.............
Rất nhiều ánh mắt câm giận đổ về hắn. Liền rùng mình hắn bỏ chạy khỏi. Tốc độ như gió.
- Đứng lại....
- Bắt lấy hắn...
- Tên phá hoại....
!!!!!
“ Đếch mịa... ta vô tình mà... sao lại... thế... “
Cả Thị Trấn truy đuổi. Chỉ vài người biết Võ Công còn đuổi theo một chút. Nhưng hắn là quái vật ko biết mệt chạy như điên.
- phù... phù... hộc.... đại... ca... hắn chạy nhanh quá...
- Hực... ta cũng đuối rồi... bõ đi...
Lúc này hắn nhìn phía sau ko còn ai. Mới dừng lại.
Hiện tại đang đứng trong khu rừng.
Grao.....
Kình....
!!!!!
- Đếch mịa.... Lam Tinh Sói...
Một con sói xanh lam phủ giáp đá Ngũ Giai.
- Thế là hết.... vĩnh biệt tất cả...
Hắn nhắm mắt chờ chết.
Chẹp.... chẹp....
!!!!
Sói Tinh liếm vào mặt hắn phẩy phẩy đuôi như rất thích.
- Nó ko giết mình.... ùi.... mừng quá....
Âu Dương Phong vuốt đầu sói cả hai vui vẻ. Con Sói Tinh này có cảm giác quy thuận vị chủ nhân này. Một cách tự nhiên.
Hắn ngồi trên lưng sói chạy khắp chốn. Yêu thú này đem trân bảo cho hắn ăn. Cả hai hưởng lạc. Nhiều lúc bị Yêu Thú cao cấp rượt. Nhưng tốc độ sói tinh cực nhanh. Trốn thoát dễ dàng.
Đi lịch lãm vô tình có một đám người đang đánh nhau. Âu Dương Phong đến xem. Cả hai im lặng.
Hai bên chém giết. Cây cối đất đá vỡ tung. Uy lực khôn cùng. Là Cường Giả Chiến.
10 người truy sát một Đao Lão.
Trận chiến diễn ra gần một ngày. 10 người lần lượt bị giết. Đao Lão cũng tàn tạ trọng thương. Lúc này cả hai mò tới.
Lão chống đao khụy xuống nhìn Âu Dương Phong.
- Mi... truy sát ta thì làm nhanh đi...
- Ko... ta ko liên quan....
CHIA NHAU RA... GIẾT BẰNG ĐC LÃO....
!!!!!!
Liền nghe truy hô từ xa. Hắn lền hất lão lên lưng Sói Tinh lao sâu vào cánh rừng. Một động quật ẩn phía dưới bụi rậm. Trốn trong đây.
Sau khi im ắng. Hắn cùng Sói Tinh tìm thuốc về cho lão. Thời gian cũng 10 ngày Lão Phục Hồi.
- Tiểu Tử... mi tên gì....
- À.... ta ko có tên... nhưng ta gặp Sư Phụ tên Dương Phong. Nên ta lấy tên Âu Dương Phong để tưởng nhớ.
- Dương Phong....!!!!
- Lão làm gì mà ngạc nhiên thế...
- Mi thấy ở đâu....
- Trên đỉnh núi tuyết.....
Kịch....
Phành.....
- Ái... lão xách ta đi đâu thế...
Lão xách hắn phi thăng lên Thiên Sơn. Tiểu Lang chạy theo bên dưới.
...............
Kịch....
- Là tại đây à...
- Đúng...
Hai người vào trong. Lão xem hết. Tất cả là của Phong Ảnh Môn. Nhìn đồ vật mà nước mắt hai hàng.
- Lão bị sao thế....
- Dương Phong là Đại Ca Kết Nghĩa của ta. Vì trúng Hắc Ngô Công mà đành sống đến hết đời ở đây. Chỉ giận ta ko làm gì đc. Còn bị đập sắp mặt ra.
- Thế à....
- Mi đem xác để đâu rồi....
- Chôn ở kia...
Tay hắn chỉ về chỗ tản đá nỗ đã bị phủ băng tuyết.
Lão lập bài vị vừa khóc thê lương.
- Mi hiền thế sao sống giang hồ. Thật thà dễ chết biết ko.
- Vậy à....
- Vận dụng thủ đoạn vào... ai ác với mi. Mi phải tàn nhẫn. Rõ chưa... ko đc nhân từ...
- Ồ ta sẽ ghi nhớ.
- Giờ ta cần có việc phải làm. Mi cầm 2 Tuyệt Kĩ này mà luyện thủ thân.
- Đa tạ tiền bối....
Nhận lấy 2 ngọc giản. Lão bay đi.
- Tiền bối tên gì thế...
- NGÔ QUẢNG!!!!
“ Để ta xem thử nào... “
Kịch... kịch...
Phong Ảnh Thuật. Tuyệt kỹ thân pháp trấn phái Phong Ảnh Môn. Lướt nhẹ như gió hao rất ít nguyên khí. Giảm sát thương.
Phong Lôi Đao.
Hắn đã chứng khiến uy lực từ trận chiến lúc trước.
Hai công pháp cuốn vào đang dung luyện tốt nhất.
“ Hài... ta ko có đao sao luyện...
Mà ko sao... luyện thân pháp trước. “
Oong....
Hai bức tranh hình thành.
Âu Dương Phong luyện theo. Đã thông các mạch vận chuyển Phong Ảnh Thuật. Tốc độ như bay. Đạp khí phi thăng nhẹ tựa lông hồng. Đúng là Tuyệt Kỹ.
Gru....
Lúc này Tiểu Lang cũng đuổi kịp.
- Tốt... tiểu lang ngoan....
Ột...
- Bụng... lại đói rồi.... chúng ta đi...
Tiểu Lang thu nhỏ lại đậu trên vai hắn. Tốc độ bay như gió rét cả không khí. Nơi đi qua để lại một luồng gió cuồng cuộn.
Cả hai tìm trái cây ăn.
- Hài.... ta phải làm sao đây. Ăn trái cây riết ngán.....
“ Chủ nhân đi gia nhập giáo phái đi... “
- Ai thế...
“ Tiểu Lang đây... “
- A ha ha.... mi nói đc...
“ Đc... nhưng trong ý niệm. Chúng ta đã liên kết tâm linh. Ngài chỉ cần niệm là ta hiểu. “
“ Tốt.... mà vào môn phái vui ko... “
“ Nguy hiểm... nhưng cũng là cơ hội tiến thân. Ta sống vài trăm năm cũng biết chút ít... “
“ Ghê thế vài trăm năm.... “
“ Ta vậy ít rồi.... chủ nhân đi học võ công và luyện đan. Tu tiên sẽ nhanh hơn. “
“ Luyện Đan??? “
“ Người cứ đi sẽ rõ. Cái gì cũng cần học mà... “
“ Ừ... “
Oong....
!!!!!
Aaaaaa......
Ý niệm luyện đan làm kích hoạt phong ấn. Công Pháp Thông Linh Nhãn cùng Hóa Nguyên Thần Công khai thông.
Tiếng nói vang vọng làm hắn đâu đầu. Hơn 1000 bức tranh đan dược hiện ra.
“ Chủ nhân... sao thế.... “
Lúc ôm đầu hắn tiến nhập ý thức hải.
Mỗi bức tranh như công pháp vận ra một Đan.
Ghi rõ công dụng từng loại. Kèm theo hình thể cây thuốc dược vị. Âu Dương Phong mê mẫn xem. Bên ngoài nở nụ cười như phát tài....
“ Ta ko sao... hắc... hắc... “
Roẹt.....
!!!!
“ Cái gì.... chủ nhân ngài.... “
“ Hà hà.... lợi hại ko... “
“ Đan này là.... “
“ Bổ Linh Đan.... dùng đc cả ta và mi. Thoải mái bồi dưỡng Nguyên Khí “
Liền cả hai uống vào. Viên đan chậm rãi bồi dưỡng Nguyên Khí cần 1 năm mới có thể tan.
“ Quá tốt rồi... chủ nhân thật lợi hại... đúng là cảm giác ta chuẩn mà... ngài là cường giả... “
????
“ cường giả... “
“ Lúc trước từ ngài ta cảm giác có gì đó ko bình thường. Nó giống như Long Khí. Ta phải tuân phục ngài.... khó mà giải thích... “
“ Vậy à.... “
“ Giờ ngài gia nhập... môn phái đi... “
“ Đc... vậy theo phái nào... “
“ Ưm.... Thuận Thiên Giáo. Ta nghe phái đó là đệ nhất tu tiên. “
“ Ta ko thích... còn cái nào ko... “
“ Ưm.... vậy Quỷ Diện Giáo. Là Tà Giáo đệ nhất. “
“ Tà giáo à... hắc.... đc đc... trong đó chắc vui. “
“ Nhưng nguy hiểm. “
“ Ko sao...... “
........... hết chương 63.......