giống như mười mặt trời cùng chiếu trên không trung, cả khu nhà giống như đang ở giữa ban ngày.

Thần Nam nhảy lên lùi lại về phía sau mấy bước, Tứ giai cao thủ khi lùi lại sau đã phải chống trường kiếm xuống đất, không ngừng trượt về đằng sau, mặt đất xuất hiện một rãnh rất sâu, những tia lửa bắn ra xung quanh.

Lão Tứ giai cao thủ máu tươi chảy ra ở khóe miệng, vẻ mặt càng nhợt nhạt, mê hương của Tử Kim Thần Long và vết thương mà lúc trước bị đánh lén, khiến cho lần này trong lúc giao thủ lão ta đã thua thiệt nhiều, vết thương càng trở nên nghiêm trọng.

"Thần Nam...ngươi thật...bỉ ổi" Tứ giai cao thủ sau khi đứng vững, nhìn chằm chằm vào Thần Nam.

"Hừ! Đám Lăng gia các ngươi không xứng để nói câu này."

Thần Nam cầm đao chém xuống, ánh sáng chói mắt chiếu sáng khắp màn đêm. Tuy nhiên đúng trong lúc này, dưới mặt đất nơi phòng của Lăng Vân đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng rực rỡ, lao thẳng về phía Thần Nam. Thần Nam kêu lên một tiếng, xoay trường đao, sau đó tấn công vào kiếm khí lấp lánh đang đánh lén mình.

"Bùm"

Mặt đất rung chuyển, trong khu nhà cát bay mù mịt, đá bắn tứ tung, cả mặt đất bị rạch một đường dầy chừng một tấc. Lăng Vân từ dưới mật thất chui lên, tay cầm trường kiếm xông ra, cùng với sự xuất hiện của hắn, lần lượt xuất hiện sáu bóng người, nhanh chóng bao vây lấy Thần Nam.

"Tứ giai cao thủ" Thần Nam nhìn Lăng Vân, mắt phát ra hai đạo hàn quang. Đêm nay quả thật đã đem lại cho hắn nhiều điều bất ngờ. Lão cao thủ nhà Lăng gia mà hắn cho là Tam giai đại thành thì lại là một Tứ giai sơ cấp cao thủ, còn Lăng Vân ở trước mặt không còn nghi ngờ gì nữa cũng vừa mới bắt đầu bước vào Tứ giai cảnh giới.

Thực lực của Lăng Vân vượt xa so với sự dự liệu của Thần Nam. Khiến cho hắn không biết kế hoạch có thuận lợi thực hiện được hay không. Trong lòng Thần Nam đang thầm tính toán: "Nhất định phải thành công thoát khỏi tình trạng trước mắt, dẫn dụ Mộng Khả Nhi rơi vào trong cục diện hỗn loạn này. Hừ! Nếu như mọi việc không thành, ta sẽ đại khai sát giới, để xem kẻ nào có thể cản được ta?"

Thần Nam tay nắm chặt trường đao, từng bước xông về phía Lăng Vân, toàn thân kim quang lấp lánh, chân khí hộ thể giống như đang bùng lên, cả khu nhà rung chuyển theo từng bước chân của hắn, một luồng áp lực khủng khiếp bao phủ khắp xung quanh, sát khí cuồn cuộn.

Thần Nam giống một Thần ma từ thời xa xưa sống lại, hắn lựa chọn sự cô độc chống lại hai Tứ giai cao thủ, toàn thân phát ra sát khí, bốc lên tận trời cao khiến cho trăng sao đều đột nhiên thất sắc. Đêm nay nhất định phải có một trận huyết chiến xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.