Thần Nobita

Chương 139: Chương 139: Ngày mới, thế giới mới




“Cậu nói cái gì??? Diễn viên, ca sỹ Sumire sẽ đến đây chơi vào ngày mai?”

Shizuka, Suneo, Jaian cùng một mặt kinh ngạc mà nhìn Nobita chằm chằm.

Đóng vai là kẻ chuyên gia “nổ” sau đó không thể giải quyết vấn đề “nổ” quá trán của bản thân, Nobita biểu thị: “Nghề của anh!”

Doraemon đứng một bên cạnh thì che lại cái trán, dẫu sao cậu ta là quyết sẽ không đưa bảo bối ra trợ giúp Nobita lần này, cũng không thể lần nào cũng là nổ cho sướng miệng rồi quay qua đòi bảo bối để giải quyết vụ việc được!

Cho dù Nobita thực ra chưa từng làm mấy vụ nổ banh nóc rồi gọi Doraemon đi chùi đít, cơ mà không hiểu sao Doraemon vẫn cứ cảm thấy Nobita như thế này mới đúng là Nobita, chuyên gia gây họa và chém gió thành bão.

Nhiều khi Doraemon lại cứ cảm thấy Nobita như thế này thật tốt, nhưng không hiểu sao vẫn cảm thấy giữa hai người vẫn là thiếu thiếu cái gì đó.

Cũng đúng thôi, Nobita của bây giờ là một mẫu người “con nhà người ta”, cho dù còn chút chút khiếm khuyết, nhưng Nobita vẫn là hình mẫu lí tưởng cho các bậc phụ huynh so sánh với con cái nhà mình.

Theo thống kê chưa đầy đủ thì trong năm vừa rồi số lần mang Nobita ra so sánh với con nhà mình tăng nhanh và vượt mặt số lần mang Dekisugi ra so sánh.

Cũng không phải Dekisugi bị tụt giảm “uy tín” của cái tên “gì cũng làm được”, mà là tên nào đó mở Hack nhân sinh quá không nể mặt đi, từ cuối lớp chạy như ngồi tên lửa mà lên đến đầu lớp.

Các bậc bố mẹ vẫn là thích mang điều kiện thua kém con cái bản thân nhưng vượt qua những đứa con nhà mình để nói, thật vừa đúng lúc Nobita chính là như vậy.

Nào là “Mày biết Nobita-kun nó đã từng là người đứng bét lớp chưa?” “Nobita-kun nó có thể vượt lên đứng đầu lớp từ vị trí cuối cùng sao con lại không thể?”…vvv…vvv.

Tóm lại a, nhân duyên vốn cũng không quá tệ Nobita nay đến trường lại luôn nhận những ánh mắt đầy “u oán” từ các bạn học khác khiến hắn ta như nhà sư sờ không thấy tóc vậy chẳng biết đường nào mà lần.

Nói xa… tóm lại, với hình mẫu gần như lí tưởng, Nobita là không quá mức dựa dẫm vào Doraemon, bởi thế hai người không đến mức độ bạn bè không thể thiếu nhau cái chủng loại đấy được.

Nhưng Nobita cũng không biết sao được á, ai biểu hắn quá “hoàn hảo” làm gì…

Riêng về phần da mặt độ dày thì Nobita cũng thuộc hàng có tên tuổi.

Tiễn mọi người về, hẹn nhau sáng sớm ngày mai tụ tập lại tại nhà Nobita rồi mọi người cùng nhau rời đi bãi đất trống.

Đi trên đường về, Doraemon tò mò mà hỏi:

“Cậu có chắc bản thân có thể gọi Sumire đến chơi được không đấy? Tớ là sẽ không cho cậu mượn bảo bối làm mấy trò vớ vẩn ấy đâu!”

Một mặt “cao thâm khó dò” Nobita bắt đầu hốt du Doraemon:

“Cứ đợi xem! Hay là chúng ta làm chút xíu nho nhỏ đánh cuộc đi!”

Doraemon một mặt cảnh giác mà nói:

“Cậu có ý định gì?”

Nobita một mặt gian giảo như hồ li mà nói:

“Cũng không có gì to tát cả. Chỉ là nếu Sumire đến đây thì cậu phải cho tớ mượn một bảo bối sử dụng, dẫu sao cũng không thể bạc đãi người ta. Tớ sẽ dùng bảo bối đó để tạo một trò chơi nho nhỏ thôi.”

Cũng không cảm thấy có cái gì không thể, vả lại Doraemon đơn thuần là không tin Nobita có thể mời được Sumire đến nên cậu ta rất sảng khoái mà nói:

“Được thôi! Đổi lại, nếu cậu không mời được Sumire đến thì tớ chỉ cần cậu mua cho tớ một túi bánh rán thật to…”

Nói xong Doraemon còn một mặt tràn đầy không tiền đồ mà chảy nước dãi.

Nobita cũng sảng khoái mà đáp ứng, dẫu cho Doraemon có nói cái gì đi nữa cũng không quan trọng, dẫu sao Sumire đã hứa chắc chắn cô ấy sẽ đến vào sáng mai rồi, vốn đây là một cuộc cá cược đã biết trước kết quả.

…………………………………………………………..

Trời âm u nhiều mây cả một ngày trời cuối cùng đến tối đã đổ mưa, cả đêm trời mưa to như trút, Nobita thì ngon lành mà đánh một giấc đến sáng mai, cuối cùng bị tiếng hét của mẹ gọi tỉnh.

Chẳng là sáng sớm đi ra khỏi cửa phòng thì bà Nobi bất chợt phát hiện có vết chân dính nước đi vào ttrong nhà, nghi ngờ đêm hôm qua kẻ trộm đi vào nhà.

Nobita biết thừa đây là Doraemon trong tương lai, chính xác hơn là Doraemon tại thế giới phép thuật trong tương lai bị biến thành tượng đá, đêm qua có thể là nhờ ánh trăng chiếu mà được trở lại hình dáng ban đầu đi đến để cầu cứu.

Dĩ nhiên Nobita biết điều đó, nhưng hắn lại không muốn cuộc hành trình bản thân chưa bắt đầu đã kết thúc, tài cao gan cũng lớn Nobita là không lo lắng quá nhiều.

Nói hắn tự đại cũng được, mà nói hắn tự tin thái quá cũng được, cuối cùng là Nobita vẫn quyết định là không quản việc Doraemon của tương lai chạy đến hòng sửa đổi quá khứ.

Dẫu sao thì Nobita biết thừa chạy trời không khỏi nắng, luật nhân quả vẫn luôn là tuần hoàn. Tại thế giới phép thuật thì có quỷ vương, ma vương uy hiếp địa cầu, không phải là trở về hiện tại có thể thoát được.

Tại hiện thực thế giới thay vì ma vương uy hiếp, tại đây thứ uy hiếp toàn cầu là một siêu hành tinh như hố đen với lực hấp dẫn cực mạnh.

Nobita cuối cùng vẫn là cảm thấy giải quyết mối họa này tại thế giới phép thuật vẫn tốt nhất.

Dẫu sao tại thế giới kia thì đánh nát tảng thiên thạch hay hủy diệt hành tinh ác quỷ cái gì cũng chỉ đơn thuần được tôn anh hùng thôi.

Tại hiện thực để đánh nát cả hành tinh kia thì bị gọi là “quái vật”, nắm sức mạnh mà có thể khiến các chính quyền trên thế giới lo sợ, e ngại.

Vả lại, Doraemon bức tượng đã không cánh mà bay, chả phải gián tiếp nói rõ, Doraemon của tương lai đã được cứu đi sao, có nghĩa là cậu ta vẫn là an toàn, mọi việc vẫn không quá vượt khỏi tầm tay với.

Vươn vai nhìn về sáng sớm quang đãng bầu trời, Nobita lẩm bẩm:

“Ngày hôm nay… Sẽ là ngày dài đây!”

Đúng vậy, là ngày mới, cũng là thế giới mới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.