Nguyên nhân khiến Cao Bằng nhiệt tình ham muốn học tập là hy vọng có thể từ trong những tri thức này tìm kiếm được phương pháp làm cha mẹ hắn sống lại. Đây cũng là nguyên nhân căn bản biến Cao Bằng từ một người không muốn học hành trở thành một học bá (học sinh giỏi).
Bởi vì hắn có mộng tưởng và dã tâm, đó chính là làm cha mẹ sống lại. Nếu như lựa chọn con đường bình thường thì ngay cả tư cách để theo đuổi dã tâm cũng không có.
Đào lớp đất bùn bên dưới Huyết Mạch môn lên, để lộ ra những chiếc rễ cây trắng tinh trông giống như một đám cà rốt nhỏ lớn lên bên dưới một chiếc rễ cây vậy. Hắn không thể tưởng tượng nổi tại sao một cây cỏ nhỏ bé như vậy lại có thể có được những chiếc rễ to như thế.
Tuy rằng trên sách có giới thiệu về Huyết Mạch môn, nhưng việc tiếp xúc trong hiện thực lại là lần đầu tiên.
Đại Tử tò mò không ngừng loay hoay xung quanh, hai cái râu trên đầu không ngừng lay động. Nó nhìn chằm chằm vào cây Huyết Mạch môn trong tay của Cao Bằng, sau đó cả người níu lên cánh tay hắn rồi tỏ vẻ đáng thương.
Cao Bằng không nhịn được phải bật cười, hắn chỉ là muốn điều tra thực vật mà thôi, cũng không phải vì muốn đem nó về, nhưng nếu Đại Tử đã muốn vậy thì cho nó ăn thôi. Cao Bằng trực tiếp đút một cái rễ nhỏ trong tay cho Đại Tử, hai chiếc kìm trong miệng nó đóng mở liên tục để nghiền nát thức ăn, thi thoảng có vài giọt chất lỏng trong suốt chảy ra từ trong miệng.
Con rết vốn là động vật ăn tạp, có một số con rết ngay cả rêu cũng ăn nên một cái rễ Huyết Mạch môn căn bản không tính là gì.
Sau đó Cao Bằng giống như đi lạc vào thiên đường mộng ảo, ở rừng cây nhỏ ven hồ sưu tầm đủ loại thực vật. Những loại thực vật đó trước đây chỉ xuất hiện trong sách thì bây giờ lại xuất hiện chân thật trước mặt hắn, Kim Cương Quế Thụ biến dị, Lam Dực Bát Giác Kim Bàn…….
Mảnh rừng nhỏ này đã trở thành bảo địa trong lòng của Cao Bằng.
Đại Tử vẫn luôn lắc lư bên cạnh hắn thì bỗng nhiên hai cái râu dựng thẳng lên giống như hai cây cột anten, trong mắt thì tràn đầy cảnh giác.Lùm cây sau lưng vang lên tiếng sột soạt cùng sự lay động không ngừng làm cho Cao Bằng giật mình. Từ phân tích của hắn về tần suất lay động cùng với thể tích lùm cây thì phỏng đoán đây không phải là một tên to xác.
Giống như nhận thấy hơi thở của Đại Tử nên con quái vật trong lùm cây không dám đi ra, sau đó do dự một lát rồi im ắng lại, giống như con quái vật núp trong đó đã rời đi.
Đại Tử có chút hưng phấn nóng lòng muốn tiến lên thử nhưng lại bị Cao Bằng ngăn cản, bởi vì hắn không biết sau lùm cây có phải là kế điệu hổ ly sơn hay kế dụ địch thâm nhập hay không.
Không được xem thường trí tuệ của quái vật, có thể phần lớn bọn chúng có chỉ số thông minh không cao lắm nhưng trí tuệ lại không ngang bằng với trí thông minh.
Lôi Đại Tử lui về phía sau hai bước rồi âm thầm đánh giá hoàn cảnh xung quanh, sau khi xác định không có uy hiếp gì hắn mới cúi xuống cầm một cục đá từ dưới đất lên.
Bỗng nhiên ném mạnh về phía lùm cây!
Sột soạt ----
Lùm cây bỗng dưng lay động một cách kịch liệt, giống như có thứ gì bị hoảng sợ ở trong đó.
Giây lát sau, trong lùm cây đột nhiên lao ra một vệt sáng màu xám cùng với âm thanh “phì phì”. Mục tiêu chỉ thẳng vào Cao Bằng.
Cao Bằng cẩn thận lui về phía sau, cùng lúc đó Đại Tử ở bên cạnh bỗng nhiên nhào về phía vệt sáng màu xám kia với tốc độ không hề chậm.
Hai tàn ảnh một tím một xám lao vào nhau ở giữa không trung, lấy mắt thường thì không thể nhìn rõ hình dáng của hai thứ này. Cao Bằng chỉ có thể thấy một cách mơ hồ hình ảnh một tím một xám dây dưa với nhau, quấn thành một đoàn.
Một lúc sau, hai cái bóng kia mới rơi phịch xuống đất một cái, cả trăm cái chân của Đại Tử đều găm chặt chẽ trên người một con mãng xà màu xám kia.
Ồ… Nếu trước khi tai biến thì có thể gọi là mãng xà, nhưng ở kỷ nguyên hiện giờ thì chỉ có thể coi là một con rắn nhỏ hết sức bình thường.
Con rắn nhỏ này dài khoảng 3 mét mà Đại Tử chỉ dài có 2 mét nên vẫn còn một đoạn đuôi của con rắn bị lộ ra, thỉnh thoảng lại vung vẩy lung tung.
Nhìn về phía con rắn, trong đầu Cao Bằng tự động hiện ra một khung số liệu.
< Tên quái vật >: Hạt Nham Xà
< Cấp bậc quái vật >: Cấp 6
< Phẩm chất quái vật >: Bình thường
< Thuộc tính quái vật >: Hệ Thổ< Trạng thái quái vật >: Khỏe mạnh (kinh hoảng)
< Nhược điểm quái vật >: 1. Hệ Mộc, 2. Xà Tiên thảo có tác dụng xua đuổi Hạt Nham xà. Nếu liều lượng Xà Tiên thảo đủ nhiều thì có thể làm cho Hạt Nham xà bò chậm lại, thân thể cứng ngắc.
< Nhu cầu tấn chức phẩm chất tinh nhuệ >:….
Xà Tiên thảo… Nói vậy thì ở khu vực mà Hạt Nham Xà hoạt động sẽ có Xà Tiên thảo sinh trưởng, nhưng bây giờ hắn khó có thể đi tìm nó được bởi vì Đại Tử đang giằng co cùng với Hạt Nham xà. Nếu như trong quá trình mình đi tìm Xà Tiên thảo mà lại gặp phải quái vật khác thì chỉ có thể tự mình bỏ chạy.
Đương nhiên, vấn đề trước mắt nhìn qua thì thực sự không lớn, tuy Đại Tử thấp hơn một cấp so với Hạt Nham xà nhưng chỉ là một cấp nhỏ nên chênh lệch về thực lực là không lớn.
Huống hồ phẩm chất của Bối Tử Hoàng Trảo Ngô lại cao hơn không ít so với Hạt Nham xà. Sau khi Cao Bằng thấy Đại Tử đem hai cái răng nanh cắn vào sau đầu của Hạt Nham xà, một cặp răng nanh cắm thật sâu vào thịt. Vị trí này vô cùng xảo diệu, tuy rằng đầu của Hạt Nham xà có thể miễn cưỡng chuyển động một chút, nhưng chỉ có thể cắn được phần giáp trên lưng của Đại Tử.
Hạt Nham xà há miệng nỗ lực cắn xé phần giáp trên lưng của Đại Tử, hàm dưới mở ra 180 độ giống như bị trật khớp, sau đó hung hăng cắn vào phần giáp kia.
Nó giống như việc… Hạt Nham xà nhân tính hóa mê mang một chút, đôi mắt trừng lớn đồng thời vẫn duy trì động tác há mồm.
Nhưng bây giờ tư thế của Hạt Nham xà quả thực không ổn, quanh thân nó bị ngàn cái chân của Đại Tử chế trụ gắt gao giống như có vô số cái đinh đóng vào trong đó, mặc nó quay cuồng giãy giụa thế nào cũng không thể tránh thoát. Đại Tử mở răng nanh ra, sau đó bỗng nhiên đâm vào trong cơ thể của Hạt Nham xà. Một lượng lớn nọc độc theo hai cái răng nanh này chảy vào trong cơ thể con rắn.
Trong mắt Cao Bằng, trạng thái của Hạt Nham xà đang không ngừng nhấp nháy ánh sáng đỏ, trạng thái đang là khỏe mạnh không ngừng giảm xuống từ bị thương, vết thương nhẹ, vết trương trung bình, và cuối cùng là vết thương nghiêm trọng. Tuy thương thế dần tăng lên nhưng Hạt Nham xà vẫn còn giãy dụa, không ngừng quay cuồng trên mặt đất, đánh vào cả cây cối xung quanh, từng khối vỏ cây bị đánh toác ra vang lên những âm thanh ‘Bịch bịch’.
Cuối cùng, Hạt Nham xà giống như đã từ bỏ giãy dụa, lẳng lặng nằm im dưới đất. Đôi mắt lộ ra thần sắc không còn gì luyến tiếc, ngơ ngác nhìn về phía trước.
Vết thương nghiêm trọng kịch liệt lấp lóe ánh sáng đỏ, giờ phút này bốn chữ đó đã biến thành màu đỏ đen, màu đỏ trên chữ giống như không ngừng bị rút cạn biến thành đỏ thắm rồi chậm rãi biến thành bốn chữ to màu đen, vết thương trí mạng.
Qua 10 phút, màu sắc của chữ vết thương trí mạng nhạt dần đi bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, biến thành màu trắng xám nhàn nhạt, đã tử vong.
Nghe nói thần kinh loài rắn có chút độc đáo, cho dù sau khi tử vong vẫn có tính phản xạ với nguy hiểm trí mạng, chỉ cần cơ quan cảm ứng trên đầu còn chưa bị thối rữa thì chúng vẫn còn có tính uy hiếp. Bởi vì rất nhiều loài rắn đều có độc, cho nên trường hợp giết ngược của chúng sau khi chết cũng không ít.
Chẳng qua Hạt Nham xà là một loài không có độc, nhưng chúng có hai chiếc răng nanh sắc bén như móc câu, một khi bị cắn trúng thì nó sẽ giống như hai cái lưỡi câu cắm chặt vào trong thịt của kẻ địch.
Cao Bằng nhặt lên một cây gậy dài rồi thử đụng vào Hạt Nham xà. Con rắn đang nằm trên mặt đất không động đậy bỗng nhiên xoay người hung hăng cắn vào gậy gỗ, mặc cho Cao Bằng vung vẩy cây gậy thế nào đều không thể thoát khỏi Hạt Nham xà. Nhưng hai mắt nó chỉ có một màu trắng xám, không còn chút linh động nào nhưng luôn duy trì tư thế này.
Đợi một lúc, Cao Bằng lại cầm cây gậy này cuốn xác Hạt Nham xà lên, sau đó lấy từ trong người ra một cái túi ni lông, đem xác Hạt Nham xà bỏ vào. Hầu như tất cả xác các loại quái vật đều có giá trị nhất định, chỉ cần đem thi thể chúng về cửa hàng chuyên môn thì đều có thể bán ra một cái giá không tồi.
Đại Tử dựng thẳng nửa người trên đáp ở cánh tay Cao Bằng, ánh mắt ngóng trông nhìn về phía thi thể của Hạt Nham xà, nước miếng thiếu chút nữa chảy ra.
- -----------------