Thần Thám Tsundere Của Tôi

Chương 13: Chương 13: Thi thể bị băm thành trăm mảnh




Buổi sáng, Cố Vãn Sênh như thường lệ, sau khi vệ sinh cá nhân xong liền đến gặp Mộ Bắc Tầm, cửa vừa mở ra, trong nháy mắt đã thấy anh. Cố Vãn Sênh không thể không nhớ tới tối qua, cô vừa rời khỏi nhà Mộ Bắc Tầm, vừa cởi giày vào nhà, đã nhận dược điện thoại của anh, vừa bắt máy đã nghe anh nói: ——

“Trợ lý Cố, tôi muốn nôn”

Cô không nghĩ tới, những lời trong xe anh vẫn còn nhớ rõ

“Giáo sư Mộ, nếu muốn nôn thì hãy vào nhà vệ sinh, đừng nôn trong phòng.”

“Được.”

Sau đó là một hồi yên tĩnh, tiếp theo là một tiếng mở cửa.

......

Mộ Bắc Tầm nhìn thấy Cố Vãn Sênh đột nhiên thất thần, gọi to: “Trợ lý Cố, trợ lý Cố, cô nghĩ cái gì đấy?”

Cố Vãn Sênh giật mình, khôi phục lại tinh thần, lúc này mới để ý thấy Mộ Bắc Tầm tóc nhỏ nước lách tách, có vẻ như vừa mới tắm xong.

“Giáo sư Mộ, buổi sáng tốt lành!” – Cố Vãn Sênh mỉm cười, nói lời chào đầu tiên của hôm nay: “Anh thức dậy sáng sớm để tắm rửa sao?”

“Ừ” – Mộ Bắc Tầm đáp lại, xoay người trở vào, trên mặt không giấu được vẻ ảo não.

Lúc sáng sớm vừa tỉnh lại, anh phát hiện ra mình đã ngủ trong nhà vệ sinh cả một đêm. Lạy Chúa! Anh chưa bao giờ sai phạm như vậy. Quả nhiên những thứ như rượu thì đừng bao giờ nên đụng vào.

Đến bây giờ anh còn không thể dậy nổi, không biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì hay làm chuyện gì không có ý tứ hơn nữa

Nghĩ đến đây, anh bỗng dưng dừng lại, Cố Vãn Sênh không chú ý tới phía trước, kết quả đâm sầm vào lưng của Mộ Bắc Tầm, mũi đau đớn.

Cố Vãn Sênh nâng tay xoa xoa cái mũi, đau đến mức cô há hốc miệng. Thực đau quá, cứ như vừa đụng vào một bức tường.

Mộ Bắc Tầm xoay người lại, nhìn thấy Cố Vãn Sênh đang xoa mũi, dò hỏi: “Cô làm sao vậy?”

“Không, tôi không sao. Xin lỗi, tôi nhất thời không chú ý anh đứng lại, cho nên mới đụng trúng anh!” – Cố Vãn Sênh xoa xoa cái mũi, khom lưng tạ lỗi.

Mộ Bắc Tầm nhìn cô không ngừng xoa mũi, lại hỏi: “Mũi cô rất đau sao?”

“Không có, sẽ ổn ngay thôi.” – Cố Vãn Sênh cười cười nói.

“Ừ.” – Anh gật đầu, sau đó mới đi về phòng.

Bởi vì bỗng dưng xuất hiện khúc nhạc đệm này, vốn là muốn hỏi chuyện lại nhất thời bị quên đi, ý nghĩ đó đã bị vứt ra khỏi chín tầng mây rồi.

——

Kể từ vụ án sát hại tàn bạo những đứa trẻ vừa rồi, trong Cục cũng không tiếp nhận vụ án nghiêm trọng nào, mọi người bình yên trải qua hơn nửa tháng, đến một ngày nào đó, lúc rạng sáng ——

“Alo, Cục Cảnh sát phải không? Giết…. giết người! Có…. người chết!”

......

Bên ngoài tòa nhà ở một tiểu khu nào đó, dây cảnh giới đã được giăng lên, cách đó không xa có mấy chiếc xe cảnh sát, phía bên ngoài dây cảnh giới có một vài người đi tập thể dục sáng sớm, cũng ló đầu vào xem.

Cố Vãn Sênh cúi người đi dưới dây cảnh giới, cầm theo thùng khám nghiệm vào hiện trường.

Mới 6 giờ, điện thoại cô đã reo, bên ngoài còn tờ mờ sáng.

Cao Dương đang tìm hiểu tình hình từ khi người báo án kể từ khi cô ấy phát hiện, thấy Cố Vãn Sênh, anh ta gật đầu, mỉm cười.

Lục Phi đang đứng ở cửa đường qua lại ở hiện trường mở ra, Cố Vãn Sênh đến bên anh ta, lên tiếng chào hỏi.

Nhân viên khám nghiệm hiện trường đã mở các lối đi trong hiện trường, nhân viên chụp ảnh cũng chụp hình vật chứng xong, Cố Vãn Sênh mặc trang bị khám nghiệm vào, cùng Lục Phi đi vào hiện trường.

Đi ngang qua phòng khách, Cố Vãn Sênh đã ngửi thấy đầy một mùi máu tanh, trong lòng cô cảm giác đây không phải là một vụ án đơn giản.

Cố Vãn Sênh vừa đi đến hiện trường đàu tiên, một mùi tanh tưởi gay mũi chui thẳng vào mũi, cô nhịn không được đưa tay lên xoa xoa mới cảm thấy tốt hơn một chút.

Cố Vãn Sênh vừa nhìn xung quanh hiện trường, hai hàng lông mày không khỏi nhíu chặt lại, dùng hai từ “địa ngục”” hình dung lại chẳng thích hợp quá.

Nạn nhân người đầy máu nằm ở trên giường, drap trải giường và chăn đã nhuộm máu đỏ quạnh. Trên bức tường trắng toát đã bị người dùng máu viết mấy chữ như “tiện nhân”, “kẻ dối trá”, “vô liêm sỉ”, phía dưới mấy chữ còn có một vết máu, kích thích thần kinh thị giác người ta.

Cố Vãn Sênh đi đến bên cạnh thi thể, lúc này mới thấy rõ trạng thái tử vong của nạn nhân.

Nạn nhân trần truồng nằm ngửa trên giường, bên cạnh là một con dao phây nhuốm đầy máu, cổ như sắp bị chặt đứt lìa ra một nửa, toàn thân từ trên xuống dưới chi chít đầy vết cắt và vết đâm, tựa như thậm chí có thể nhìn thấy lớp cơ đỏ trong cơ thể, chính là cái gì nhỉ, là băm thành trăm mảnh! Vết thương sâu nhất làm cả chiếc drap giường bị nhuộm đỏ màu máu chính là ngay bộ phận sinh dục của cô ta, còn bị cắm một con dao, Cố Vãn Sênh cho rằng, đây hẳn là hung khí tạo nên các vết thương kia.

Cố Vãn Sênh cẩn thận gẩy miệng vết thương ở cổ, nhìn một chút ở xung quanh, có một lượng máu lớn bắn tung tóe, thậm chí đã bắn cả lên trần nhà.

“Vết thương trên cổ là vết thương trí mạng, nạn nhân bị dao cắt một nhát dẫn đến tử vong, nhưng mà xung quanh không có dấu vết giãy dụa, rất có thể lúc đó nạn nhân đang hôn mê hoặc đang ngủ” – Cố Vãn Sênh nói, “Những cái khác phải đợi khám nghiệm tử thi rồi nói sau, trước tiên đem thi thể về phòng khám nghiệm đã”

“Được” – Lục Phi gật đầu đồng ý, sau đó bảo người đem thi thể bỏ vào túi đựng tử thi.

Cố Vãn Sênh cùng đi về Cục với tử thi, khi về thì tử thi được đưa vào phòng khám nghiệm trước. Cố Vãn Sênh mặc trang phục khám nghiệm xong, lúc đi vào phòng khám nghiệm, thi thể đã được đặt trên bàn mổ, một pháp y khác phụ trách ghi chép, pháp y thực tập cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Chờ nhân viên chụp ảnh hiện trường ổn định lại hiện trạng ban đầu của thi thể, Cố Vãn Sênh và pháp y Dương bắt đầu rửa sạch vết máu trên thi thể.

Thi thể từ trên xuống dưới toàn là máu, hai người mất đi một thời gian dài mới rửa sạch xong thi thể, lúc này mới bắt đầu công việc khám nghiệm thi thể.

.....

Toàn bộ công việc khám nghiệm kéo dài hơn 3 tiếng, lúc Cố Vãn Sênh ra phòng khám nghiệm đã hơn 11 giờ.

1 giờ rưỡi chiều, Cố Vãn Sênh cầm theo tài liệu đã chỉnh lý xong, mọi người tổ chuyên án đang trong phòng họp, Mộ Bắc Tầm ngồi ở hàng đầu tiên, đây là lần đầu tiên trong ngày cô gặp anh

Cố Vãn Sênh đi đến bên cạnh anh, ngồi xuống, anh quay đầu lại nhìn thấy cô, cô cười cười nói: “Giáo sư Mộ”

“Ừ.” – Mộ Bắc Tầm nhàn nhạt ừ một tiếng đáp lại.

Sau khi tất cả mọi người đến đông đủ, cuộc họp chính thức bắt đầu.

Lục Phi đi lên bục, hướng về phía mọi người, giải thích rõ ràng về vụ án lần này.

“Nạn nhân là Ngô Mẫn Quân, nữ, 28 tuổi, rạng sáng hôm nay lúc 5 giờ rưỡi, hàng xóm của nạn nhân ra ngoài sáng sớm để tập thể dục, phát hiện cửa nhà nạn nhân đã mở ra, đi vào thì phát hiện nạn nhân đã bị sát hại ở trong phòng ngủ, sau đó đã báo án. Có thể thấy tình huống chính là như vậy......”

—— Lời tác giả ——

Vâng, vậy là vụ án thứ hai đã chính thức bắt đầu, cuối cùng thì đã đến lúc Cố tiểu thư phát huy năng lực rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.