Thần Nobita

Chương 125: Chương 125: Nobita suy luận




Chương số nhảy một chút nhưng nội dung là liền mạch á mọi người.

Sau khi nghe hết về một tràng “thổ lộ” bất đắc dĩ của hai vị chiến sỹ đáy biển thì cả nhóm mới biết nguyên do hai người hành động như thế quá khích.

Chủng tộc dưới đáy biển nói cho cùng cũng là loài người mà thôi, nhưng họ đã từ rất lâu rất lâu trước kia đã được nữ thần đại dương mang xuống biển, dạy họ cách sinh tồn nơi đáy biển này.

Nữ thần của họ là ai thì bọn Nobita không biết, nhưng từ sau khi xuống đáy biển sinh sống thì cả chủng tộc học không còn tiếp xúc với người mặt đất nữa, và chính sách giáo dục của họ đối với người dân đó chính là phân chia rạch ròi bản thân với người trên mặt đất.

Đối với họ thì người trên mặt đất và họ là khác nhau, họ tự thôi miên bản thân rằng họ là “hoàn hảo” là “được thánh thần lựa chọn”, trong khi chính thánh thần đã thất vọng với người trên mặt đất cứ luôn bị sự tham la của bản thân chi phối.

Trong mắt họ thì người trên mặt đất tượng trưng cho sự tà ác người người có thể tru diệt, còn người đáy biển là bên chính nghĩa cái này, trừng ác dương thiện, thỏa thỏa vai chính trên trái đất này.

Nhưng nghe người này nói thì cậu ta cũng không hoàn toàn tin tưởng người trên mặt đất là tất cả đều xấu, cũng như không tin người đáy biển hoàn toàn tốt vậy, bởi thế tuy gặp mặt đã tấn công nhưng hắn cũng chỉ định làm hôn mê cả nhóm định bụng bắt cả nhóm về vương quốc đáy biển thôi.

Nhưng nghe tên này nói thì Nobita khịt mũi coi thường mà hừ lạnh một tiếng:

“Một lũ ngây thơ ngu ngốc ếch ngồi đáy giếng! Lại còn tự lừa mình dối người nữa.”

Thấy Nobitabiểu hiện kì lạ quá khích, Shizuka tò mò quay đầu qua một mặt tò mò:

“Sao cậu lại nói vậy Nobita-kun? Chỉ là mấy người hơi có thành kiến với người mặt đất thôi mà, đâu đến nỗi như cậu nói vậy?”

Tuy bị uống thốc nói thật khiến không thể nào bảo thủ bí mật của vương quốc nhưng không có nghĩa là bị uống thuốc ngốc đi, nghe thấy Nobita nói với giọng điệu khinh thường như vậy thì tên tù binh vẫn là cố xoay qua trừng mắt Nobita rồi tức giận hét lên:

“Ngươi thì biết cái gì? Ngươi cũng chỉ là một trong đống kẻ xấu xa trên mặt đất kia mmà thôi, có tư cách gì nói chúng ta? Ngươi có biết các người hàng năm ném xuống biển bao nhiêu tấn rác thải? Các ngươi có….”

Thấy cá mặn muốn xoay người thoát khỏi số phận con tin tên đáy biển chiến sĩ, Nobita lại không muốn nghe hắn nói nhảm mấy điều nhảm nhí mà khoát tay hét lên:

“Dừng! Im miệng! Ngươi nói thật làm ta đau đầu…”

Thấy vẫn là định nói lí tên kia, Nobita mới không nhanh không chậm nói:

“Ta không phủ nhận người trên trái đất không có ý thức thật sự nhiều, ví như mấy cái gọi là cường quốc quân sự đó lâu lâu vì phô trương sức mạnh của bản thân mà ném xuống đáy biển vài ba quả bom hay đầu đạn hạt nhân, ta dĩ nhiên cũng biết chuyện du khách các nơi tắm biển thường xuyên vứt rác thải xuống biển. Lại càng không nói đến có quốc gia chỉ vì tăng trưởng kinh tế mà không tiếc ban hành luật lệ có lỗ hổng, với mục đích cho các xí nghiệp nhà máy của nước đó có thể có chỗ trống lách luật mà đổ thẳng nước thải công nghiệp xuống biển hay sông ngòi. Ta biết cả chứ.”

Nghe Nobita nói đến một tá tội trạng của người trên mặt đất, tên binh lính kia mới cho một vẻ mặt “Người trên mặt đất các người thế đấy”. Nobita lại ung dung không vội mà tiếp tục nói:

“Nhưng trên trái đất ba tỉ người đâu thể ai cũng xấu xa đâu, nói đến những người ngày đêm nghiên cứu năng lượng sạch chỉ mong tương lai không còn không khí ô nhiễm nữa. Lại nghĩ đến những công nhân vệ sinh và các tình nguyện viên mỗi ngày, mỗi tuần, mỗi tháng, đều tổ chức các cuộc dọn dẹp bảo vệ môi trường. Người dân ở ccác nơi biểu tình vì nhà máy xả nước thải chưa qua xử lí…vv…vv…”

Nói đoạn, Nobita quay qua vẫn bị trói nơi đó binh sĩ mà nở một nụ cười đầy thâm ý:

“Trên mặt đất không thiếu người tốt, dĩ nhiên cũng không phải không có kẻ xấu. Nhưng ngươi có chắc tại vương quốc đáy biển của bản thân nói riêng hay nói chung hơn là chủng tộc người đáy biển các ngươi sẽ không có người xấu?”

Tên binh sĩ kia định mở miệng phản bác thì Nobita đưa tay ta hiệu bảo ngừng khiến cho lời đã thốt ra đến cổ họng hắn lại đành phải nuốt lại vào bụng, buồn bực đến có thể thổ huyết, một mặt khó chịu mà nhìn chằm chằm Nobita.

Nobita liếc hắn một cái rồi nói:

“Trên thế giới này a, có người tốt ắt sẽ có người xấu, đó đã là tự nhiên định luật. Dĩ nhiên có thể có nơi phần đa đều là người tốt, hoặc cũng có nơi phần đa đều là người xấu, đó là chuyện bình thường. Ta đã từng gặp tại đáy biển này một chiếc tàu ngầm hình con cá quái dị, nó màu đen tuyền có trang bị vũ khí laze tối tân, có cảm giác như nó là một cỗ máy không người lái với chỉ lệnh đó là tiêu diệt bất kì sinh mạng thể nào tồn tại quanh nó. Ngươi có thể nào nói chúng hoàn toàn không liên quan đến người đáy biển các ngươi? Hay vẫn là do “vạn ác bất xá” người mặt đất?”

Nhìn nụ cười như không cười của Nobita, không hiểu sao người binh sĩ này cảm thấy thật lạnh, thật lạnh. Hắn cảm thấy bản thân không phải đang nói chuyện với một đứa con nít mà là đang nói chuyện với một kẻ già dặn, lời lẽ đanh thép. Và hơn hết kẻ đó còn quá hiểu về người đáy biển bọn họ…

Tuy vậy, đã bị tẩy não với “người đáy biển là hoàn hảo” lí niệm, tên lính kia vẫn ngoan cố mà chống chế, tuy ai cũng cảm thấy hắn thật vô lực phản bác:

“Thực ra đó không phải là người đáy biển chúng ta, đó là bè lũ của quỷ biển, kẻ thù truyền kiếp của chúng ta gây ra.”

Nobita một mặt không nói gì mà nhìn tên lính đáy biển, có thằng ngu cũng nhìn ra mối quan hệ không mấy tầm thường của tên quỷ biển và người đáy biển á.

Từ xưa đến nay mọi sự việc đều diễn ra theo quan hệ nhân quả tuần hoàn cả, người đáy biển tồn tại và lại nắm giữ một nền khoa học khá là “lệch pha” với mặt đất là chứng minh cho chuyện khôa học kĩ thuật đó của họ không hẳn tất cả đều là họ nghiên cứu ra.

Nobita kiếp này vẫn chưa từng gặp mặt cái gọi là vương quốc đáy biển, nhưng từ trí nhớ kiếp trước thì hắn cũng nhận ra sự không đúng.

Người đáy biển đã có thể có “hắc khoa kĩ” đến chiếc đèn thích nghi, tàu ngầm có thể di chuyển sâu dưới ngàn vạn mét nước, vũ khí laze cũng như các máy tạo giấc mơ..vv..vv..

Nhưng trong khi người dân tại nơi đó theo Nobita nhớ thì sống không khác người dân châu âu sống tại thế kỉ 14 khi công nghiệp hơi nước chưa xuất hiện vậy, tuy không thể nói khổ cực nhưng cũng có thể thấy được sự “lệch khoa” nghiêm trọng của cây khoa học kĩ thuật nơi đây.

Điều đó lại càng khẳng định cho ỹ nghĩ của Nobita, chuyện khoa học kĩ thuật phải nói là “hắc khoa kĩ” kia chắc hẳn là do người tự xưng “nữ thần” của người đáy biển mang đến, từ những vật đó người đáy biển cũng chỉ có thể đi trên cái thành quả kia mà chạy mỗi ngày một xa trong khi khoa học phục vụ đời sống cái gì họ mới không hiểu đấy.

Mà đã được “thần nữ” ban cho “hắc khoa kĩ” người đáy biển thì Nobita cũng có lí do tin rằng, lũ được gọi là quỷ biển kia cũng là được kẻ được gọi là “nữ thần” đó hoặc là kẻ thù của “nữ thần” kia tạo ra cũng như ban cho “hắc khoa kĩ” với mục đích khó mà đoán được.

Theo Nobita thì xác suất lớn nhất đó chính là “nữ thần” kia biết người đáy biển sống dưới đáy biển này đây sẽ nhờ vào “hắc khoa kĩ” bản thân ban cho mà gần như không còn thiên địch.

Chính vì lí do đó mà có nguy cơ người đáy biển sẽ có thể đi theo hai con đường: một là bành trướng và không kiêng nể gì phá hủy ôi trường sống đại dương hoặc hai đó là không có chí tiến thủ mà chỉ có biết ăn rồi chờ chết, mất đi sự chiến đấu sinh tồn và phát triển, tiến hóa.

Dĩ nhiên người một tay lập nên một chủng tộc sẽ không muốn nhất nhìn đến hai cái kết cục đó, có lí do để Nobita tin rằng “nữ thần” kia tạo ra quỷ biển với mục đích làm thiên địch cho cư dân đáy biển, làm động lực thúc đẩy họ tiến lên tự lực tự cường.

Bởi theo như Nobita thấy kẻ đứng đầu quỷ biển, tên Cochi nhìn trái nhìn phải cũng không khác gì một cái đầu máy tính, tục xưng “trí tuệ nhân tạo”. Dẫu sao Nobita vẫn là chưa gặp sinh vật hữu cơ nào có cái hình dạnh kì dị chỉ có mỗi một cái đầu mà vẫn sống được á, lại chưa nói đến tên Cochi kia là hoàn toàn không có tay chân để phản kháng đòn đánh chính diện như việc hắn chỉ có thể trơ mắt ra nhìn Baki lao thẳng vào mặt mà không thể tránh ra vậy.

Càng ngẫm Nobita càng thấy có lí, thế rồi Nobita vỗ tay một cái mà nói:

“Vậy là từ đầu đến cuối chúng ta vẫn luôn chỉ đánh nhau với một chiếc siêu máy tính mà thôi? Thậm chí chiếc siêu máy tính này còn không được cập nhật mạng internet, không thể tải dữ liệu bản thân ẩn vào mạng lưới, bị đánh phá “ổ cứng” là báo hỏng.”

So sánh với mấy tựa phim Nobita từng xem như Kẻ hủy diệt bên trong Skynet, The Avenger bên trong Ultron hay mấy siêu trí tuệ nhân tạo cũng vậy, Nobita cảm thấy Cochi yếu bạo á.

Tuy nhiên qua đó Nobita cũng cảm thấy nhóm của hắn cũng là yếu bạo, bị một trí tuệ nhân tạo, siêu máy tính nửa vời, đánh cho hoa rơi nước chảy… a… dĩ nhiên là của nguyên tác, đối với Nobita thì có thể vênh mặt lên chỉ tất cả mọi người trên thế giới này hô lên:

“Tất cả các vị đang ngồi ở đây đều là gân gà!”

Nhưng vẫn không thể nào xóa đi sự thật đoàn đội của họ yếu kém sự thật, dẫu sao mấy người cũng đều chỉ là trẻ con mà thôi, gặp mấy chuyện này ngay cả người lớn cũng khó khăn nói có thể giải quyết thì đặt hi vọng vào lú trẻ có thể mạnh mẽ dễ dàng giải quyết thì cũng thật là làm khó họ.

Nhưng lũ trẻ này cũng đâu có đơn giản a… họ đều là người trong nhóm bạn của Nobita, mà Nobita lại luôn dẫn dắt ra các rắc rối mang tính địa cầu thậm chí là vũ trụ á.

Chưa bao giờ Nobita gấp gáp muốn tăng thực lực cả đám như bây giờ, dĩ nhiên Nobita mới không chấp nhận chuyện cởi quang quần áo mà cho mấy người ngắm nhìn cơ thể bản thân mà tu tiên cái gì á.

A, dĩ nhiên Shizuka ngoại lệ……..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.